Khuôn mặt của Chân Băng Du vẫn trong trẻo lạnh lùng, không hề nói lời nào cả. Nhưng thật ra cô đang khó hiểu là vì sao tên tu sĩ Huyền Tiên sơ kỳ kia lại phải hướng Diệp Mặc mà chào hỏi như vậy? Diệp Mặc chính là tiến vào Hỗn Độn Tinh Vực cùng với tổ đội của y, vậy thì chắc là y tưởng rằng hơn mười ngàn Lang Yêu kia là do một tay Diệp Mặc giết hết rồi.
Kỳ thực thì Chân Băng Du đoán sai rồi. Việc Diệp Mặc lấy ra hơn ngàn yêu đan của Lang Yêu, xác thực là khiến cho tên tu sĩ Huyền Tiên này phải nhìn với cặp mắt khác. Nhưng việc khiến cho y phải tôn kính Diệp Mặc, không phải là do đống yêu đan kia, mà là do Diệp Mặc có thể ra tay giết chết cả Vô Ảnh Kiêu.
Nhưng tên tu sĩ đồng bạn của tên Huyền Tiên sơ kỳ này thì lại không nhận ra Diệp Mặc, vẫn đang nghi hoặc nhìn thoáng qua người bạn của mình. Y không hiểu vì sao người bạn của mình là một tu sĩ tu vi Huyền Tiên, mà lại phải chủ động chào hỏi một tên tu sĩ mới chỉ có tu vi Kim Tiên.
Diệp Mặc mỉm cười ôm quyền đáp lễ:
- Không sai, đúng là đã lâu không gặp.
- Tôi vừa thấy anh phi hành với tốc độ rất nhanh, dường như là đang truy đuổi cái gì đó?
Tên tu sĩ Huyền Tiên sơ kỳ kia nghi hoặc hỏi một câu. Y cũng rất kỳ quái, Diệp Mặc rõ ràng là biết tới Vô Ảnh Kiêu, nhưng vì sao còn phi hành với tốc độ nhanh như vậy?
- Lại bị cái vật lúc trước đánh lén một chút, khiến cho trong lòng khó chịu, cho nên mới đuổi theo giết nó.
Diệp Mặc nói một câu không đầu không đuôi.
Tên tu sĩ Huyền Tiên sơ kỳ kia nghe xong thì đương nhiên là hiểu được. Cái vật lúc trước chẳng phải là nói về Vô Ảnh Kiêu sao?
Tên tu sĩ Huyền Tiên này sau khi nghe Diệp Mặc nói xong, thì trong lòng càng vô cùng chấn động. Lúc trước Diệp Mặc giết Vô Ảnh Kiêu ẩn núp định đánh lén còn chưa tính, hiện tại không ngờ là hắn còn có thể truy sát lại Vô Ảnh Kiêu. Phỏng chừng hắn chính là đệ nhất nhân tại Hỗn Độn Tinh Vực này rồi!
Kỳ thực Diệp Mặc có thể giết được Vô Ảnh Kiêu, cũng không tự cảm thấy rằng mình lợi hại. Vô Ảnh Kiêu ngoại trừ tốc độ cực nhanh ra, hơn nữa còn giỏi về ẩn núp và đánh lén, nhưng cũng chỉ vậy thôi. Vậy thì vì sao mà các tu sĩ khác lại kiêng kỵ chúng như vậy? Hắn thật sự là không hiểu. Trên Tiên Giới này chắc chắn là sẽ có nhiều tu sĩ sử dụng công pháp công kích thần thức, lẽ nào họ đều không biết Vô Ảnh Kiêu sợ công pháp thần thức hay sao?
Thật ra thì hắn không hề biết, công pháp thần thức trên Tiên Giới này cũng không hề nhiều. Đại bộ phận tiên nhân đều có thể sử dụng thần thức của mình để tấn công kẻ địch, đó là bởi vì tu vi đã được tu luyện tới trình độ nhất định rồi, thần thức cũng đã cường hãn tới mức có thể tùy tâm sở dục. Như vậy nên việc sử dụng thần thức cũng rất dễ dàng. Nhưng họ sẽ không đem cách thức dùng thần thức công kích trở thành bản lĩnh chính. Chỉ là một trong các loại bản lĩnh khi đạt được tới tu vi cao mà thôi.
Mà Diệp Mặc thì lại biết tầm quan trọng của công pháp thần thức. Từ sau khi hắn diễn sinh ra 'Tử nhãn thần hồn thiết cát', thì thủy chung cũng đã hoàn thiện công pháp thần thức của mình, cho tới bây giờ vẫn chưa từng dừng lại. Thậm chí công pháp thần thức của hắn bây giờ còn tạo thành một loại thần thức 'Vực', mà đây cũng chính là cách thức công kích mà cảnh giới thần thức tùy tâm sở dục của tiên nhân không thể nào làm được.
Hơn nữa hầu như tất cả các pháp thuật mà hắn sở hữu đều có liên hệ rất lớn tới thần thức. Thần thức của hắn mạnh hay yếu đều sẽ quan hệ trực tiếp tới tu vi cao hay thấp của hắn. Cho nên chỉ cần có thể đề cao thần thức, hoặc là có biện pháp nâng cao việc tu luyện thần thức, thì Diệp Mặc hắn đều sẽ tận hết sức mà theo đuổi.
Đừng xem lúc này hắn mới chỉ có tu vi Kim Tiên sơ kỳ, nhưng thần thức của hắn tuyệt đối không kém hơn so với tu sĩ Huyền Tiên sơ kỳ.
- Tôi là Vọng Nghị, đến từ Ngọc Hoàn Thiên.
Sau khi chấn động, thì tên tu sĩ Huyền Tiên sơ kỳ này lập tức nổi lên ý muốn kết giao, liền báo ra danh tính của mình với Diệp Mặc trước.
Kỳ thực thì khi lần đầu thấy Diệp Mặc giết Vô Ảnh Kiêu, thì y đã muốn làm quen với Diệp Mặc rồi. Chỉ là lúc đó Diệp Mặc đi quá nhanh, nên y không có cơ hội mà thôi.
Cái tên tu sĩ còn lại sau khi nghe Vọng Nghị nói xong, thì lại càng khó hiểu hơn nữa mà nhìn về phía Vọng Nghị. Lúc trước y còn tưởng rằng Vọng Nghị vốn đã quen biết Diệp Mặc, cho nên lúc này mới ngừng tay bắt chuyện, hiện tại xem ra Vọng Nghị cũng không hề quen biết tên tu sĩ Kim Tiên sơ kỳ này. Vậy thì vì sao lại phải khách khí như vậy?
- Tôi là Diệp Mặc, là một tán tu.
Diệp Mặc sau khi nói tên của mình ra, thì liền hỏi tiếp:
- Không biết ba vị đây xung đột nhau là vì nguyên nhân gì?
Vọng Nghị liền vội vàng trả lời:
- Là vì ở phía hồ nước đối diện có bốn gốc ‘Lục dực tử linh’...
- 'Lục dực tử linh'?
Diệp Mặc giật mình, lập tức đưa thần thức quét ra ngoài, trong nháy mắt hắn đã thấy được ở chỗ bãi đá lởm chởm phía hồ nước đối diện mọc ra bốn gốc tiên linh thảo.
Quả nhiên là 'Lục dực tử linh'. Đây thực sự là đồ tốt, 'Lục dực tử linh' là tiên linh thảo cấp năm, có sáu phiến lá, giống như là ba đôi cánh vậy. Loại tiên linh thảo này có thể luyện chế 'Tuyết dực đan'. Mà 'Tuyết dực đan' cũng chính là một loại thuốc giải độc, loại đan dược này đối với tất cả các tu sĩ ở Tiên Giới này đều là vật báu vô giá.
Diệp Mặc lúc này cũng đã động tâm rồi (Tham như mõ @_?), hắn cũng biết vài loại đan dược giải độc, thậm chí còn có cả 'Duẩn ích đan' được luyện chế từ 'Vạn niên thạch duẩn tủy' nữa. Đáng tiếc là từ sau khi hắn phi thăng Tiên Giới, thì hiệu quả của 'Duẩn ích đan' liền giảm xuống rất nhiều. Khi còn ở tu vi Hư Tiên, thì còn có chút hiệu quả, nhưng sau khi thăng cấp Kim Tiên, thì hiệu quả hầu như là không còn nữa rồi.
Hắn là một đại sư Tiên đan, hơn nữa hắn tu luyện cũng chủ yếu là dựa vào việc tích lũy tài nguyên, cho nên nếu như không dùng đan dược, thì hắn coi như xong. Hiện tại gặp được 'Lục dực tử linh', thì sao Diệp Mặc hắn có thể không động tâm cho được?
- Phải, chính là 'Lục dực tử linh', vốn là tôi thấy được mấy gốc 'Lục dực tử linh' này trước, cho nên tôi dự tính chia đều mỗi người hai cây cho tôi và vị bằng hữu này, nhưng cô gái kia lại nói rằng cô ấy cũng nhìn thấy. Muốn độc chiếm lấy hai cây. Chúng tôi lúc này đương nhiên sẽ không đồng ý rồi.
Vọng Nghị nói ra sự việc, hoàn toàn tỏ vẻ rất tôn trọng Diệp Mặc.
- Chân Băng Du sư tỷ, nếu bốn gốc 'Lục dực tử linh' này đã là do Vọng huynh nhìn thấy trước, thì tôi thấy cô không nên muốn độc chiếm như vậy chứ.
Diệp Mặc lập tức nói, trong lòng vẫn đang suy nghĩ làm sao để đổi lấy được 'Lục dực tử linh' từ tay của Vọng Nghị.
Chân Băng Du cười lạnh một tiếng rồi nói:
- Y thấy trước sao? Cậu nhìn thấy tận mắt hả? Tôi nói rằng tôi mới là người phát hiện ra trước đấy, cậu có tin không? Trên thực tế, tôi đúng là người đã phát hiện ra trước đấy. Sau khi tôi nhìn thấy bốn gốc 'Lục dực tử linh' này, thì lập tức tiến đến, nhưng khoảng cách của bọn họ so với tôi gần hơn, cho nên tiến đến cùng lúc với tôi tại cái hồ nước này.
Trong lòng Chân Băng Du rất rõ ràng, chắc chắn cô là người thấy được bốn gốc 'Lục dực tử linh' này trước, bởi vì khoảng cách của cô tới cái hồ nước này xa hơn so với hai người kia, cho nên ba người mới tới cùng một lúc. Vấn đề lúc này đã rất rõ ràng, đó là cô là người phát hiện ra trước, và sau đó thì cô vốn đã nhường nhịn, chỉ muốn lấy hai gốc, nhưng không nghĩ rằng hai người kia được một tấc lại muốn một thước, một gốc cây cũng không muốn cho cô.
Loại thứ đồ tốt này, thì Diệp Mặc sao có thể buông tha được? Đã Tu tiên mà muốn khách khí thì cũng phải nhìn vào thời điểm, và lúc này tuyệt đối không phải là lúc để khách khí.
Diệp Mặc ho khan một tiếng rồi nói:
- Chân Băng Du sư tỷ, Vọng huynh, còn có vị bằng hữu kia nữa. Bốn gốc 'Lục dực tử linh' ở dây, thì ba người không nên tự chia làm gì. Tôi nghĩ thế này là tốt nhất, tất cả mọi người ở đây đều có phần, mỗi người một gốc, mọi người thấy sao?
Lời này Diệp Mặc vừa nói ra xong, thì ba người còn lại đều ngây ngẩn nhìn Diệp Mặc một cách sững sờ. Mỗi người một gốc sao? Vậy thì chẳng phải là hắn đã nói rõ rằng hắn cũng sẽ có một gốc sao? Đã gặp qua nhiều kẻ mặt dầy vô sỉ rồi, nhưng quả thật là chưa từng gặp qua loại mặt dầy vô sỉ như thế này.
Trong lòng Chân Băng Du thầm nghĩ, cho dù là ngươi có muốn một gốc 'Lục dực tử linh' đi chăng nữa, nhưng lời nói vô sỉ như vậy, thì chắc cũng chỉ có mình tên Diệp Mặc ngươi mới có thể nói ra thôi? Một người mặt dầy như vậy, thì quả thực là hiếm thấy. Hơn nữa cái tên hiếm có này lại chỉ mới là Kim Tiên sơ kỳ, nếu như không phải là mình, mà đổi thành một tu sĩ Huyền Tiên khác, thì đã sớm tát cho hắn một cái rồi.
Vọng Nghị cũng ngây ngẩn cả người, nhưng y cũng rất nhanh kịp phản ứng lại. Diệp Mặc có thể giết hơn mười ngàn Lang Yêu ba chân, có thể ở trong Hư Không Tinh Vực truy sát Vô Ảnh Kiêu, mà lúc này lại dám đưa ra cái cách phân chia vô sỉ này, thì chắn chắn là hắn không hề sợ ai ở đây cả.
Với y mà nói, cho dù là bốn gốc chia đều cho ba người, thì bất quá mỗi người cũng chỉ được hơn một gốc mà thôi, còn không bằng bán cho Diệp Mặc này một cái ân tình. Y vừa nghĩ tới đây, thì đã nghe được người bạn của mình hừ lạnh một tiếng.
Vọng Nghị cũng không đợi cho người bạn của mình nói ra lời nào, thì đã vội vàng nói:
- Tôi đồng ý.
- Vọng huynh, anh...
Tên tu sĩ Huyền Tiên còn lại kinh dị nhìn chằm chằm vào Vọng Nghị thốt lên:
- Anh cư nhiên lại đồng ý đem một gốc 'Lục dực tử linh' này tặng cho một tên Kim Tiên sơ kỳ sao?
Vọng Nghị dường như không hề để ý tới lời nói của người bạn mình, chỉ là trong lòng cũng thấy khinh thường. Y và người bạn này tuy rằng đến từ cùng một Thiên Vực, hợp tác với nhau cũng khá tốt, nhưng lúc này đối phương nghĩ như thế nào, thì y căn bản là không thèm để ý. Nếu như người bạn của mình xung đột với Diệp Mặc, thì y cũng sẽ không nhúng tay vào, cũng vừa lúc y muốn xem thực lực của Diệp Mặc hư thực ra sao.
- Tôi và anh Diệp đây mới quen đã thân, hơn nữa phương án phân chia của anh Diệp tôi cảm thấy rất tốt.
Vọng Nghị nói.
- Tôi không đồng ý.
Tên tu sĩ Huyền Tiên còn lại cũng nói không chút do dự.
Diệp Mặc lại không hề để ý tới cái tên tu sĩ Huyền Tiên kia, chỉ quay đầu lại nhìn Chân Băng Du rồi hỏi:
- Băng Du sư tỷ, ý của cô thế nào?
Chân Băng Du cũng đã bình tĩnh lại, thật lòng mà nói, thì cô không hề muốn đồng ý, bất quá Diệp Mặc và tên Vọng Nghị kia dường như đã cùng một trận tuyến, hơn nữa Diệp Mặc còn là đạo lữ của Niệm Mân, mặc dù chỉ là một Kim Tiên sơ kỳ mà thôi, nhưng cô cũng không cần thiết phải đắc tội với Diệp Mặc. Nghĩ tới đây, Chân Băng Du chỉ trầm mặc chốc lát rồi lập tức nói:
- Đã như vậy, thì tôi cũng chỉ cần một gốc thôi.
Lời này chẳng khác nào là đã đống ý với Diệp Mặc rồi.
Diệp Mặc lúc này mới nói với tên tu sĩ Huyền Tiên còn lại:
- Hiện tại bốn người, là ba so với một, anh còn không đồng ý sao?
- Nằm mơ.
Sau khi tên tu sĩ Huyền Tiên kia lạnh giọng nói xong một câu, thì y liền nhìn chằm chằm Vọng Nghị rồi nói:
- Vọng huynh, tôi muốn giáo huấn cái tên Kim Tiên sơ kỳ này một chút, anh sẽ không có ý kiến gì chứ?
Vọng Nghị bày ra vẻ mặt ngượng nghịu rồi nói:
- Các cậu đều là bạn của tôi, tôi đương nhiên là sẽ không trợ giúp ai cả, nhưng mọi người đều đã là bạn rồi, thì nên dĩ hòa vi quý thì hơn.
Loại lời nói ba phải này, thì ai cũng có thể hiểu. Diệp Mặc cũng hiểu rằng, nếu hắn không có thực lực, thì sẽ không động tâm với gốc 'Lục dực tử linh' này. Nếu đã động tâm rồi, thì sẽ không e ngại cái tên Huyền Tiên sơ kỳ trước mặt này. Đã trải qua khảo nghiệm ở Hư Không Tinh Vực và Phong Đấu Tinh Vực, thì Diệp Mặc cũng không còn là một tu sĩ Kim Tiên sơ kỳ mới thăng cấp trước đây nữa.
Hắn vừa thăng cấp lên Kim Tiên sơ kỳ, thì đã có thể giết được Kim Tiên trung kỳ là Trương Bách Hà rồi. Huống chi tại trận bàn thời gian hắn đã tu luyện thêm hai trăm năm nữa rồi, sau đó lại trải qua huyết chiến tanh máu. Cho nên dù là hắn còn chưa hề đánh qua trận nào với tu sĩ Huyền Tiên sơ kỳ, nhưng Diệp Mặc hắn cũng không cho là mình đánh không lại một tên tu sĩ Huyền Tiên sơ kỳ bình thường.
- Vậy thì tốt rồi...
Tên tu sĩ Huyền Tiên sơ kỳ này đã sớm khó chịu trước sự kiêu ngạo của Diệp Mặc rồi, nên sau khi vừa nói xong mấy chữ này, thì đã phóng pháp bảo trong tay ra rồi.
Y cũng lập tức thấy Vọng Nghị và Chân Băng Du lui ra phía sau, cho nên cũng yên lòng. Y chỉ sợ cô gái kia sẽ trợ giúp cho Diệp Mặc thôi. Hiện tại cô gái kia cũng không giúp Diệp Mặc, vậy thì y cũng muốn giết cái tên Kim Tiên sơ kỳ kiêu ngạo này trong thời gian ngắn nhất.
Chân Băng Du xác thực là không có ý nghĩ sẽ trợ giúp Diệp Mặc, vì cô đã trợ giúp Diệp Mặc mấy lần rồi. Là người của Cực Kiếm Môn, thì cô đã vẹn tình vẹn nghĩa với Niệm Mân rồi. Hiện tại Diệp Mặc còn muốn chiếm lấy 'Lục dực tử linh' của cô, dù cho cô đã miễn cưỡng đồng ý rồi, nhưng trong lòng vẫn rất khó chịu.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...