Thiếu Chủ Đào Hoa [np]

Chuẩn bị xong cô liền đi xuống nhà,đến phòng khách lại bắt gặp nữ nhân đó đang cùng lão ba trò truyện. Hàn Định Quốc thấy đứa con mình thân hình soái như vậy không khỏi cảm thán. Đúng là con cháu của Hàn gia ta

-Hôm nay con có công việc qua bên Hàn Lâm,tối nay không về,papa kêu người không cần đợi cửa

Hàn Định Quốc nghĩ chắc hai đứa nhỏ này lại rủ nhau đi ăn chơi nữa mà,cái thói phong lưu giống lão ba nó y đúc. Thoát khỏi suy nghĩ,ông gật đầu rồi tiếp tục trò chuyện với Giang Yên

-Đã tối như vậy,anh không quản tiểu Nhất sao? Lỡ xảy ra chuyện gì thì sao?

Giang Yên tỏ vẻ lo lắng.

Đáp lại là một nụ cười thoải mái của ông

-haha đứa nhỏ này vốn phong lưu,anh không cản được nó,em cũng đừng lo,thân thủ nó rất khá. Vòng quanh S thị này có ai không biết phép tắc mà gây sự với nó.

Nhận được câu nói của Hàn Định Quốc,Giang Yên không khỏi trầm ngâm. Con người này quả thật phong lưu,không biết phải nên tiếp cận em như thế nào đây.






Phía bên đây,Hàn Thiếu phóng xe tầm 20p đã tới căn biệt thự rộng lớn,ồn ào kia. Hôm nay là sinh thần của Hàn Lâm,cô cũng phải chọn cho anh một món quà. Không biết mua gì nên tùy tiện lấy một chai rựu quý tặng anh ta.lý nào mà hắn không thích.

-Ây ây Hàn Thiếu! Hôm nay soái quá ta! Xem nào xem nào! Là rựu sao? Ôi đúng là em của ta. Cảm ơn đứa em bé nhỏ~

-Nhỏ cái đầu anh!

Vừa bước vào cổng đã thấy thân ảnh của Hàn Lâm chạy đến,thấy hắn vui vẻ vì chai rựu,cô cũng vui lây. Cả hai cùng nhau bước vào trong, ngồi vào bàn giữa.

Hôm nay khách rất đông,quy tựu rất nhiều người có chức quyền từ các công ty,bang phái và Hàn Thiếu cũng không tránh khỏi cặp mắt của một số nữ nhân.


Ở bàn giữa là Hàn Lâm cùng vợ sắp cưới,Hàn Thiếu và tất cả người đứng đầu các bang nhỏ trong Thiên Nhất. Một giọng nam trầm hô lớn

-Hôm nay là ngày vui của Hàn Lâm,mọi người cùng nhau nâng ly nào!!!

Tất cả mọi người đều nâng ly uống cạn,không khí rất náo nhiệt làm cho lòng Hàn Thiếu cũng đỡ hơn phần nào.

Bỗng Hàn Lâm khều tay cô,nói nhỏ:

-Ây ây! Tới tiết mục sư huynh này tặng cho em nha,bảo đảm em sẽ thích!!

Cái ông anh này,làm ra vẻ huyền bí,nếu không ra gì. Tôi bầm anh ra

Tất cả mọi người đều hướng về sân khấu,vài ba cô vũ nữ đi ra làm động tác chuẩn bị,đứng giữa là thân ảnh quen thuộc với bộ sườn xám quyến rũ câu người. Là Lưu Tuyên

Ánh mắt nàng dời đến Hàn Thiếu mỉm cười một cái rồi bắt đầu biểu diễn bài hí

Hàn Thiếu không khỏi cảm thán. Hôm nay chị thật đẹp,còn mặc bộ sườn xám tôi thích,hát bài tôi yêu. Không hổ danh là Lưu Tuyên

Hàn Lâm kề sát tai cô:

-Sao?? Thích không Hàn Thiếu?

Cô châm một điếu thuốc,hít một hơi dài

-Hiếm thấy caca hiểu ý tôi!

Hàn Lâm lại tiếp tục thắc mắc:

-Ây! Cô ấy đẹp vậy chả lẽ muội không hứng thú sao? Caca nghe nói cô ấy thích muội?

Hàn Thiếu nâng ly rượu cụng ly với anh

-Cái đó tôi biết. Ai nói với anh là tôi không thích cô ấy?

Cả hai nhìn nhau,ánh mắt đậm ý cười,Hàn Thiếu nhìn nữ nhân kia nhếch mép uống cạn ly rựu

-À mà! Rựu này mùi lạ thế? Tôi uống không quen

Hàn Lâm đắc ý cười

-Uống hoài một loại cũng chán nên caca quyết định đổi cho em rựu gạo,loại này là nấu thủ công,rất thơm,rất ngọt nha~~

Hàn Thiếu gật đầu cảm thán

-Anh cũng thích tìm tòi,sáng tạo lắm!


Đến khi phần trình diễn kết thúc,tất cả đều vỗ tay tán thưởng Lưu Tuyên. Có người khen nàng hát hay,có người lại khen nàng xinh đẹp,ai mà có được nàng là phước đức ba đời để lại.

(Đúng rồi! Kiếp trước Hàn Thiếu giải cứu thế giới mà :>)


Kết thúc phần trình diễn,Lưu Tuyên đến bàn giữa ngồi cạnh Hàn Thiếu,nâng ly cùng cô

-Hàn Thiếu có thích không? Chị thấy em rất chăm chú!

Cô đặt ly rựu xuống ánh mắt mê ly nhìn nàng

-Hôm nay chị đẹp như vậy,lý nào em không thích!

Ánh mắt Lưu Tuyên đậm ý cười nhìn thân ảnh Hàn Thiếu đến say mê.

Bỗng Đại Lục (người đứng đầu Hắc bang) lên tiếng:

-Hàn Lâm sắp cưới rồi cũng coi như yên bề gia thất, không biết Hàn Thiếu đây đến khi nào mới cho chúng ta uống Hỷ Tửu đây?

Mọi người cũng hùa theo mà hỏi

-Đúng rồi! Hàn Thiếu,chúng ta già cả hết rồi,mau mau có hỷ sự để chúng ta còn chúc mừng chứ!

-Ây ây! Nữ nhân xung quanh Hàn Thiếu rất nhiều. Chẳng hay...Hàn Thiếu đã nhắm trúng ai chưa?

Ánh mắt của Lưu Tuyên loé lên một tia hy vọng

Cô quả thực chóng mặt với câu hỏi của mọi người,Hàn Thiếu này mới 17 tuổi các người lại muốn uống Hỷ Tửu có phải là ép tôi quá rồi không? Muốn uống thì Hỷ sự của Hàn Lâm tha hồ mà uống a~

-Cảm ơn các vị đã quan tâm. Tôi chỉ mới 17t thôi,có phải là sớm quá rồi không?

Mọi người lại tiếp tục bồi

-Không sao! Yên bề gia thất sớm một chút chả phải là ổn định hơn sao?

-phải! Phải!

-Phải đó thiếu chủ! Chúng tôi chờ đến tóc bạc rồi!

Cô cũng hết nói với mấy người này.Ánh mắt dời qua Lưu Tuyên liền thấy nàng ta đang nhìn mình bất giác quay chỗ khác. Hàn Thiếu cũng hiểu rõ nàng ta đang hy vọng điều gì.

-Vậy....


Ánh mắt của mọi người đều mong chờ Hàn Thiếu

-Mọi người thấy Lưu Tuyên như thế nào?

Nghe thấy câu nói,Lưu Tuyên bất giác ngại ngùng,tim đập loạn nhịp,tay siết chặt,khuôn mặt đỏ ửng

Hàn Lâm liền trả lời:

-Lưu Tuyên thì quá tốt rồi! Chị ta là cánh tay phải của em, lại còn xinh đẹp,giỏi giang,sau này cưới về sinh ra một tiểu Thập Nhất rất xứng đôi vừa lứa nha~

-Phải phải! Hàn Thiếu giỏi giang,soái khí cộng thêm Lưu bang chủ tài sắc vẹn toàn rất là đẹp đôi a~~

Hàn Thiếu nghe mấy từ này cũng rất vui tai,nhìn qua người kia khuôn mặt đỏ ửng nhìn xuống bàn trông rất đáng yêu a~~

Cô đưa tay đến nắm cánh tay đang siết chặt của nàng vỗ vỗ làm nàng càng thêm ngại ngùng

-Vậy được! Mọi người cứ chờ tin tốt từ tôi!

-Được! Được! Thiếu chủ anh minh! Mọi người cùng nâng ly nào!!!!

-Được!!!!

Mọi người uống đến say khướt,thảm nhất là thiếu chủ của chúng ta,uống phải loại rựu kì lạ này,nôn thốc nôn tháo,trong lòng không mỏi mắn ông anh chết bầm cho bản Thiếu chủ uống loại rựu không ra gì.




Chap sau có H nha,mọi người bình chọn để mình có động lực viết tiếp ạ ♥️


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận