Lý Phàm thãy Cố Họa Y nghi ngờ mình, vừa muốn lên tiếng, điện thoại di động của cô vang lên.
Cố Họa Y nhìn màn hình điện thoại, đôi mi lá liễu hơi cau lại, nói: “Cái đồ khiến người ta chán ghét”
Sau đó, cô nhận điện thoại, khách khí hỏi: “Alo, Từ Thiên Hải, anh có chuyện gì không?”
Từ Thiên Hải bên kia điện thoại vui mừng nói: “Họa Y, nhận được thiệp mời chưa?”
Thiệp mời?
Cổ Họa Y nhìn thiệp mời màu vàng trong tay, trong lòng hiểu ra, hóa ra là Từ Thiên Hải đưa đến.
Còn tưởng là Lý Phàm chứ.
Nghĩ lại cũng đúng, sao Lý Phàm có thể tặng vé vào cửa của phòng hòa nhạc Vienna chứ.
Đắt như vậy.
“Nhận được rồi, cảm ơn anh” Cố Họa Y cười nói: “Nhưng mà tôi không thể..”
Cố Họa Y vừa định nói không thể nhận, dường như Từ Thiên Hải bên kia biết cô sẽ nói như vậy, vội vàng ngắt lời: “Thôi mà, em nhận lấy đi, không đáng là bao, coi như là chút lòng thành của anh tặng em, em không cân thì lãng phí rồi”
“Chuyện này, không tốt lắm..”
Trong lòng Cố Họa Y rối bời, có câu, lấy đồ của người chắc chắn sẽ không yên lòng.
Huống hô, Từ Thiên Hải vẫn luôn có ý với mình, nếu mình nhận món quà này, vậy thì không nói rõ được rôi.
Hơn nữa, bây giờ Lý Phàm còn đang ở trước mặt đấy.
“Không có gì là không tốt, nhận đi, anh cúp trước, công ty có chút việc.’ Nói xong, Từ Thiên Hải vội vàng cúp điện thoại.
Cố Họa Y cũng bất đắc dĩ, trong tay cầm thiệp mời màu vàng, nhất thời không biết phải làm sao bây giờ.
“Điện thoại của ai?” Lý Phàm lên tiếng hỏi.
“Từ Thiên Hải, nói thiệp mời là anh ta tặng, anh nói xem, em nên đi hay không đây?” Cố Họa Y hỏi.
Lý Phàm giật mình, thiệp mời này là Từ Thiên Hải tặng?
Năm mơ àiI Không thể để tên này lấy không thành quả của mình…
“Họa Y, thật ra thiệp mời này là…
Lý Phàm vừa lên tiếng, Vương Cẩn Mai và Cố Thiệu Huy lại trở về.
Vào cửa, Vương Cẩn Mai hít hít mũi, tức giận rống hỏi: “Lý Phàm, cậu đang làm gì đấy? Nồi sắp cháy khét rôi!”
“Hả? À à, đến đây!” Lý Phàm vỗ đùi, không để ý đến nửa câu sau, vội vàng vọt vào phòng bếp.
Cố Họa Y nhìn bóng hình bận rộn trong phòng bếp, cái miệng nhỏ nhắn chu lại, rất nghi hoặc, vừa rồi anh muốn nói cái gì?
Nhưng mà Cố Họa Y cũng không để ý nhiều, cầm thiệp mời do dự hồi lâu, gọi điện thoại cho Kim Thiện Na: “Na Na, tôi mai đi đến phòng hòa nhạc Vienna cùng tớ nhé.”
“Phòng hòa nhạc Vienna, Họa Y, cậu giành được vé rồi?” Bên kia điện thoại, Kim Thiện Na vô cùng kích động.
“Từ Thiên Hải tặng tớ, có thể mang theo một người” Cố Họa Y cười nói.
“Từ Thiên Hải? Tên kia cũng được việc phết, mạnh hơn Lý Phàm nhà cậu nhiều” Kim Thiện Na nói.
Sau đó, hai người bạn thân lại tán dóc.
Lúc ăn cơm tối, hiển nhiên chuyện này bị Vương Cẩn Mai biết, bà cầm thiệp mời màu vàng, trên mặt tràn đầy ý cười nói: “Ôi, Thiệu Huy, ông xem xem, đứa nhỏ Thiên Hải này có lòng biết bao, phòng hòa nhạc Vienna, đây không phải nơi con gái mình thích nhất sao, đứa nhỏ này, cũng biết yêu thương người khác lắm”
Cố Thiệu Huy nhìn thiệp mời màu vàng này, ừ một tiếng lấy lệ, liếc nhìn Lý Phàm, ở dưới đáy bàn giơ chân đá anh một cái, hỏi: “Lý Phàm, cậu không có ý kiến gì sao?”
Bất chợt, trong bóng tối, Cố Họa Y lấy hết can đảm nói ra câu này.
Khóe miệng Lý Phàm nhếch lên, thản nhiên cười nói: “Đi đi, không sao, ngủ ngon”
Cố Họa Y muốn nói lại thôi.
Ngày hôm sau, Cố Họa Y đến công ty từ rất sớm, có mấy hạng mục cần xét duyệt lại.
Nhưng vừa đến công ty, Cố Họa Y cảm thấy dường như người trong công ty trốn tránh cô.
“Hiểu Văn, trong công ty xảy ra chuyện gì sao?”.Cố Họa Y nhìn trợ lý của mình hỏi.
Trợ lý lén lén lút lút, nhỏ giọng nói: “Chị Họa Y, chị không biết sao, công ty chúng ta đột nhiên có thêm một nhà đầu tư, hình như là nữ, nhà rất có tiền, tính tình lại không tốt, hơn nữa sáng sớm nay cô ta đến, chỉ đích danh muốn nhằm vào chị, chị cẩn thận một chút”
Hàng mi lá liễu của Cố Họa Y nhíu lại, mỉm cười nói: “Chị cũng không quen biết nhà đầu tư mới này, sao phải nhằm vào chị?”
Trợ lý bất đắc dĩ thở dài nói; “Chị Họa Y, chị không biết rồi, cô ta là bạn gái của quản lý Cố Tuấn Hào, nói là muốn trừng trị chị thay quản lý Cố”
Cố Họa Y khẽ giật mình, đấu đá lục đục nơi làm việc, thật đúng là đâu đâu cũng có.
Càng buồn cười hơn chính là, Cố Tuấn Hào không đối phó được mình, lại để bạn gái đến đối phó mình?
Nhưng mà cô cũng không thèm quan tâm, cười nói: “Được rồi, đừng nghe gió coi là mưa, chị và quản lý Cố là anh em họ, anh ta không đến mức phải như vậy. Hơn nữa, chị cũng không phạm sai lầm gì, dựa vào cái gì mà nhà đầu tư kia nhằm vào:chị?”
Nữ trợ lý bĩu môi gật đầu, nhưng vẫn rất lo lắng nhắc nhở một câu: “Chị Họa Y, em khuyên chị vẫn nên chú ý một chút, nhà đầu tư mới cũng không dễ chọc, rất ngang ngược, ngay cả ông cụ cũng phải nhìn sắc mặt của cô ta”
Trong lòng Cố Họa Y khẽ run lên, gật đầu tỏ vẻ đã biết, sau đó cô cầm bản kế hoạch và báo cáo xét duyệt của hạng mục mới về văn phòng của mình.
Bởi vì văn phòng Phó tổng giám đốc còn chưa sửa chữa xong, vì vậy tạm thời Cố Họa Y vẫn làm việc trong văn phòng của mình.
Mười mấy phút sau, Cố Họa Y ra khỏi văn phòng.
Đối diện có một người phụ nữ xinh đẹp có khí chất quý phái lạnh lùng đi đến, trên người mặc áo lộ vai màu đỏ rực, phối hợp với váy ôm ngang hông màu đen, đường cong uyển chuyển, đi giày cao gót, eo nhỏ mông cong, đôi chân thon dài, tóc uốn sóng xõa ra sau đầu, khuyên tai kim cương sáng lấp lánh.
Bày ra phong thái Nữ vương giá lâm!
Sắc mặt lạnh lẽo, vẻ mặt kiêu căng.
Không đáng để làm quen.
Cố Họa Y mỉm cười, chuẩn bị nghiêng người né tránh.
Nhưng người phụ nữ kia lại đi đến trước mặt Cố Họa Y, nâng tay lên, tàn nhãn tát một phát lên mặt Cố Họa YI