Trương Đức Võ mở cái hòm màu trắng bạc ra, ngay khi cái hòm được mở ra, sương mù màu trắng dày đặc bay lên.
Sát mặt ngoài cái hòm nổi lên những hạt băng óng ánh.
Những khói trắng kia là nitơ lỏng, doping trong hòm được giữ lạnh thông qua nitơ lỏng.
Đeo găng tay chuyên dụng thật dày, Trương Đức Võ thò tay vào trong hòm, lấy lọ doping nhỏ bé được bảo quản trong hòm ra.
“Doping của chúng ta không cần tiêm vào, chỉ cần uống là được rồi, mùi vị ngọt nhẹ khá ngon.”
“Nghe có vẻ hay đấy, vậy để tôi nếm thử xem nào.”
Camfil vươn đầu lưỡi ra, chậm rãi liếm bên môi một chút, nhìn qua giống như lực sĩ Kim cang đen.
Trương Đức Võ quan sát nhiệt kế trên lọ doping.
Khi nhiệt độ lên cao trở về 0 độ, Trương Đức Võ mở lọ doping ra, đưa doping cho Camfil.
Camfil đón lấy lọ doping, ngửa cổ một cái, uống hết lọ doping vào trong bụng.
“Được rồi, anh có thể nằm xuống nghỉ ngơi, để doping từ từ làm dịu cơ thể phát huy hiệu quả, đến khi anh gần ra sân, hiệu quả của thuốc sẽ đạt đến giá trị cao nhất, thời điểm đó, anh sẽ vô cùng mạnh.”
Trương Đức Võ chắc chắn nói.
“Được rồi.”
Nói xong, Camfil nằm xuống, nhắm mắt lại bắt đầu chợp mắt.
Cletti nhìn về phía Trương Đức Võ nói: “Chúng ta cần ở lại đây chờ không?”
“Tốt nhất chờ một chút đi, nếu xảy ra vấn đề gì, tôi cũng có thể kịp thời giải quyết.”
“Ok, vậy thì chờ là được.”
Cletti và Trương Đức Võ mỗi người ngồi xuống một góc, lấy điện thoại di động ra nghịch, cùng nhau chờ đợi tới thời gian trận chung kết.
Thời gian chậm rãi trôi qua, sau trận đấu này sẽ đến thời điểm bắt đầu trận chung kết.
Trương Đức Võ vươn tay, khẽ lay Camfil đang ngủ say.
Camfil từ từ mở mắt ra, ánh mắt hơi có vẻ mơ màng: “Ừm? Cuộc thi đấu của tôi sắp bắt đầu sao?”
“Đúng vậy, anh ngồi dậy trước đi, chú ý động tác nhẹ một chút, tuyệt đối đừng dùng sức.”
Trương Đức Võ dặn dò.
Ánh mắt Camfil lóe lên vẻ nghi hoặc, sau đó vẫn ngồi dậy từ trên giường như bình thường.
Cái giường đơn được làm từ thép, thế mà ngay khi Camfil ngồi dậy lại phát ra tiếng vang ken két.
Hai tay Camfil ấn xuống cạnh giường, khiến mép giường thép lập tức lõm xuống.
Phát giác được tình huống không đúng, Camfil bản năng muốn dùng sức duy trì cân bằng, nhưng vừa dùng sức, cả cái giường thép lập tức hoàn toàn sụp đổ.
Camfil ngồi xuống mặt đất tạo thành cái hố to, vẻ mặt ngơ ngác nhìn về phía Trương Đức Võ.
“Trời ạ, chuyện gì thế này? Tôi không hề dùng sức.”
“Ha ha ha, đây chính hiệu quả của thuốc doping của chúng ta, bây giờ anh còn chưa thích ứng được với sức lực bản thân.
Trước tiên anh hãy từ từ nắm tay lại cảm nhận sức mạnh trên nắm đấm, cảm thụ sức mạnh cánh tay của mình một chút, từ từ thử khống chế sức mạnh lớn nhỏ của bản thân, tiến hành tập tính thích ứng một chút.”
Camfil dựa theo chỉ dẫn của Trương Đức Võ, bắt đầu dần dần thích ứng sức mạnh của mình.
Cletti bên cạnh há hốc mồm, mở to mắt nhìn, không ngừng phát ra tiếng thán phục.
“Đúng là quá khó tin, doping của các anh là trộm được phương thức chế tạo từ chỗ Thượng Đế sao?”
“Ha ha, thật sự có Thượng Đế tồn tại sao? Tôi không tin, cho nên doping của chúng ta chắc chắn không hề có bất kỳ mối liên hệ nào với Thượng Đế.”
Trương Đức Võ dương dương đắc ý nói.
Cletti nhíu mày, bất đắc dĩ nhếch miệng.
Vốn định nhân dịp nói mấy lời khách sáo, nhưng Trương Đức Võ cũng là người xảo trá tàn nhẫn, nên Cletti không thể nói ra được mấy lời nịnh bợ.
Camfil dần dần thích ứng sức mạnh trong thân thể, cảm thấy mình như đã thức tỉnh sức mạnh Hồng Hoang, sự tự tin lập tức tăng cao.
“Fuck! Thật quá tuyệt vời, tôi chưa từng cảm nhận được sức mạnh lớn như thế này, mọi người hãy chờ xem, tôi chắc chắn sẽ một đấm nện vỡ đầu Lý Phàm, cho hắn biết ai mới là kẻ thống trị lôi đài.”
“Ha ha ha, vậy chúng tôi sẽ chờ biểu hiện của anh, nhưng tôi cược anh trong vòng ba chiêu sẽ thắng Lý Phàm, cũng đừng làm cho tôi thất vọng nhé.” Trương Đức Võ cười lớn nói.
“Tuyệt đối sẽ không để cậu thất vọng, tôi muốn lên đài.”
Camfil nhanh chân bước ra ngoài, mỗi bước đi đều khiến mặt đất rung động, sau đó dưới chân anh ta tạo thành cái hố hình dấu chân, vô số mảng vỡ như mạng nhện bắn tứ tung ra ngoài.
…
Người chủ trì leo lên lôi đài, dõng dạc nói: “Trận chung kết mọi người mong đợi nhất sẽ lập tức bắt đầu, cặp đấu của chúng ta gồm tuyển thủ nghiệp dư Lý Phàm và Camfil, vương giả cấp thống trị quyền đen của chúng ta.”
“Đầu tiên xin mời Lý Phàm lên lôi đài!”
Dứt lời, người chủ trì nhìn về phía đường hầm lên lôi đài phía bên phải, Lý Phàm nhanh chóng bước từng bước thong thả đi tới.
“Lý Phàm, cuộc đấu trước của anh khiến tôi giật mình, có thể nói anh là ngựa ô lớn nhất thi đấu lôi đài lần này, hiện tại anh sắp đối mặt Camfil, không biết anh có cảm thấy rất căng thẳng hay không?”
Lý Phàm mỉm cười lắc đầu: “Tại sao phải căng thẳng? Chỉ là một trận đấu bình thường mà thôi, sẽ nhanh chóng kết thúc.”
“Wow, wow, mọi người đã nghe chưa? Ngựa ô lớn của chúng ta rất tự tin vào bản thân, vậy sau đây xin mời Camfil lên đài, xem vương giả thống trị thi đấu quyền đen nói thế nào?”
Cộp cộp cộp!
Camfil nện từng bước chân nặng nề đi lên lôi đài, mỗi một bước đều phát ra tiếng vang ầm ầm, mỗi bước chân đều để lại trên mặt đất một cái hố sâu, mỗi bước đi của Camfil đều khiến khán giả dưới đài điên cuồng kinh ngạc hét lên.
“Trời ơi..! Camfil là người sao? Sức mạnh phải lớn cỡ nào mới có thể làm được thế này?”
“Không hổ là vương giả cấp thống trị, nhìn khí thế lên đài của Camfil, tôi phải đặt cược một trăm năm mươi tỷ mua anh ta thắng.”
“Vốn còn chờ mong Lý Phàm có thể tạo ra bất ngờ, nhưng lần này có vẻ hoàn toàn không đùa, vẫn nên mua Camfil ổn hơn.”
Sau khi khiếp sợ, khán giả thi nhau lựa chọn đặt tiền cược vào Camfil, dù sao lúc này biểu hiện lên đài của Camfil hết sức có khí thế bá vương.
Khang Văn Hân và Trần Hiểu Đồng ngồi trong góc đều nơm nớp lo sợ, hồi hộp.
Lúc này biểu hiện của Camfil mạnh mẽ hơn bất kỳ đối thủ nào trước đó của Lý Phàm.
“Tên này nhìn có vẻ rất lợi hại, tôi thấy anh Lý Phàm thật đáng lo.”
“Đừng lo lắng, nhất định phải tin tưởng sư phụ!”.
ngôn tình tổng tài
Khang Văn Hân nói xong giơ tay lên, vẫy gọi người phục phụ trong khu thi đấu tới.
“Anh cần gì ạ?”
Người phục vụ khẽ cười nói.
“Tôi cược, mua Lý Phàm thắng.”
“Hả?”
Người phục vụ hơi sửng sốt một chút, lâu như thế mà người theo Lý Phàm hết sức thưa thớt, dù có đặt cược vào Lý Phàm, nhiều lắm cũng chỉ đặt cược 60 hoặc 90 triệu mà thôi.
“Hiện tỉ lệ đặt cược Lý Phàm là 1 bồi 16, không biết anh muốn đặt cược bao nhiêu?”
“Sáu trăm tỷ.”
Khang Văn Hân hết sức bình tĩnh nói.
“Mẹ kiếp.”
Một người đàn ông trung niên béo núc ních bên cạnh nói: “Người anh em, lá gan cậu thật lớn, gây chú ý cũng không cần làm lớn như vậy chứ.”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...