Thiếu Chủ Bí Mật


Chiếc siêu xe từ từ dừng lại.

Anh Khang và Long Đào cùng xuống xe.

Nhìn cảnh tượng thảm thương trên đường, còn cả thi thể của cậu ba Lâm và Chú Bào, anh Khang lại trở nên có hơi sợ hãi.

Long Đào ngược lại tốt hơn một chút, dù sao cũng đã thấy nhiều cảnh tượng người chết lửa thiêu rồi.

“Cậu Lý cậu không bị thương chứ, có cần đưa cậu tới bệnh viện không?”
Long Đào lo lắng hỏi.

Lý Phàm đã lắc đầu: “Không sao, cậu ba Lâm chết rồi, mau chóng trở về địa bàn của anh tránh gió đi, nhà họ Lâm nếu như tìm được anh, sống chết của anh không liên quan tới tôi.”
Da đầu của Long Đào tê dại một trận, trong long vô cùng hoảng, đều có lòng quỳ xuống ôm chặt đùi lớn của Lý Phàm.

“Cậu Lý, tôi, tôi đây còn tránh gió thế nào chứ, nhà họ Lâm chắc chắn sẽ không bỏ qua, nếu thật sự là tìm tới trên đầu của tôi, tôi chắc chắn không trốn được.”
Long Đào thần sắc vô cùng ủy khuất, nước mắt đã trực trào trong hốc mắt, bất cứ lúc nào cũng có thể khóc ra.

“Không lấy mạng của anh đã là tôi nhân từ rồi, không cần khiêu chiến giới hạn của tôi, mau chóng cút đi.”

Lý Phàm không để ý Long Đào nữa, chỉ nhắm vào hành vi trước đó của Long Đào, Lý Phàm không có giết hắn ta đã là chìa đường cho hắn ta rồi.

Long Đào cũng biết là ôm được đùi của Lý Phàm rồi, chỉ có thể buồn bã thở dài, suy xét dứt khoát thu dọn của cải chạy, ra nước ngoài tìm một nơi mai danh ẩn tích làm một phú ông giàu có.

Dù sao đã lăn lộn nhiều năm như vậy cũng có một chút tích góp, thật sự nếu như tiếp tục ở lại, nói không chừng hôm nào thì cái mạng sẽ đi xuống hoàng tuyền, nhân cơ hội này rửa tay gác kiếm cũng là chuyện tốt.

“Cảm ơn cậu Lý đã tha cho tôi, tôi quay về thì thu dọn đồ đạc đi ra nước ngoài, hy vọng có một ngày còn có thể gặp lại cậu Lý.”
Long Đào trịnh trọng nói xong, vội vàng chạy tới bãi đất hoang bên đường.

Lúc này đòi xe chắc chắn là không dám đòi, Long Đào chuẩn bị tới thôn làng gần đây trộm xe chạy trốn.

Anh Khang cẩn thận nhìn Lý Phàm nói: “Anh Lý, tôi là Khang Văn Hân của Khang Thị ở Tân Hải, tôi lái xe đưa anh về, kỹ thuật lái xe của anh thật là tuyệt, tôi muốn theo anh bái sư học lái xe có được không.”
“Lái xe có gì mà phải học, chiếc Lamborghini vừa rồi là của cậu sao? Bao nhiêu tiền, tôi đền cho cậu.”
“Anh đây không phải là vả mặt của tôi sao, xe này có thể được anh lái cho hỏng đó là phúc khí mà kiếp trước nó tu được, căn bản không cần đền.” Khang Văn Hân mỉm cười nói.

“Hào phóng như vậy? Tôi trước giờ không thích nợ đồ của người khác, gửi tài khoản qua, tôi cho người chuyển khoản cho cậu, chiếc xe Lamborghini mới này cũng phải trên dưới 16 tỷ.”
Lý Phàm không muốn nhận nhân tình của Khang Văn Hân, 15 đâu phải là không đền nổi, thật sự vì chút tiền này mà không đền Khang Văn Hân, sau này Khang Văn Hân nhắc tới chuyện này đòi nhân tình, vậy tuyệt đối là không ổn được.

Đầu năm nay nhân tình là quan trọng hơn cả tiền, nhất là nhân tình của nhân vật lớn.

Khang Văn Hân cười khổ rồi nói: “Anh thật là am hiểu, chiếc xe mới này có giá hơn 16 tỷ, có điều đã lái được hơn một năm rồi, nhiều nhất chỉ đáng 9 tỷ mà thôi.”
“Đền cậu theo giá xe mới, không chiếm tiện nghi của cậu, đưa tôi về khu thành phố Hán Thành đi.”
Lý Phàm nói xong thì đi về phía chiếc siêu xe.

Khang Văn Hân đi sát đằng sau Lý Phàm: “Anh Lý, hay là anh lái xe? Tôi muốn ở khoảng cách gần chiêm ngưỡng kỹ thuật lái xe của anh, vừa rồi anh lái chiếc Benz việt dã còn nhanh hơn chiếc Bugatti của tôi, thật sự khiến tôi sùng bái vô cùng!”
“Cậu chính là đồ ngốc lái chiếc Bugatti à.”
Lý Phàm kinh ngạc nhìn Khang Văn Hân.

Khang Văn Hân mặt dày nói: “Đúng, tôi chính là đồ ngốc đó.”
“Bugatti để cho cậu lái như thế quả thật chính là phí phạm của trời, có điều cũng bình thường, tuyển thủ đua xe chuyên nghiệp đều chưa chắc có thể lái tốt, thật ra ấy, lái xe chỉ có như vậy, thật sự có thể làm được tới cảnh giới người xe hợp nhất, rất nhiều thứ mới có thể hiểu được.”
Lý Phàm ngồi ở ghế lái, Khang Văn Hân ngây ngốc nghĩ về lời của Lý Phàm.


Cảnh giới người xe hợp nhất, tên đó là cảnh giới đại thành của trình độ lái xe, chẳng trách cách biệt giữa anh ta và Lý Phàm lớn như vậy, chỉ cảnh giới thôi đã kém ra tít mù khơi rồi.

Nếu dựa vào đẳng cấp trong tiểu thuyết tiên hiệp mà so sánh, cảnh giới lái xe của Lý Phàm tương đương Kim Đan Kỳ, mà anh ta ngay cả Trúc Cơ Kỳ cơ bản đều không có tới, thật sự là cách biệt giữa trời và đất mà.

“Có lên xe hay không? Cậu nếu không lên thì tôi lái xe đi đây.”
Lý Phàm ở trong xe gọi.

Khang Văn Hân lần này hoàn hồn lại, vội vàng ngồi vào ghế lái phụ.

Lý Phàm đạp ga, trực tiếp về số hai, chiếc siêu xe như mũi tên rời cung mà lao đi, không tới ba giây thì đã đạt tới vận tốc hơn 100km/h.

Khang Văn Hân nhìn tới ngây người, lấy đám cậu chủ nhà giàu như bọn họ trước kia làm tới cực hạn cũng phải mất hơn bốn giây mới có thể đạt tới vận tốc hơn 100km/h.

“Anh Lý anh thật trâu bò, chỉ là bước đầu thì đã không tầm thường rồi.”
Khang Văn Hân cố gắng nịnh Lý Phàm.

Lý Phàm nhàn nhạt mỉm cười: “Thao tác cơ bản nhất mà thôi, cũng là sợ lái hỏng chiếc xe này của cậu, nếu không có thể trong một giây đạt tốc độ trên 100km/h, chỉ cần không quan tâm tới độ hao mòn của hộp số mà khởi động động cơ, tốc độ của xe có thể tăng hơn rất nhiều.”
Khang Văn Hân gật đầu liên tiếp, đều hiểu những đạo lý này, ví dụ đua xe công thức F1 chính là vì tốc độ không tính hao mòn, tuổi thọ của các loại linh kiện đều ngắn hơn các loại xe bình thường, bởi vì chiếc xe chạy với vận tốc quá cao, độ hao mòn nhiều hơn nhiều so với bình thường.

Chiếc siêu xe như chớp đã tới trong thành phố, Lý Phàm trực tiếp lái tới cửa chỗ ở mới dừng lại.

“Tạm biệt, hôm nay cảm ơn xe của cậu rồi.”
Khang Văn Hân mắt tiễn Lý Phàm đi vào cửa nhà, sau đó móc ra một điếu thuốc châm lửa, suy nghĩ tìm cách nhất định phải bái Lý Phàm làm sư mới được.


Nhưng Lý Phàm này nhìn dáng vẻ không phải là dễ nói chuyện, phải nghĩ cách làm sao mới có thể đả động được anh.

Cho tiền là cơ bản không có khả năng rồi, Lý Phàm mắt không thèm chớp đã có thể bồi thường 16 tỷ, nhìn một cái là biết người có tiền.

Cách còn lại chỉ còn đánh vào mặt tình cảm rồi, nhưng cũng không biết nội tình của Lý Phàm, muốn quen biết Lý Phàm đều khó mà làm được.

Khang Văn Hân không có chủ ý đã ngồi vào ghế lái, lái chiếc siêu xe chạy vào trung tâm thành phố, trên đường gọi mấy cuộc cho đám bạn của mình.

Không lâu sau một đám cậu chủ nhà giàu đã tập trung ở trung tâm thành phố, vây ở bên cạnh Khang Văn Hân.

“Anh Khang, anh đây là làm sao vậy, hôm nay thật sự là quá xủi quẩy rồi, chúng ta là đã hỏng ba chiếc xe.”
“Hỏng thì hỏng, phải giữ được quan hệ tốt với thần xe Lý Phàm mới được, thật sự nếu như có thể khiến thần xe Lý dạy chúng ta kỹ thuật lái xe, sau này chúng ta có thể khiêu chiến các câu lạc bộ đua xe khác rồi.” Khang Văn Hân vô cùng phấn khích nói.

“Thần xe Lý, anh ta bằng lòng dạy cho chúng ta không, vừa rồi chúng tôi đều vào cái sân đó nhìn rồi, bên trong người nằm la liệt, giống như vừa quyết một phen sống mái vậy, thần xe Lý tuyệt đối không phải là nhân vật đơn giản, tôi nghi ngờ anh ta là trợ thủ đắc lực dưới trướng của lão đại nào đó.”
“Đừng nói vớ vẩn, cậu Lý sẽ không phải là trợ thủ, các cậu đều sử dụng mối quan hệ đi nghe ngóng thử Lý Phàm ở Hán Thành này, nhân vật lợi hại như vậy sẽ không không có danh hiệu, sau khi nghe ngóng rõ ràng thì chúng ta sẽ nghĩ cách tiếp.”
“Anh Khang, tôi biết tình hình của Lý Phàm.”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui