Thiếu Chủ Bí Mật


“Bọn xã hội đen đó được Gia Thành tìm về à? Thế thì sao Gia Thành lại chết dưới họng súng của bọn chúng chứ!”
Mã Đức Phúc hỏi với vẻ bất ngờ.

Nếu phân tích theo logic thông thường thì người chết dưới họng súng của bọn cướp phải là đối phương mới phải, sao lần này Mã Gia Thành, chủ thuê, lại chết dưới họng súng của bọn chúng được.

Mã Đức Phúc hết sức bất ngờ, lẽ nào bọn cướp đã bị Kruff mua chuộc, phản bội vào giờ phút cuối cùng sao?
Nhưng tại sao những cậu ấm nhà giàu khác đều không bị gì, còn con trai mình lại chết.

“Ông chủ, nghe nói Lý Phàm đã giật súng trong tay cậu chủ rồi bắn chết đại ca của bọn cướp, những tên cướp còn lại liên tục bắn Lý Phàm trong cơn tức giận, kết quả Lý Phàm chuồn mất, chỉ để lại một mình cậu chủ ở đó, thế là…”
“Đệch con mẹ nó! Lại là thằng Lý Phàm chết tiệt này! Chỉ là thằng ở rể trong gia tộc nhỏ ngoài thành Hán thôi, không ngờ dám hại chết con trai tôi! Tôi bắt buộc phải tính món nợ này mới được!”
Mã Đức Phúc tức giận đập đồ đạc, những món đồ gốm tinh tế trên bàn đều vỡ vụn thành từng mảnh ngay lập tức.

Ông quản gia khom lưng mà nói: “Ông chủ, nghe nói một mình Lý Phàm có thể đối đầu với hơn hai mươi kẻ cướp, tôi cảm thấy chưa chắc bảo vệ của chúng ta đánh thắng nổi nó đâu, hay là tính kế hoạch lâu dài thì hơn, ít nhất phải nắm được chỗ yếu của cậu ta mới phải.”
Ông quản gia liên tục khuyên nhủ Mã Đức Phúc, ông ta cảm thấy bây giờ Mã Đức Phúc kích động quá mức, nếu thật sự dẫn theo bảo vệ đi kiếm chuyện với Lý Phàm, bị Lý Phàm xử lý hết cả thì phiền phức to rồi, ít nhất phải phát huy thế lực trong gia tộc mới được.


Mã Đức Phúc đập đồ đập đạc một lúc, ngọn lửa giận trong lòng đã được trút ra không ít, ông ta vừa thở dốc vừa ngồi xuống ghế sô pha, day day mày bằng tay phải.

“Ông nói đúng, tôi không nên kích động quá, nhà họ Cố, hừ hừ, đi thông báo đi, những tiệm thuốc trong tỉnh và những tỉnh thành xung quanh dám hợp tác với nhà họ Cố đồng nghĩa với việc không nể mặt họ Mã tôi.”
“Dạ vâng, thưa ông chủ.”
Ông quản gia đáp lời, ông ta lập tức cầm điện thoại lên thông báo ngay.

“Với lại tìm vấn đề trong sản phẩm của nhà họ Cố, dù là vấn đề lâm sàng hay là quy cách sản xuất, dù gì phải lôi các vấn đề ra cho bằng hết, tổng kết các vấn đề với tốc độ nhanh nhất, mời luật sư y tế chuyên nghiệp nhất cả nước về đây, tôi muốn dọa hết tất cả mọi người trong nhà họ Cố!”
Mã Đức Phúc có suy tính của mình, dù là thiết bị y tế hay là thuốc thang đều có thể dễ dàng tìm được vấn đề khi ứng dụng lâm sàng, cho dù không có vấn đề gì đi chăng nữa thì với khả năng của Mã Đức Phúc, ông ta cũng có thể chế ra vấn đề.

Sắp xếp hết mọi vấn đề, cộng với luật sư y tế chuyên nghiệp nhất, chỉ cần đập những giấy tờ này lên bàn thì đã đủ để khiến cho người nhà họ Cố sợ đến són tiểu rồi.

Người nhà họ Cố sợ són tiểu, cho dù Lý Phàm có giỏi đánh đấm hơn đi chăng nữa thì cũng chỉ có thể ngoan ngoãn cúi đầu, đến khi ấy muốn nhào nặn Lý Phàm như thế nào đều phụ thuộc vào ý muốn của Mã Đức Phúc.

Ánh mắt ông lão gia sáng bừng, lập tức hiểu ý của Mã Đức Phúc ngay: “Ông chủ sáng suốt thật, tôi sẽ đi liên hệ ngay, giải quyết chuyện này trong thời gian ngắn nhất.”
Mã Đức Phúc khép mắt phủi tay, ra hiệu cho ông quản gia đi sắp xếp, bản thân ông ta muốn yên tĩnh một mình.

Ông quản gia khom lưng đi ra ngoài, bắt đầu sắp xếp theo dặn dò của Mã Đức Phúc.

Tất cả mọi việc đều để cho ông quản gia đi điều tra tổng kết, đến lúc mặt trời mọc, ông quản gia đã xử lý xong xuôi hết tất thảy, đội ngũ luật sư y tế tài ba nhất đã từ Bắc Kinh đến Hán Thành, tất thảy mọi chuyện đều đã chuẩn bị tươm tất.

… Lý Phàm và Cố Họa Y đến công ty, mở họp ngay từ sáng sớm, công tác chuẩn bị xây dựng công xưởng mới, bây giờ nhà họ Cố đã chuẩn bị toàn tâm toàn lực cho dự án công xưởng mới.

Cố Thiệu Dũng và Kruff ngồi ở vị trí đầu tiên, người hầu của nhà họ Cố và Kruff ở bên cạnh, chỉ vì Cố Họa Y chưa đến phòng họp nên buổi họp vẫn chưa được bắt đầu.

Cố Kiến Hào nhìn thời gian trong đồng hồ rồi nói một cách bất mãn: “Bây giờ là chín giờ, đến giờ họp rồi, có phải chúng ta nên chính thức mở họp hay không, không thể để cục cứt chuột làm ảnh hưởng đến chuyện lớn của chúng ta được.”
Cố Thiệu Dũng khẽ gật đầu, ông ta nói với vẻ mặt khó chiu: “Càng lúc Cố Họa Y càng mất phép tắc, cuộc họp quan trọng thế này mà dám đến trễ, giở thói tiểu thư! Nó thật sự cho rằng thiếu nó thì dự án của chúng ta không thể làm được à!”
Lông mày của Kruff, ông ta mỉm cười: “Ông nói đúng, không có cô Cố Họa Y thì dự án này thật sự không thể làm xong được!”
Má!

Cố Thiệu Dũng chửi thầm trong bụng, gân xanh của ông ta lồi lên trên trán, không hiểu nổi Kruff đã bị Cố Họa Y chuốc bùa mê thuốc lú gì.

Không phải người ta nói dân nước ngoài ghét những người đến muộn lắm à, sao Kruff lại bảo vệ cho Cố Họa Y như thế!
Lẽ nào Cố Họa Y đã trèo lên giường của Kruff thật?
Lúc Cố Thiệu Dũng đang oán thầm trong lòng, Cố Họa Y cùng Lý Phàm bước vào phòng họp.

Cố Họa Y nói với vẻ áy náy: “Xin lỗi, tôi đến trễ.”
“Còn biết mình đến trễ à, bây giờ cô càng lúc càng giở thói tiểu thư ra rồi đó, có phải muốn thành minh tinh không?” Cố Kiến Hào mỉa mai.

“Khụ khụ.”
Kruff ho khan hai tiếng, ông ta đứng dậy khom lưng với Cố Họa Y và Lý Phàm: “Hai người không có đến muộn, tại bọn tôi đến sớm quá.”
Gương mặt đám người Cố Thiệu Dũng đen sì, ông ta nhìn Kruff với ánh mắt ngờ vực.

Hôm qua hình tượng của Kruff còn được xem là bình thường, sao mới có một đêm mà lại nịnh bợ thế này, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì trong buổi tiệc tối ngày hôm qua?
Lẽ nào Kruff bị tẩy não rồi?
Lúc mọi người trong nhà họ Cố đều cảm thấy ngờ vực thì Kruff đã lấy tấm bản đồ từ tay trợ thủ của mình.

“Đây là tấm bản đồ thiết kế công xưởng mà bộ phận thiết kế và bộ phận nghiên cứu khai thác của chúng tôi làm ra sau những ngày tăng ca, hy vọng mọi người có thể xây dựng theo đúng kế hoạch của chúng tôi, bởi vì những thiết kế ssau này có liên hệ chặt chẽ với thiết kế của khu công xưởng.”
Tấm bản đồ thiết kế bị đẩy đến giữa bàn họp, nhóm người Cố Thiệu Dũng cũng không bận tâm đến chuyện suy đoán nữa mà lục tục đứng dậy nhìn tấm bản đồ.


Kế hoạch của binh thường, không có điểm gì đặc biệt, nhưng cũng không có chỗ nào sơ hở.

Sau khi nghiên cứu tấm bản đồ, Cố Thiệu Dũng nhìn Cố Họa Y: “Họa Y, con gái con đứa như cháu không thích hợp ra công trường hàng ngày, chú thấy cháu để treo cái danh mình ở đó, để cho Tuấn Hào đi giám sát công trình đi.”
Vốn dĩ công trình là vị trí ăn rất đậm, bây giờ tất nhiên Cố Thiệu Dũng phải tranh lợi ích cho con trai mình.

Cố Họa Y gật đầu: “Được thôi, nhưng thỉnh thoảng cháu cũng sẽ đi ra kiểm tra, hy vọng có thể đảm bảo an toàn.”
“Ha ha, có tôi ở đây mà còn để cô bận tâm đến vấn đề an toàn chất lượng sao, cô cứ lo hầu hạ ông Tây cho thật tốt.”
Cố Kiến Hào mỉa mai.

Lý Phàm híp mắt nhìn Cố Kiến Hào, ánh mắt anh trở nên sắc sảo.

Cố Kiến Hào sợ ánh mắt của anh đến nỗi rụt cổ lại, anh ta hoảng hốt núp ra sau lưng Cố Thiệu Dũng.

Đột nhiên!
Thư ký mở cửa, nói một cách dè dặt và căng thẳng: “Chủ tịch, luật sư trên Kinh Đô xuống rồi, nói là muốn kiện chúng ta.”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận