Higashino ngủ không sâu, mặc dù là dáng vẻ ngủ say, có một chút động tĩnh dị thường cũng đủ làm cho hắn bừng tỉnh.
Đây đều là công phu do khi bị đuổi giết luyện ra, bằng không, Higashino đã sớm chết khi bị đuổi giết.
Trong lúc ngủ bị Tô Văn Bân và đội trưởng đội bảo vệ nói chuyện đánh thức, Higashino mở mắt ra thì thấy camera trên màn hình TV.
Tùy ý nhìn hai cái, trên mặt Higashino lộ ra tươi cười khinh thường.
“Ông chủ, đây là kẻ thù của ông đến rồi sao? Những bảo vệ ông nuôi dưỡng thật phế vật, ông có thể đưa tiền nuôi bọn họ đều cho tôi, tôi sẽ càng có ích cho ông.” Tô Văn Bân nở nụ cười, tùy tay ném một điếu xì gà cho Higashino.
“Tiền cũng không phải vấn đề, chỉ cần anh có thể thể hiện giá trị của mình, người kia coi như là khảo nghiệm của tôi cho anh đi.” Higashino khẽ gật đầu, cười nói: “Khảo nghiệm này quả thực rất dễ dàng, cho ông chủ nhìn thấy tôi đá nổ đầu của hắn là được rồi.”
Higashino tràn ngập tự tin với chính mình, tràn ngập khinh bỉ với Lý Phàm.
Tuy rằng camera thể hiện thực lực siêu cường của Lý Phàm, nhưng xem ra Higashino thấy rằng, chút thực lực này của Lý Phàm xách giày cho hắn cũng không xứng, hoặc liếm giày cho hắn còn được.
“Ha ha ha ha, ta đây nhìn anh biểu diễn vậy, anh thật sự có thể đá nổ đầu của hắn, tiền lương của anh tăng gấp đôi.”
“Cảm ơn ông chủ”
Higashino nói xong đứng lên, bắt đầu cẩn thận sửa sang lại quần áo của hắn, định đợi lát nữa nhất định phải đánh tiêu đẹp trai, làm cho Tô Văn Bân nhận ra giá trị của hắn.
Trong camera, Lý Phàm đã đánh ngã tất cả bảo vệ, bọn bảo vệ đều ngã nằm dưới đất không nhúc nhích, nhìn qua như là có một đám người chết vậy.
Lý Phàm chậm rãi ngẩng đầu, ánh mắt nhìn về phía camera thò ra, mỉm cười làm một động tác cắt cổ với camera đang thò ra kia.
Khiêu khích, khiêu khích rõ ràng!
Sắc mặt Tô Văn Bân trở nên nghiêm túc, cho dù là thất bại của lão Bạch, hay là thất bại của đám bảo vệ này, đều chứng minh phần nào Lý Phàm rất mạnh.
“Chuẩn bị một chút.” Tô Văn Bân nói với đội trưởng đội bảo vệ bên cạnh.
Đội trưởng đội bảo vệ khẽ gật đầu, từ sau thắt lưng rút ra súng lục, cạch một cái, lên đạn.
Cầm súng lục, trong lòng đội trưởng đội bảo vệ dâng lên sự hăng hái.
Công phu cao tới đâu thì cũng một súng ngã xuống, nếu Higashino cũng thất bại, vậy để đội trưởng đội bảo vệ ngăn cơn sóng dữ này.
Tô Văn Bân nhìn thấy đội trưởng đội bảo vệ móc súng lục ra, lộ ra tươi cười có một tia vừa lòng.
Bên trái là võ đạo cao thủ, bên phải là cao thủ dung sung, cho dù Lý Phàm là thần tiên, sợ cũng khó còn sống đi ra ngoài.
Bành!
Cửa của phòng bao bị đá văng, Lý Phàm mặt như băng lạnh đi vào phòng bao.
Tô Văn Bân đại mã kim đao ngồi trên sô pha, nhìn Lý Phàm đi vào phòng bao.
“Phế vật như cậu vẫn có chút bản lĩnh, chỉ là các người xông vào nơi này, có thể thắng sao? Cậu xâm nhập vào địa ngục, mà tôi là Diêm Vương chấp chưởng sống chết của cậu, không muốn chết thì lập tức quỳ xuống” Lý Phàm cười lạnh một tiếng, ánh mắt hèn mọn nhìn Tô Văn Bân: “Ai cho ông dũng khí này?”
“Ha ha, người trẻ tuổi đã xúc động, chuyện gì cũng chưa rõ ràng đã dám xằng bậy, nơi này là tỉnh thành, không phải nông thôn của các người, cậu nghĩ rằng người bên cạnh tôi là bảo vệ bình thường sao? Quả thực ngây thơ!”
Tô Văn Bân chỉ Higashino, đắc ý nói: “Vị này chính là cao thủ võ đạo đất nước hoa Anh Đào, cánh tay vô địch đánh bại toàn bộ đất nước hoa Anh Đào – Higashino, cậu cảm thấy cậu có thể lợi hại hơn Higashino sao? Higashino kia một khi tức giận, giết hai mươi truyền nhân võ đạo của đất nước hoa Anh Đào.”
“Ha ha, thật sự lợi hại như vậy, còn có thể tới đây làm chó săn cho ông sao?” Lý Phàm không chút để ý nói, căn bản không có để Higashino vào mắt.
Cao thủ võ đạo của nước hoa Anh Đào tính cái rắm, hộ vệ Long Môn tùy tiện phái ra một người, cũng có thể dẹp yên tất cả võ đạo môn phái của nước Anh Đào, cao thủ của đất nước hoa Anh Đào ở trong mắt Lý Phàm chính là con kiến.
Lửa giận trong lòng Higashino nháy mắt bùng lên, căm tức Lý Phàm, hung tợn nói: “Đồ ngu!” “Cũng dám vũ nhục Higashino ta, tôi sẽ cho ngươi thử tất cả sự thống khổ của nhân gian này! Chuẩn bị run rẩy trước sự nhục nhã của ta đi!”
Higashino nhìn chằm chằm Lý Phàm, bày ra thế chuẩn bị, chờ Tô Văn Bân ra lệnh một tiếng, lao ra đánh tơi bời Lý Phàm.
Lý Phàm lắc lắc đầu, khinh thường nói: “Chó săn chính là chó săn, bộ dáng chó săn này của ngươi, ta đã biết tu vi võ đạo của người không cao.”
“Hừ!” Tô Văn Bân hừ lạnh một tiếng, cũng cảm thấy Lý Phàm thật sự quá cuồng vọng, đối đồ đệ cuồng vọng như vậy căn bản không cần nói thêm cái gì, ra sức đánh một trận nhục nhã là được.
“Higashino, giáo huấn hắn thật tốt, đừng quên khi nãy anh đã nói những gì.” Tô Văn Bân lạnh nghiêm mặt nói.
“Không quên được, tôi sẽ đá nổ đầu của hắn!”
Higashino nổi giận gầm lên một tiếng, cất bước xông về phía Lý Phàm.
Tô Văn Bân bưng lên chén rượu trên bàn, một bên uống rượu, một bên nhìn chằm chằm Lý Phàm và Higashino chiến đấu.
Higashino lao ra, song chưởng rất nhanh huy động, phát ra một tiếng nổ rất vang.
Việc này bởi vì Higashino bộc phát sức bật quá mức cường đại, cho nên lực lượng cường đại nháy mắt áp súc không khí, tạo thành không khí phát ra tiếng nổ bạo liệt.
Cai gọi là hợp nhất của Aikido chính là để chỉ có thể nháy mắt bộc phát ra lực lượng siêu cường, do đó làm cho không khí phát ra tiếng nổ.
Nghe có vẻ rất to lớn, trên thực tế nòng cốt của hợp cả giận chính là huấn luyện sức bật.
Higashino đối với sức bật nắm trong tay, không thể nghi ngờ là vô cùng giỏi, khi công kích Lý Phàm, toàn bộ sức bật của Higashino đều được sử dụng, mỗi một đánh đều mang theo lực lượng cường đại.
Higashino xông mạnh đến vốn tưởng rằng hắn khóa chặt Lý Phàm rồi, chính là không dự đoán được tốc độ của Lý Phàm nhanh hơn.
Khi nắm đấm của Higashino sắp nện lên ngực Lý Phàm, muốn dựa vào sức bật cường đại cùng với phương thức bùng nổ đánh bại Lý Phàm, bóng dáng của Lý Phàm lại biến mất khỏi tầm mắt của Higashino.
Trong lòng Higashino kinh hãi, khi muốn dừng bước chân lại tìm kiếm Lý Phàm, Lý Phàm đã vòng ra sau lưng Higashino rồi.
Nhẹ nhàng một cước đá vào sau thắt lưng Higashino, Higashino mất đi cân bằng, chỉ có thể chạy như điên về phía trước, quyền thế mạnh mẽ nặng nề đập vào bức tường.
Bành!
Nắm đấm của Higashino nện ở trên tường, vách tường cũng đang rung lên, nửa vách tường bị đập sập, vô số tro bụi bay lên, bao vây Higashino trong khói bụi.
“Khụ khụ” Higashino bị sặc ho khan hai tiếng, chật vật không chịu nổi xoay người đi về phía Lý Phàm.
“Đồ ngu! Lần này là ta chủ quan rồi! Nhưng lập tức giờ chết của ngươi sẽ đến!”
Phẫn nộ tràn ngập trong đầu Higashino đích, nếu lửa giận có thể thiêu đốt, giờ phút này lửa giận của Higashino cũng đun sôi biển.
“Đã nói trình độ của ngươi không được rồi, ngươi còn muốn tự cho là đúng, người đã muốn chịu chết, ta đây cũng không cản ngươi.” Lý Phàm vươn ngón út vẫy Higashino một cái, vẻ mặt khinh thường không cần nói.
Higashino điên cuồng nổi giận gầm lên một tiếng, quơ hai đầm lao như điên về phía Lý Phàm.
“Đồ ngu! Ngươi sẽ biết đại giới khi nhục nhã ta!Để ta dụng tuyệt kĩ tất sát tiễn người về Tây thiên!”
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...