Đám sát thủ cầm súng thấy vậy sắc mặt đều trầm xuống, bọn họ không ngờ công phu né tránh của Lý Phàm lại giỏi đến vậy.
Lý Phàm đã tìm được cơ hội, chia nhỏ hành động, khiến đám người kia phải trả giá.
Lúc đám người kia nhìn thấy Lý Phàm, bọn họ đều cảm thấy khó mà tin nổi, bọn họ kinh ngạc không thôi, vô cùng ngỡ ngàng, bọn họ lạnh lùng nhìn Lý Phàm, như muốn giết chết Lý Phàm.
Lý Phàm đối diện với sự tấn công của đám người này, cảm xúc không hề dao động, anh bắt đầu hành động nhanh chóng, mỗi lần hành động đều để lại những tàn ảnh, khiến đám người đó không kịp phòng bị.
Đám người đó kinh ngạc, đây chắc chắn là tốc độ nhanh nhất mà bọn họ từng thấy, bọn họ dụi mắt, sắc mặt khó tin.
Đám sát thủ cầm súng kia còn chưa biết tình hình là như thế nào, Lý Phàm đã đến trước mặt bọn họ rồi tiêu diệt bọn họ.
Lúc thấy thi thể của đám sát thủ kia, Lý Phàm trực tiếp làm ngơ.
Lúc này, Lý Phàm mới đi vào biệt thự.
Trước khi vào biệt thự, anh nghe thấy tiếng cầu cứu truyền đến từ cửa sổ trên phòng.
Giọng nói này rất quen thuộc, không phải Sở Linh thì còn ai vào đây?
Lý Phàm không thể bình tĩnh nổi nữa, anh quyết đoán lên tầng cứu người, anh không ngờ Sở Linh lại gặp nguy hiểm đến tính mạng, kết quả này anh không thể nào dự đoán được, nếu không phải tận mắt chứng kiến, anh cũng không dám tin là thật.
Lý Phàm nhanh chóng đi cứu người, tiếng cầu cứu của Sở Linh khiến Cố Họa Y chạy đến cứu viện, đám người kia đều trở nên sốt ruột, phía trên có mệnh lệnh, bảo bọn họ đưa người sống về.
Nhưng Sở Linh cứ không ngừng cầu cứu cũng không phải chuyện tốt.
Sắc mặt bọn họ dần trở nên khó coi, không biết nên làm như thế nào mới tốt, nhất thời không thể làm gì được Sở Linh.
Lúc Lý Phàm chạy đến thì anh liền nhìn thấy một màn trước mắt, sau khi thấy vậy, anh không hề dao động mà mọi chuyện đã nằm hết trong dự tính của anh.
Đám người này hoàn toàn không ngờ đến Lý Phàm lại đến đây, lúc bọn họ nhìn Lý Phàm, sắc mặt đều lạnh băng, có một người trong đó nói: “Mấy người đưa cô ta đi, để tôi cản tên này lại.”
Hiển nhiên, đám người kia đành phải đi xuống từ cửa sổ, Lý Phàm thấy vậy, anh đương nhiên sẽ không để đám người kia được như ý nguyện, nếu đám người đó đã đến đây, đương nhiên anh sẽ không bỏ qua cho bọn họ.
Công phu của đám sát thủ kia rất tốt, là Karate, Karate là một công phu rất lợi hại, hơn nữa có thể nói là vừa tấn công vừa phòng thủ cũng được, nhưng người bọn họ đang đối diện với là Lý Phàm, đừng nói đến Karate, cho dù có là Triệt Quyền Đạo cũng vô dụng.
Sát thủ không ngừng ra tay với Lý Phàm, gần như chiêu nào chiêu ấy cũng toàn là chiêu hiểm.
Lý Phàm thấy vậy, nhẹ nhàng tránh qua một bên, đám người này muốn ra tay với anh, vậy cũng phải xem xem đám người đó có bản lĩnh này hay không đã, trong mắt Lý Phàm, động tác của đám người đó quá yếu ớt, anh có thể cản được một cách nhẹ nhàng.
Người kia hoàn toàn không thể ngờ được, cho dù anh ta có ra tay như thế nào cũng không thể làm gì được Lý Phàm, bọn họ ngơ ngác, gần như đã dùng hết toàn sức lực nhưng lại không có chút tác dụng nào..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...