Cô ta cảm thấy rất tự tin về kết quả trước mắt, cô ta đã nghĩ xong phải trừng trị Lý Phàm như thế nào rồi.
Vừa đến, các vệ sĩ áo đen đã lập tức kính cẩn gọi cô gái trang điểm đậm: “Thưa cô chủ, chúng tôi đã tới.”
Các vệ sĩ đến kịp thời khiến cô gái trang điểm đậm rất hài lòng, cô ta chỉ vào Lý Phàm nói: “Lên, trừng trị tên này cho tôi.”
Người đàn ông ăn mặc là lượt tỏ vẻ thông cảm cho Lý Phàm, cậu dám đấu với tôi à, lần này thì cậu chết chắc rồi.
Anh ta dường như đã nhìn thấy cảnh Lý Phàm bị đánh chết đi sống lại, sau khi nghĩ đến cảnh kia, anh ta không khỏi mừng thầm, theo anh ta thấy thì chắc chắn là do Lý Phàm tự mình chuốc lấy khổ.
Lý Phàm lại xem như không nghe thấy gì, lập tức ra tay.
Cô gái trang điểm đậm không ngờ Lý Phàm lại ra tay tàn nhẫn như thế, nếu không phải tận mắt nhìn thấy, cô ta cũng không thể tin là thật.
Sau khi nhận được lệnh của cô chủ, các vệ sĩ áo đen lập tức sắc mặt lạnh lùng nhìn về phía Lý Phàm, vừa nhìn thấy thân thể Lý Phàm, bọn họ bật cười kinh miệt, bọn họ còn tưởng rằng Lý Phàm lợi hại cỡ nào.
Không ngờ cũng chỉ có vậy, vừa nhìn thấy thân thể đối phương, bọn họ tin mình chỉ cần đấm một đấm đã có thể khiến Lý Phàm không đứng dậy được.
Lý Phàm cười nói: “Nếu các người ra tay thì cần phải suy nghĩ kỹ, tuyệt đối đừng hành động thiếu suy nghĩ.”
Đám vệ sĩ áo đen cảm thấy hết sức buồn cười, đã đến lúc này rồi mà đối phương còn châm chọc bọn họ, bọ họ không biết Lý Phàm lấy đâu ra tự tin và dũng khí đó.
Bọn họ cho rằng chắc chắn đầu óc Lý Phàm đã bị úng nước rồi, bọn họ đột nhiên ra tay với Lý Phàm.
Lý Phàm đã từng gặp rất nhiều trường hợp như vậy, nên anh không hề hoảng hốt mà bình tĩnh ứng phó.
Nhìn thấy dáng vẻ bình tĩnh tự nhiên của Lý Phàm, những người đàn ông cao lớn đó đều hơi nhíu mày, bởi vì thực lực của Lý Phàm đúng là vượt quá tưởng tượng của bọn họ.
Bọn họ đều không thể tin được bản lĩnh của Lý Phàm lại lợi hại như vậy, bọn họ gãi đầu, lúc lâu sau vẫn không hiểu được chuyện gì đang xảy ra.
“Tên này điên rồi à?” Các vệ sĩ áo đen đều thầm nghĩ như vậy.
Bọn họ không biết Lý Phàm lấy đâu ra dũng khí, mà dám khiêu chiến với bọn họ, bọn họ đã nghĩ xong làm thế nào trừng trị đối phương rồi.
Mỗi lần tấn công bọn họ đều nhằm vào điểm yếu mà đánh tới.
Lý Phàm nhanh chóng né về phía sau, rồi đưa tay ra lập tức tóm lấy một tên vệ sĩ áo đen.
Sau khi nhìn thấy cánh tay của đồng nghiệp mình bị trật khớp, các vệ sĩ áo đen xung quanh lập tức nuốt một ngụm nước bọt, bọn họ không khỏi liên tưởng đến mình, đều bị hù dọa, nhất thời không ai dám ra tay.
“Mọi người cùng nhau xông lên.” Không biết là ai lên tiếng trước, sau đó những người còn lại thi nhau ra tay với Lý Phàm.
Bọn họ không tin nhiều người mà không đánh lại một người bình thường, bọn họ ra tay càng ngày càng tàn nhẫn, khiến người ta chẳng thể đề phòng.
Nhưng sự tấn công của họ chẳng có tác dụng gì với Lý Phàm.
Lý Phàm trở tay đấm một đấm vào người vệ sĩ áo đen khiến người đó lập tức bay ngược ra ngoài.
Rất nhiều người ngạc nhiên về kết quả này, bọn họ đều choáng váng, chuyện gì đang xảy ra thế này, bọn họ cảm thấy rất mờ mịt và hoang mang.
Khi nhìn thấy Lý Phàm, nhiều người đều lui về phía sau mấy bước..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...