Một lúc sau Trương Binh mới vỡ lẽ, anh vội làm theo ý của ba mình, thật ra anh cũng rất luống cuống, anh biết nếu không giải quyết chuyện này ổn thỏa, chắc chắn ba anh sẽ cho anh một bạt tai.
Anh cũng không do dự gì nhiều, mà bắt đầu hành động ngay.
Người đàn ông trung niên kia thấy con trai đã đồng ý, thì nhất thời tức giận trợn mắt, nếu ông không dạy dỗ anh ta, e rằng anh ta sẽ không bước ra.
Trương Binh đành phải bắt đầu hành động, anh đang nghĩ cách bắt cậu cả nhà họ Đế tới đây, dù gì anh ta cũng là nhân vật có tiếng ở Võ Thành, nên anh không có lá gan đối đầu với anh ta.
Giờ anh cũng không do dự gì nhiều, chuyện đã đến nước này, anh đành phải hít sâu một hơi, không nghĩ ngợi thêm nữa, anh biết trước mắt anh cần phải bình tĩnh mới được, bằng không mọi chuyện đều là vấn đề to tát.
Kết quả này không hề bất ngờ với Trương Binh, rồi anh nghĩ ra một cách hay, có thể dụ cậu cả nhà họ Đế đến đây.
Nghĩ như vậy, Trương Binh dứt khoát gọi cho cậu cả nhà họ Đế.
Cậu cả nhà họ Đế nhận được điện thoại của Trương Binh, thì cả người cảm thấy khó mà tin nổi, nhất là lúc biết Lý Phàm sẽ bị nhốt mấy năm, thì trong lòng vô cùng vui sướng.
“Ha ha, tôi sẽ mời anh một bữa để báo đáp anh.” Cậu cả nhà họ Đế rất vui vẻ, quyết định phải mời Trương Binh đi ăn.
Trương Binh nghe xong thì trong lòng nhất thời mừng rỡ, đây đúng là cơ hội tốt, nếu giờ đối phương tự tìm đến đây, thì đâu còn gì bằng.
“Được, vậy anh mau tới đây đi.” Trương Binh nở nụ cười đáp.
Đây chính là kết quả mà anh mong muốn, anh còn lo đối phương sẽ không tới, giờ xem ra anh đã nghĩ nhiều rồi, anh ta không tới mới là lạ đó.
Cậu cả nhà họ Đế bắt đầu xuất phát ngay, vừa đến điểm hẹn đã nhìn thấy Trương Binh, anh ta vội đi tới cười ha hả: “Anh Trương, anh thật xuất sắc, tôi biết anh làm được mà, anh muốn ăn hay chơi gì, thì cứ việc nói với tôi, tôi sẽ thỏa mãn cho anh hết.”
Trong lòng Trương Binh tràn đầy khinh thường, còn muốn ăn chơi cái gì, đến thân mình còn khó mà giữ được đây.
Trương Binh lạnh lùng phất tay, một đám cảnh sát bỗng nhảy ra từ trong góc.
Cậu cả nhà họ Đế ngẩn người, nếu không tận mắt chứng kiến, anh không dám tin đây là sự thật, anh khó hiểu nhìn Trương Binh, không biết đối phương đang có ý gì.
Anh nhất thời mơ màng, chuyện này khác hẳn so với những gì anh nghĩ, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, anh vò đầu, nửa ngày vẫn không hiểu rõ Trương Binh bị gì.
“Anh làm vậy là có ý gì, tại sao tại bắt tôi?” Cậu cả nhà họ Đế gãi đầu, cảm thấy rất khó hiểu, anh không biết tại sao đối phương lại làm thế.
Trương Binh khẽ cười nói: “Ý gì ư, chẳng phải tôi đang bắt anh về đồn à?”
Sắc mặt cậu cả nhà họ Đế trở nên khó coi, là cậu cả nhà họ Đế, anh ta chưa từng chịu sỉ nhục như này, nên bắt đầu đe dọa Trương Binh: “Anh thật to gan, anh biết tôi là ai không, nếu anh dám bắt tôi, tôi sẽ cho anh đẹp mặt.”
Ai ngờ Trương Binh lại giả vờ sợ hãi, tấm tắc: “Tôi sợ quá đi mất, hôm nay anh không thoát khỏi tay tôi đâu, dẫn người đi.”
Mấy người đó liếc nhìn nhau, không ai nói lời thừa thãi nào, dứt khoát dẫn cậu cả nhà họ Đế rời khỏi nơi này.
Cả người cậu cả nhà họ Đế mơ màng, thật sự rất bất ngờ về chuyện này, anh giận dữ nhìn Trương Binh, như muốn ăn thịt đối phương.
Anh không hiểu tại sao anh ta lại làm thế.
Trương Binh nhìn thấy ánh mắt của cậu cả nhà họ Đế, thì không hề sợ hãi, ngược lại còn nhìn anh ta như một tên ngốc.
Cậu cả nhà họ Đế bắt đầu khó hiểu, lẽ ra đối phương nên thả anh đi mới đúng, nhưng anh ta lại dám bất kính với mình, làm anh cảm thấy vô cùng khó chịu, hận không thể đánh Trương Binh một trận.
Nhưng Trương Binh chẳng hề để tâm đến chuyện này, dù gì cũng có ba anh chống đỡ, nên anh không sợ nhà họ Đế tới sinh sự.
Cứ thế cậu cả nhà họ Đế bị dẫn đến cục cảnh sát.
Giờ cậu cả nhà họ Đế mới biết Trương Binh không hề hù dọa mình, anh nuốt nước miếng, rất sợ tiếp theo sẽ có chuyện gì đó đang đợi mình.
Cùng lúc đó, cậu cả nhà họ Đế nhìn thấy Lý Phàm, thấy anh ta bình an vô sự, thậm chí còn không bị nhốt, thì nhất thời mất bình tĩnh, anh hít ngụm khí lạnh, hoàn toàn bất ngờ trước chuyện này.
Nếu không tận mắt nhìn thấy, anh không dám tin đây là sự thật, chuyện gì thế này, sao thằng nhãi này chẳng hề hấn gì?
Lý Phàm nhìn thấy cậu cả nhà họ Đế thì mỉm cười nói: “Là ai đây ta, chẳng phải là cậu cả nhà họ Đế ư, hóa ra anh cũng ở đây à, thật trùng hợp.”
Cậu cả nhà họ Đế nghe thấy lời châm chọc của Lý Phàm thì liên tục biến sắc, rõ ràng là anh nhờ Trương Binh trừng trị Lý Phàm, ai ngờ anh lại là người bị trừng trị.
“Trương Binh, anh làm vậy là sao?” Cậu cả nhà họ Đế nhìn Trương Binh, như đang chất vấn đối phương.
Trương Binh cười khẩy đáp: “Anh có tư cách gì mà dám ăn nói như vậy với tôi, tôi thấy đầu óc anh có vấn đề rồi đó, tôi nói cho anh biết, đây là do anh tự chuốc lấy, tốt nhất là anh nên khách sáo với cậu Lý một chút, bằng không, không ai bảo đảm được anh đâu.”
Cậu cả nhà họ Đế nghe xong thì hít sâu một hơi, anh cũng không ngốc, nên nhìn ra Trương Binh không nói đùa với mình.
Ba Trương Binh hờ hững nhìn cậu cả nhà họ Đế, rồi hừ lạnh: “Là cậu bảo con trai tôi ra tay với cậu Lý đúng không?”
Giờ cậu cả nhà họ Đế mới phát hiện ngoài Trương Binh và Lý Phàm thì vẫn còn một người nữa, anh vô thức quan sát người này, giờ trong đầu mới có ấn tượng, chẳng phải người này là đội trưởng chính nghĩa nhất Võ Thành à?
Anh rùng mình, bỗng có dự cảm không lành, cộng thêm thái độ của ông ta đối với Lý Phàm, anh có thể nhìn ra quan hệ giữa ông ta và Lý Phàm không hề đơn giản.
Anh hít sâu một hơi, nửa ngày vẫn chưa hiểu chuyện gì đang diễn ra.
Cậu cả nhà họ Đế gãi đầu nói: “Cái đó, đúng đúng, là tôi đã nhờ anh ta.”
“Cậu ra tay với cậu Lý là bất kính với tôi, nếu đã như thế, tôi sẽ trừng phạt cho cậu biết.” Ba Trương Binh lạnh lùng nhìn anh ta, rồi nở nụ cười khinh thường.
Lúc này, ông đã lấy dùi cui ra, dứt khoát đánh vào người cậu cả nhà họ Đế, anh ta đau đến mức hít ngụm khí lạnh, giận mà không dám nói, bị đánh đến nỗi liên tục la hét.
“Khoan đã, tôi biết sai rồi, xin ông tha mạng cho tôi.” Cậu cả nhà họ Đế vội xua tay, anh chẳng hề có võ công, nên đối phương chỉ đánh một lát đã suýt lấy mạng anh..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...