Ngón tay Phương Dật Thiên vừa thể nghiệm đến bộ ngực sữa mềm mại co dãn của Lâm Thiển Tuyết, ngay lập tức truyền đến thanh âm giận giữ quát mắng cao vút của Lâm đại tiểu thư. Lâm Thiển Tuyết từ trên giường ngồi dậy, một đôi mắt đẹp như thu thủy chớp động tức giận, trừng mắt nhìn Phương Dật Thiên, hiển nhiên, hành động khinh bạc vừa rồi của Phương Dật Thiên làm nàng dâng lên cảnh giác từ trong nội tâm — người này ý đồ chân chính có phải là muốn lấy cớ mát để phi lễ bộ ngực của mình?
Phương Dật Thiên nao nao, âm thầm vì xúc động vừa rồi của mình mà hối hận không thôi, bất quá da mặt hắn cũng thật dày, giờ phút này vẫn là thần sắc không thay đổi một bộ dáng thản nhiên, hơn nữa một đôi mắt thâm sâu liếc nhìn Lâm Thiển Tuyết một cái nói: "Ngươi phản ứng kịch liệt như vậy để làm gì? Nghĩ rằng người cao quý như ta yêu thích bộ ngực của ngươi sao? Vừa rồi ta chẳng qua là xác định vị trí cụ thể mấy cái huyệt đạo mà thôi, ngươi thực nghĩ đến huyệt đạo cơ thể con người tìm dễ dàng như vậy sao? Nếu gươi không mặc quần áo thì không cần nói đi, ngươi mặc quần áo, ta muốn xác định rõ ràng vị trí cụ thể mấy cái huyệt đạo cũng quá khó đi. Vạn nhất ấn sai chỗ, chẳng phải là công dã tràng sao?"
Phương Dật Thiên giọng đầy lý lẽ hung hồn nói, không có chút cảm giác nào hành vi vừa rồi của hắn là cố ý khinh nhờn xâm phạm, ngược lại chỉ là chức trách mát xa cần thiết mà thôi.
Lâm Thiển Tuyết nhìn sắc mặt Phương Dật Thiên, trong lúc nhất thời lại cảm thấy hồ đồ, không phân biệt được người này nói thật hay giả, bất quá sau khi nàng tỉnh táo, ngẫm lại cũng hiểu được lời Phương Dật Thiên có vài phần đạo lý, ngẫm đi ngẫm lại lúc người mù mát xa, khách hàng không phải cũng phải cởi bỏ quần áo để cho nhân viên mát xa tìm kiếm huyệt vị sao?
Lúc này nàng đang mặc quần áo, Phương Dật Thiên cũng không có công năng nhìn xuyên thấu, khó tránh khỏi cần lấy tay để xác định, tìm kiếm vị trí cụ thể của huyệt đạo.
Bất quá vừa rồi Phương Dật Thiên không kiêng nể hành động hay là Lâm Thiển Tuyết vẫn có bóng ma trong lòng, cho dù là phải tìm huyệt đạo trước đó cũng phải nói trước một tiếng chứ, bởi vậy nàng tức giận nói: "Vậy theo như ngươi nói chẳng lẽ lại bắt ta cởi quần áo ra?"
"... Ách, cởi ra là tốt nhất, bất quá...." Phương Dật Thiên cười cười nói: "Như vậy làm ta rất ngượng ngùng, cho nên hay là thôi đi!"
"Ngươi...." Lâm Thiển Tuyết trong lòng một trận hận hận, cái gì ngượng ngùng chứ? những lời này phải do mình nói mới đúng a, người này cư nhiên vô sỉ như thế, nói hắn ngượng ngùng? Hừ, ta xem hắn là thực chờ mong ta cởi bỏ sạch sẽ trước mắt hắn a? Thật là một tên ghê tởm và dối trá!
"Ta sẽ không cởi quần áo ra, đáp ứng ngươi mát xa cho ta đã là hết khả năng ta có thể thừa nhận rồi." Lâm Thiển Tuyết thở phì phì nói.
Phương Dật Thiên gật gật đầu, nói: "Ta hiểu, ta cũng sẽ không phụ lòng ngươi. Vậy thì, chúng ta có thể bắt đầu rồi?"
Lâm Thiển Tuyết trong lòng tuy nói hận thật, bất quá cũng chỉ có thể áp chế xuống, vì để cho của mình càng thêm lớn cũng chỉ đành cố nén giận, dù sao làm chuyện gì cũng cần phải trả một cái giá, chuyện không làm mà hưởng chỉ có thể xuất hiện ở trong truyện cổ tích của trẻ con a.
Lâm Thiển Tuyết cảm xúc phập phồng không yên tiếp tục nằm ở trên giường, khẽ cắn môi anh đào, trên khuôn mặt xinh đẹp duy mỹ hiện ra từng trận ửng đỏ, làm làn da của nàng càng nổi bật, thực xứng với một câu —— tú sắc khả xan (khuôn mặt thanh tú).
"Ta bắt đầu từ khố phòng huyệt của ngươi bắt đầu mát xa, trong đầu ngươi không cần có bất kỳ ý tưởng ý niệm gì hết, bất quá ta tất cả đều là phục vụ cho ngươi." Phương Dật Thiên thản nhiên nói.
"Nhanh lên đi, dài dòng cái gì, phục vụ cho ta gì chứ, nói cho cùng, chính ngươi không phải là chiếm tiện nghi lớn sao?" Lâm Thiển Tuyết tức giận nói.
"Chiếm tiện nghi? Trời đất chứng giám, ta đối với ngươi từ trước đến nay là miễn dịch chứ chưa nói tới chuyện chiếm tiện nghi đi?" Phương Dật Thiên cười cười, tay phải đã rời khỏi ngực Lâm Thiển Tuyết, sau khi sờ soạng một trận chuẩn xác tìm được khố phòng huyệt, bắt đầu mát xa hoặc nặng hoặc nhẹ.
"Ngươi không cần phải nói như vậy để rùm beng quảng cáo cho chính mình, ta đối với ngươi cũng miễn dịch." Lâm Thiển Tuyết nói.
"Vậy OK, hai cái miễn dịch như thế, bất luận là ai, dù ở trong tình huống nào cũng sẽ không sinh ra ảo tưởng gì không thích đáng, ngươi cũng không cần quá lo lắng. Kế tiếp cứ thoải mái mà hưởng thụ sự phục vụ của ta đi, nếu không chúng ta không thể hoàn thành công việc này được đâu." Phương Dật Thiên thản nhiên nói.
Lâm Thiển Tuyết hừ lạnh một tiếng, quay đầu đi chỗ khác, cố gắng làm cho tâm trạng của mình trầm tĩnh lại, đem cử động mát xa của Phương Dật Thiên chỉ là một công việc, không sản sinh hành vi gì liên quan đến chuyện nam nữ đi.
Bất quá một người con gái mới hai mươi hai tuổi, nàng có thể mở rộng lòng đón nhận phương pháp mát xa bộ ngực lớn của Phương Dật Thiên, cái này cũng cùng quan niệm Tây phương có liên quan đi, ở nước ngoài du học mấy năm, quan niệm phóng khoáng của người phương Tây đã xâm nhập vào tư tưởng của nàng, bằng không đổi lại là con gái bình thường chỉ sợ là ngượng ngùng không chịu thừa nhận phương pháp mát xa của Phương Dật Thiên đi?
Chậm rãi, Phương Dật Thiên tăng dần độ mạnh yếu mát xa, nàng rõ ràng cảm giác được thân thể mình có loại phản ứng kỳ dị, cả người huyết mạch tựa hồ là bành trướng lên, rồi sau đó tập trung một chút, không ngừng kích thích bốn phía bộ ngực của nàng, nàng dần dần có cảm giác nóng lên và hình như còn....căng phồng lên nữa.
Toàn bộ quá trình Phương Dật Thiên cũng rất thành thực, nếu muốn nhìn ra trên mặt của hắn một tia khinh nhờn như vậy liền phải thất vọng, đương nhiên, vẻ nghiêm trang kia chỉ là bề ngoài, nhưng trong nội tâm thú vật của hắn rốt cuộc đang suy nghĩ cái gì thì không thể nào rõ được.
Tiếp theo, Phương Dật Thiên biến đổi thủ pháp, mát xa đến nhũ căn huyệt của Lâm Thiển Tuyết, một khắc này, thân thể mềm mại của Lâm Thiển Tuyết nhịn không được run rẩy lên rất nhỏ, trong miệng như có như không phát ra vài tiếng yêu kiều, dù sao vị trí của nhũ căn huyệt cũng tiếp cận rất gần tuyết phong của nàng, nàng rõ ràng có thể cảm giác được tay của Phương Dật Thiên nhiều lần đều cố ý hay vô tình mà va chạm vào bộ ngực mềm mại của nàng, điều này làm cho nàng cũng nhịn không được mà phải có chút phản ứng khác thường.
Sắc mặt của nàng càng thêm trướng đỏ lên, hô hấp cũng rõ ràng trở lên gấp gáp, trước ngực nhấp nhô phập phồng càng thêm rõ ràng, đối với bất kỳ một tên đàn ông nào mà nói, cảnh tượng này đều là có hấp dẫn cực độ a.
Bởi vậy nói trong tâm Phương Dật Thiên không có bất kỳ cảm xúc gì đó là giả, ngẫu nhiên vài lần trong lúc....ách....vô tình đụng vào, cảm giác được cái kia mềm mại co dãn quả thực là để cho hắn phấn khích, bất quá trình độ che dấu của tên khốn này phải nói là cao thâm cực điểm (nguyên văn là thằng nhãi này, nhưng ta thấy để là tên khốn này hay hơn,đằng sau cũng có mấy chỗ như vậy, có gì ae đóng góp ý kiến nhé), ở mặt ngoài vẫn là bất động thanh sắc, kì thực nội tâm sớm đã như núi lửa phún trào a.
Dù sao, Lâm Thiển Tuyết xinh đẹp động lòng người như vậy, có thể nói là kiểu phụ nữ tồn tại trong lòng nam nhân như nữ thần vậy, làm cho người ta nảy sinh cảm giác muốn kính bái, chớ nói chi là có thể tận tay ở trên thân thể mềm mại của nàng mà sờ soạng, nhào nặn.
Nếu để truyền ra ngoài, như vậy không thể nghi ngờ gì Phương Dật Thiên sẽ trở thành đối tượng làm cho vô số nam nhân phải ghen tị.
"Kế tiếp ta mát xa thiên khê huyệt của ngươi, thiên khê huyệt ở ngay tại trên....của ngươi....cái kia!" Phương Dật Thiên có điểm hơi ngại, nói cho dễ nghe là mát xa, nói trắng ra thì còn không phải là trực tiếp sờ soạng thân thể người ta, đó chính là tuyết phong của một thiên kim đại tiểu thư a?
Bất quá tất là vì phục vụ người đẹp nha, ngay cả là trong lòng có chút ngượng ngùng nhưng là dù bất cứ giá nào cũng phải sờ.....ách, là mát xa a.
"Ta...ta biết!" Lâm Thiển Tuyết cố làm cho ngữ khí của mình bình tĩnh một chút, bất quá giọng nói khẽ run run kia đã bán rẻ cảm xúc phập phồng không đều của nàng.
Được sự cho phép của Lâm Thiển Tuyết, hành động kế tiếp của Phương Dật Thiên không còn kiêng kỵ gì nữa. Cũng không biết là cố ý hay là thật sự không rõ vị trí cụ thể của thiên khê huyệt, tên khốn mặt dày này ở trên bộ ngực sữa của Lâm Thiển Tuyết liên tục xoa bóp nhào lặn nhiều bộ vị.
Đây chính là bộ ngực sữa Lâm Thiển Tuyết giữ vững hai mươi hai năm còn chưa bao giờ bị khai khẩn a, lại bị tên khốn vô sỉ này cơ hồ là vuốt hết một vòng.
Tên khốn này trong lòng thầm than không thôi — thực con mẹ nó mềm mại a, thủy nộn thủy nộn a, cực đại co dãn a, trắng mịn a, còn rất nhiều cái"a" khác nữa a, thực con mẹ nó tiện nghi cho hai tay của mình.(thủy nộn = mềm mại trơn nhẵn như nước)
Vì nguyên nhân vị trí của thiên khê huyệt rất mẫn cảm, có thể thấy được khuôn mặt hồng hào của Lâm Thiển Tuyết đã trầm xuống, nàng khẽ cắn môi dưới, tựa hồ là đang khắc chế cái gì, bất quá ngẫu nhiên vẫn có vài tiếng thở gấp nhịn không được từ miệng của nàng phát ra.
Tất cả đều có vẻ mập mờ mê người, mà ngay cả không khí trong phòng cũng đã thấm đẫm một hương vị mê ly không rõ ràng.
Phương Dật Thiên thích ý mà nhào nặn, nhìn hắn không biết là đang phục vụ mát xa hay là đang hưởng thụ, trên mặt thần sắc vẫn là nghiêm trang, thần sắc trong mắt cũng rất lạnh nhạt, cũng không có toát ra một chút ít cảm xúc mừng rỡ như điên hoặc là cuồng dã khinh nhờn.
Nói ra Phương Dật Thiên đúng là lang sói, mà lang sói làm đươc như vậy cũng là trình độ cực cao đi.
Phản ứng của cơ thể Lâm Thiển Tuyết cũng rất lớn, cảm giác về thể xác và tinh thần này rất kỳ dị và kích thích đến tê dại không nói lên lời, nàng có thể cảm giác được tuyết phong của mình có điểm sung huyết căng ra, theo bàn tay đang mát xa của Phương Dật Thiên, mạch máu phụ cận bầu vú tựa hồ cũng vận chuyển thông suốt một vòng lại một vòng , cái loại cảm giác bành trướng này từ trước đến nay chưa từng có.
Thật đúng là kỳ lạ, nếu cứ theo sự phát triển trước mắt này, không ngừng kích thích, không ngừng kích hoạt kinh mạch dạ dày gần bầu vú của nàng, không ngừng làm cho hai cái tuyết phong này căng lên, như vậy không chừng có một ngày thật sự có thể bành trướng thành lớn a.
Cũng chính loại cảm giác căng phồng này làm Lâm Thiển Tuyết cảm thấy phương pháp mát xa của Phương Dật Thiên thực sự không phải là giả dối, bằng không nàng đã sớm đẩy hai tay Phương Dật Thiên ta, sao có thể để Phương Dật Thiên cứ như vậy ở trên bộ ngực sữa của nàng mà ấn mà nắn a.
Bất quá Lâm Thiển Tuyết rõ ràng cảm nhận được hai tay Phương Dật Thiên mát xa ở trên thiên khê huyệt của nàng so với ở khố phòng huyệt cùng với nhũ căn huyệt, thời gian hình như là dài hơn, điều này nói lên cái gì? Tựa hồ là không nên nói ra a.
Ngay tại thời điểm Lâm Thiển Tuyết nhịn không được định mở miệng hỏi, từ trên cầu thang bên ngoài phòng truyền đến "Đông đông đông" từng tiếng vang, giọng nói của Tiêu di vang lên bên ngoài cửa — "Tiểu Tuyết, Tiêu di đã trở lại, ngươi đang ở trong phòng sao?"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...