Phương Dật Thiên nhìn tin nhắn mà Tiêu Di gửi tới, quả thật có chút không tin được, Tiêu di lại chủ động nhờ hắn massage, thấy Tiêu Di chủ động như vậy, hắn mơ hồ cảm thấy không quen!
Khó có thể được Tiêu Di chủ động một lần, đương nhiên Phương Dật Thiên sẽ không cự tuyệt, vấn đề là ở đây còn có Lâm Thiển Tuyết và Chân Khả Nhân hai tiểu ny tử, hơn nữa làm sao có thể tránh khỏi hai tiểu ny tử này để vào phòng của Tiêu Di.
Nhưng sau đó hắn lại suy nghĩ lại, len lén đến phòng Tiêu Di thì không tốt, trốn được một lúc chứ không trốn được cả đời, không bằng cứ quang minh chính đại đi vào phòng Tiêu di trước mặt hai tiểu ny tử này.
Bất quá, nếu như Tiêu Di chủ động gọi điện thoại hoặc nhắn tin cho Lâm Thiển Tuyết, nói là Tiêu Di đang tìm hắn, vậy thì sự tình cũng coi như được giải quyết.
Nghĩ xong, Phương Dật Thiên liền nhắn lại cho Tiêu Di: "Tiêu Di, tôi tất nhiên là cam tâm tình nguyện cống hiến sức lực, nhưng vấn đề là tiểu Tuyết và Khả Nhân đang ở đây, tôi cũng không đủ lý do và không thể giở trò để đi vào phòng của Tiêu Di."
"Anh, anh trực tiếp tìm các nàng nói là anh đến giúp tôi massage, các nàng sẽ không nghi ngờ." Tiêu Di nhắn trả lời lại.
"Tôi cũng nghĩ như vậy, nhưng tôi nghĩ Tiêu Di nói luôn với Tiểu Tuyết, để nàng chuyển lời cho tôi, như vậy thì đơn giản hơn nhiều." Phương Dật Thiên nhanh chóng trả lời.
Tiêu Di ở trong phòng đọc được tin nhắn mà Phương Dật Thiên gửi tới liền mỉm cười, sau đó liền gửi ngay tin nhắn cho Lâm Thiển Tuyết.
Phương Dật Thiên đang ngồi đọc báo trên sô pha thì Lâm Thiển Tuyết chạy tới, nàng thấy Phương Dật Thiên liền nói: "Phương Dật Thiên, Tiêu Di tìm anh!"
" Tiêu Di tìm tôi? Tìm tôi có chuyện gì?" Phương Dật Thiên giả vờ như không biết, nhíu mày hỏi.
"Tôi không nói cho anh biết!" Lâm Thiển Tuyết liếc mắt nhìn hắn, lại nói thêm: "Được rồi, Tiêu Di nhờ anh đem cho Tiêu Di một cốc nước ấm!"
"Uh, việc này à? Phương Dật Thiên buông tờ báo trong tay hỏi.
"Thân thể Tiêu Di hình như có chút khó chịu, muốn anh massage, được rồi, anh, anh, thực sự là biết massage à? Lâm Thiên Tuyết có chút nghi hoặc.
Phương Dật Thiên cười cao thâm mạc trắc: "Thiên Tuyết, đừng vu khống, tôi cũng không phải loại người tự biên tự diễn, cũng không phải là người làm ra vẻ khiêm tốn, ngày nào đó, thân thể cô khó chịu cứ đến tìm tôi, mặc dù là không thể hết hẳn nhưng cũng có thể giảm bớt sự khó chịu. Không tin cô có thể hỏi Tiêu Di, lần trước Tiêu Di cũng khó chịu, tôi ở ngay đây giúp nàng xoa bóp một hồi liền cảm thấy khá hơn."
Phương Dật Thiên nói một hồi thật thật giả giả, bất động thanh sắc đem chuyện hắn đã xoa bóp cho Tiêu Di nói ra, hơn nữa địa điểm lại là sô pha trong phòng khách, như vậy đã nói rõ hắn và Tiêu Di là quang minh chính đại, tịnh không hề có quan hệ đặc biệt.
Như vậy, nếu hắn đã từng massage cho Tiêu Di, lần này Tiêu Di chủ động nhờ hắn xoa bóp thì cũng là chuyện bình thường.
Quả nhiên, sắc mặt của Lâm Thiên Tuyết trở nên cực kỳ thản nhiên, nàng nói: "Anh, anh đi lên đi, Tiêu Di nói đang chờ anh ở trong phòng của người."
"Vậy, Thiên Tuyết, cô sẽ không lấy ước pháp tam chương điều thứ nhất để xử lý tôi chứ?" Phương Dật Thiên giả vờ sợ hãi trong lòng hỏi.
Lâm Thiên Tuyết tức giận nói: "Tôi là loại người âm hiểm vậy sao? Nhanh lên đi!"
Phương Dật Thiên cười cười, đi lên lầu, gõ cửa phòng Tiêu Di, Tiêu Di gọi hắn vào, hắn liền mở cửa trực tiếp đi vào.
Tiêu Di đang ngồi trên sô pha, nàng mặc trên người một bộ trang phục ở nhà màu trắng, tươi đẹp tựa hoa đào, khuôn mặt hiện lên vẻ cao quý, thanh nhã, một đôi mắt đẹp đang lưu chuyển, thấy Phương Dật Thiên đi vào thì nàng nhịn không được mà cười nhẹ nhàng, quyến rũ liêu nhân, một cỗ ý vị thành thục càng khấu nhân tâm huyền.
"Tiêu Di, bụng cô vẫn còn đau sao?" Phương Dật Thiên hỏi với ngữ khí thân thiết.
Tiêu Di gật đầu nói: "Cũng không biết tại sao nữa, ngủ dậy thì thấy đau rồi, lần trước anh xoa bóp giúp tôi, hiệu quả rất tốt, nên lần này lại phiền cho anh rồi."
"Tiêu Di, sao lại khách khí như vậy, tôi chỉ là nhấc tay nhấc chân thôi mà." Phương Dật Thiên cười cười, sau đó hắn đi tới Tiêu Di rồi ngồi xuống trước mặt nàng, đưa tay duỗi thẳng hai chân Tiêu Di, sau đó hai tay của hắn bắt đầu hoạt động trên hai chân của nàng.
Theo động tác của hắn, đôi chân thon dài, mềm mại và trắng như tuyết của Tiêu Di hiện ra trước mắt, hơn nữa lại toả ra một một cỗ hương thơm mơ hồ, dụ nhân chi cực (Cực kỳ dụ người).
Tiêu Di khẽ cắn môi dưới, ánh mắt hoa đào mê người dần dần hiện lên một tia e thẹn, nhìn Phương Dật Thiên đang chăm chú massage cho nàng, nội tâm của nàng liền nổi lên một thứ tình cảm khác thường.
Ngón tay của Phương Dật Thiên ấn lên huyệt tam âm giao một cách có quy luật trong khoảng một phút đồng hồ, lúc mạnh lúc nhẹ, lúc trái lúc phải, cho đến khi Tiêu Di cảm thấy ở chỗ huyệt tam âm giao có cảm giác toan, ma, trọng, trướng.
Dưới sự xoa bóp của hắn, Tiêu Di cảm thấy sự đau đớn ở bụng đã từ từ giảm bớt, cả người cũng thấy tốt hơn, hơn nữa, cảm giác đau đớn lúc nãy cũng làm nàng cực kỳ khó chịu.
"Tiêu Di, khá hơn chút nào chưa?" Phương Dật Thiên mở miệng hỏi.
Tiêu Di gật đầu: "Tốt hơn nhiều rồi, nếu không có anh tôi cũng không biết làm thế nào."
Phương Dật Thiên cười, nói: "Vậy sau này cái kia đến, tôi sẽ giúp cô massage nha."
"Anh, anh lại không biết xấu hổ!" Tiêu Di nhẹ nhàng cười.
"Có gì không tốt, chỉ cần Tiêu Di lúc rảnh rỗi theo tôi đi sơn cốc ngắm sao là đủ rồi." Phương Dật Thiên cười cười, trong lời nói có chút ý vị thâm trường.
Tiêu Di nghe vậy thì khuôn mặt đỏ lên, nàng không khỏi nhớ đến Phương Dật Thiên mạnh mẽ hôn nàng tại sơn cốc tối qua, nụ hôn đó khiến nàng chút nữa là không thở nổi, mà nhớ đến đó, thì trái tim nàng đập thình thịch, cảm giác khác thường kia lại càng thêm cường liệt!
Trong thâm tâm, nàng cảm giác được thức tình cảm này như một trận triệu hoán, một loại khát vọng, khát vọng tiếp cận Phương Dật Thiên, thậm chí là tiếp cận thân thể hắn!
Nghĩ vây, sắc mặt nàng liển đỏ lên: "Chỉ đi ngắm sao với anh thôi à?"(k phải lo, kiểu gì cũng có màn sau nữa :0 (20):)
Phương Dật Thiên nhất thời ngẩn ra, không nghĩ tới Tiêu Di lại hỏi vấn đề này, cái này hơi có mùi vị tán tỉnh.
Hắn vốn là tới massage cho Tiêu Di, nhưng cuối cùng lại biến thành một màn tán tỉnh của hai người, nghĩ lại thì quả thật là có điểm bất khả tư nghị.
Tán tỉnh? Phương Dật Thiên am hiểu nhất chính là tán tỉnh, trước đây, khi hắn đi làm nhiệm vụ tại nước ngoài, hắn thường đến các quán bar để tán tỉnh mỹ nữ, từ đó bồi dưỡng cho hắn một thủ đoạn tán tỉnh cao siêu.
" Đương nhiên, ngoại trừ ngắm sao, chúng tôi có thể làm một số chuyện nữa, tỉ như tối qua...Tôi thừa nhận, tối hôm qua tôi có chút lỗ mãng, thậm chí là bá đạo, nhưng mà xin Tiêu Di hãy tin tôi, đó là tôi đã thổ lộ với tấm lòng chân tình." Phương Dật Thiên thành thật nói, bất tri bất giác, hai tay hắn đã từ huyệt tam âm giao leo lên đến đùi của Tiêu Di.
Cặp đùi của Tiêu Di cực kỳ mềm mại và co dãn, co thể cảm nhận đc độ đàn hồi, hai tay nhẹ nhàng xoa bóp, hắn có thể cảm thụ được da thịt cực kỳ mềm mại của Tiêu Di.
Tiêu Di tựa như là có phản ứng, đôi môi anh đào hé ra, tựa như muốn kêu lên một tiếng, nhưng lại ngừng lại, mày liễu nhíu lại, đôi mị nhãn liếc nhìn Phương Dật Thiên.
Phương Dật Thiên đạm đạm nhất tiếu, nói: "Tiêu Di, cô bảo dưỡng quả thật là rất tốt, tôi vừa chạm đến thì có thể cảm giác được da thịt của cô rất mềm mại, trơn trượt, tràn ngập hơi nước. (Như kiểu nó mềm như nước ấy, ấn ấn vào mềm mềm)
Khuôn mặt Tiêu Di đỏ lên, không nghĩ rằng hắn lại mặt dày đến vậy, rõ ràng là âm thầm sờ đùi Tiêu Di, nhưng ngoài miệng lại nói như có thật.
"Ách... tôi đã tốt hơn rồi, không phiền anh massage cho tôi nữa, lần này cảm tạ anh!" Tiêu Di vội vã nói, nàng cũng không biết sẽ có chuyện gì phát sinh tiếp theo nếu cứ lưu Phương Dật Thiên lại.
Phương Dật Thiên cười cười, cũng không nói gì thêm, đứng lên nói: "Tiêu Di, còn có chuyện gì nữa không?"
Tiêu Di nghe được ý tứ của Phương Dật Thiên, nếu như không có việc gì hắn sẽ đi, nếu có thì hắn sẽ lưu lại.
Trong nhất thời, Tiêu Di có chút khó xử, vì bản tính rụt rè cùng với lý tính, nàng chắc sẽ để Phương Dật Thiên đi ra ngoài, nhưng ở sâu trong nội tâm lại có một thanh âm đang kêu gọi Phương Dật Thiên lưu lại, cho dù chỉ là một giây cũng được!
Tiêu Di giật mình, trong lòng băn khoăn, có chút bối rối.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...