Tiêu di cũng đã trải qua cuộc sống hôn nhân chẳng qua là vì công việc của nàng, thường xuyên phải đi công tác nước ngoài, ở trong nước thời gian rất ít, cùng với người chồng trước thời gian sống chung thì ít mà thời gian xa nhau thì nhiều, vì tình thế như vậy nên người chồng trước đây không thể chịu đựng được liền cùng nàng ly hôn.
Sau khi ly hôn những năm gần đây Tiêu di toàn tâm toàn ý lao vào công việc, xung quanh cũng không ít người theo đuổi, hơn nữa những người theo đuổi nàng mỗi người đều là nhân vật nổi tiếng có thân phận trong xã hội, chẳng qua nàng cũng không chấp nhận bất kì sự theo đuổi tình cảm yêu đương nhăng nhít nào.
Những năm gần đây nàng cũng không có nếm thử cuộc sống lứa đôi (Dịch vậy cho văn hoa chứ thật ra là abcxyz đấy), ở sâu trong nội tâm dòng chẩy dục vọng mãnh liệt bị nàng áp chế.
Nhưng đêm nay, giờ khắc này, nàng cũng bất khả tư nghị (Không thể nào suy nghĩ-hiểu được) cảm giác sâu trong nội tâm dục vọng bị áp chế lại mãnh liệt kích thích lên, trong bụng tia ấm áp làm cho vẻ xinh đẹp tươi như hoa càng thêm ửng hồng, nhìn đến cực kỳ mê người, thậm chí vài lần nhịn không được nàng nhẹ nhàng rên rỉ ra ngoài.
Nàng không khỏi nghi hoặc nhìn về phía Phương Dật Thiên, chỉ nhìn thấy Phương Dật Thiên thần sắc thật sự hết sức chăm chú, nàng không khỏi nhíu mày, thầm nghĩ: chẳng lẽ…mình vì có hắn ở đây, nên mới có cảm giác như vậy? Sao lại như thế, chính mình không nên có cảm giác với hắn a!
Đang mải suy nghĩ, Phương Dật Thiên đang mát xa huyệt dũng tuyền hai chân nàng thì đột nhiên dừng lại, giây phút ấy, cái loại cảm giác không ngừng kích thích dục vọng nội tâm nàng chợt giảm bớt rất nhiều, thần sắc nàng cũng đột ngột cảm thấy một tia mất mát thoáng qua.
Phương Dật Thiên dừng lại lúc sau nàng nhịn không được nhẹ nhàng hít một ngụm không khí, lúc này nàng mới phát hiện thân thể mềm mại của mình mềm yếu vô lực, nhưng mà, cỗ dục vọng nội tâm cũng tràn ngập toàn thân của nàng, bây giờ không thể một lần nữa áp chế đi xuống!
Mọi người đều biết, khi một nữ nhân đang ở độ tuổi ba mươi thân hình cùng dục vọng bị kích thích lên thì lúc sau sẽ tựa như hồng thủy mãnh thú (nước lớn – thú dữ), càng không thể vãn hồi được.
Phương Dật Thiên như là không có phát giác thần sắc khác thường trên người Tiêu di, nói: "Huyệt dũng tuyền cũng không thể mát xa quá lâu, mấu chốt là phải kiên trì bền bỉ. Đúng rồi, Tiêu di, gần đây ngươi có hay cảm thấy thân thể mệt nhọc, tinh thần có chút lơ đãng hoảng hốt giống như vậy không?"
"Đúng, là có điểm thân thể có cảm giác hơi mệt." Tiêu di nén tiếng thở gấp, lồng ngực theo từng đợt hô hấp của nàng khẽ phập phồng, nhìn qua tựa như làn sóng lớn mãnh liệt cuồn cuộn, nguy nga tráng lệ, cũng cự kỳ mê người! Lại nói tiếp Tiêu di từ khi trở về mỗi ngày lại cùng Lâm Thiên Tuyết đi bát phố, thân thể tự nhiên có cảm giác mệt mỏi, bởi vậy sau khi nghe Phương Dật Thiên hỏi liền rất thành thật trả lời.
Phương Dật Thiên gật gật đầu, tiếp theo, thân thể hắn dịch dần lên phía trước, hai tay không ngờ lại vuốt dọc theo hai chân trắng nón thon dài nhỏ nhắn và dừng lại ở hai đầu gối Tiêu di, Tiêu di nhất thời cả kinh, xuất phát từ phản ứng theo bản năng nàng vội vàng đem hai chân rút trở về, thất thanh hỏi: "Ngươi, ngươi làm cái gì vậy?"
Phương Dật Thiên giật mình, nhưng ngay lập tức ha hả cười, ánh mắt rất tự nhiên nhìn thằng vào mắt Tiêu di, nói: "Tiêu di, ngươi hiểu lầm rồi, ta cũng không có ý gì khác, ta chỉ là muốn mát xa đủ ba huyệt vị của ngươi. Thông qua mát xa đủ ba huyệt vị, chẳng những bổ tỳ kiện vị (1), kích thích ăn uống cùng tiêu hóa và hấp thu, tăng cường khả năng miễn dịch, tăng sức đề kháng loại bỏ những chất độc hại (Nguyên văn phù chính khư tà), tiêu trừ mệt mỏi, khôi phục thể lực, khiến tinh thần sảng khoái, cơ thể trẻ lại."
"A, nguyên lai, thì ra là như vậy a, thực xin lỗi, ta, ta vừa rồi phản ứng có chút cấp bách." Tiêu di ngượng ngùng cười, sau đó nhẹ nhàng duỗi cặp chân thon dài mềm mại trắng nõn tới trước mặt Phương Dật Thiên, động tác đó mười phần phong tình làm cho người khác tim đập thình thịch!
Có thể làm cho Tiêu di buông lơi cảnh giác là đại thành công vì bởi nàng cũng trải qua nhiều năm cuộc sống nên cũng khá lịch duyệt, nàng cũng không nhìn ra từ trong mắt Phương Dật Thiên thần sắc có một chút nào ám muội, ngược lại, Phương Dật Thiên đúng là ánh mắt rất thản nhiên rất chân thành, cũng không có chút nào mang ý đồ xấu xa.
Không biết, Phương Dật Thiên trong nội tâm suy nghĩ cái gì nhưng tuyệt đối là không thể hiện ra ngoài.
Phương Dật Thiên nói qua cho Tiêu di, ba huyệt vị cách đầu gối 10 cm, dùng lòng bàn bay mình đặt lên xương bánh chè, nắm đầu ngón tay đè xuống, đầu ngón tay giữa chính là vị trí huyệt.
Nhưng mà, chiếc váy ngủ của Tiêu di dài qua đầu gối, bất đắc dĩ, nàng đành phải ngồi dậy hai chân co lại, sau đó nhẹ nhàng đem vạt váy ngủ của mình vén lên trên đầu gối, trong giây phút đó, váy ngủ Tiêu di xuất hiện một khoảng không gian rộng lớn, lại bởi hai chân nàng co lại, kết quả là, Phương Dật Thiên lướt qua thoáng nhìn xuyên qua phía dưới váy ngủ Tiêu di thấy một khoảng không gian bên trong!
Trong khoảnh khắc đó, Phương Dật Thiên toàn thân huyết mạch sôi trào, cặp đùi rất tròn trắng như tuyết của Tiêu di tất cả đều bị hắn chiêm ngưỡng, ngoài ra, hắn còn chiêm ngưỡng tận cùng bên trong cảnh xuân quá mê người, thấy được một chiếc quần lót bằng ren mầu trắng mỏng manh đang che đi cặp mông phòng thủ của Tiêu di!
Phương Dật Thiên vội vàng âm thầm hít một hơi thật sâu, đem ham muốn kích động trong lòng áp chế đi xuống, hắn không thể để thời khắc cuối cùng lại mất đi cơ hội a.
Tiếp theo, Phương Dật Thiên sắc mặt thật sự chú tâm ba huyệt vị trên đầu gối Tiêu di, không thể không nói thủ pháp mát xa của Phương Dật Thiên rất có nghề, thời gian mát xa chậm rãi trôi đi, Tiêu di đúng là được chính mình cảm giác mệt mỏi cả ngày dần tan biến, cuối cùng hầu như là tan biến hết, cả người tinh thần phấn chấn mạnh mẽ lên, cả người bây giờ hồi phục sức lực, thật kỳ diệu cực kỳ!
Mát xa hai mươi phút sau, Tiêu di cảm giác thân thể của mình càng ngày càng thoải mái, tốt hơn rất nhiều so với cảm giác sau khi tắm nước nóng, bởi vậy có thể thấy được, những lời Phương Dật Thiên nói trước đây cũng không phải lừa nàng, mà đúng là sự thật a!
"Phương Dật Thiên, thật là không nhìn ra được ngươi nha, có bản lãnh kinh người như vậy chỉ xoa bóp mát xa day huyệt vài cái mà lúc sau ta cảm giác được thân thể thư thái rất nhiều, cũng không còn cảm giác mệt mỏi, rất thần kỳ!" Tiêu di nhịn không được cất lời nói trên mặt mang theo ý cười.
"Trung y của Hoa Hạ (TQ) chúng ta bắt nguồn từ xa xưa, trải qua thời gian rất dài, mà thủ pháp mát xa hay là châm cứu cũng ẩn chứa ý nghĩa bác đại tinh thâm của trung y, đương nhiên rất thần kỳ." Phương Dật Thiên nhàn nhạt cười, trên thực tế, hắn cũng thích mê mẩn mát xa xương bánh chè Tiêu di.
Thử nghĩ, cùng một nữ nhân xinh đẹp, gợi cảm, thành thục, cao quý gần gũi mát xa lại sờ đầu gối nữ nhân ấy, mũi ngửi thấy mùi hương thoang thoảng trên cơ thể nàng, có lúc ánh mắt lại nhìn thấy vẻ xinh đẹp cùng với nụ cười và dáng người làm cho người ta huyết mạch sôi trào, còn có cái gì có thể hấp dẫn kích thích dụ hoặc lòng người hơn đây?
Từ đầu đến cuối, đắm chìm trong cảm giác vui sướng Tiêu di thực không biết cả quá trình mát xa trong đầu Phương Dật Thiên đều có ham muốn không an phận, ngược lại, nàng còn tưởng Phương Dật Thiên hết sức chú tâm mát xa cho nàng, điều này làm cho nàng không nhịn được đúng là có tâm ý tán thưởng Phương Dật Thiên.
Nhớ tới mấy ngày trước cùng Phương Dật Thiên tại bể bơi với mình phát sinh hiểu lầm, nàng lúc này hồi tưởng lại cảm thấy lúc đó thật oan uổng cho Phương Dật Thiên, ít nhất là hiện tại nàng thực không cảm thấy Phương Dật Thiên là cái loại sắc tâm, bại hoại, t*ng trùng thượng não, giống như người khác.
Phương Dật Thiên mát xa ba huyệt vị Tiêu di, được tự mình chạm đến, hắn phát giác thân thể Tiêu di thật đúng là mềm mại cực kỳ, ngoài ra còn rất co dãn đàn hồi, điều này đối với một nữ nhân hơn ba mươi tuổi là không thể hiều được. Phải biết rằng từ ba mươi tuổi trở đi đều chậm rãi trở nên da sẽ nhăn nheo chứa lớp mỡ và nước ở dưới, nhưng mà hiện giờ thân thể da thịt Tiêu di có thể bảo trì độ mềm mại co dãn đàn hồi như thiếu nữ, có thể nói là hiếm thấy, hơn nữa thân thể Tiêu di còn dung hợp một cỗ thành thục nữ nhân phong vận, quả thực làm cho người khác muốn ngừng mà không được. (Hại chết người a)
"Tiêu di, hiện tại cảm giác thân thể so với bình thường thoải mái rất nhiều phải không?" Phương Dật Thiên hỏi.
Tiêu di gật gật đầu, nói: " Đúng vậy, thật sự là thư thái rất nhiều, lại nói tiếp thật cảm ơn ngươi."
"Không cần phải cảm ơn, nói cảm ơn vậy quá khách khí rồi." Phương dật Thiên cười, nói tiếp, " Như vậy kế tiếp để ta xoa bóp lưng cho nhé."
"Xoa bóp lưng?"Tiêu di hỏi.
"Biện pháp này, sẽ làm cho kinh mạch trong cơ thể Tiêu di thông suốt, trong cơ thể một ít độc tố cùng nhiệt khí có thể bài trừ." Phương Dật Thiên nói.
"A, tốt!" Tiêu di nói xong liền xoay người sang chỗ khác, đưa lưng về phía Phương Dật Thiên.
Phương Dật Thiên nhìn đường cong trên lưng Tiêu di, chần chừ một lát, chậm rãi nói: "Tiêu di, tốt nhất có thể là đem quần áo cởi ra."
"A? Phải cởi quần áo?"
Tiêu di trong lòng hơi hơi hoảng hốt, quay đầu lại, Trên mặt ửng đỏ, đôi mắt xinh đẹp kinh ngạc nhìn Phương Dật Thiên, nội tâm không nhịn được con tim "Thình thịch" đập lên!
(1)Tỳ là một cơ quan đặc nằm bên trái của vị có chức năng hấp thu và vận chuyển chất dinh dưỡng, YHCT gọi là có công năng vận hóa. Tỳ và vị hợp tác với nhau để hoàn thành chức năng tiêu hóa, hấp thu thức ăn và chuyển vận chất dinh dưỡng. Tỳ vị được quy nạp theo hành "Thổ" trong hệ thống ngũ hành (mộc, hỏa, thổ, kim, thủy) của triết học cổ đại phương đông. "Thổ" là mẹ đẻ ra vạn vật cũng giống như tỳ vị có chức năng hấp thu, chuyển vận chất dinh dưỡng để nuôi các bộ phận khác trong cơ thể. Vì vậy, vai trò của tỳ vị trong hệ thống tạng tượng của YHCT là đặc biệt quan trọng.
Vị được sách cổ mô tả là một cơ quan rỗng, trên tiếp với thực quản, dưới thông với tiểu trường, miệng trên gọi là "bí môn", miệng dưới gọi là "u môn", bí môn còn gọi là "thượng quản", u môn còn gọi là "hạ quản", cả ba vùng gọi là "vị quản". Thức ăn từ miệng qua thực quản rồi vào vị, được vị làm chín nhừ, cho nên vị gọi là "đại thượng", là cái kho lớn, cái "bể chứa đồ ăn".
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...