Cửa xe mở ra, Vân Hiên bước xuống.
Mọi người kinh ngạc trợn to mắt. ngôn tình sủng
Không phải Vân Hiên đi chung Lamborghini với Vương Minh Vũ sao, sao giờ chỉ mình anh đi taxi đến.
"Vân Hiên, anh đến rồi!" Phương Nhã vui vẻ chạy qua.
Vân Hiên có thể đến là cô ấy đã mãn nguyện rồi, còn Vương Minh Vũ căn bản không cần nghĩ đến, không đến càng tốt.
"Vân huynh đệ, không phải anh nói sẽ đến cùng cậu chủ Vương sao?"
"Ồ, xe cậu ta chạy chậm quá, ngồi cũng không thoải mái, tôi vẫn quen đi taxi hơn!"
Lúc này đang là giờ cao điểm buổi tối, mức độ quen thuộc đường xá của tài xế taxi thì Vương Minh Vũ không thể so được, thuận lợi tránh không ít đoạn đường tắc, lại còn đến đây trước anh ta một bước.
Còn chiếc Lamborghini của Vương Minh Vũ vẫn đang kẹt trên cầu vượt.
Chào hỏi xong, Vân Hiên đưa tay sờ túi, lập tức ngượng ngùng quay lại hỏi: "Xin lỗi, tôi hết tiền rồi, ai có thể giúp tôi trả tiền taxi không?"
"Gì cơ?"
Hồ Dung nhíu mày, vốn dĩ ấn tượng với anh đã không tốt, giờ lại giảm thêm không ít, cô ta thực sự không ngờ, Vân Hiên lại nghèo đến mức ngay cả tiền đi taxi cũng không có.
"Thôi được, để tôi vậy!"
Hồ Dung tiến lên lấy một trăm trong ví đưa qua, lạnh lùng nói: "Không cần thối lại”
"Được rồi, cảm ơn!" Tài xế taxi nhận tiền vui vẻ đáp lời.
Taxi rời đi, Vân Hiên nhìn ba người trước mặt hỏi: "Các người đang đợi tôi à, hay chúng ta vào trước đi."
Hồ Dung hừ lạnh nói: "Vào cái gì, anh vào được à, đây là quán bar Lam Hải Đồn đấy, chúng ta phải đợi cậu chủ Vương đến, có thẻ hội viên mới vào được, anh tưởng chỗ này ai cũng có thể tùy tiện vào à?"
Vân Hiên ngẩng đầu nhìn lên, trang trí của quán bar Lam Hải Đồn trước mắt quả thực khá xa hoa, vừa đúng giờ cao điểm buổi tối, trời chưa tối hẳn, lúc này
trước cửa đã xếp một hàng người.
Phần lớn đều là mấy cô gái ăn mặc lộng lẫy, cũng có vài thiếu gia nhà giàu lắc lư chìa khóa xe sang trong tay.
Bảo vệ mặc vest chỉnh †ề im lặng canh gác cửa, chăm chú quan sát trật tự của hàng người.
Tuy có không ít người đang xếp hàng im lặng, cũng có không ít xe thể thao trực tiếp dừng trước cửa quán bar, bảo vệ cửa thấy vậy, vội bước xuống bậc thang, mở lối đi VỊIP, cung kính mời người vào.
"Sao mấy người đó không cần xếp hàng?”
"Anh biết gì chứ? Mấy người đó đều là hội viên khách quý của Lam Hải Đồn, mỗi người đều là nhân vật lớn nổi tiếng ở Nghi Thành, người ta tất nhiên không cần xếp hàng."
Đang nói chuyện, tiếng gầm rú của xe hơi từ xa đến gần.
"Đến rồi, cậu chủ Vương đến rồi!"
Hồ Dung mừng rỡ, vội chạy lên đón.
Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.
Các bạn vào mê truyện hot.vn hoặc truyen.azz.vn thì mới có bản full đầy đủ và hơn chục chương sớm nhất nhé.
Vào google gõ Truyện Azz hoặc Mêtruyệnhót nhé các bạn.
Rất nhanh, chiếc Lamborghini của Vương Minh Vũ từ từ dừng trước cửa quán bar, anh ta bước xuống với gương mặt âm u.
Nói gì thì nói cũng không ngờ Vân Hiên đi taxi còn đến trước anh ta.
"Cậu chủ Vương, anh cuối cùng cũng đến rồi, Phương Nhã nói đứng chờ anh ở cửa đã lâu lắm rồi, chúng ta vào đi!"
'Vương Minh Vũ có tâm trạng không tốt, thấy Phương Nhã khoác tay Vân Hiên, trong lòng càng dâng lên một trận lửa ghen vô cớ.
Trước giờ khi tán gái, anh ta chưa từng thất bại, ngay cả mấy hoa khôi cao. cao tại thượng của Đại học Đông Hải, cũng lần lượt bị anh ta dùng tiền đập mở. chân.
Vậy mà cô gái này, mình nâng như báu vật, giờ cô ấy lại đi với một tên vô dụng khiến Vương Minh Vũ cảm thấy rất thất bại.
Chưa kịp mở miệng nói gì, bảo vệ quán bar hùng hổ bước xuống quát: "Làm gì đấy, chỗ này không được đỗ xe, mau lái đi!"
Trong lòng Vương Minh Vũ tức giận không có chỗ xả, trực tiếp trừng mắt với bảo vệ quát: "Mắt mày mù à, tao là Vương Minh Vũ, đại thiếu gia tập đoàn Vương thị, hôm nay tao đặt phòng ở đây, sao lại không được đỗ ở đây."
"Vương Minh Vũ chó má nào, tao hoàn toàn chưa từng nghe nói, hôm nay Lam Hải Đồn có khách quý, Hổ gia ở Thành Bắc lát nữa sẽ đến, ai không có thẻ VIP thì đều phải đỗ xe ra ngoài hết, nhanh lên."
"Cái gì, Hổ gia?"
Nghe đến xưng hô này, Vương Minh Vũ và Lưu Quân lập tức sững người.
Hoàng đế ngầm của Thành Bắc, đứng đầu Tứ đại kim cương Nghi Thành Hổ gia sắp đến Lam Hải Đồn, vị thần lớn này đừng nói là Vương Minh Vũ, ngay cả cha ruột anh ta đến, cũng phải cung kính với người ta.
Dù sao nhà họ Vương cũng chỉ là một thế lực nhỏ hạng hai, sao dám chọc vào nhân vật lớn kiểu này.
“Tôi lái đi ngay, lái đi ngay!"
Vương Minh Vũ không dám hó hé gì, vội vàng lên xe, ngoan ngoãn đỗ chiếc Lamborghini vào bãi đỗ xe trong ngõ sau của quán bar.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...