>Tranh vẽ Quỳnh của beastkhaner đó nha các bạn ;__; dễ thương quá mức đó nha ;;;___;;;
>Tui thích lắm huhu ;__;
---
Mắt sợi chỉ là một thằng nhóc tính tình rất kì lạ. Cậu ta là bạn cùng phòng với Phong, cũng có tin đồn là em họ Phong. Cái cậu này có trêu đùa mắng chửi đến mức nào cũng kệ, nhưng mà cứ thử nói xấu bạn nữ tên Vũ Như Quỳnh xem, cậu ta sẽ hoá điên như có ai chọc tiết vậy.
Nhưng bảo cậu ta coi Quỳnh là bạn thân hay chị em thì không phải, mà bảo thích Quỳnh thì cũng không hẳn. Nói theo cách khác, cậu này giống như người theo đạo, đạo thờ Vũ Như Quỳnh.
---
Sau khi cùng nhau hít lấy hít để mùi cỏ cháy, không rõ đứa mất dạy nào đóng cửa nên khói mù mịt cả phòng, bốn anh chị sinh viên gương mẫu của trường bắt đầu có dấu hiệu co giật nhẹ, hơi sùi bọt mép, mắt trợn ngược.
Hiệu trưởng lại đau đầu phái các bảo vệ phá cửa lôi mấy thanh niên ưu tú gương mẫu chuyên cần ra ngoài, đưa vào viện.
Phong ức chế lắm, cậu đã cố mua cỏ Ấn nhưng cũng vẫn là hàng đểu nên cả bọn lăn ra cùng sốc thuốc. Người thì nằm im trên giường bệnh mà mồm Phong cứ ngoạc ra đòi đào mả cả nhà thằng bán cần Ấn cho cậu. Mắt sợi chỉ thì buồn cười lắm, cậu ta nói rằng đây là lần đầu bị sốc thuốc luôn.
Ở phòng bệnh khác, Như Quỳnh cứ chốc lại ho, chốc lại nôn. Cô thề cô mà bắt được đứa nào giữ rịt cô trong cái phòng đầy khói đấy thì cô chém chết, phê thì chả được bao nhiêu, giờ thì người cảm thấy mệt mỏi vô cùng.
Thiên Ý đần hết cả mặt ra. Cô là Băng của thế giới ngầm, tại sao cô lại có thể bị sốc thuốc nhỉ, đáng ra cơ thể cô phải kháng hết mọi loại độc chứ, mấy thứ thuốc phiện cũng không làm hại được cô mới phải...
- Tại sao ta lại bị sốc thuốc... - Thiên Ý cảm thấy bản thân yếu đuối đến khó hiểu.
- Tại vì mày hít cho lắm vào - Quỳnh ngán ngẩm nhìn con bé cùng phòng. - Người bình thường ai hít cái đống đấy vào mà vẫn đi lại như không hả mày?
Thiên Ý bàng hoàng nhìn Quỳnh, cô gào lên:
- Ta không phải người bình thường! Ta là Băng! Con gái mafia!!!
Quỳnh cũng hoảng hốt khi nhìn thấy biểu hiện của Thiên Ý, cô ngoạc mồm ra kêu y tá:
- Chị y tá!!! Con bạn em nó vẫn phê thuốc!!!
- Tao không có phê thuốc! - Thiên Ý ức chế - Ta là Băng, mà Băng thì không bao giờ có chuyện bị mấy thứ vớ vẩn như cần cỏ làm hại đến mức vào viện cả. Ta chỉ vào viện nếu như địch thủ chơi xấu đánh ta làm ta bị thương nặng thôi!!!!
Quỳnh giờ mới nhớ ra, con này đọc nhiều loại truyện cho teen, truyện của Tàu nên giờ mới thành cái thứ ảo tưởng như thế này đây. Thế mới thấy bọn Trung Quốc thâm độc thật, có thể biến một người bình thường biến thành thể loại cứ nghĩ mình là công chúa đầu gấu thế này... Lòng yêu nước của Quỳnh đột nhiên trỗi dậy bừng bừng, là con dân nước Việt cô không thể nhìn đứa cùng phòng thân tàn ma dại chỉ vì mấy cái truyện của bọn Tàu được! Cô sẽ nhẹ nhàng khuyên bảo, tuyên truyền đưa con bé trở về hiện thực!
- Thiên Ý à, Băng chỉ có trong truyện thôi. Mày là Trần Thiên Ý, là người bình thường mà. - Quỳnh cười, thảo nào hôm nọ nó cứ nhất quyết Ngọc Băng idol của đời cô là giả mạo.
- Không! Ta không phải là người bình thường, ta là Băng ưu tú vô song! Bố mẹ ta là mafia, ta là con gái mafia! Là công chúa của pama!! Người yêu ta là Phong, anh ấy là con trai tập đoàn đối thủ, anh ấy sẽ yêu ta...
Thiên Ý bắt đầu thao thao bất tuyệt, Quỳnh câu nghe được câu không. Không ổn, con bé này bị hư cấu nặng lắm rồi. Thế mà bố nó vẫn cho nó đi học, lại còn vô tâm thuê bác sĩ tâm lý rởm. Ông ta không thấy nguy hiểm sao? Không khéo có ngày nó vác dao chém người mà cứ tưởng mình đang chiến đấu với Voldemort cứu thế giới thì thật là vãi xoài. Mà Phong? Phong cần 306 á? Mẹ thằng này đã sa đoạ lại còn cặp bồ à... Dám để Ngọc Băng chịu khổ sao, chó thế!
- Thiên Ý - Quỳnh thở dài - Tại sao mày lại nghĩ mày là Băng?
- Tại sao ta không phải là Băng? Băng hoàn hảo không phải ta cũng hoàn hảo như vậy sao...? - Thiên Ý khó hiểu - Tại sao ai cũng không hiểu ta? Cả bố mẹ và mọi người, ngươi nữa Quỳnh!! Ngươi chắn chắn là kẻ địch của ta, ngươi định tẩy não ta chứ gì! Có đâu mà dễ thế!!
Thiên Ý hét lên, rồi lao vụt ra ngoài, đập cả mặt vào cửa. Quỳnh cũng định đuổi theo để đánh con đầu tôm quá đà này, nhưng mà đầu cô quay quay quá nên đành kệ, ngủ trước đã.
---
Thiên Ý chạy ra vườn bệnh viện, bản thân cảm thấy thật sự không thể hiểu nổi thế giới này. Tại sao mọi người luôn nói là cô sai mà không tự hỏi bản thân xem bọn họ có sai hay không? Tại sao cô không thể là Băng con gái mafia?
- Vậy cậu có bao giờ nghĩ bản thân sai không? - Mắt sợi chỉ phủi phủi ghế đá, ấn Thiên Ý ngồi xuống, rồi ngồi cạnh cô. - Cậu đang suy nghĩ hay đang tự thuật thế?
Thiên Ý ngơ ra, cô sai ở đâu?
- Không ai công nhận tớ là Băng con gái mafia cả... - Thiên Ý cúi gằm mặt. Cả cô và mắt sợi chỉ im lặng hồi lâu, mãi sau cô mới tiếp tục lên tiếng - Cậu có biết Tiểu Băng công chúa thế giới ngầm không?
Mắt sợi chỉ lắc đầu. Thiên Ý nói tiếp:
- Tớ đấy! Hồi trước tớ có đọc một quyển truyện viết về Băng, cô con gái của một tay mafia khét tiếng trong giới mafia. Cô ấy rất thông minh xinh đẹp mạnh mẽ, tóc dài, lại còn giỏi võ. Một ngày nọ ngủ dậy, tớ cũng thấy tóc mình rất dài, mặt cũng xinh đẹp, lại còn có thể dùng đầu đập gạch. Vậy không phải là giống Băng sao? Không phải tớ chính là Băng sao? Tớ khác cô ấy chỗ nào?
Mắt sợi chỉ im lặng hồi lâu, cậu nhìn lên bầu trời xanh, vì hôm qua vừa mưa xong nên hôm nay trời rất mát, gió nhẹ nhẹ làm tâm trí người ta rất thoải mái... À quên, cậu đang ngồi nghe Thiên Ý tâm sự cơ mà! Mắt sợi chỉ lôi từ trong túi ra một cái gói nhỏ, lúi húi cúi người làm gì đấy mà Thiên Ý chẳng thế thấy nổi. Rồi mắt sợi chỉ đột ngột quay ra, nhét cái thứ cậu vừa lúi húi quấn vào miệng Thiên Ý.
Hoá ra là ông ngồi quấn cần.
Mắt sợi chỉ bật lửa. Thiên Ý nhìn hàng loạt động tác chả liên quan đến câu chuyện mà cô vừa mất công tâm sự, cảm thấy có lẽ cậu này cũng chẳng quan tâm lắm. Nhưng cái cảm giác bay bay mà cần mang lại làm Thiên Ý thấy bản thân quên hết chuyện buồn.
- Băng hoàn hảo nhỉ? - Mắt sợi chỉ lên tiếng.
- Cám ơn đã khen tớ... - Thiên Ý ngại ngùng trả lời.
- Băng hoàn hảo như thế, cô ấy có bao giờ hút cần không? Băng trong truyện cậu đọc ấy?
Thiên Ý lắc đầu, nhả cần đang ngậm trên miệng ra:
- Không, cô ấy ghét tất cả các thứ chất kích thích.
- Cậu có thấy cần đáng ghét không? Cảm giác phê cần hay chứ hả? Phong hút cần vì cậu ấy nghiện cảm giác ấy, tớ hút cần cùng cậu ấy vì thấy thứ này cũng thú vị.
- Tớ không những hút cần mà còn sốc cần nữa...
Thiên Ý nhìn mắt sợi chỉ. Bản thân cô cảm thấy việc hôm qua tham gia chương trình "Bay cùng cỏ Ấn" cũng không tệ. Không những thế Thiên Ý còn khá thích cảm giác lúc mà cô đang 'lên', hay mấy cái ảo giác mà cô nhìn thấy. Nhưng Băng thì sẽ không thế, cô ấy không bị những thứ tầm thường cám dỗ...
- Vì đây là hiện thực Thiên Ý ạ, kể cả là Băng hoàn hảo, ở hiện thực cũng sẽ mắc lỗi lầm nào đó, vì vậy cô ấy chỉ có thể sống trong truyện thôi - Mắt sợi chỉ kêu lên - Nếu cậu tiếp tục là Băng, cậu sẽ không thể nào biết được cần tuyệt vời thế nào!!! Thế giới mafia suốt ngày tính toán giết người thì có gì vui chứ, cậu không thích cảm giác yên bình tiên lãng nhìn làn khói bay hay sao?
- Tớ vẫn không hiểu... - Thiên Ý lắc đầu.
- Bản thân cậu là người biết rõ câu trả lời nhất mà Ý!
---
Mấy ngày nay Thiên Ý chẳng nói chẳng rằng gì, Quỳnh cảm thấy rất kì lạ. Nó vẫn lên lớp bình thường, vẫn học hành bình thường, nhưng bình thường kiểu thật kì lạ, con đầu tôm hôm trước đâu rồi?
Quỳnh nhìn sang quyển nhật kí mà hằng ngày Thiên Ý hay viết, nó cũng mấy ngày không đụng vào rồi. Mặc dù bình thường nó với cô rất náo loạn, nhưng cứ im lặng thế này làm Quỳnh cũng cảm thấy thật khó ở.
- Mày rốt cuộc làm sao đấy? Chán quá thì đi đọc truyện đi. - Quỳnh kêu lên về phía Thiên Ý đang ngồi đần ra ở bàn học.
- Tớ thấy bản thân không xứng đáng làm Băng... cũng không giống Băng... Gia đình tớ, chẳng phải là mafia... Phong của đời tớ cũng không xuất hiện...
- Phong nào? Phong cần 306 hay Phong bố tao?
- Không phải cả hai!!! - Thiên Ý chán nản - Nói chuyện với cậu thì thà tớ nói với Phong cần còn hơn...
Thiên Ý quay mặt vào trong, cô phụng phịu từ hôm nói chuyện với sợi chỉ đến giờ, thế mà lại chả biết nên đi ăn vạ ai. Vốn bản thân biết rõ mình là Trần Thiên Ý, nhưng cô không cam tâm làm một người bình thường như vậy, cô muốn trở thành Băng thật sự. Thiên Ý nhìn ra cửa sổ, nhìn trời xanh nhưng lại thấy chán nản.
- Thích được làm nó quá thì tham gia viết kịch rồi đóng kịch ấy, tao thấy mày có năng khiếu diễn vô cùng tận! - Quỳnh kêu - Mà đâu có ai cấm mày là Băng, người ta chỉ giãy nảy lên vì mày cứ áp đặt người khác nghĩ giống mày đấy chứ!
- Biết rồi!!
Thiên Ý bị chọc trúng tim đen, bực tức vô cùng!
- Làm Thiên Ý có gì không tốt? - Quỳnh hỏi, rồi mở cửa ra ngoài - Con Băng mafia, nhạt nhẽo chán chết!
---
Thiên Ý nghĩ, thật ra làm người bình thường cũng đâu có gì không tốt, đi học đại học, gặp Quỳnh, Phong cần, Sợi Chỉ, Băng lớp trưởng, còn thử cần hay hoạt động câu lạc bộ kịch cũng rất vui. Nhưng trong tận tâm cô vẫn bướng bỉnh coi mình là Băng, công chúa thế giới mafia. Nhưng ít ra thì cô cũng tự hiểu bản thân mình rốt cuộc là ai.
Sau đó thì để thoả mãn ước vọng Băng nữ hoàng bóng tối, cô quyết định đăng tải một tập truyện dài đến 74 chương, nội dung máu cún văng từ cái giới thiệu đến kết truyện, đặt tên là "Tiểu Băng Công Chúa Thế Giới Bóng Tối", đăng tải hàng tuần trên z*ngme, thu hút hơn 5 triệu lượt đọc. Thiên Ý đột nhiên trở thành tác giả xuất sắc trong mục truyện 'hành động - tình cảm', có bao nhiêu em fan teen cứng và hung hãn, chưa kể có khá nhiều người cover truyện của cô. Mới đây Thiên Ý vừa được người ta ngỏ lời xuất bản thành sách. Đương nhiên, Quỳnh cấm tiệt, mấy cái rác phẩm này chỉ tổ làm hỏng não con trẻ. Cô không thể để thế hệ tiếp theo thành thế hệ đầu tôm được!
- Vậy là Quỳnh không cho cậu xuất bản sách hả? - Mắt sợi chỉ cười lớn, nữ thần chỉ cần cười một cái thì kể cả là Băng đầu gấu cũng phải quỳ lạy thôi.
- Không nghe lời thì Quỳnh sẽ đấm tớ - Thiên Ý bĩu môi, tay lăm lăm quấn cần. Hôm nay là cỏ Lào, vừa rẻ vừa khoẻ.
Mắt chỉ ai ngờ lại là trưởng câu lạc bộ kịch cô đang tham gia. Cô thì thành cây bút triển vọng của z*ngme, Như Quỳnh vẫn thế, chỉ là từ chủ blogporn giờ lên thành chủ webporn. Walking sex crime Phan Ngọc Băng giờ đang làm thêm là người mẫu ảnh tạp chí. Phong cần vừa bị bắt tuần trước vì tội tàng trữ ma tuý.
---
Ở một trường cấp ba nào đấy tại Hà Nội:
- Thuận Thiên!!! Không học em còn định đi đâu?
Một cô bé tóc suôn dài, tay cầm quyển "Tiểu Băng Công Chúa Thế Giới Bóng Tối" mà chính tay cô tự in, quay lại kêu lên:
- Em tên là Băng, thưa cô!!!
The End.
"Thiên Ý, mày bệnh tật đầy mình"
26.6.2015
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...