Lãnh Vân Đình nâng ly rượu trên tay, nhẹ nhàng lắc, nhưng ngay sau đó liền quay sang cười hì hì nhìn Vũ Trạch Hiểu, ánh mắt —— nhìn lướt qua bộ phận nào đó trong quần (╮[╯▽╰]╭): " Nhưng mà nhiều năm như vậy cuối cùng cũng phá thân rồi, rất đáng ăn mừng! Vì thế, cậu không không tiếc đem bảo bối Perrier-Jouet ( một loại rượu sâm banh đắt nhất thế giới) của anh ra cống hiến hay sao?"
Không cần nghĩ, mấy thằng bạn đểu, nhất định là nghe nói hắn cùng người phụ nữ kia một đêm, phá đi "lần đầu tiên" đã giữ hai mươi tám năm qua, mới tụ tập ở một chỗ đòi ăn mừng.
Đặt mọi người trong tầm mắt, Vũ Trạch Hiểu ngẩng cao đầu, con ngươi đen sâu thẳm xẹt qua tia đen tối, thanh âm khàn khàn: " Ai bỏ thuốc vào trong rượu?"
Mạc Tư Dư cười hì hì: " Làm sao? Đối phương kỹ thuật quá tốt sao? Cậu yên tâm, người phụ nữ kia rất kín miệng, tuyệt đối sẽ không tiết lộ một câu. Mình sẽ cho cậu thông tin liên lạc của cô ta!"
Vũ Trạch Hiểu không quan tâm đến hắn, đôi chân thon dài bước lên mấy bước, cầm ly rượu Champagne lên, hung hăng ném mạnh xuống sàn!
"Xoảng xoảng! — —"
Chiếc ly thuỷ tinh bị hắn ném sượt qua mặt Mạc Tư Dư, rượu giống như hạt ngọc màu hổ phách đung đưa mạnh mẽ trong ly, ly pha lê va chạm mạnh xuống sàn nhà, trong nháy mắt thành những mảnh vụn vương vãi trên mặt đất.
Vũ Trạch Hiểu nắm lấy cổ áo Mạc Tư Dư, giọng nói tàn nhẫn: " Mạc Tư Dư! Mình với cậu hai mươi mấy năm làm bạn, cậu cứ như vậy hại mình?"
Nếu như không phải là Mạc Tư Dư hạ dược , hắn sẽ không nhất thời hồ đồ, cùng Giản An Trữ cái kia....
Nếu như vừa rồi hắn né chậm một chút, không phải về sau Vũ gia bọn họ sẽ đoạn tử tuyệt tôn sao?
Hơn nữa....... Hắn điên thật rồi, hay là ngu ngốc? Lại cảm thấy cơ thể của cô rất thơm, đôi môi rất ngọt, cứ như vậy mà hôn xuống?
Nghĩ tới đây, sắc mặt vốn đã đen như mực, nay càng tối sầm hơn.
Câu này vừa nói ra khiến ọi người sửng sốt. Tối hôm qua, đúng là mấy anh em đề nghị, mang thân xử nam cực phẩm kia đem phá, Mạc Tư Dư vui vẻ hưởng ứng, đem thuốc kích thích liều mạnh kiểu mới nhất từ Hoa Kỳ bỏ vào trong rượu. Cái loại thuốc này không màu không mùi, cũng không có bất kỳ tác dụng phụ, hơn nữa dược tính mạnh mẽ, mặc dù cố gắng kiềm chế dục vọng đến đâu, cũng đủ để đánh mất lý trí, đem thú tính bộc hát hoàn toàn.
Biết Vũ Trạch Hiểu rất thích sạch sẽ, thời đại học bọn họ cũng có thử nghiệm qua, đem hoa khôi của trường không có một mảnh vải che thân đứng trước mặt hắn, vậy mà tiểu đệ đệ của hắn cũng không có động đậy, tuyệt đối là cực phẩm hiếm có! Ai ngờ được, sau khi Vũ Trạch Hiểu uống say, không theo kịch bản của họ vào khách sạn kia cùng mỹ nữ trải qua mộng đẹp, mà là cùng Giản An Trữ ... .....
"Làm sao có thể?" Mạc Tư Dư ngạc nhiên.
"Làm sao không thể!" Vừa nghĩ tới Giản An Trữ dáng vẻ ngượng ngùng hốt hoảng rời đi, còn có một mảnh tuyết trắng trên gra giường, cùng với cô hôm nay hướng tiểu đệ đệ của hắn đá xuống, sự tức giận đang kìm nén trong lòng, nay càng bộc phát mạnh mẽ!
Nghĩ đến mình cũng giống bao người đàn ông khác, đã chạm qua cơ thể của phụ nữ, giống như là lây nhiễm vi khuẩn gây bệnh vậy!
Cú đá kia cũng quá nặng đi, cho tới bây giờ, nếu là hắn dùng sức quá mạnh, tiểu đệ đệ cũng sẽ khó chịu muốn chết!
Mà cô, ngủ với hắn cả đêm, lại đá hắn một phát, cho là sẽ không có chuyện gì sao?
Cô cho rằng cô là gì?!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...