- Ta…
Ngạo Phong đúng là quá hư nhược rồi, hư nhược đến độ ngay cả ý thức cũng có chút không rõ, khi nhìn thấy Tần Phấn, chỉ nói được một chữ đã lập tức hôn mê đi.
Tần Phấn nhanh chóng kiểm tra, phát hiện linh hải Ngạo Phong bị tổn thương nghiêm trọng, khiến hắn có chút không hiểu được là, dù Hạ Tử Tây, thêm cả chín vị tài quyết giả có lẽ đều rất cường đại, nhưng tuyệt đối không thể làm gì được Ngạo Phong, Tần Phấn tin tưởng ngay chính mình cũng không thể tổn thương được linh thể Ngạo Phong, càng đừng nói tới tổn thương linh hải của Ngạo Phong, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?
Lực lượng Kiểu Nguyệt của Hạ Tử Tây vừa mới bị Tần Phấn chém cho một kiếm thụ thương không nhẹ, miệng phun ra một tia máu, đưa tay ôm ngực. Bên cạnh, vẻ mặt đám người Tư Đồ Mã Phi đều không hiểu ra sao nhìn hắn, bởi vì bọn họ là người của Đại Thế Tử, còn Hạ Tử Tây lại là người của Cửu Tước Tử, hắn cũng không tiện trực tiếp mở miệng hỏi thăm.
Hắc Côn trái lại đi tới, chẳng qua hắn cũng không có hỏi thăm, hơn nữa còn dùng thanh âm khàn khàn cười nhạo, nói:
- Ta nói này Hạ Tử Tây, ngươi cũng quá vô dụng đi, dẫn theo chín vị tài quyết giả còn không giết chết được hắn, quả thực cô phụ kỳ vọng của Cửu Tước điện hạ với ngươi.
- Hắc Côn ngươi…
Hạ Tử Tây tức giận, vừa mới khẽ động, miệng lại phun ra máu tươi.
Hắc Côn không hỏi thăm nguyên nhân, trái lại còn cười nhạo Hạ Tử Tây, hiển nhiên hắn đã sớm biết được nguyên nhân Hạ Tử Tây đuổi giết Ngạo Phong là vì cái gì, chẳng lẽ đây cũng là ý tứ của Cửu Tước Tử sao? Tư Đồ Mã Phi thật không hiểu, nếu quả thực Cửu Tước Tử có ý này, hắn cuối cùng là muốn làm cái gì? Lệnh cho Hắc Côn chém giết Nghịch Lang Gia là vì cảnh cáo Thương Vô Tà, cho Hạ Tử Tây đuổi giết Ngạo Phong là vì nguyên nhân gì?
Đúng là không nhịn được, Tư Đồ Mã Phi liền bí mật truyền âm, dò hỏi:
- Hạ Tử Tây, Hắc Côn, các ngươi cuối cùng là muốn làm cái gì?
- Tư Đồ ta nói rồi, chuyện không liên quan gì đến ngươi.
- Không liên quan gì đến ta? Hiện tại Đại Thế Tử và Cửu Tước Tử đã liên thủ mở ra kế hoạch Trảm Kinh, các ngươi làm như vậy sẽ chỉ làm hỏng kế hoạch Trảm Kinh mà thôi.
- Sách sách, Tư Đồ, ta lập lại lần nữa, chuyện này không có liên gian gì tới ngươi, hôm nay Ngạo Phong phải chết.
- Các ngươi.
Tư Đồ Mã Phi hổn hển truyền âm, quát lên:
- Các ngươi chém giết Nghịch Lang Gia, ta có thể mặc kệ, nhưng nếu các ngươi muốn giết Ngạo Phong, đã nghĩ tới hậu quả hay chưa? Các ngươi coi Tần Phấn là người chết sao? Hắn há có thể mặc cho các ngươi giết hại Ngạo Phong?
- Chỉ một Tần Phấn nho nhỏ mà thôi, con kiến hôi Hoàng tộc có gì đáng sợ chứ.
- Không đáng sợ? A, vừa rồi chính con kiến hôi trong miệng các ngươi tế xuất linh tượng, một kém chém vỡ lực lượng Kiểu Nguyệt của Hạ Tử Tây ngươi đó, ngươi còn dám nói hắn là con kiến hôi nho nhỏ?
- Ta nói hắn là con kiến hôi nho nhỏ, vậy hắn chính là con kiến hôi nho nhỏ, ngươi không cần nhiều lời, tự ta có biện pháp đối phó với hắn.
Hạ Tử Tây tràn ngập tự tin, giống như tuyệt không hề kiêng kỵ Tần Phấn.
Tư Đồ Mã Phi không biết cái gọi là biện pháp trong miệng kẻ kia là cái gì, nhưng hiện tại hắn cũng không muốn biết, tiếp tục nói:
- Tạm thời không nói chuyện Tần Phấn, các ngươi cũng biết quan hệ giữa Ngạo Phong và Trần Lạc chứ? Bọn họ là huynh đệ kết nghĩa sinh tử, nếu chuyện này để cho Trần Lạc biết, các ngươi có ba cái mạng cũng không đủ cho hắn giết đâu, các ngươi có biện pháp đối phó với Tần Phấn, vậy các ngươi định đối phó với Trần Lạc thế nào?
Nghe tới cái tên Trần Lạc, bất kể là Hạ Tử Tây hay Hắc Côn, thần tình đều hơi đổi, bọn họ có thể không kiêng kỵ gì Tần Phấn, cũng có thể không kiêng kỵ Thương Vô Tà, nhưng không thể không kiêng kỵ Trần Lạc, cái tên này…
- Hơn nữa ta còn có thể nói cho các ngươi biết, hiện giờ Trần Lạc đang ở Tiểu Phật linh giới.
Cũng không biết vì sao, vừa rồi khi nghe đến cái tên Trần Lạc này, hai nguời Hạ Tử Tây và Hắc Côn còn có vẻ kiêng kỵ, nhưng hiện tại Hắc Côn bất ngờ nói:
- Tư Đồ, ta lặp lại lần nữa, chuyện này không quan hệ gì tới ngươi, ngươi không cần bận tâm.
- Các ngươi quả thực… Quả thực quá ngu xuẩn.
Tư Đồ Mã Phi nhịn không được mở miệng quát to.
Lúc này, Lý Lăng Thiên vẫn luôn trầm mặc đột nhiên nói xen vào:
- Hai vị, tuy ta không biết tru diệt Ngạo Phong đến cùng là ý tứ của Cửu Tước Tử hay là ý tứ của hai vị, nếu như là ý tứ của Cửu Tước Tử thì ta không có gì phản đối, nhưng nếu đây là ý tứ của hai vị, vậy ta khuyên các ngươi hay là thôi đi, đi càng xa càng tốt, bằng không các ngươi chắc phải chết trong tay Trần Lạc, hơn nữa các ngươi cũng không cần trở lại Vân Đoan nữa, bởi vì nếu như Cửu Tước Tử biết chuyện này, các ngươi cũng phải chết không cần nghi ngờ, thế nên vẫn là đi thôi, tốt nhất là đi khỏi thế giới này.
- Ta không tin họ Trần kia lại lợi hại như vậy.
Khi Hạ Tử Tây nói ra những lời này, Tư Đồ Mã Phi và Lý Lăng Thiên liền đoán ra được, chém giết Nghịch Lang Gia có lẽ là ý tứ của Cửu Tước Tử, còn việc truy sát Ngạo Phong chỉ sợ là ý tứ của hai người Hạ Tử Tây và Hắc Côn, lại nghĩ Hạ Tử Tây trước đến giờ vẫn luôn đao to búa lớn, Lý Lăng Thiên liền lắc đầu, thở dài một tiếng nói:
- Tự các ngươi giải quyết cho tốt.
Nghe Lý Lăng Thiên nói khoác lác Trần Lạc lợi hại như vậy, còn nói để mình chạy càng xa càng tốt, Hạ Tử Tây rất là xem thường, truyền âm đáp lại, nói:
- Lý Lăng Thiên, lá gan của ngươi từ khi nào trở nên nhỏ như vậy?
- Chuyện này không quan hệ gì tới lá gan lớn hay nhỏ, ta chỉ nói ra một sự thật mà thôi, nhìn vào giao tình chúng ta từ trước đến nay, ta mới khuyên ngươi một câu như thế.
Trong tất cả các phe phái trên Vân Đoan, Lý Lăng Thiên là một trong số không nhiều người giữ thái độ trung lâm, hắn cũng không phải người của Thái Tử, Hoàng Tử, cũng không phải người Đại Thế Tử và Cửu Tước Tử, thế nên quan hệ với người các phương coi như không tệ.
- Nếu như ngươi thật muốn giúp ta, cũng không cần dọa ta như thế chứ?
Hạ Tử Tây nói:
- Ngạo Phong này bốn năm trước từng phá hư chuyện tốt của ta, khiến ta chịu nhục, hôm nay vô luận như thế nào cũng phải giết hắn.
Cuối cùng Hạ Tử Tây cũng nói ra nguyên nhân thật giả, bốn năm trước có thực là Ngạo Phong phá hư chuyện tốt của hắn hay không, Lý Lăng Thiên không biết, hắn lắc đầu, nói:
- Hạ Tử Tây, ngươi vẫn không minh bạch lời của ta, ân oán giữa ngươi và Ngạo Phong như thế nào không có trọng yếu, quan trọng là… Hiện giờ ngươi muốn giết hắn, còn hắn lại là huynh đệ kết nghĩa của Tần Phấn và Trần Lạc, hiện tại Tần Phấn ở trước mặt, Trần Lạc cũng ở trong thế giới này, đây mới là vấn đề mấu chốt.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...