Lần này hai người kia gặp nhau ở đây, sợ rằng muốn không náo nhiệt cũng không được.
Quả nhiên, sau khi nhìn thấy Nghịch Lang Gia, Liễu Giang lập tức phẫn nộ, khóe miệng nhếch lên tia cười nhạt, nhìn chằm chằm vào Nghịch Lang Gia, nói:
- Nghịch Lang Gia, rốt cuộc ta cũng gặp được ngươi.
Nghịch Lang Gia giống như một thanh kiếm sắc bén, đứng lặng ở trên hư không, chắp tay đứng đó, ánh mắt lãnh không dừng lại một hồi trên người Tư Đồ Mã Phi và Lý Lăng Thiên, sau đó rơi xuống trên người Liễu Giang, nói:
- Ngươi chính là Liễu Giang, một trong hai mươi bốn Kiểu Nguyệt Tước Tử?
- Tốt, ngươi đã biết ta là ai, như vậy hiện tại ta cho ngươi một cơ hội.
Liễu Giang vênh váo tự đắc, mắt nhìn xuống Nghịch Lang Gia, quát lên:
- Quỳ xuống cho ta, có lẽ ta còn thương tình tha cho ngươi một mạng.
Rất cuồng, cũng rất kiêu ngạo.
Với tư cách là một trong hai mươi bốn Kiểu Nguyệt tước tử, Liễu Giang tự nhiên có tư cách coi thường, cũng có bản lĩnh phách lối. Đại Nhật thế tử Tư Đồ Mã Phi dẫn đầu đoàn đứng bên cạnh cũng không ngăn lại, chỉ nhàn nhạt nhìn, thấy thế, có một vị lão giả người Vân Đoan đứng kế bên có chút lo lắng, dò hỏi:
- Tư Đồ thế tử, tuy Nghịch Lang Gia kia làm người thật ghê tởm, nhưng dù sao hiện tại cũng là thời kỳ phi thường, Đại Thế Tử cũng đã thông báo, dặn chúng ta lần hành trình này nên hành sự khiêm tốn, nếu như Tước Tử phát sinh xung đột với Nghịch Lang Gia, có thể hay không…
Tư Đồ Mã Phi không nói gì, giống như không hề nghe thấy vậy.
Đứng bên cạnh, Lý Lăng Thiên lùi lại cười cười, đồng dạng cũng không nói gì. Hắn biết rõ Đại Thế Tử đích xác đã dặn dò phải hành sự khiêm tốn, chính vì thế mới cho Tư Đồ Mã Phi dẫn đội tới đây, bởi vì Tư Đồ Mã Phi là người cực kỳ cẩn thận, còn hiện giờ rõ ràng Liễu Giang muốn gây sự với Nghịch Lang Gia, nhưng hắn vẫn không có ý ngăn lại.
Nguyên nhân rất đơn giản, trong suy nghĩ của Lý Lăng Thiên, có lẽ Tư Đồ Mã Phi thực sự cẩn thận, nhưng từ trong khung dù sao cũng là Đại Nhật thế tử cao cao tại thượng trên Vân Đoan, lần này hạ phàm trước là bị Nhân vương Mạc Vấn Thiên giết một vị thủ hạ không nói, sau lại bị Nữ vương Tuyết Thiên Tầm đánh cho một thủ hạ khác nửa sống nửa chết, cho dù Tư Đồ Mã Phi đối nhân xử thế cẩn trọng hơn nữa, sợ cũng khó nhịn nổi lửa giận trong bụng, huống chi lần này gặp được Nghịch Lang Gia, một tên dám ngang nhiên khiêu khích mười hai Đại Nhật thế tử và hai mươi bốn Kiểu Nguyệt tước tử của Vân Đoan, Tư Đò Mã Phi dù về công hay tư đều không có lý do ngăn cản.
Nhân vương Mạc Vấn Thiên giết người của hắn, hắn có thể suy nghĩ vì đại cục, không tính toán so đo.
Thượng cổ Nữ vương Tuyết Thiên Tầm đánh người của hắn nửa sống nửa chết, vì đại cục, hắn cũng có thể không tính toán so đo.
Hắn kiêng kỵ Mạc Vấn Thiên, cũng kiêng kỵ Tuyết Thiên Tầm, nhưng tuyệt đối sẽ không kiêng kỵ Nghịch Lang Gia.
Thái độ Liễu Giang càng kiêu ngạo, ngụ ý cũng rất rõ ràng, nếu như hôm nay Nghịch Lang Gia quỳ xuống cầu xin tha thứ, hắn có thể không tính toán so đo chuyện lúc trước, nhưng mấu chốt là Nghịch Lang Gia sẽ làm sao?
Không cần nghi ngờ, đáp án chính là không.
Phàm là người quen biết Nghịch Lang Gia đều biết, đừng nói hắn quỳ xuống đất cầu xin tha thứ, ngay cả việc nói vài câu nhẹ nhàng, lấy tính cách tâm cao khí ngạo của Nghịch Lang Gia, đừng mong hắn làm vậy, huống chi hắn cũng xác thực chẳng bao giờ đặt mười hai Đại Nhật thế tử của Vân Đoan vào trong mắt, hiện giờ đối mặt với một tên trong hai mươi bốn Kiểu Nguyệt tước tử của Vân Đoan khiêu khích, hắn sẽ để ở trong lòng sao?
- Nghe nói trên Vân Đoan có đám công tử ca hai mươi bốn Kiểu Nguyệt tước tử, trước đó không thấy mặt, hôm nay gặp được quả nhiên danh bất hư truyền.
Nghịch Lang Gia lẳng lặng đứng đó, trên mặt không có bất kỳ sắc thái tâm tình vui buồn nào, càng lãnh khốc, nói:
- Liễu Giang, ngươi khẳng định là ngươi có tư cách nói với ta những lời này?
Cuồng, càng cuồng hơn nữa.
Liễu Giang có tư cách khinh người, Nghịch Lang Gia đồng dạng cũng có tư cách này.
- Nghịch Lang Gia, ta thấy ngươi thực không biết trời cao đất roognj, ngươi cho là nhờ Vân Đoan thành tựu linh thể vô thượng là có thể chân chính thành tựu Thế Giới chi tử sao? Chê cười, nói cho ngươi biết, ngươi chẳng qua chỉ là một con chó được Vân Đoan nhận nuôi, hơn nữa còn là con chó ăn cây táo rào cây sung, đừng có cho rằng nịnh bợ Thương Vô Tà là có thể muốn làm gì thì làm, hừ! Thương Vô Tà đúng là Thiên Vương thượng cổ, nhưng trong mắt Vân Đoan, Thiên Vương của hắn bất quá cũng chỉ là ngày xưa mà thôi, căn bản không đáng nhắc tới, càng đừng nói ngươi chẳng qua chỉ là một con chó được Vân Đoan nhận nuôi.
- Liễu Giang, là ta thấy ngươi muốn chết!
Rõ ràng, Liễu Giang nói đã chạm tới điểm giới hạn mấu chốt tận sâu trong lòng Nghịch Lang Gia, chỉ thấy hắn đạp dài một bước, hai mắt trợn trừng, một tiếng hổ gầm đinh tai nhức óc như xuyên qua thiên địa, quanh thân lấp lánh quang hoa, một cái đầu hổ cực lớn ngưng tụ thành, há cái miệng rộng, phát ra trận trận hổ gầm, uy thế cường đại chấn động đại tự nhiên xung quanh liên tục run rẩy.
Nghịch Lang Gia không hổ là Nghịch Lang Gia, chỉ riêng lực lượng huyết mạch Bạch Hổ đã kinh khủng như vậy, thực khiến người ta kinh hãi không ngớt.
Cùng lúc đó, quanh thân Liễu Giang cũng lấp lánh quang hoa, cả người giống như một vầng trăng tròn, lực lượng nở rộ vừa âm nhu lại cường đại, hắn gắt gao nhìn chằm chằm vào Nghịch Lang Gia, khinh thường nói:
- Một tí huyết mạch Bạch Hổ cũng muốn tranh sáng với Kiểu Nguyệt của ta, thực không biết tự lượng sức.
Nghịch Lang Gia có cường đại cỡ nào, người trên phương thế giới này đều biết rõ ràng, thời điểm trong chín năm rung chuyển, cũng không ít người tận mắt thấy hắn đánh cho Vu sư đại thần thông tu luyện cả nghìn năm phải chạy trối chết, bằng vào lực lượng huyết mạch truyền thừa là Bạch Hổ, một trong bốn đại thần thú, từ sau khi núi Táng Cổ hiện thế, chân hồn Bạch Hổ của hắn hoàn toàn thức tỉnh, đạt tới mức lợi hại khiến rất nhiều người cảm thấy không biết sao cho phải.
Bất quá Liễu Giang dù sao cũng là một trong hai mươi bốn Kiểu Nguyệt tước tử đến từ Vân Đoan, cho dù rất ít người từng chứng kiến mười hai Đại Nhật thế tử và hai mươi bốn Kiểu Nguyệt tước tử động thủ, thế nhưng mọi người ai cũng từng nghe qua truyền kỳ cố sự về mười hai Đại Nhật thế tử và hai mươi bốn Kiểu Nguyệt thế tử của Vân Đoan, thủa nhỏ mười hai Đại Nhật thế tử đã được tiếp thu thế giới bổn nguyên ân cần săn sóc, còn hai mươi bốn Kiểu Nguyệt tước tử tuy nói chỉ hậu thiên mới tiếp thu thế giới bản nguyên ân cần chăm sóc, nhưng phải biết thế giới bổn nguyên là tồn tại thế nào, đừng nói chỉ hậu thiên tiếp thu, cho dù chỉ được thế giới bổn nguyên ân cần chăm sóc bình thường nhất, chỗ tốt lấy được cũng tuyệt đối không phải người bình thường có thể tưởng tượng ra được.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...