Hắn yêu thích mỹ nữ, điều này xưa nay hắn chưa bao giờ phủ nhận, tại thời điểm trời xanh hạ xuống thẩm phán tất diệt, sở dĩ hắn lấy trái tim huyết nhục trảm thiên duyên, cũng không phải vì cái gọi là sơ tâm của Lạc Anh và Tiết Thường Uyển, xưa nay hắn chưa bao giờ để ý tới thứ đồ chơi này, bởi vì hắn xác thực có thể cảm giác được tình cảm của Lạc Anh và Tiết Thường Uyển với mình.
Sở dĩ hắn trảm tiên duyên, cũng vì đi một chuyến vào núi Táng Cổ, bị cái gọi là vận mệnh khiến cho tâm phiền ý loạn, hắn muốn chặt đứt tất cả, cẩn thận quan sát đến tột cùng là xảy ra chuyện gì. Đương nhiên, đây không phải trọng yếu nhất, trọng yếu nhất là hắn cảm giác được ông trời không chứa được mình, thế nên không muốn liên lụy đến người khác, vì thế mới làm như vậy.
Hiện tại nghĩ lại, cảm thấy rất xin lỗi người ta, cũng cảm thấy rất uất ức.
Vốn mọi chuyện đều tốt đẹp, không có chuyện gì còn có thể cùng mấy mỹ nữ trêu chọc trò vui gì đó, hiện tại thì hay rồi, ông trời hạ xuống một đạo thẩm phán tất diệt, trực tiếp biến hắn thành người cô đơn, oán ông trời sao? Nghĩ lại cũng không oán được người ta, một thân thành tựu của mình mỗi cái đều nghịch thiên, ông trời hạ xuống thẩm phán là hoàn toàn có thể hiểu được, nhưng then chốt ở chỗ, hắn cũng không có ý tu ra những thành tựu nghịch thiên kia, không hề cố ý đối nghịch với ông trời, nghĩ tới nghĩ lui, suy nghĩ có thể là do vận mệnh đi.
Mệnh? Mẹ nó, lại là vận mệnh!
Thế nào để thoát khỏi thứ đồ chơi này được đây.
Trần Lạc xin thề nhất định phải tìm ra rõ được thứ đồ chơi vận mệnh này, bằng không thì dù chết hắn cũng không cam lòng.
Năm thứ mười sau khi núi Táng Cổ hiện thế, cũng là năm thứ năm sau khi Vân Đoan tuyên bố chưởng quản thế giới. Từ khi Vân Đoan tiếp quản thế giới đến nay, thiên hạ thái bình, vốn là vừa mới bắt đầu ba đại tập quyền trung tâm còn phản đối kịch liệt, nhưng bọn hắn không có lý do để phản đối, dù sao bọn họ đã vận dụng quân đội lấy danh nghĩa đoàn vinh quang đi tranh đoạt tài nguyên là sự thực, dẫn đến sinh linh đồ thán, dân chúng lầm than cũng là sự thực. Huống chi sau khi Vân Đoan tiếp quản thé giới, hàng năm đều hạ xuống linh tức nồng nặc phúc trạch thiên hạ, đặc biệt là chỉnh đốn lại hệ thống Vinh Quang, được bách tính kinh yêu, không ngừng thu nạp vinh quang giả, cũng đề cao địa vị cho vinh quang giả. Trước đây vinh quang giả ra ngoài săn bắt ma thú, đào móc tài nguyên chỉ có thể nuôi sống chính mình, có một chút thậm chí không thể chăm no cho cuộc sống của mình.
Hiện tại thì khác, Vân Đoan thành lập các công đoàn vinh quang tại mỗi Vực, đám vinh quang giả săn bắt ma thú, đào móc tài nguyên không cần tiếp tục bị đoàn vinh quang cắt xén thành quả, cũng không lo bị thương gia ép giá, nuôi sống một nhà bảy tám người căn bản không thành vấn đề, nếu may mắn thậm chí có thể phất lên trong một đêm, đó không còn là giấc mộng nữa.
Đây chỉ là một trong số đó, khiến người ta hưng phấn nhất chính là hàng năm Vân Đoan đều sẽ cử hành thí luyện vinh quang, thông qua thí luyện vinh quang, có thể thu được chức vị vinh quang, trước đây loại sự tình này đều là do Quang Minh thành thực hiện, bây giờ là thi đấu dựa vào bản lĩnh, điều này làm cho rất nhiều người vỗ tay khen ngợi.
Đương nhiên, muốn nói Vân Đoan chưởng quản thế giới, chỉnh đốn lại hệ thống quang vinh, tăng cao địa vị vinh quang giả, người cao hứng nhất tự nhiên phải nói đến một vài gia tộc lớn tại vực Tây Ách. Vực Tây Ách vẫn được xưng tụng là thiên đường vinh quang giả, mỗi một đại gia tộc tại vực Tây Ách đều nuôi sống mười mấy hai mươi đoàn vinh quang, hiện giờ theo địa vị vinh quang giả tăng cao, một vài đoàn vinh quang tự nhiên là nước lên thì thuyền lên, đặc biệt là những đoàn vinh quang quật khởi trong chín năm rung chuyển, giá trị có thể đề cao lên tới mấy chục, thậm chí hơn trăm lần.
Niên gia tại vực Tây Ách chính là một ví dụ rất tốt, trước kia Niên gia là gia tộc lâu đời tại vực Tây Ách, nuôi sống đầy đủ hơn ba mươi đoàn vinh quang, trải qua chín năm rung chuyển, tuy rằng hơn mười đoàn vinh quang bị tiêu diệt, nhưng hơn mười đoàn vinh quang còn lại vẫn thừa cơ quật khởi, trong đó có một đoàn vinh quang thậm chí còn nhảy một bước, trở thành đoàn vinh quang nhất lưu trong thiên hạ ngày nay, Niên gia cũng vì thế lập tức trở thành một trong những đại gia tộc của thành Tây Ách.
Là đại thiếu gia Niên gia, Niên Hạo Đãng tự nhiên là cười không khép miệng lại được, trước đây hắn được xưng là Nhị thế tổ tại vực Tây Ách, hiện giờ trải qua chín năm rung chuyển, Niên gia lập tức trở thành một trong năm đại gia tộc của vực Tây Ách, Niên đại thiếu coi như cái gì cũng dám, chỉ dựa vào thu nhập từ mười mấy đoàn vinh quang cũng đủ cho hắn tiêu mười đời không hết, thế nên hắn đơn giản liền coi chức nghiệp Nhị thế tổ này làm cho triệt để, mỗi ngày ngoại trừ dạo kỹ viện cũng là tiến vào sòng bạc, còn tu luyện sao…
Thật không tiện, từ nhỏ Niên đại thiếu đã không thích tu luyện, sống cho đến bây giờ đã chừng ba mươi tuổi, vẫn chỉ là một gã Vu sư trung cấp, tu luyện? Tu luyện làm cái gì? Kiếm tiền sao? Niên đại thiếu ta không thiếu tiền, đánh nhau ư? Niên đại thiếu ta giàu nứt đố đổ vách, dùng tiền thuê Đại Vu sư đánh nhau, Niên đại thiếu tìm ba mươi đến năm mươi cái lý do, cũng không tìm được một cái lý do bắt mình phải tu luyện.
Nếu ngươi nói Niên đại thiếu không có tư chất, hắn nhất định sẽ phản bác ngươi, nếu ngươi dám tranh cãi, Niên đại thiếu nhất định sẽ đưa muội muội ruột của mình ra cho ngươi á khẩu không trả lời được, nói đến muội muội Niên Tiểu Linh của hắn, đây chính là một trong ba mươi sáu kiêu tử vang dội thiên hạ, hơn nữa còn là một trong mười hai vị thiên kiêu vô song, khi được Vân Đoan tứ phong thiên kiêu vô song, Niên Tiểu Linh mới mười sáu tuổi, tu vi cũng đã là Đại Vu sư thành tựu linh thể, hiện giờ ba năm qua đi, tu vi e là đã đến mức khiến nhiều người không thể tưởng tượng.
Niên Tiểu Linh thường thường trở thành niềm kiêu ngạo trên mép của Niên đại thiếu, bất quá một tháng trước Niên Tiểu Linh lại đưa cho hắn một câu đố khó, khi vị muội muội giúp hắn được kiêu ngạo này sau khi trở về từ Mê Vụ Sâm Lâm lại dẫn theo một xác chết di động, hảo gia hỏa, tên kia khi được đưa về, muốn bao nhiêu buồn nôn có bấy nhiêu buồn nôn, tóc tai bù xù, râu ria xồm xoàm không nói, trên người thì dơ bẩn vô cùng, giống như qua mấy năm trời không hề tắm rửa.
Sau khi hỏi mới biết được, Niên Tiểu Linh tại một chỗ đầm lầy nằm sâu trong Mê Vụ Sâm Lâm phát hiện ra được, nàng căn cứ theo hoàn cảnh xung quanh đầm lầy liền suy đoán người kia rất có khả năng bị chôn tại đầm lầy thời gian rất lâu, nhưng kỳ lạ ở chỗ gia hỏa này lại không có chết, điều này khiến cho nàng cảm thấy rất kỳ quái, thế nên liền dẫn trở về.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...