Thiên Vu

- Việc này còn phải xem vào tạo hóa của bổn cung. Chùa Cổ Lan cách ly cùng thế, phủ bụi ở đây hơn vạn năm, trong lịch sử Kim Nông lịch cũng không có ghi chép di tích Cổ Lan xuất thế trước đó, nhưng cũng không có nghĩa là tuyệt đối, trong vòng vạn năm đến tột cùng là có người khác xâm nhập vào hay không thì không ai rõ. Nếu như Tịch Diệt Độ Ách kinh theo lời tả ở đây, như vậy Minh Vương ấn, kim xá lợi Bất Động cà sa, Bồ Đề hồ cũng nằm cả ở đây.

Minh Vương ấn, Kim xá lợi, Bất Động cà sa, bồ đề hồ trong miệng Tuyết Thiên Tầm đều là khôi bảo phật gia thời thượng cổ, ẩn chứa phật pháp vô thượng, đạt được bất luận một thứ nào trong đó đều rất ghê gớm. Bất quá, bất kể là Tuyết Thiên Tầm hay Quế ma ma cũng biết tạm thời không đàm luận những khôi bảo phật môn có ở đó hay không, coi như là có, muốn đạt được cũng khó khăn vô cùng, bởi vì lần này tới có nhiều cao thủ lắm, ngay cả Quế ma ma là một lão Vu sư ôn dưỡng linh tượng dài đến mấy trăm năm cũng không nắm nhiều hi vọng, may ra chỉ có Tuyết Thiên Tầm hoài thân rất nhiều thành tựu mới có tư cách chiến một trận với những người kia.

- Điện hạ, ngài đứng ở đây, vậy cấm địa chùa Cổ Lan thì phải làm sao bây giờ?

- Cấm địa chùa Cổ Lan không dễ tiến vào như vậy, hơn nữa bổn cung tạm thời còn chưa phát hiện, nghĩ đến mấy người bọn hắn cũng giống như bổn cung.

- Lão nô cùng có một chuyện không rõ, mong rằng điện hạ giải thích cho.

- Nói đi.

- Cấm địa chùa Cổ Lan đến tột cùng cất giấu đồ vật gì có liên quan đến nơi mai táng Cổ Phong? Tại sao điện hạ nói tìm được cấm địa chùa Cổ Lan là tìm được đầu mối trọng yếu dẫn đến nơi mai táng Cổ Phong?


- Cấm địa chùa Cổ Lan có một khối bia đá thần kỳ, trên bia đá ghi chép những sự kiện trọng đại phát sinh trong thời thượng cổ.

- Thì ra là như vậy, điện hạ, ngài đứng tại chỗ này, lão nô…

Quế ma ma đang nói, chợt phát hiện điện hạ xoay người nhìn về phía sau, nàng cũng quay đầu nhìn lại, bất ngờ phát hiện một người trẻ tuổi đang bay nhanh về phía này. Thân hình người trẻ tuổi kia gầy gò, tướng mạo bình thường, khắp toàn thân không có một chỗ nào đáng gây chú ý, có thể nói không có một chút cảm giác tồn tại nào, quả thực tựa như không khí, không có ai sẽ chú ý đến sự hiện hữu của hắn, giống như nhắm mắt lại sẽ không nhớ nổi bộ dáng người này ra sao, không hề cho người ta lưu lại chút ấn tượng nào.

Nhưng một tên gia hỏa xấu xí, bình thường đến cực điểm như vậy lại cất bước trong hư không, một bước bước ra là cả trăm thước, súc địa thành xích, thực là quái lạ vô cùng, hơn nữa khi đi tới còn một dạng ôn thần vô cùng, khiến cho tà ác chi linh bốn phía dồn dập nhún nhường.

- Tiểu tử thật quái dị, lão nô cảm ứng không thấy linh tức cũng như khí tức tinh thần trên người hắn, hắn làm cách nào có thể ngự không? Hơn nữa những tà ác chi linh kia dĩ nhiên không dám đến gần hắn.

Quế ma ma sống qua mấy trăm năm, vẫn lần đầu tiên thấy được tình huống cổ quái như vậy, hơn nữa nàng còn phát hiện người trẻ tuổi này nhìn chằm chằm vào hư không, giống như đang nghi hoặc. Quế ma ma tuy rằng không nhìn thấy, nhưng nàng biết phương hướng đó là Tịch Diệt điện.

Lẽ nào tiểu tử này cũng có thể thấy được Tịch Diệt điện? Đang lúc nàng mải nghi hoặc, Tuyết Thiên Tầm cũng kinh ngạc nói:

- Phật tức thật cường đại, tuy rằng bổn cung đã ngộ đến thiên cơ, nhưng trên người chỉ ẩn chứa một chút phật tức, còn người này quanh thân tự nhiên biểu lộ ra phật tức, ít nhất nhiều hơn bổn cung gấp mười, bổn cung làm sao… Hắn cho bổn cung cảm giác…

Không biết vì sao, khi đối diện với người trẻ tuổi kia, trái tim Tuyết Thiên Tầm đột nhiên nhảy lên kịch liệt, càng diễn sinh ra một loại cảm giác khác thường.

Phía đối diện, Trần Lạc dừng lại, ngưng mi nhìn Tuyết Thiên Tầm, trong con ngươi tĩnh lặng cũng hiện nét nghi hoặc với nữ nhân trước mắt này, thậm chí nét nghi hoặc còn nồng đậm hơn so với Tịch Diệt điện. Bởi vì lúc thấy nữ nhân này, trong lòng không khỏi sinh ra cảm giác đặc thù, loại cảm giác không thể diễn tả bằng lời, không phải giống như đã từng quen biết, càng như nhất kiến chung tình. Không, cũng không hẳn, còn loại cảm giác ấy là gì, trong lúc nhất thời Trần Lạc cũng không hiểu.

- Ngươi là xú nam nhân ở Cửu Tuyệt sơn kia?

Tuyết Thiên Tầm đột nhiên hô lên, còn Quế ma ma đứng bên cạnh nghe nói đến Cửu Tuyệt sơn, đột nhiên vừa nghĩ, dường như người trẻ tuổi này đúng là nam tử tại Cửu Tuyệt sơn, người công chúa điện hạ vẫn muốn tìm kiếm.


Khi Trần Lạc nghe được Cửu Tuyệt sơn cũng ngạc nhiên không ngớt, hắn vẫn nhớ rõ mấy năm trước chính mình vì dương khí quá thịnh, dựa theo di ngôn sư phụ lưu lại, đi tới Cửu Tuyệt sơn tiến hành Âm Dương giao hoan với một nữ tử thần bí, lúc đó bởi trong mật thất quá nhiều mê vụ nên không biết hình dạng đối phương thế nào, chỉ nhớ rõ nữ tử thần bí kia rất cao ngạo, hơn nữa rất cường thế… A, vóc người cũng vô cùng tốt.

- Ngươi là nữ nhân kia ở Cửu Tuyệt sơn?

Trần Lạc hỏi lại một câu.

- Quả nhiên là ngươi.

Mấy ngày trước Tuyết Thiên Tầm đã hạ lệnh tìm kiếm gia hỏa này, không nghĩ tới hôm nay tình cờ gặp được ở chùa Cổ Lan, thần tình Quế ma ma bên cạnh nàng càng có chút chấn động, tuy rằng chẳng biết tại sao, nhưng vẫn thiện ý nhắc nhở:

- Thiên tiên sinh đã thông báo, tuyệt đối không thể có bất kỳ liên quan nào đến tiểu tử này, điện hạ nên nhớ đừng quên.

- Quế ma ma, cho hắn ngủ, chờ khi ra khỏi nơi này, bổn cung có việc muốn hỏi.

- Nhưng là…


Thấy điện hạ khư khư cố chấp, Quế ma ma biết không khuyên bảo được, ai thán một tiếng, nhìn Trần Lạc, nói:

- Tiểu tử thối, trước tiên ngủ một giấc đi.

Dứt lời, nàng nhẹ nhàng nâng tay lên, ánh sáng tỏa ra, trong suy nghĩ của Quế ma ma, tiểu tử này tuy có điểm quái lạ, còn có phật tức, nhưng dù sao cũng không có tu vi gì, thế nên chỉ cần thi triển một đạo linh quyết là đủ. Nhưng khiến cho nàng không nghĩ tới là, thi triển linh quyết xong lại chẳng có gì phát sinh, người thanh niên phía đối diện vẫn an an ổn ổn đứng ở đó.

Làm sao có khả năng! Quế ma ma rất rõ chính mình thi triển Đại Hôn Trầm Thủ thì ngay cả Vu sư cao cấp cũng không chống đỡ được, tiểu tử này rõ ràng không có tu vi, vì sao không chịu chút ảnh hưởng nào? Thần sắc Tuyết Thiên Tâm đứng kế bên cũng toát ra một tia không rõ.

- Tiểu tử thối, ngươi khiến lão thân rất là giật mình.

Vèo một tiếng, Quế ma ma lắc mình xuất hiện bên cạnh Trần Lạc, lúc tay giương lên, ánh sáng tùy ý tỏa ra, bàn tay tựa như một tòa núi cao nguy nga chộp tới. Trần Lạc vẫn đứng lặng ở đây, bỗng nhiên giơ tay ra, ánh sáng chợt thiểm, trói cổ tay Quế ma ma lại, nhìn chằm chằm vào Tuyết Thiên Thầm, hỏi:

- Ngươi có ý gì? Chuyện ở Cửu Tuyệt sơn kia, chúng ta đều theo nhu cầu mỗi bên, lúc đó nói cẩn thận ra thì ai cũng không nhận ra ai.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui