Ám Dạ Quân Vương, Ma Quân Thất Dạ là ma quân nổi tiếng nhất phương thế giới này, cũng là vị ma quân bí ẩn nhất. Thế giới có nhiều truyền thuyết về Ám Dạ Quân Vương, Ma Quân Thất Dạ. Có người nói Ma Quân Thất Dạ từng xông thâm uyên cổ xưa, cửu u khủng bố. Có người bảo Ma Quân Thất Dạ từng tản bộ giữa hư không vô tận.
Không ai biết thực lực của Ma Quân Thất Dạ mạnh cỡ nào, vì chưa từng có người thấy gã ra tay. Nghe nói Ma Quân Thất Dạ từng ra tay một lần, Huyền Hoàng thế giới bị hắc ám bao phủ suốt bảy ngày bảy đêm, cái tên thất dạ cũng nhờ đó mà ra. Nghe nói tay trái của Ma Quân Thất Dạ có lực lượng hủy thiên diệt địa, tin đồn là thật hay giả thì không ai biết, chưa từng có ai dám đi nghiệm chứng.
Ám Dạ Quân Vương, Ma Quân Thất Dạ chậm rãi bước tới, bước ra một bước là hắc ám lan tràn, bao phủ thiên địa, che trời, khiến người chìm trong khủng hoảng. Bỗng nhiên bùm một tiếng, chưa biết có chyện gì thì mấy ngàn người như pho tượng té cái bị ch.
Chuyện gì đây?
Không ai biết.
Ám Dạ Quân Vương, Ma Quân Thất Dạ bước ra một bước súc địa thành thốn.
Bùm!
Lại mấy ngàn người cứng ngắc ngã xuống.
Ám Dạ Quân Vương, Ma Quân Thất Dạ bước ra bước thứ ba, đám người rầm rầm té ngã.
Mỗi khi Ám Dạ Quân Vương, Ma Quân Thất Dạ bước ra một bước là mấy ngàn người té xuống, cứng ngắc không nhúc nhích như đã chết.
Ám Dạ Quân Vương, Ma Quân Thất Dạ bước ra bước thứ tám, mấy vạn quân sĩ Thần Thánh quân đoàn, Quang Minh quân, cấm vệ quân té ngã.
Khi Ám Dạ Quân Vương, Ma Quân Thất Dạ bước ra bước thứ bốn, hai, ba mươi vạn người trong phạm vi trăm dặm nằm dưới đất, chỉ lác đác vài người đứng.
- Bá thế, đây là bá thế! Hắn tu luyện ra bá thế!
Các đại nhân vật ba quân, mười Vinh Diệu đoàn, mười trận tháp thế giới tuy còn đứng nhưng chỉ có thế. Mặt ai nấy trắng bệch, trán toát mồ hôi lạnh, nghẹt thở như bị núi to đè.
Khi Ám Dạ Quân Vương, Ma Quân Thất Dạ đi tới, áp lực hùng hồn đè đám đại nhân vật khổ không chịu nổi, gục đầu thụt lùi.
Ba người đến từ vân đoan biểu tình không nhẹ nhàng cười như lúc đầu, hơi thở quang minh thầnh thánh cũng bị áp chế gắt gao.
Ám Dạ Quân Vương, Ma Quân Thất Dạ tién lên một bước, ba người từ vân đoan lùi một bước, sợ hãi ba phần, run rẩy ba phần.
- Buông hắn ra, cút về vân đoan, tha cho các ngươi khỏi chết.
Giọng Ma Quân Thất Dạ tràn ngập bá đạo tĩnh lặng, không tha chống đối.
- Ta chỉ nói một lần.
- Thất... Dạ... Người vân đoan chúng ta muón, ngươi dám...
Nam nhân nho nhã dẫn đầu cố nén nỗi sợ hãi, nghiến răng dùng vân đoan đe dọa Ám Dạ Quân Vương, Ma Quân Thất Dạ.
Nhưng nam nhân nho nhã mới nói một nửa thì bùm một tiếng, gã tan rã biến mất. Đúng vậy, trong khoảnh khắc nam nhân nho nhã biến thành tro tàn.
Các đại nhân vật đứng xem thậm chí không biết Ma Quân Thất Dạ ra tay như thế nào. Lúc trước nghe Đồ Lão Tà nói có người dám giết người vân đoan các đại nhân vật không tin, giờ bọn họ chính mắt thấy cảnh tượng khủng bố này thì phải tin.
Ám Dạ Quân Vương đúng là Ám Dạ Quân Vương, Thất Dạ đúng là Thất Dạ. Ám Dạ Quân Vương, Ma Quân Thất Dạ chỉ nói một lần duy nhất, sẽ không lặp lại lần hai. Thuận ta thì sống, nghịch ta thi chết, ai cũng không được, vân đoan cũng thế. Ma Quân Thất Dạ giết người vân đoan không nhíu mày chút nào.
Thấy nam nhân nho nhã tan biến, hai nữ nhân vân đoan đứng chết trận, không dám nói nửa chữ, nhũn chân té xuống đất.
Lạc Anh, Tiết Thường Uyển canh giữ bên cạnh Trần Lạc. Lạc Anh thấy Ám Dạ Quân Vương, Ma Quân Thất Dạ bước tới, muốn nói gì, môi mấp máy nhưng không nói thành lời. Đối diện Ma Quân Thất Dạ, Lạc Anh không dám nói tiếng nào.
Cái gì là sợ hãi? Chính là đây, sợ đến nõi ngươi không dám lên tiếng, không dám thở dốc.
- Thất... Thất Dạ, tiểu tử... Có cần ác vậy không? Mới rồi ta chỉ muốn hù bọn họ, không muốn ngươi giết người thật!
Bình thường Đồ Lão Tà gọi Ma Quân Thất Dạ là tiểu tử này tiểu tử kia, nhưng bây giờ lão cảm thấy tốt nhất đừng gọi gã như vậy.
Ma Quân Thất Dạ phớt lờ Đồ Lão Tà.
Một nữ nhân vẻ mặt yêu tà cười nói với Đồ Lão Tà:
- Lão tà, ngươi nên biết rõ quân thượng chưa từng nương tay với người vân đoan, nên giết thì sẽ không nương tình.
Đồ Lão Tà biết, sao lão không biết được? Đây không phải lần đầu tiên Bát trưởng lão trông thấy Ma Quân Thất Dạ giết người vân đoan. Đồ Lão Tà há mồm định nói gì.
Ám Dạ Quân Vương, Ma Quân Thất Dạ lạnh nhạt nói:
- Ta muốn mang Trần Lạc đi.
- Mang đi? Mang đi đâu? Ta nói này Thất Dạ, làm vậy không tốt lắm, ngươi nên biết thân phận của mình...
Ngụ ý của Đồ Lão Tà rất rõ ràng. Nhà ngươi là Ma Quân Thất Dạ, đại ma đầu trong thiên hạ, khiến người nghe tiếng sợ vỡ mật, giết nhiều người vân đoan. Nếu Trần Lạc theo ngươi chẳng phải là thành tội đồ thật sự? Đương nhiên Đồ Lão Tà ngại không nói thẳng trước mặt Ám Dạ Quân Vương, Ma Quân Thất Dạ.
- Ta tự có chừng mực, không cần ngươi lo.
Ma Quân Thất Dạ xem xét vết thương của Trần Lạc rồi giao cho một nữ nhân tên là Hoa.
- Tuyết, lấy hai viên tử nguyên ra đây.
Nữ nhân tên Tuyết gật đầu, lật tay lại, hai hộp gấm hiện ra.
Ám Dạ Quân Vương, Ma Quân Thất Dạ nhìn Lạc Anh, Tiết Thường Uyển, cười dịu dàng nói:
- Hai vị cô nương, lại gặp mặt, đa tạ các ngươi thủ hộ cho huynh đệ của ta. Xin hãy nhận món quà nhỏ, sau này ta sẽ lại đền đáp hai cô nương.
Lạc Anh, Tiết Thường Uyển ngạc nhiên nhìn Ám Dạ Quân Vương, Ma Quân Thất Dạ, không biết nên nói gì.
- Tử nguyên? Tử nguyên gì?
Trông thấy Ma Quân Thất Dạ tặng hai viên tử nguyên cho Lạc Anh, Tiết Thường Uyển, Đồ Lão Tà trợn tròn mắt.
Bát trưởng lão chợt nhớ điều gì, kêu lên:
- Thất Dạ, không lẽ là thứ ngươi có được trong di tích hư không... Má ơi, ngươi bỏ vốn gốc dụ tiểu cô nương. Lão tử cầu ngươi hơn nửa năm nhưng ngươi không chịu cho, không được, ngươi phải tặng lão tử một viên! Lão tử cũng bảo vệ Trần Lạc, ngươi không thấy lão tử không tiếc trái điều lệ mang Huyền Hoàng quân ra sao?
Thấy Ma Quân Thất Dạ phớt lờ mình định đi, Đồ Lão Tà sải bước vọt qua kéo tay gã.
Bát trưởng lão mặt dày mày dạn nói:
- Không được, ngươi không thể đi! Hôm nay không cho lão tử một viên thì quyết không cho ngươi đi!
Ám Dạ Quân Vương, Ma Quân Thất Dạ lắc đầu, thở dài bất đắc dĩ nói:
- Tuyết, cho lão một viên đi.
Đồ Lão Tà nghe xong cười toe, chạy tới trước mặt Tuyết.
Bát trưởng lão cười híp mắt nói:
- Tuyết cô nương, ma quân nhà nàng đã lên tiếng, mau đưa.
Tuyết ném cho Đồ Lão Tà một viên, trừng lão:
- Vô lại!
Ám Dạ Quân Vương, Ma Quân Thất Dạ và Phong, Hỏa, Tuyết Nguyệt sau lưng mình mang theo Trần Lạc ra đi.
Thanh âm bá đạo, tĩnh lặng lại vang lên:
- Trần Lạc là huynh đệ của ta, quay về nói với vân đoan còn dám nhắm vào hắn hì Thất Dạ ta sẽ giết lên chín tầng mây, máu nhuộm vân đoan!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...