- Tại sao?
- Sao cái gì? Cái này gọi là giành bát cơm biết không? Mười thủ tịch sẽ vui được sao? Danh tiếng của Tịch Nhược Trần, Gia Cát Thiên Biên tụt dốc ở lĩnh vực vu pháp, muốn chạy đến giới trận pháp cứu lại, cái này không chỉ là giành bát cơm mà còn là coi rẻ giới trận pháp. Gia Cát Thiên Biên, Tịch Nhược Trần các ngươi không đánh lại Lạc gia nên đến giới trận pháp tìm cảm giác tồn tại, sao? Ngươi cho rằng giới trận pháp chúng ta dễ ăn hiếp? Xem thường trận sư chúng ta?
- Vị đại ca này nói quá có lý, tiểu đệ rất là đồng ý. Nho nhỏ hỏi một câu, thần tượng của đại ca là ai?
- Tất nhiên là Thiên Vương lão Tử, Lạc gia đại danh đỉnh đỉnh, vô pháp vô thiên, không kiêng nể gì, bá đạo tuyệt luân, nghịch thiên mà đi, vang dội cổ kim!
- Đại ca, nhà mình! Lạc gia cũng là thần tượng của ta! Xin hỏi đại ca là người Lạc gia bang?
- Đúng vậy! Ta là người Lạc gia bang.
Lạc gia bang là tổ chức dân gian, một số người tôn sùng Trần Lạc tự tổ chức, nghe nói hội viên rất nhiều, trải rộng thiên hạ.
- Ta biết ngay đại ca là người Lạc gia bang, đại ca có biết tung tích của Lạc gia không? Nghe nói hắn xâm nhiễm hắc ám bị người của Quang Minh điện bắt, có đúng vậy không?
- Ài, ta có nghe nói chuyện này. Có người bảo Lạc gia bị người Quang Minh điện bắt, có người nói Lạc gia biến mất, có kẻ bảo Lạc gia đã chết, tóm lại đủ tin đồn. Nhưng ta tin tưởng chắc chắn sẽ có ngày Lạc gia lại xuất hiện. Lạc gia từng nghịch hư vọng minh tưởng đại pháp, nghịch ông trời. Ngay cả trời còn không làm gì được hắn, Quang Minh điện nho nhỏ là thứ gì?
- Đại ca nói quá đúng mới rồi đám người này gặp Phương Thiếu Khanh, Vân Vụ công tử Đường Tuấn gì đó đã điên cuồng kêu gào, thật không biết mười thủ tịch có bản lĩnh gì? Nếu Lạc gia ở đây thì một bàn tay đánh cả đám không thấy đường, mười thủ tịch? Ở trước mặt Lạc gia là mười đống phân!
- Hai ngươi nói gì? Nói ai là đống phân?
Trận sư ngồi bên cạnh gai mắt hai người kia công nhiên nhục nhã thần tượng của mình, tức giận nói:
- Có ngon nói lại lần nữa xem?
- Nói thì nói, sợ ngươi chắc? Mười thủ tịch ở trước mặt Lạc gia là mười đống phân! Sao?
- Hừ! Trần Lạc thì có gì ghê gớm? Dù từng nghịch hư vọng minh tưởng đại pháp, nghịch trời thì sao? Cuối cùng vẫn là phế vật!
- Bố tiên sư cha nhà ngươi! Dám nói Lạc gia là phế vật?
Người này là vu sư, ra tay siêu nhanh, một bàn tay đánh trận sư mới rồi uy hiếp hai người té xuống đất. Người bên cạnh không hiểu ra sao, thấy có đánh nhau thì xúm lại. Nghe có người nói mười thủ tịch là đống phân thì không nhịn được, nhiều trận sư ra tay dạy dỗ hai vu sư gan to bằng trời.
- Trận sư đánh người, các huynh đệ vu sư có đây không? Huynh đệ Lạc gia bang có không?
Lần này cuộc tranh đấu giữa hai phái hệ chính tông, phái hệ lang thang không chỉ oanh động giới trận pháp mà còn có rất nhiều vu sư tiến đến xem náo nhiệt. Nghe nói trận sư đánh vu sư thì cả đám hùa nhau hỗ trợ. Nhóm vu sư và nhóm trận sư đánh nhau, lý do hai phe sống mái rất đơn giản. Phe trận sư bảo Trần Lạc là phế vật, phe trận sư nói Mộ Ngân là đống phân.
Sau này ngày càng nhiều vu sư, trận sư tham gia vào đánh nhau, quy mô đánh lộn càng lúc càng lớn, lên đến mây ngàn người. Cuối cùng đại nhân vật trận pháp công hội ra tay dàn xếp mới ngăn được cuộc ẩu đả.
mười thủ tịch tò mò đến xem, nghe lý do đánh nhau thì mặt đám người Đường Tuấn, Phương Thiếu Khanh sa sầm. Ngay cả Vân Phi Dương nho nhã, dịu dàng cũng mất tự nhiên. Không ai muốn nghe mình bị người ta nói là đống phân.
Trong đó sắc mặt khó xem nhât là Tịch Nhược Trần, Gia Cát Thiên Biên. Một năm đã qua, mỗi lần nghe cái tên Trần Lạc là thần kinh hai người sẽ căng thẳng. Bây giờ cái tên Trần Lạc như ngọn núi cao đè Gia Cát Thiên Biên, Tịch Nhược Trần ngộp thở. Hai người tham gia đại tái đấu trận là vì thoát khỏi nỗi sỉ nhục đó.
Đám người bàn tán xôn xao, vì không ai ngờ lý do vu sư, trận sư đánh lộn quy mô lớn là Trần Lạc không liên quan gì đến giới trận pháp. Nói tới Trần Lạc là mọi người chỉ có nước thở dài tiếc nuối. Nếu thế giới thật sự có siêu sao thì cái tên Trần Lạc là chói lọi nhất. Mặc dù siêu sao này dâng lên đột ngột, rơi xuống cũng nhanh nhưng vu sư, trận sư không thể quên hành động nghịch thiên mà đi, kinh thiên động địa của Trần Lạc.
Lạc gia vui thiên hạ cười, một niệm như phật, tiêu sái tùy ý cười nói.
Lạc gia giận Quang Minh Thủ Vệ đoàn khóc, một niệm như ma, bá đạo ngông cuồng giận ngập trời.
Cái tên Trần Lạc ảnh hưởng nhiều người, không chỉ Gia Cát Thiên Biên, Tịch Nhược Trần còn có Hạ Mạt, Tiết Thường Uyển. Vốn Hạ Mạt không định tham gia đại tái đấu trận lần này nhưng trưởng lão Trung Ương học phủ nói rõ kêu nàng tới, nàng đành tham gia.
Khi Hạ Mạt biết bên ngoài đánh nhau vì Trần Lạc thì trong đầu nàng hiện lên thanh niên yếu đuối, thanh tú. Hạ Mạt nghe Cổ Du Nhiên nói Quang Minh điện không bắt Trần Lạc mà là thả ra, từ đó hắn như biến mất khỏi thế giới này, không còn tin tức gì về hắn nữa.
Trần Lạc đã đi đâu?
Hạ Mạt không hiểu tại sao nàng muốn biết tin tức về Trần Lạc, mỗi khi bình tĩnh là bóng dáng hắn sẽ hiện ra. Hạ Mạt không biết gì hết, nàng bàng hoàng, rối rắm, buồn khổ.
Rốt cuộc Trần Lạc đi đâu?
Không chỉ Hạ Mạt muốn biết tin Trần Lạc, Lạc Anh cũng mong biết. Lạc Anh tìm kiếm tin tức Trần Lạc khắp nơi nhưng không có tin tức gì.
Lạc Anh nhìn đám vu sư, trận sư đánh nhau vì Trần Lạc, nàng vừa cắn hạt dưa vừa giải thích rằng:
- Sức ảnh hưởng của Trần phú ông lớn thật, khi không dẫn đến đại tái đấu trận hỗn loạn. Người nghịch thiên mà đi có khác, người hâm mộ cũng cuồng như vậy. Nghe nói Trần phú ông có một người hâm mộ siêu cuồng nhiệt, hình như là một muội muội. Nàng ta sáng lập tổ chức dân gian gị là Lạc gia bang gì đó, khá đông hội viên.
Khi Lạc Anh nói câu này cố ý liếc Tiết Thường Uyển, muốn thấy phản ứng của nàng, dường như không có biểu tình gì. Khuôn mặt khuynh quốc khuynh thành hoàn mỹ hoàn mỹ không khuyết điểm của Tiết Thường Uyển đặc biệt thản nhiên như không quen Trần Lạc.
Lạc Anh không biết là Tiết Thường Uyển giả bộ không để ý hay thật sự đã quên, nàng muốn mượn cơ hội thăm dò nhưng nghĩ lại đành thôi. Bây giờ không thích hợp bàn về đề tài, Lạc Anh thích góp vui nhưng lần này thì không. Lạc Anh lo an toàn của Hiên Viên Đồng nên tới đại tái đấu trận trông chừng.
Từ khi Lạc Anh nghe Cổ Du Nhiên nói đại tái đấu trận là âm mưu, kết cuộc nếu không có gì bất ngờ thì trận sư lang thang sẽ kết thúc trong te tua. Trần phú ông chẳng những không khuen nhu được sư phụ mà chính nàng cũng ở lại. Điều này chưa khiến Lạc Anh, Tiết Thường Uyển lo lắng, thật ra đêm qua những lời Hiên Viên Đồng nói nghe như thể thề sống chết quyết khiến phái hệ lang thang tiếp tục truyền thừa.
Tiết Thường Uyển, Lạc Anh không biết Hiên Viên Đồng muốn làm cái gì, hai người núp trong một trận tháp quan sát đại tái đấu trận.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...