Mắt Dạ Thất Nương thẫn thờ, nhỏ giọng nói:
- Khiến ta rung động nhất không phải hắn điều khiển tinh thần lực mà là tạo nghệ phù văn của hắn. Thật là... Tật là... Vượt qua lẽ thường.
Hạ Mạt, Bạch Phiêu Phiêu, Thanh Quân, Vân Thải Tâm, đều là trận sư chính tông, theo đuổi tinh thần lực cường đại, ngưng diễn phù ấn đơn giản, dễ hiểu, tiện lợi, mau lẹ nên không hiểu nhiều đến phù văn phái hệ lang thang.
Nghe Dạ Thất Nương nói, Hạ Mạt, Bạch Phiêu Phiêu, Thanh Quân, Vân Thải Tâm dường như bị kích động quá lớn, tư duy hỗn loạn. Thanh Quân thấy ngộp thở.
Thanh Quân hít một hơi, trầm giọng nói:
- Tạo nghệ trận pháp của tên đó vượt mức tưởng tượng như thế nào?
- Các ngươi còn nhớ hắn dùng phù không trận ngưng diễn cuối cùng diễn biến thành phong lôi trận không?
- Nhớ.
- Phong lôi trận là trận pháp có uy lực cực lớn, mới rồi các ngươi chính mắt thấy mấy trận sư rơi vào trong đó không thể trốn thoát.
Thanh Quân gật đầu.
Vân Thải Tâm bình tĩnh hơn ai hết nhướng mày nói:
- Phái hệ lang thang trận pháp tự do nhiều biến, không nhiều trận sư lang thang có thể từ phù không trận diễn biến thành phong lôi trận nhưng cũng không ít. Tuy ta không thể khiến phù không trận diễn biến thành phong lôi trận nhưng có thể trực tiếp bày ra phong lôi trận, có tự tin khiến mấy người kia rơi vào tong không cách nào thoát ra.
Vân Thải Tâm hỏi một vấn đề cực kỳ mấu chốt, Hạ Mạt, Bạch Phiêu Phiêu, Thanh Quân cũng thắc mắc.
- Đúng vậy! Các ngươi đều làm được, nhưng trong các ngươi có ai bày một phong lôi trận trong đại sảnh nhốt mấy vị trận sư, không để khi trận pháp vận chuyển phá hỏng bàn ghế xung quanh không?
Nghe Dạ Thất Nương nói Hạ Mạt, Bạch Phiêu Phiêu, Thanh Quân, Vân Thải Tâm mới nhận ra vấn đề mấu chốt. Như Dạ Thất Nương nói, bày một phong lôi trận không khó, nhốt vài trận sư trung cấp cũng dễ, nhưng trong chỗ nhỏ như đại sảnh không để phong lôi trận phá hỏng bàn ghế thì hơi khó khăn. Ít nhất đám người Hạ Mạt, Bạch Phiêu Phiêu, Thanh Quân, Vân Thải Tâm không nắm chắ sẽ làm được.
Dù cẩn thận đến mấy, không bị bên ngoài quây nhiễu vẫn rất khó làm được. Bởi vì điều này yêu cầu tọa nghệ trận sư siêu cao, nói đúng hơn là yêu cầu về phù ấn, phù văn rất nghiêm khắc. Bởi vì bày một trận pháp vận chuyển trận vị gì, sau khi vận chuyển uy lực cường đại bao nhiêu đều cần sử dụng phù văn, phù ấn. Đây là sự thử thách tạo ngehẹ phù ấn, phù văn của một trận sư.
Đối với trận sư chính tông thì bọn họ theo đuổi là trận pháp cường đại, chỉ cần bày ra trận pháp đủ mạnh là được. Trận sư lang thang truy cầu trận pháp nhiều biến, còn về bày trận vị gì, trận pháp gì, rót bao nhiêu tinh thần lực khiến trận pháp có uy lực cỡ nào phỏng đoán đại khái là được, ít ai khống chế chính xác được. Dù sao khi đánh nhau chiến cơ một giây đã ngàn vạn biến đổi, chỉ cần bày ra trận pháp ngăn lại đối phương là được, ai rảnh rỗi quan tâm có phá hỏng bàn ghế xung quanh hay không?
Hạ Mạt luôn im lặng bỗng lên tiếng:
- Hắn bày phong lôi trận không chỉ không phá hư một chiếc bàn, một cái ghế mà bên ngoài trận pháp không có chút dao động.
Cái gì? Bên ngoài trận pháp không có chút dao động? Sao có thể?
Mọi người đều biết ngưng diễn phù văn, phù ấn càngh oàn mỹ phù hợp với thiên nhiên thì dao động càng nhỏ, ngược lại dao động lớn hơn. Một số trận pháp không thể vận chuyển bình thường là vì độ phù hợp với thiên nhiên quá kém, dù có thể vận chuyển bình thường nhưng dao động trận pháp sẽ rất cường đại. Dao động lớn dẫn đến sau khi vận chuyển trận pháp thì lực lượng sẽ tiết ra ngoài, đây là điều khác biệt giữa cao thủ và tay mơ. Ví dụ một phong lôi trận nếu từ tay cao thủ bày ra thì đa phần uy lực vận chuyển trong trận pháp, chưa chắc cao thủ đó làm hoàn mỹ tuyệt đối, nhiều ít vẫn có chút lực lượng thoát ra ngoài. Trận pháp và thiên nhiên càng phù hợp thì lực lượng thoat ra ngoài càng ít.
Đám người Hạ Mạt, Bạch Phiêu Phiêu, Thanh Quân, Vân Thải Tâm nhìn vị trí góc đại sảnh, nhớ lại mới rồi thanh niên giả mạo Tiêu Du Tử bày phong lôi trận. Dựa theo tạo nghệ của các nàng nếu đứng ở đó bày phong lôi trận, bọn họ không tự tin sẽ không phá hỏng bàn ghế xung quanh.
- Tên kia ngưng diễn phù văn tất cả đều hoàn mỹ phù hợp thiên nhiên, chẳng lẽ hắn bày trận pháp cũng hoàn mỹ phù hợp thiên nhiên? Chẳng có chút dao động lực lượng nào thoát ra ngoài?
- Tuy ta không muốn thừa nhận nhưng không thể không nói đây là sự thật.
Hạ Mạt nhìn chằm chằm vị trí góc đại sảnh, lẩm bẩm:
- Bởi vì hắn bày ra phong lôi trận chẳng những không phá hư bàn ghế xung quanh mà thế gió không tràn ra, không cảm ứng được thanh âm sấm sét.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Lời nói của Hạ Mạt làm Bạch Phiêu Phiêu, Thanh Quân, Vân Thải Tâm như bị sét đánh.
Tại sao gọi là phong lôi trận? Là vì khi vận chuyển trận pháp này thì gió cuốn mây tán, sấm sét giao nhau. Dù trận pháp có phù hợp với thiên nhiên đến mấy, khi vận chuyển trận pháp không có lực lượng tràn ra thì thôi, sao không có cả tthế gió, không nghe tiếng sấm? Điều này nói lên cái gì? Nói lên trận pháp này đã tuyệt đối hoàn mỹ phù hợp cùng thiên nhiên, không chút khác biệt, hình thành một thể. Trong trận pháp tựa như một tiểu thế giới, chỉ có trận pháp hoàn mỹ tuyệt đối trong truyền thuyết mới đạt đến hiệu quả này.
Trời ơi!
Điều này có thể không?
Đám người Hạ Mạt, Bạch Phiêu Phiêu, Thanh Quân, Vân Thải Tâm liên tục hít sâu mấy bận vẫn khó kiềm nén nỗi lòng giật mình. Có thể bọn họ liều vận may sẽ ngưng diễn ra phù ấn, phù văn hoàn mỹ phù hợp với thiên nhiên, nhưng đó chỉ là phù văn, phù ấn. Đám người Hạ Mạt, Bạch Phiêu Phiêu, Thanh Quân, Vân Thải Tâm chưa từng bày ra một trận pháp hoàn mỹ, vì nó cần toàn bộ phù văn, phù ấn hoàn mỹ mới được.
Trên thế giới này ai dám nói ngưng diễn ra tất cả phù văn, phù ấn dều hoàn mỹ? Không có! Tuyệt đối không một người nào. Đám người Hạ Mạt, Bạch Phiêu Phiêu, Thanh Quân, Vân Thải Tâm sống dến bây giờ chưa từng thây một trận pháp hoàn mỹ, dù là Dạ Thất Nương thấy rộng biết nhiều cũng vậy.
- Dạ tỷ, Mạt Mạt tỷ, có hải hai người đã nhìn lầm không?
Khi đó Bạch Phiêu Phiêu, Thanh Quân, Vân Thải Tâm chỉ lo xem thanh niên giả mạo Tiêu Du Tử làm sao đánh tan trận tượng của Chu Hạo Phi nên không chú ý những chi tiết này, bây giờ nghe Hạ Mạt, Dạ Thất Nương nói làm các nàng rất khó tin đây là sự thật.
Hạ Mạt vẫn nhìn chằm chằm góc đại sảnh, biểu tình nghiêm túc, mắt bàng hoàng, không biết nàng đang suy nghĩ điều gì.
Dạ Thất Nương lắc đầu cười khổ nói:
- Ta rất hy vọng mình đã nhìn lầm...
Bộ dạng Dạ Thất Nương rất bất đắc dĩ.
Đám người Bạch Phiêu Phiêu, Thanh Quân, Vân Thải Tâm đứng ngây tại chỗ, không biết nên nói cái gì, nên làm gì. Cho đến nay bọn họ đều cho rằng trận pháp hoàn mỹ cao cấp chỉ tồn tại trong truyền thuyết, không ai thực hiện được. Bởi vì trận pháp cao cấp cần nhiều phù văn, phù ấn ngưng diễn, không ai bảo đảm mình ngưng diễn tất cả phù văn, phù ấn sẽ đạt đến hoàn mỹ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...