Thiên Vu

Luyện Bảo tháp đứng sừng sững trong Luyện Bảo viện. Đệ tử Luyện Bảo viện chu yếu tu luyện bảo, tuy số lượng không nhiều bằng Bốn đại viện nhưng cũng không ít. Dù sao luyện bảo sư là chức nghiệp có tương lai, kiếm nhiều tiền. Sau khi trở thành luyện bảo sư thì sau này công tác ở cửa hàng hay Vinh Diệu đoàn đều được chú ý bảo vệ, địa vị cao hơn vu sư cùng đẳng cấp một chút.

Tuy đệ tử tham gia cuộc thi luyện bảo lần này toàn là vu sư Bốn đại viện phụ tu luyện bảo nhưng Luyện Bảo tháp vẫn rất chú trọng bọn họ. Vì có một số vu sư có thiên phú kinh người ở lĩnh vực luyện bảo, không thua gì đệ tử chủ tu luyện bảo của Luyện Bảo viện, Vân Phàm là một trong số đó. Vân Phàm là đệ tử vu sư Nam viện, năm ngoái bắt đầu phụ tu luyện bảo, trong một năm ngắn ngủi lấy chứng thực sơ cấp luyện bảo. Thành tích này đặt ở Luyện Bảo viện cũng xếp hàng nổi bật, nếu không thì Vân Phàm đã chẳng được chọn làm quan chủ khảo cho cuộc thi luyện bảo lần này.

Địa điểm thi là một gian phòng rộng rãi, có ba lão sư của Luyện Bảo viện ngồi, còn có mười hai đệ tử làm quan giám khảo. Trong đó sáu quan giám khảo đến từ Luyện Bảo viện, sáu người khác là đệ tử phụ tu của Bốn đại viện. Bọn họ có thể làm quan giám khảo cuộc thi luyện bảo lần này tất nhiên toàn là đệ tử rất xuất sắc. Có mặt Vân Phàm, Lý Đoan. Bọn họ mới kiểm tra một đệ tử xong, đang trò chuyện giữa giờ.

- Vân Phàm, chắc nàng biết được tin tức rồi?

Vân Phàm đang lật xem bút ký mình làm để chuẩn bị kiểm tra đệ tử tiếp theo.

Vân Phàm nghe Lý Đoan hỏi thì hỏi ngược lại:

- Tin tức gì?

- Ta nghe nhóm lão sư nói trong danh sách các phụ đạo viên có nàng.

- A?


Nghe tin này không chỉ Vân Phàm ngạc nhiên mà các quan giám khảo cũng giật nảy mình. Nên biết vai trò phụ đạo viên toàn do đệ tử chủ tu Luyện Bảo viện đảm nhiệm, phụ đạo những phụ tu học đồ mới nhập môn. Vân Phàm chỉ phụ tu luyện bảo, mới là sơ cấp luyện bảo sư làm sao được tư cách phụ đạo viên?

Vân Phàm lắc đầu không tin:

- Lý Đoan, đừng nói bậy, sao ta có thể...

Lý Đoan cười bí hiểm, hỏi ba lão sư ngồi phía sau:

- Tuần lão sư, ta có thể hỏi người một chuyện không?

Ba cuộc thi luyện bảo đang trò chuyện, Tuần lão sư nghe Lý Đoan hỏi, tuy không biết có chuyện gì vẫn gật đầu.

- Có phải Vân Phàm nằm trong số phụ đạo viên năm nay không?

- A? Là Lý Đoan sao, xem ra lão sư của ngươi đã chiều hư ngươi, mới hôm qua chúng ta đặt ra danh sách phụ đạo viên hôm nay ngươi đã biết.

Tuần lão sư là một nam nhân trung niên trông rất thân thiện, cười nói:

- Nếu bị ngươi hỏi thì nói thẳng cho biết luôn, bạn học Vân Phàm đúng là nằm trong số phụ đạo viên năm nay.

- A? Tuần lão sư, ta chỉ là một vị sơ cấp luyện bảo sư, không có tư cách phụ đạo đệ tử khác.

- Ha ha ha ha ha ha!

Tuần lão sư cười khẽ:

- Chúng ta đã đắn đo cẩn thận về tình huống của ngươi. Tuy ngươi chỉ là sơ cấp luyện bảo sư nhưng trình độ vận dụng, trận pháp luyện chế đã đến mức lô hỏa thuần thanh, hiểu biết tri thức luyện bảo sánh bằng trung cấp luyện bảo sư. Điều ngươi thiếu là tích lũy, tin tưởng chỉ còn là vấn đề thời gian cho ngươi trở thành trung cấp luyện bảo sư. Dạy học đồ cần phong phú kiến thức luyện bảo, quen tay trận pháp luyện chế. Chúng ta tin tưởng ngươi hoàn toàn có tư cách đảm nhiệm chức vị phụ đạo viên.


Được Tuần lão sư chính miệng khẳng định, các đệ tử khác lộ biểu tình hâm mộ, đặc biệt là các học viên chủ tu luyện bảo sư thì hâm mộ gần chết. Bởi vì bọn họ biết rõ làm phụ đạo viên không chỉ được nhiều điểm, quan trọng hơn là có đặc quyền, được phúc lợi càng tốt. Quan trọng nhất là đảm nhiệm phụ đạo viên nghĩa là được Luyện Bảo tháp công nhận, tương lai sẽ chú trọng bồi dưỡng. Tóm lại sao không khiến người hâm mộ gần chết?

Vân Phàm biết mình không có tư cách, nàng định từ chối nhưng chỗ này là phòng thi, nàng không tiện nói nhiều. Vân Phàm thầm quyết định chờ thi xong sẽ giải quyết chuyện này.

- Thí sinh kế tiếp là ai? Sao còn chưa đến?

Có người lấy danh sách ra nhìn, nói:

- Thí sinh kế tiếp là đệ tử Long Xà viện, Trần Lạc.

- Ai? Ngươi nói là ai?

Nghe cái tên Trần Lạc làm Lý Đoan, Vân Phàm ngây người. Đặc biệt là Lý Đoan, khi nghe tên Trần Lạc thì biến sắc mặt, giật lấy tờ danh sách nhìn xem, đúng là Trần Lạc của Long Xà viện. Lý Đoan quá quen thuộc cái tên này, là người mấy hôm trước tát gã mười cái. Lý Đoan hít sâu bình tĩnh tâm tình phức tạp.

Lý Đoan lạnh lùng cười:

- Ha ha ha ha ha ha! Thật là oan gia ngõ hẹp, không ngờ hắn đến tham gia cuộc thi luyện bảo.

Hai hôm trước Lý Đoan thấy Trần Lạc bình yên vô sự xuất hiện trong Tàng Thư tháp, gã vội chạy đi hỏi nhưng hỏi tới hỏi lui không ai biết. Lý Đoan còn đang lo không biết nên trả thù Trần Lạc thế nào, ai ngờ hôm nay cơ hội tuyệt vời tự đến với gã, làm sao Lý Đoan không hưng phấn cho được?

Vân Phàm cũng không ngờ Trần Lạc tham gia cuộc thi luyện bảo, nàng rất tò mò thiếu niên áo lam này. Vân Phàm tò mò là hơn một tháng qua thiếu niên áo lam đến Tàng Thư tháp làm cái gì? Bảo hắn đọc sách thì sao có thể đọc mau như vậy? Linh hồn không chịu nổi. Nếu không đọc sách làm sao Trần Lạc đáp được ba câu hỏi Lý Đoan nêu ra? Càng khó tin là hắn chỉ ra đáp án chính xác nằm ở quyển sách nào, chương mấy, trang mấy, quá khoa trương.


Vân Phàm tự hào mình đọc khá nhiều sách vở nhưng không đáp được ba câu hỏi của Lý Đoan, càng đừng nói nêu ra vị trí cụ thể đáp án nằm ở đâu. Vân Phàm nhớ ba câu hỏi là liên tưởng đến Lý Đoan, nàng nhìn biểu tình của gã. Vân Phàm nhận ra có lẽ Lý Đoan sẽ cố ý làm khó Trần Lạc, nàng thấy lo cho hắn.

Rất nhanh Vân Phàm lại lắc đầu, thầm nghĩ:

- Ta làm sao vậy? Lo cho kẻ lạnh lùng kia làm gì? Đây là chuyện của hắn và Lý Đoan, không liên quan gì ta.

- Lý Đoan, học viên mới xung đột với ngươi hình như tên Trần Lạc, là hắn thật sao?

Chuyện Lý Đoan bị một học viên mới đánh mười cái tát trong Tàng Thư tháp tuy gã đã cố giấu nhưng vẫn truyền khắp Luyện Bảo viện. Thấy Lý Đoan gật đầu, mấy bạn học Luyện Bảo viện khác lần lượt lên tiếng.

- Ngươi yên tâm, mấy huynh đệ chúng ta sẽ trút cơn giận cho ngươi.

Các bạn học Luyện Bảo viện lên tiếng nói sẽ giúp Lý Đoan, các phụ tu học đồ cũng vậy. Dù sao Lý Đoan khá nổi tiếng trong Luyện Bảo viện, những phụ tu học đồ muốn sống tốt trong Luyện Bảo viện thì phải bám đuôi gã.

Rất nhanh, một thân hình thon dài chậm rãi bước vào phòng thi. Áo lam sạch sẽ, thân hình mảnh khảnh, khuôn mặt thanh tú hơi nhu, đôi mắt sâu thẳm, đây là một đệ tử hơi yếu ớt, cho người cảm giác sạch sẽ, thoải mái, muốn chạy qua quan tâm hắn. ít nhất Vân Phàm có cảm giác đó, khi nàng thấy Trần Lạc thì không cách nào nghĩ hắn là người đánh Lý Đoan trong Tàng Thư tháp, cảm giác như hai con người khác nhau. Vân Phàm không thể tưởng tượng một thanh niên yên tĩnh, dịu dàng, làm người muốn yêu thương khi nổi giận sẽ điên cuồng như vậy.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui