Gần đây Lãnh Cốc rất buồn bực, cực kỳ bực mình. Lãnh Cốc là loại người thích đùa, lúc rảnh hay thổi phồng khoác lác. Nầy này Lãnh Cốc nhập học với tâm tình trêu cợt mọi người, mượn sự tích đánh Tịch Nhược Trần, Mạc Khinh Sầu đẻ dễ dụ dỗ học tỷ, học muội. Lãnh Cốc không ngờ thật sự dụ được một học tỷ, một học tỷ có thực lực khủng bố.
Mãi đến bây giờ nhớ lại sống lưng Lãnh Cốc còn lạnh toát. Nếu không phải vương tử điện hạ ra mặt cầu tình sợ là Lãnh Cốc không đơn giản chỉ bi jđánh.
- Mất mặt, quá mất mặt, ấmt mặt chết được. Sau này Lãnh Cốc ta làm sao đối diện các cô nương trong học phủ đây?
Đông phương Thanh Long viện, một cái sân khá thoải mái, Lãnh Cốc đi tới đi lui. Mặt Lãnh Cốc sưng như heo, ba ngày đã qua vẫn không giảm phù.
- Ai kêu ngươi lắm miệng? Ta đã cảnh cáo ngươi lâu rồi, sau khi vào học phủ rảnh rỗi đừng đùa giỡn, đặc biệt là vui đùa dễ kéo thù hận.
Trong sân, một thiếu niên ngồi trên ghế đá. Thiếu niên mặc áo gấm ngồi trên ghế, nhàn nhã thưởng thức trà. Thiếu niên không phải ai khác, là vương tử điện hạ tham gia tiệc mừng công Kim Thủy Vực. Khuôn mặt xinh đẹp không còn, mặt mũi vương tử điện hạ rất bình thường. Vì che giấu lai lịch nên vương tử điện hạ đeo mặt nạ, dù vậy vẫn khó thể che lấp khí chất đặc biệt.
- Điện hạ, nữ nhân đáng sợ kia là ai? Tại sao người không chịu cho ta biết?
Lãnh Cốc ít khi nào bị đánh, càng chưa bị ai đánh mất mặt thế này.
- Tin tưởng ta, ngươi tuyệt đối sẽ không muốn biết thân phận của nàng.
Vương tử điện hạ bến thành Tần Phấn, nói là tên giả cũng không phải, tên thật của gã đúng là Tần Phấn nhưng rất ít người biết chuyện này.
Lãnh Cốc cũng không phải hạng tầm thường, gã suy đoán nữ nhân đánh mình không đơn giản, cường đại hơn gã tưởng tượng. Vương tử điện hạ ở trước mặt nữ nhân kia còn phải rụt rè, thân phận của nàng đương nhiên không tầm thường. Nói đi phải nói lại, biết về biết nhưng Lãnh Cốc vẫn rất khó chịu. Tuy khó chịu vô cùng nhưng Lãnh Cốc chỉ có thể trút hận tại đây.
- Sao ngươi không nói sự thật cho nàng?
Vương tử điện hạ rất là nhàn nhã, có vẻ gã giỏi trà đạo, bày công cụ trên bàn đá, cách làm khá huyền diệu.
Lãnh Cốc tức giận đáp:
- Nói cho nàng biết? Đùa sao? Nàng đã đánh ta thì tại sao ta phải nói?
Lãnh Cốc biểu thị mình xương cưng, nhưng thấy vương tử điện hạ cười cười, lắc đầu.
Lãnh Cốc lại hỏi:
- Từ khi nhập học đến nay có nhiều người tìm Trần Lạc, khá là kỳ lạ. Hình như bốn đại viện đều không có mặt Trần Lạc, rốt cuộc là sao? Chẳng lẽ Trần Lạc không nhập học?
- Trần Lạc có đến nhưng không nằm trong bốn đại viện.
Lãnh Cốc nghi hoặc hỏi:
- Không có trong bốn đại viện là sao?
- Trần Lạc ở trong Long Xà viện.
Lãnh Cốc ngây người:
- Long Xà viện?
Lãnh Cốc khá ngạc nhiên, một lúc sau nói:
- Long Xà viện được gọi là gân gà? Học phủ làm sao vậy, tại sao phân phối Trần Lạc vào Long Xà viện? Dù linh hải của Trần Lạc chết, là thiếu sót tu hành nhưng linh lực của hắn là thập chuyển! Lực lượng biến dị khủng bố muốn chết.
- Linh lực thập chuyển?
Vương tử điện hạ cười khẽ, chợt nhớ không ai khác biết Trần Lạc ngưng tụ vô thượng thuần dương đại nhật linh nguyên.
Lãnh Cốc nghi ngờ hỏi:
- Như thế nào?
- Không có gì.
Vương tử điện hạ rót một ly trà cho Lãnh Cốc, lại rót một ly cho mình, nói:
- Long Xà viện toàn nhận đệ tử có thiếu sót tu hành mà vẫn giữ tiềm lực lớn như Trần Lạc.
- Trong quy tắc học phủ có ghi chép không có lệnh bài đặc biệt cho phép thì đệ tử viện khác không được tùy tiện vào Long Xà viện, tại sao vậy?
- Bởi vì Long Xà viện rất đáng sợ.
Lãnh Cốc ngồi xuống, rất tò mò hỏi:
- Đáng sợ như thế nào?
- Lãnh Cốc, ta có thể hỏi ngươi là ngươi cảm thấy Trần Lạc đáng sợ không?
Lãnh Cốc ngẫm nghĩ, gật đầu. Lãnh Cốc chính mắt thấy Trần Lạc một mình khiêu chiến Tịch Nhược Trần, Mạc Khinh Sầu, cái loại lực lượng biến dị cuồng bạo đó nếu không đáng sợ thì chẳng còn lực lượng gì xứng với hai chữ đó.
- Tốt lắm, nếu ngươi cảm thấy Trần Lạc là đáng sợ thì ta bảo đảm với ngươi Long Xà viện có rất nhiều đệ tử đặc biệt giống Trần Lạc.
- Rất nhiều sao?
- Không nhiều, nhưng có mấy kẻ điên cực kỳ đặc biệt. Hưm, cụ thể là ba người, hai nam một nữ. Bọn họ lý trí không rõ ràng, một người chìm trong giết chóc, rất khát máu. Một người tự xưng mình là hoang dã đại vu chuyển thế. Một nữ nhân bất mãn quang minh thẩm phán. Thực lực của ba người cao hơn kẻ kia, siêu khủng bố. Nếu có ai không nghe khuyên tùy ý xâm nhập Long Xà viện, may mắn thì tốt, nếu xu giặp một trong ba người đó là tiêu đời.
- Vậy học tử mới vào như Trần Lạc chẳng phải là rất nguy hiểm khi ở Long Xà viện?
- Hắn có huy chương Long Xà viện thì sẽ không gặp nguy hiểm.
- Đồ bỏ đó có tác dụng gì?
- Ngươi quá coi thường huy chương thân phận, sau này ngươi sẽ hiểu cái lợi của nó.
* * *
Đông phương Thương Long viện được gọi là đứng đầu bốn đại viện, nhân tài đông đúc. Không chỉ có vương tử điện hạ, Lãnh Cốc mà Lạc Anh, Tiết Thường Uyển cũng ở đây.
Trong một trang viên siêu xa hoa, Tiết Thường Uyển ngồi trên bậc thang, chống cằm nhìn bụi hoa trước mặt. Tiết Thường Uyển thẫn thờ. Đã bảy ngày từ lúc khai giảng, đến nay Tiết Thường Uyển vẫn không có tin tức Trần Lạc, làm nàng rất sốt ruột. Có mấy học tử mới tụ tập một số đệ tử cũ tìm Trần Lạc, báo thù trong thí luyện.
- Rốt cuộc đã có tin tức của Trần phú ông!
Lạc Anh yêu diễm như lửa, như hoa hồng bỗng nhiên xuất hiện, lộ ngực, váy dài, ba ngàn sợi tóc đỏ là đặc điểm của nàng.
Nghe có tin Trần Lạc là Tiết Thường Uyển bật dậy ngay, sốt ruột hỏi:
- Hắn ở đâu?
- Ta hỏi thăm từ chỗ lão sư, Trần phú ông bị phân đến Long Xà viện.
- Long Xà viện?
Tuy năm nay Tiết Thường Uyển mới nhập học, là học tử mới nhưng trước đó nàng có chuẩn bị bài học đầy đủ, nghe nhiều từ Lạc Anh. Tiết Thường Uyển biết Long Xà viện là chỗ như thế nào.
Tiết Thường Uyển hỏi:
- Nếu học phủ cấm đệ tử khác vào Long Xà viện, chúng ta không thể vào sao?
- Thường Uyển, ta khuyên ngươi hãy bỏ suy nghĩ đó đi. Long Xà viện có mấy tên điên không có lý trí đặc biệt biến thái, mỗi năm có một số đệ tử không tin tà xông vào Long Xà viện một lần, kết quả thương tàn.
Thấy Tiết Thường Uyển lo âu thì Lạc Anh khuyên:
- Long Xà viện nguy hiểm với chúng ta nhưng an toàn cho Trần phú ông. Đặc biệt là bây giờ nhiều người đang tìm hắn, mấy ngày qua có người tìm hiểu được tin tức của Trần Lạc, sợ hung dãnh Long Xà viện nên không dám vào.
Lạc Anh không biết Tiết Thường Uyển đúng là lo cho Trần Lạc nhưng chỉ một chút, nàng sốt ruột muốn gặp hắn, muốn hỏi ngay mặt hắn là tại sao không nói tiếng nào bỗng nhiên biến mất? Nụ hôn trên đỉnh núi là sao? Hôn nhau xong rồi xem như không xảy ra? Trần Lạc xem nàng là cái gì? Tiết Thường Uyển không cam lòng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...