Lạc Anh nói:
- Hai ngươi hãy hộ pháp cho ta, để xem ta có thể luyện hóa được cái đỉnh này không.
Trước tiên bỏ vào linh hải rồi tính, đừng để người khác cướp đi.
Sau khi luyện hóa bảo khí là có thể bỏ vào linh hải, lúc cần linh thức máy động là thoải mái lấy ra. Nhưng luyện hóa một bảo khí không dễ.
Trần Lạc nhìn Lạc Anh ra tay luyện hóa, nói:
- Luyện hóa một bảo khí cần thời gian dài, nơi này không quá an toàn.
Lạc Anh đắc ý nói:
- Trần phú ông không nhìn xem tỷ tỷ ngưng tụ linh nguyên gì? Người ta có lẽ cần thời gian dài nhưng tỷ tỷ thì không.
- Nàng ngưng tụ linh nguyên gì?
- Nghe kỹ đây, tỷ tỷ ngưng tụ linh nguyên xích viêm.
- Linh nguyên xích viêm rất lợi hại sao?
Thấy Trần Lạc thắc mắc, Tiết Thường Uyển giải thích rằng:
- Lúc ngươi ở trong viện trưởng đã học được gì mà không biết cả thường thức cơ bản? Linh nguyên xích viêm xếp thứ bốn trong linh nguyên thuộc tính hỏa, lực lượng xích viêm cực kỳ cường đại.
- Thì ra là vậy.
Hễn tu ra linh nguyên là có thể luyện hóa bảo khí, nhưng linh nguyên thuộc tính luyện hóa sẽ dễ dàng hơn chút. Đặc biệt là linh nguyên thuộc tính hỏa luyện hóa dễn hơn linh nguyên thuộc tính khác, nhất là linh nguyên xích viêm xếp thứ bốn trong linh nguyên thuộc tính hỏa của Lạc Anh, khi luyện hóa càng được ưu đãi. Tuy nhiên Lạc Anh đánh giá thấp uy lực của bảo khí, nàng luyện một lúc vẫn không thành công, thậm chí không đợc một phần mười. Lạc Anh rất bực bội, cảm thấy mất mặt.
Lạc Anh trừng Trần Lạc, quát to:
- Trần phú ông, có phải ngươi đang cười ta không?
Trần Lạc nhún vai không đáp.
- Hừ! Ngươi thì biết gì, cái đỉnh này càng khó luyện chế chứng minh nó càng lợi hại, không luyện, chúng ta đi chỗ truyền tống trận lúc nãy đi.
Lạc Anh lại bỏ đỉnh cô vào túi vải, tiếp tục bảo:
- Truyền tống trận đó chắc chắn đi thông mật thất gì, chúng ta mau hành động, không thể để người khác giành trước.
Tiết Thường Uyển hơi lo lắng nói:
- Mới rồi chúng ta đi chỗ đó có rất nhiều quỷ linh, đều cực kỳ lợi hại, e rằng rất nguy hiểm. Với thực lực của ba chúng ta không vượt qua nổi.
- Thử thêm lần nữa.
Lạc Anh có máu thích mạo hiểm, cướp một đại đỉnh nếm được ngon ngọt thì không chịu bỏ. Lạc Anh kéo Tiết Thường Uyển, Trần Lạc chạy đi. Trần Lạc không chống cự, bởi vì lúc trước hắn điều tra kết cấu Trần Lạc có thăm dò được một truyền tống trận. Trần Lạc nghĩ truyền tống trận đó hỗn loạn, không thể xác định có thể truyền tống được không nên hắn không đi qua, bây giờ rảnh rỗi đi xem thử cũng được.
Tiết Thường Uyển, Lạc Anh, Trần Lạc mới đi không lâu thì gặp năm quỷ linh.
- Trần phú ông, tu vi của ngươi tháp hãy đứng một bên đi. Thường Uyển, ngươi đối phó hai con bên phải, ta xử ba con này.
Lạc Anh dứt lên người tỏa sáng, tay cầm hỏa kiếm xông lên. Tiết Thường Uyển phát ra linh lực công kích.
Trần Lạc tò mò tu vi của Lạc Anh, Tiết Thường Uyển. Trước tiên Trần Lạc cảm ứng linh lực của Tiết Thường Uyển, má ơi, ẩn chứa hai hơi thở linh luân. Tức là nói Tiết Thường Uyển bước vào cảnh giới thứ ba ngưng tụ ra linh nguyên, lại mở hai linh luân. Trần Lạc nhớ rõ nửa năm trước lần đầu gặp Tiết Thường Uyển thì hình như tu vi của nàng là linh lực ngũ chuyển cảnh giới thứ hai. Nửa năm qua đi, Tiết Thường Uyển mở hai linh luân. Chẳng phải sách có ghi vào cảnh giới thứ ba rồi rất khó mở linh luân sao? Huống chi Tiết Thường Uyển còn mở mệnh chi linh hải, linh hải cứng như đá, linh luân rất khó lay động mới đúng.
Khi Trần Lạc cảm ứng linh lực của Lạc Anh thì càng hoảng sợ. Tu vi của Lạc Anh là cảnh giới thứ ba, mở năm linh luân.
Trần Lạc thầm nghĩ:
- Tiểu cô nương này tuổi cùng lắm cỡ ta mà sao mở năm linh luân được? Khủng khiếp quá.
Tiết Thường Uyển nói một câu làm Trần Lạc rớt cằm:
- Lạc Anh, ta thật phục ngươi, mở mệnh chi linh hải mà còn tu luyện nhanh như vậy.
Cái gì?
Lạc Anh mở mệnh chi linh hải?
Cha nó!
Hai cô nương này biến thái quá, đều mở mệnh chi linh hải, một người thì hai linh luân, người ia là năm linh luân. Hai nàng còn là con người không?
Trần Lạc bị kích thích, đả kích lớn. Mọi người cùng lứa tuổi nhưng Trần Lạc còn kẹt tại cảnh giới thứ hai, người ta sắp bước vào cảnh giới thứ tư, chênh lệch quá lớn.
Thực lực của hai thiếu nữ kinh người, dư sức đối phó hai con quỷ linh. Lạc Anh, Tiết Thường Uyển vừa đánh quỷ linh vừa trò chuyện.
- Ta đâu lợi hại bằng ngươi. Ngươi thức tỉnh huyết mạch thiên sứ, ngưng tụ linh nguyên quang minh, ta hâm mộ chết mất.
- Ta mới ngưỡng mộ ngươi. Ngươi thức tỉnh huyết mạch phượng hoàng độc nhất vô nhị, ngưng tụ linh nguyên xích viêm siêu lợi hại.
- Thôi đi, linh nguyên xích viêm mới xếp hạng bốn, đâu lợi hại gì.
- Vậy mà không lợi hại?
Linh nguyên thuộc tính hỏa là loại linh nguyên khó ngưng tụ nhất, ngươi chẳng những ngưng tụ thành công mà còn là linh nguyên xích viêm. Nguyên Trung Ương học phủ không bao nhiêu người có linh nguyên thuộc tính hỏa lợi hại như ngươi.
- Ài, thôi đừng nhắc. Nếu khi đó ta có linh lực thập chuyển thì sẽ ngưng tụ ra linh nguyên càng tốt hơn, tiếc qua. Ta ngừng ở linh lực cửu chuyển, không cách nào lên đến thập chuyển, nếu không thì... Hừ hừ! Nếu không có lẽ đã ngưng tụ ra linh nguyên thuộc tính hỏa xếp thứ ba.
- Linh lực thập chuyển sao... Truyền thuyết thật xa xôi, ta chưa thấy ai có linh lực thập chuyển. Trung Ương học phủ có không?
- Ta cũng chưa thấy, cũng không nghe nói qua, Trung Ương học phủ chúng ta không có.
Lạc Anh một kiếm chém chết một con quỷ linh, quay sang xử lý con khác.
Lạc Anh nói:
- Cửu chuyển đã là cực hạn, thập chuyển thật sự rất khó. Không! Nhất định không có khả năng. Khi ta ở linh lực cửu chuyển hầu như dùng lực lượng biến dị, huyết mạch, bàn thạch, còn có rất nhiều trận pháp phụ trợ, lại dùng đan dược mãnh liệt tập trung vào vận chuyển linh lực. Ta thất bại hơn một trăm lần không thể đến linh lực thập chuyển, thật không biết rốt cuộc linh lực cường tới trình độ nào thập chuyển nổi.
Tiết Thường Uyển giết một con quỷ linh, gật đầu, nói:
- Ha ha ha ha ha ha! Ta không lớn gan như ngươi, lúc linh lực cửu chuyển đã sợ muốn chết, lỡ ngưng tụ thất bại liền tiêu đời.
- Khi đó ta lén trùng kích thập chuyển, bị các sư phụ biết suýt mắng chết. Các sư phụ nói linh lực cửu chuyển ngưng tụ linh nguyên khó khăn rất lớn, nếu thập chuyển thì càng khó hơn. Ta ngẫm nghĩ cũng thấy sợ, lỡ ngưng tụ thất bại là xong.
Bùm một tiếng, Lạc Anh giết con quỷ linh cuối cùng.
Lạc Anh cảm thán rằng:
- Như ngươi đã nói, linh lực thập chuyển căn bản là truyền thuyết xa xôi. Nó không chỉ cần linh lực cực kỳ biến thái mà còn có lá gan siêu biến thái, không thể thiếu một trong hai thứ. Ta thật tình không tưởng tượng nổi là loại người nào khiến linh lực thập chuyển, nếu thật sự có người làm được hì Lạc Anh ta sẽ quỳ lạy hắn mười cái.
Tiết Thường Uyển bắn chết con quỷ linh thứ hai:
- Ha ha ha ha ha ha! Lạc Anh, đừng nói lung tung, lỡ như có cường giả linh lực thập chuyển thì sao?
- Xì, Lạc Anh ta đây còn không thể linh lực thập chuyển, những người khác càng không thể nào. Nếu thật sự có người thập chuyển, đừng nói lạy mười cái, gả cho hắn cũng được.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...