Thiên Vu

Ninh lão gia tử lại lên tiếng, thái độ vẫn là cầu xin nhưng giọng điệu cứng rắn hơn:

- Lão phu tu hành trăm vạn năm nay tuy chưa vấn đỉnh vương tọa nào nhưng nhiều năm qua nhờ ơn mọi người nâng đỡ, nể mặt lão phu. Xin các hạ hãy suy nghĩ thận trọng.

Ý của Ninh lão gia tử rất đơn giản, là uy hiếp. Ninh lão gia tử uy hiếp Trần Lạc nếu hôm nay hắn dám giết Ninh Văn Phong thì lão sẽ hiệu lệnh quầnh ùng báo thù cho tôn nhi.

- Gia gia... Ta...

Sắp chết, cơ thể Ninh Văn Phong đã thành đống thịt vụn.

Ninh lão gia tử biến sắc mặt chỉ vào Trần Lạc, tức giận quát:

- Cuồng đồ, thả tôn nhi của lão phu ra, không thì lão phu cho ngươi có đến không về!

Ninh lão gia tử mới nói xong bùm một tiếng, Ninh Văn Phong nát bấy không chừa mẩu xương.

Ninh lão gia tử hét to:

- A!! Cuồng đồ! Ngươi muốn chết!

Ninh lão gia tử vận dụng tất cả lực lượng lao qua, những người khác ùa lên. Trần Lạc không nhúc nhích.

Ninh lão gia tử vọt tới, lực lượng tan nát, miệng mũi chảy máu quỳ dưới đất. Bùm, một người, trăm người, ngàn người, vạn người, mười vạn người chỉ giây lát lực lượng bị nghiền nát, miệng mũi trào máu quỳ dưới đất.


Đây là Ninh lão gia tử, một Hành Giả Thiên Vu tu hành trăm vạn năm.

Đây là hơn mười vạn Hành Giả, bao nhiêu là Thiên Vu, Địa Vu, bao nhiêu Hành Giả nhân bảng tất cả đều bị nghiền nát không kịp rên một tiếng. Bọn họ miệng mũi trào máu quỳ trong không trung, khi rớt xuống đất đã người đẫm máu không biết sống chết thế nào. Ba mươi vương tọa đứng ra tập thể ngây như phỗng, sợ hãi nhìn Trần Lạc.

Ninh Chiến điên cuồng gầm lên:

- A!!! Trần Lạc!!!

Ninh Chiến vùng thoát khỏi ức chế, như giao long thoát khốn vọt lên tời, một vầng trăng xoay tròn. Trần Lạc động, đánh một đấm.

Răng rắc!

Trăng trên cao bị nắm đấm đánh vỡ mấy mảnh.

Đây là mặt trăng, là căn nguyên của Ninh Chiến, là hạo nguyệt khống chế nhân chi pháp tắc, nhưng bị Trần Lạc đấm một cái tan nát.

Răng rắc! Răng rắc!

Trong vô tận hải vang một chuỗi tiếng nổ, sấm chớp đì đùng hỗn loạn. Đây không phải tự nhiên pháp tắc náo động, là nhân chi pháp tắc náo động.

Trời!

Hạo nguyệt tan vỡ, Ninh Chiến bị ảnh hưởng miệng mũi trào máu. Trần Lạc giơ tay kéo, Ninh Chiến bị hút tới gần. Khi Ninh Chiến phản ứng lại đã bị Trần Lạc bóp cổ, gã sợ hãi vùng vẫy. Lực lượng Phục Hy như sóng thần dâng trào, nhưng vô dụng, mặc cho lực lượng Phục Hy cường đại cỡ nào cũng không làm gì được Trần Lạc, không lay động được một sợi tóc.

Trần Lạc giơ tay chụp xuống đầu Ninh Chiến. Không thấy ánh sáng lóe lên, không thấy khí thế phát tán, không thấy lực lượng bộc phát. Ninh Chiến đã chết, bị một bàn tay của Trần Lạc đập nát bấy tan biến tựa làn sương.

Đã chết?

Cứ chết vậy sao?

Không ai dám tin đây là sự thật.

Ninh Chiến là ai? Đó là Nhân Hoàng, là Nhân Hoàng nhân chi pháp tắc tám mươi mốt vương tọa. Giờ Ninh Chiến đã chết, căn nguyên hạo nguyệt bị Trần Lạc đấm nát, cơ thể bị một chiêu đánh tan.

Chết rồi?

Đã chết.

Ninh Chiến vấn đỉnh Hạo Nguyệt Nhân Hoàng chưa tới một canh giờ đã chết, không kịp điều khiển nhân chi pháp tắc đã chết.

Tĩnh.


Tĩnh lặng, yên lặng như chết.

Vĩnh Hằng Quốc Độ trên từ sáu vị thiếu chủ Phục Hy, mười hai thần ma chi tử, ba mươi sáu thái tử hậu duệ, tám mươi mốt ngũ sắc vương tọa, hơn một trăm tử tự vương tọa lộ biểu tình sợ hãi tuth lùi.

Có lẽ bọn họ không vừa mắt Ninh Chiến, khinh thường gã, nhưng coi thường thì coi thường, có một điều bọn họ phải công nhận rằng Ninh Chiến vấn đỉnh Hạo Nguyệt Nhân Hoàng là không thể chiến thắng. Trong bọn họ không ai đánh thắng Ninh Chiến được, bao gồm sáu vị thiếu chủ. Không ai ngờ Ninh Chiến bị Trần Lạc thổi một cái giết chết.

Hỏi sao ai không sợ?

Không ai. Không người nào không sợ. Nhất là đám người thái tử Kỳ Lân Thác Bạt Vũ Phi, lúc trước bọn họ muố nthăm dò sâu cạn của Trần Lạc nhưng cuối cùng bị Vũ Hóa Phi ngăn cản. Bây giờ chính mắt thấy Trần Lạc không nhúc nhích khiếnh ơn mười vạn người tê liệt, một đấm đánh nát căn nguyên hạo nguyệt, một chiêu tiêu diệt Nhân Hoàng Ninh Chiến thì bọn họ mới chính thức hiểu Trần Lạc đáng sợ.

Sáu thiếu chủ Đoan Mộc Thanh nhìn Trần Lạc chằm chằm, hít sâu. Sáu vị thiếu chủ nhìn nhau, Mạc Vấn Thiên luôn ngông cuồng bá đạo cũng khóe môi co giật.

Lý Trường Phong trong Trường Lạc phường, Từ Đức Tài trong lục tôn vương tọa thấy Trần Lạc vốn định chàoh ỏi, nhìn cảnh tượng thì sợ cứng họng.

Đột nhiên.

Trên bầu trời vô tận hải sấm chớp đì đùng, tiếng sấm ầm ầm. Cùng lúc đó, dưới vực suâ vô tận hải như có sóng dậy.

Có chuyện gì?

Đám Hành Giả trong Nhân Linh chi đô hoảng loạn. Có người đoán phải chăng căn nguyên hạo nguyệt trong nhân chi pháp tắc tan nát dẫn đến nhân chi pháp tắc hỗn loạn? Các vương tọa cũng nghĩ vậy, vội xem xét nhân chi pháp tắc, phát hiện nhân chi pháp tắc tuy không ổn định nhưng không hỗn loạn.

Nếu không phải nhân chi pháp tắc gây ra vậy tại sao vô tận hải biến thành như vậy?

Mọi người khó hiểu. Trên bầu trời nổi lên ánh sáng trắng ngà, dưới vực sâu nổi lên ánh sáng đen. Màu trắng là trắng nguyên thủy, trắng quang minh, trắng thần thánh. Màu đen là đen nguyên tội, đen hắc ám, đen tà ác.

Tiếng chuông vang lên, ngay sau đó thánh ca lảnh lót như tiếng trời.


Đây... Đây là thiên chi thánh ca!

Cùng lúc đó, dưới đất cũng vang lên thánh ca, này địa chi thánh ca.

Một số Hành Giả kinh nghiệm phong phú đều biết một khi thiên địa vang lên thánh ca nghĩa là xảy ra chuyện lớn, huống chi thiên địa vang lên thánh ca cùng lúc? Chẳng lẽ vì Phục Hy Tứ Tượng đỉnh? Nhưng Phục Hy Tứ Tượng đỉnh là của nhân chi pháp tắc, liên quan gì thiên địa>

Vù vù vù vù vù!

Một đoàn bảy mươi chín người từ trên trời giáng xuống, quang minh nguyên thủy mênh mông bao phủ vô tận. Các Hành Giả nhìn chằm chằm, hoàn toàn biến sắc mặt.

Đó là thái thanh vương tọa, kia là trường sinh vương tọa, đông nhạc vương tọa, đạo đức vương tọa.

Tất cả đều là thiên chi vương tọa, vương tọa thủ hộ thiên chi pháp tắc. Thiên chi pháp tắc tám mươi mốt vị vương tọa thì có bảy mươi chín vị đến. Dẫn đầu là Thương Thiên Chi Hoàng, Gia Cát Thiên Biên nổi bật trong trấn áp địa ngục.

Khi thiên chi vương tọa giáng xuống thì dưới đất như vực sâu cũng bị hắc ám bao phủ, bao phủ vô tận. Trong hắc ám có bảy mươi chín người xuất hiện.

Đó làp hong đô vương tọa, a tì vương tọa, diêm la vương tọa...

Bảy mươi chín người là địa chi vương tọa, dẫn đầu là Đại Địa Chi Hoàng Thần Toán Thiên Tà trong trấn áp địa ngục không thua gì Thương Thiên Chi Hoàng.

Không ai ngờ thiên chi vương tọa, địa chi vương tọa đột nhiên giáng xuống. Trong vô tận hải ba pháp tắc thiên, địa, nhân mỗi bên có bổn phận riêng, ngàn vạn năm qua không ai dám vượt qua vì có điều ước hạn chế. Không phải loại ước định bằng miệng, không ghi trong quyển trục mà là vách tường pháp tắc, không ai có thể vượt qua.

Chỉ khi vũ trụ xảy ra náo động thì ba pháp tắc thiên, địa, nhân mới dỡ bỏ vách tường, hợp tác ngăn địch. Ví dụ địa ngục hỗn loạn trước đó là ba bên dỡ bỏ vách tường, vương tọa ba pháp tắc thiên, địa, nhân hợp tác trấn áp, nhưng sao lần này...


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui