- Cụ thể bao nhiêu người? Cái này thì bản đạo sư không tính kỹ, tóm lại ngươi chỉ cần biết một phần ba thế lực trong vô tận hải do Vĩnh Hằng Quốc Độ chúa tể là được.
- Ta không hỏi thế lực bọn họ chúa tể, ta hỏi về thành viên Vĩnh Hằng Quốc Độ.
- Thành viên? Khoảng mấy vạn người đi?
- Mới có mấy vạn người? Ít vậy? Ta còn tưởng sẽ nhiều hơn.
- Cái gì gọi là ít? Thế này mà ít gì? Tiểu Nhị bạn học đừng quên mỗi thành viên Vĩnh Hằng Quốc Độ có thân phận không nhỏ, mỗi thành viên có một đống cao thủ theo bên mình. Ví dụ Như Ý tiểu vương gia trong Quảng Lăng thành mới bị ngươi đánh. Cho tiểu tử mặt trắng nhà ngươi biết, lúc ấy ngươi may mắn, nếu có cao thủ đi theo bên Như Ý tiểu vương gia thì ngươi chỉ có nước ăn đòn.
Trần Lạc khinh thường hừ:
- Xì.
- Ha, ngươi không tin? Ngươi biết trong tay Như Ý tiểu vương gia có bao nhiêu thuộc hạ không? Theo thống kê không chính thức thì Như Ý tiểu vương gia chiêu lãm lão vu yêu cỡ hơn hai mươi vị, chân nhân bản thủy khoảng năm, sáu chục. Tiên thiên Hành Giả ít nhất cũng cỡ mấy trăm người. Hậu thiên Hành Giả càng nhiều không đếm xuể. Còn chưa tính hơn bốn mươi thế lực lớn nhỏ dưới tay hắn. Thế nào? Có nhiều cao thủ như thế đi cùng thì ngươi dám đánh người ta không?
- Có cái gì không dám? Tiểu cô nương, không sợ cho nàng biết, khi đại gia còn ở nhà từng một chọi mấy vạn, một tiếng gầm hù chết tám mươi, trăm vạn người.
- Khoác lác, dù là thật cũng không đáng lo. Quê hương của ngươi là thế giới chưa giải phong đúng không? Một hậu thiên Hành Giả đến chỗ đó cũng có thể đơn độc đâu với tám mươi, trăm vạn người.
Tiểu cô nương khinh thường lườm Trần Lạc, thấy hắn không phục, nàng bổ sung thêm:
- Tiểu tử mặt trắng, đừng không phục. Cho ngươi biết, loại người như Như Ý tiểu vương gia chỉ là tiểu nhân vật tầng chót nhất trong Vĩnh Hằng Quốc Độ.
- A?
Trần Lạc kinh ngạc hỏi:
- Như Ý tiểu vương gia dù gì là tử tự dòng chính như ý vương tọa, ở trong Vĩnh Hằng Quốc Độ chỉ xem như tiểu nhân vật?
- Nếu không ngươi muốn sao?
Tiểu cô nương trợn trắng mắt trước sự ngu ngốc của Trần Lạc:
- Trong Vĩnh Hằng Quốc Độ có một đống tiểu vương gia giống như Phong Hiên Vũ. Nhân chi pháp tắc có chín chín tám mươi mốt vương tọa đã vấn đỉnh bảy mươi hai tọa, tử tự dòng chính bảy mươi hai vương tọa rất nhiều, Phong Hiên Vũ chỉ là tép riu xíu xiu trong đó.
- Mộ Thiên Cương thì sao? Hắn là Nhân Vương chi tử đúng không? Địa vị trong Vĩnh Hằng Quốc Độ chắc cao hơn Phong Hiên Vũ?
- Tiểu tử mặt trắng có chút thông minh. Bàn về thân phận địa vị thì Mộ Thiên Cương cao hơn Phong Hiên Vũ. Như ngươi nói, phụ thân của Mộ Thiên Cương là Nhân Vương, địa vị siêu phàm. Nhưng chỉ cao hơn, Mộ Thiên Cương ở trong Vĩnh Hằng Quốc Độ địa vị cao hơn tiểu vương gia Phong Hiên Vũ chút xíu, Mộ Thiên Cương vẫn chỉ là tiểu nhân vật?
- Vĩnh Hằng Quốc Độ ghê gớm vậy? Nhân Vương chi tử chỉ là tiểu nhân vật trong đó?
- Ngươi nghĩ ta nói quý tộc thế hệ thứ hai chỉ gồm đám vương tọa chi tử này sao? Ngốc, trừ vương tọa chi tử ra trong Vĩnh Hằng Quốc Độ còn có Địa Vu chi tử, Thiên Vu chi tử, Địa Vương chi tử, Thiên Vương chi tử, thần ma chi tử. So với bọn họ thì tử tự nhân chi vương tọa có là gì?
Nghe Úy Y Nhi nói rất nhiều, Trần Lạc cảm thán Kim Thủy vực cũng là nơi khoe phụ thân, tổ tông, gia thế. Có phụ thân oai phong bớt phấn đấu nhiều năm. Như Phong Ngọc La trong Quảng Lăng thành, vì Bà Sa tiểu thư ném ra ngoài hơn một ngàn vạn, con số này đối với Hành Giả nghèo khổ như Lý Trường Phong là vượt sức tưởng tượng. Lý Trường Phong khổ tu mấy ngàn năm không biết có kiếm được hơn một ngàn vạn không, các Hành Giả muốn tu hành thì không thể rời xa sinh mệnh chi thạch. Cái này mà tu hành gì, là tu phụ thân, tu tổ tông mới đúng.
Đây mới chỉ là Phong Ngọc La quý công tử Quảng Lăng thành, gã không có tư cách làm thành viên Vĩnh Hằng Quốc Độ. Càng không nói đến các loại vương tọa tử tự, cái gì Thiên Vu Địa Vu chi tử... Trong Vĩnh Hằng Quốc Độ.
Nói đến Thiên Vu, Địa Vu Trần Lạc chợt nhớ nhân chi pháp tắc.
Trần Lạc hỏi:
- Tiểu muội muội.
- Muội gì mà muội, phải gọi là đạo sư biết chưa?
- Được rồi, tiểu đạo sư hiểu bao nhiêu về nhân chi pháp tắc?
- Nhân chi pháp tắc? Bản đạo sư hỏi cái này làm gì?
- Chỉ tò mò hỏi chơi, có phải khi nào nhảy ra nhân chi pháp tắc mới thành tựu Địa Vu, Thiên Vu được?
- Hỏi vớ vẩn.
- Nhân chi pháp tắc dễ thoát ra không?
- Hưm...
Úy Y Nhi gõ thước dạy học vào lòng bàn tay, nghiêng đầu suy nghĩ một lúc, lam bộ làm tịch nói:
- Khó nói, phải xem là ai nhảy. Đối với một số người thì một vạn năm, mười vạn năm, thậm chí trăm vạn năm cũng không nhảy ra được. Đối với một số người thì dễ dàng thoát ra.
- Nghe nói nhảy ra nhân chi pháp tắc không phải ai muốn cũng làm được, trước hết cần vấn đỉnh nhân chi vương tọa phải không?
Trần Lạc nhớ rõ Hư Vọng chi linh nói một câu với hắn:
- Nhân bảng vương tọa anh hùng danh, dưới Nữ Oa Bi cầu siêu thoát, trên cầu Nại Hà không đường về, khổ hải vô biên quay đầu là bờ, đường âm dương hỏi sinh tử, trước cửa tạo hóa lòng bàng hoàng, ngũ sắc bao phủ đoạt nhân linh, đăng nhân phong thụ thẩm phán, cử tổ đỉnh tịnh hóa thân, từ đấy không còn nhân pháp nhân. Ý nói là muốn nhảy ra nhân chi pháp tắc thì phải vấn đỉnh vương tọa trước, thành tựu anh hùng danh.
- Chính xác, muốn nhảy ra nhân chi pháp tắc thì ngươi phải phải vấn đỉnh vương tọa trước mới có tư cách.
Trần Lạc có nghe Lý Trường Phong nhắc đến nhân chi pháp tắc chín chín tám mươi mốt vương tọa, đã có bảy mươi hai tòa vấn đỉnh, còn sót lại chín vương tọa chưa người đụng vào, hình như là tam hoàng, lục tôn vương tọa. Nghe nói ức vạn năm qua không ai thành công vấn đỉnh chín vương tọa này, nói cách khác chẳng lẽ ức vạn năm qua không có người nhảy ra nhân chi pháp tắc? Hình như phải vấn đỉnh vương tọa mới có tư cách nhảy ra nhân chi pháp tắc, những Thiên Vu, Địa Vu trước kia toàn là vấn đỉnh vương tọa sao?
Không thể nào, điều này không hợp lý.
Khi Trần Lạc hỏi kỹ, Úy Y Nhi ấp úng không nói nên lời.
Kim lão ra khỏi khoang thuyền, cười bất đắc dĩ nói:
- Trần công tử xin đừng nghe tiểu Y Nhi nói nhảm.
Úy Y Nhi không vui, nàng phản bác:
- Kim lão, người ta nói nhảm bao giờ? Muốn nhảy ra nhân chi pháp tắc toàn là thành tựu nhân bảng, vấn đỉnh vương tọa, vinh hoạch anh hùng danh đúng không? Người ta nói sai điểm nào?
- Ha ha ha, nhân bảng vương tọa anh hùng danh, dưới Nữ Oa Bi cầu siêu thoát, trên cầu Nại Hà không đường về, khổ hải vô biên quay đầu là bờ, đường âm dương hỏi sinh tử, trước cửa tạo hóa lòng bàng hoàng, ngũ sắc bao phủ đoạt nhân linh, đăng nhân phong thụ thẩm phán, cử tổ đỉnh tịnh hóa thân, từ đấy không còn nhân pháp nhân...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...