Thiên Vu

Trần Lạc đưa mắt nhìn sang, má ơi, Đằng sau có mười hai chiếc thuyền to lướt nhanh đi trên tuyến hàng hải đệ nhất, các chiếc thuyền rất xa hoa, to lớn hơn thuyền bình thường gấp chục lần thuyền tiến lên như mười hai con hư không thú khủng bố, khiến người rung động.

Không chỉ thế, Đằng sau mười hai chiếc thuyền lớn có gần trăm thuyền bay, trên thuyền đứng đầy người.Đội tàu trên tuyến hàng hải đệ nhất thấy bọn họ đều né tránh, Trần Lạc cũng vậy. Nếu bị đụng trúng, Lam Uẩn Tật Phong Chu tinh xảo không thành sắt vụn mới lạ.- Trận thế lớn thật, nhìn cờ xí hình như là mười hai vị công tử của Vĩnh Hằng Quốc Độ, bọn họ mang nhiều người hùng hổ định đi đâu?

Úy Y Nhi mới nói xong chợt hiểu ra, nàng nhìn hướng Trần Lạc, kêu lên:

- Nguy rồi, tám phần là bọn họ kiếm ngươi.

Trần Lạc nhướng mày hỏi:

- Kiếm ta làm chi?

- Còn làm gì? Ngươi đánh Như Ý tiểu vương gia trong Quảng Lăng thành, Như Ý tiểu vương gia là người Vĩnh Hằng Quốc Độ, ngươi nói xem người ta kiếm ngươi làm gì?- Vậy sao?

Trần Lạc hờ hững tiếp tục uống rượu.Kim lão trầm ngâm nói:


- Có vẻ bọn họ không phải đến tìm Trần công tử.

Đội tàu Vĩnh Hằng Quốc Độ rít gào lướt qua, nhưng bọn họ không đi xa mà dừng lại ở phía trước, bao vây một con thuyền. Đội tàu lướt trên tuyến hàng hải đệ nhất không biết xảy ra chuyện gì, không ai dám hỏi nhiều. Đặc biệt khi bọn họ thấy mấy quý công tử Vĩnh Hằng Quốc Độ thì càng sợ hãi tránh thật xa. Mười hai công tử dẫn đầu thân phận rất khủng, đến từ cá đại gia tộc. Tạm kó nói đến tu vi của các quý công tử, chỉ tính đám người mở đường cho bọn họ toàn là tu hành mấy ngàn năm.

Mười hai công tử lắc người bước lên chiếc thuyền dẫn đầu như đang cung thỉnh ai. Mọi người lấy làm lạ, mười hai người là quý công tử đại gia tộc, không biết loại người gì khiến thái độ của bọn họ cung kính như vậy.Trong khi mọi người khó hiểu thì một nam nhân thân hình cao gầy bước ra khỏi khoảng thuyền to. Nam nhân đầu đội ngân quan, mặc áo trắng, khí vũ hiên ngang, rất là bất phàm.Nhìn thấy nam nhân áo trắng này, các Hành Giả trong tuyến hàng hải đệ nhất lộ biểu tình kinh hoàng, vì bọn họ nhận ra gã. Đây là một trong thống lĩnh Vĩnh Hằng Quốc Độ, Mộ Thiên Cương.Nếu Mộ Thiên Cương chỉ là thống lĩnh Vĩnh Hằng Quốc Độ không đến mức khiến mọi người thấy gã thì sợ hãi. Thật ra Mộ Thiên Cương còn thân phận khác, Nhân Vương chi tử.Đúng vậy, chính là Nhân Vương Mộ Thiên Thu địa công tử vấn đỉnh nhân chi vương tọa tiếng tăm lừng lẫy trong vô tận hải. Mọi người đều biết, nhân chi pháp tắc có chín chín tám mươi mốt vương tọa, nhân chi vương tọa có thể nói là một trong vương tọa có thân phận địa vị, lực lượng cao nhất. Mặc dù người vấn đỉnh nhân chi vương tọa là phụ thân của Mộ Thiên Cương nhưng gã từ phụ thân truyền thừa căn nguyên Nhân Vương, người bình thường không thể tưởng tượng.

Nghe đồn Mộ Thiên Cương dựa vào truyền thừa căn nguyên Nhân Vương từng tiêu diệt mấy trăm con hư không thú thực lực ngang ngửa chân nhân, có thể tưởng tượng thực lực của gã khủng bố cỡ nào. Cộng thêm Mộ Thiên Cương nổi tiếng là tàn nhẫn vô tình, trong vô tận hải người gặp người sợ.Hiện tại Mộ Thiên Cương dẫn theo mười hai quý công tử Vĩnh Hằng Quốc Độ, mấy trăm thuộc hạ bao vây một chiếc thuyền bay, chẳng lẽ trên thuyền có ai đắc tội Mộ Thiên Cương? Ai dám đắc tội thân phận như Mộ Thiên Cương? Là người nào đáng giá Mộ Thiên Cương động can qua rượt đuổi?

Mộ Thiên Cương bước lên sàn tàu, ngồi xuống ghế, có thị nữ tiến lên pha trà rót nước.

- Xích Hỏa, lâu không gặp.

Câu chào của Mộ Thiên Cương làm mọi người sửng sốt.Xích Hỏa?

Chẳng lẽ người trên thuyền Độc Hành Giả Xích Hỏa?Không biết.Mọi người nhìn chiếc thuyền bình thường, rất nhanh một người đi ra từ khoang tàu. Người này mặc áo bình thường, tóc rối xù, mặt trắng bệch che ngực, vạt áo còn ướt mảng lớn vết máu chưa khô.Trông thấy nam nhân này, đám Hành Giả trốn ở phía xa giật nảy mình, vì nam nhân chính là Độc Hành Giả Xích Hỏa.Độc Hành Giả là một dị chủng trong vô tận hải, ý chỉ Hành Giả đi đơn độc về một mình. Những Hành Giả này không tham gia bất cứ thế lực nào, không dính líu gì đến các thế lực. Thông thường Độc Hành Giả ít khi dây vào ân oán, lánh đời. Nhưng cũng có một số Độc Hành Giả ngoại lệ, bọn họ một mình phiêu bạt trong vô tận hải, không sợ ai, dù sao đơn độc, thích chọc người nào thì chọc, Xích Hỏa chính là loại Độc Hành Giả đó.

Độc Hành Giả khá nổi tiếng trong vô tận hải, phiêu bạt mấy ngàn năm, dựa vào bản thủy chi nguyên mình khổ tu ra lần lượt đánh nhau với hơn một trăm đại thế lực. Khiến Xích Hỏa nổi danh là gần đây gã giết một quý công tử của Vĩnh Hằng Quốc Độ. Xích Hỏa bị Vĩnh Hằng Quốc Độ bao vây tiễu trừ quy mô lớn, nhưng sau này gã đều trốn thoát. Nghe nói lúc chạy trốn Xích Hỏa lại giết ba quý công tử Vĩnh Hằng Quốc Độ.Mới đầu mọi người khó hiểu là ai khiến Mộ Thiên Cương động can qua rầm rộ kéo đến tiêu diệt, hóa ra là Xích Hỏa. Có vẻ Xích Hỏa bị thương nặng nên mới trốn trong đội tàu, chẳng hiểu sao Mộ Thiên Cương phát hiện ra gã được.Mộ Thiên Cương ngồi trên ghế ung dung nhấp ngụm trà:

- Xích Hỏa, có biết mấy năm nay vì tìm ngươi đã lãng phí bao nhiêu thời gian quý giá của ta không?Mộ Thiên Cương cười khẽ:

- Nhưng công phu không phụ người có lòng, rốt cuộc tìm ra ngươi. Lần trước ngươi may mắn chạy trốn, ta thật tò mò lần này ngươi làm sao trốn thoát?

Xích Hỏa đứng trên thuyền, tay che ngực, đôi mắt vô tình nhìn người Vĩnh Hằng Quốc Độ chằm chằm, nhếch môi cười nhạt.


Xích Hỏa quát to:

- Mộ Thiên Cương, bớt nói nhảm đi!

Tuy Xích Hỏa bị thương nặng nhưng gã không sợ. Xích Hỏa hét to, trong tay chợt cầm yển nguyệt đại đao nhảy vọt lên phát ra thanh âm đinh tai nhức óc, lực lượng dâng trào khuếch tán chấn thuyền xung quanh lắc lư.

Trần Lạc nhìn Xích Hỏa đứng trên thuyền, rất là khâm phục:

- Người này có lá gan anh hùng, rất là uy vũ, khiến người kính nể.

- Xích Hỏa đúng là có chút khí khái anh hùng, tiếc rằng...

Kim lão khẽ thở dài:

- Đừng nói bây giờ Xích Hỏa bị thương nặng, dù là thời kỳ đỉnh cao cũng không đánh lại Mộ Thiên Cương, lần này sợ rằng dữ nhiều lành ít.Úy Y Nhi ngập ngừng:

- Kim lão... Y Nhi có nghe danh tiếng của Xích Hỏa, hay Kim lão...


Kim lão lắc đầu, nói:

- Y Nhi, chủ Thiên Khải cố ý dặn lão hủ cái gì chẳng lẽ Y Nhi đã quên? Hơn nữa khi ra ngoài chúng ta đã hứa rồi, chuyện không nên xen vào thì tuyệt đối đừng nhúng tay vào, nhất là liên quan Vĩnh Hằng Quốc Độ.

- Nhưng mà...

- Không nhưng gì, chuyện này lão hủ bất lực, chỉ có tiếc nuối.

Thấy Kim lão không chịu giúp, Úy Y Nhi chuyển sang tìm Trần Lạc:

- Này tiểu tử mặt trắng, ngươi đi đi.

- Nha đầu thật là, xem náo nhiệt không sợ to chuyện phải không? Kim lão còn không dám nhúng tay vào, nha đầu kêu ta đi? Tạm không nói ta có đánh thắng người ta được không, dù đánh thắng thì sau này Vĩnh Hằng Quốc Độ sẽ trả thù ta.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui