Khi Phong Ngọc La nói Bà Sa tiểu thư cũng tham gia đấu giá thì tên mập trung niên càng khó hiểu hơn, gã nhìn hướng tiểu vương gia.
Phong Hiên Vũ suy nghĩ một lúc, cười nói:
- Xem ra ta nhất định phải gặp vị mặt trắng nhỏ trong truyền thuyết này.
Đại chưởng quầy Thiên Khải thương các đi tới đi lui trong phòng. Mộc Kỳ thành chủ ngồi trên ghế, nhíu mày suy tư. Chuyện xảy ra trong yến hội làm hai người mãi đến bây giờ vẫn khó bình tĩnh.
Ban đầu tiểu tử mặt trắng đổi một khối tinh hoa sinh mệnh trong Thiên Khải thương các, cộng với tu vi kỳ dị chí cường đã khiến Mộc Kỳ thành chủ, đại chưởng quầy khó hiểu. Không ngờ trên yến hội, tiểu tử mặt trắng tùy tay ném ra một khối tinh hoa sinh mệnh hoàn mỹ vô khuyết. Khiến hai nàng giật mình nhất là tiểu tử mặt trắng chính là duyên kiếp trước Bà Sa đau khổ tìm kiếm.
Thật sự là...
Mộc Kỳ thành chủ thở ra. Hai người định chờ Bà Sa trở về hỏi rõ ràng, nhưng mãi đến bây giờ không thấy bóng dáng người đâu.
Mộc Kỳ thành chủ nhìn đại chưởng quầy sốt ruột, Mộc Kỳ thành chủ khuyên nhủ:
- Thanh tỷ, đừng như vậy, đi lòng vòng làm ta chóng mặt theo. Ta nghĩ nếu Bà Sa hết bạn chắc sẽ tìm chúng ta, dù có đi thì Bà Sa cũng sẽ chào một tiếng.
- Tuy ta cũng rất tò mò, muốn hỏi Bà Sa sự việc nhưng ta không chờ nàng.
- Tỷ không chờ Bà Sa? Vậy đang chờ ai?
- Còn nhớ tiểu cô nương trong thọ yến không?
- Nhớ.
Hôm qua trong thọ yến tiểu cô nương xa hoa nâng giá, làm sao Mộc Kỳ thành chủ không nhớ được?
Nghe đại chưởng quầy nói đang chờ tiểu cô nương, Mộc Kỳ thành chủ tò mò hỏi:
- Tỷ chờ tiểu cô nương đó làm gì?
- Ngươi có biết tiểu cô nương là ai không?
Mộc Kỳ thành chủ lắc đầu, hai ngày nay trong đầu nàng toàn là tiểu tử mặt trắng, giờ ngẫm lại thân phận của tiểu cô nương cũng rất bí ẩn.
Đại chưởng quầy ngập ngừng:
- Nàng là... Là...
Cuối cùng đại chưởng quầy thôi rối rắm:
- Nàng là tiểu công chúa của Thiên Khải thương các chúng ta.
- Tiểu công chúa của Thiên Khải thương các?
Trong ấn tượng của Mộc Kỳ thành chủ chưa từng nghe nói Thiên Khải thương các có công chúa gì.
- La thiên kim tiểu thư của đại lão bản Thiên Khải thương các.
Mộc Kỳ thành chủ thế này mới phản ứng lại, vẻ mặt kinh ngạc hỏi:
- Ý tỷ nói tiểu cô nương trong thọ yến là... Nữ nhi của chủ Thiên Khải thương các?
- Đúng vậy! Là nàng.
- Thế này...
Mặc dù Mộc Kỳ là thành chủ quảng Lăng thành, nhưng thân phận của nàng so với chủ Thiên Khải thương các thì không đủ xem. Một kỳ nhân có tư cách tiếp nhận thương các lâu đời, khỏi nghĩ cũng biết thân phận không giống bình thường. Sau khi tiép nhận chỉ trong trăm năm ngắn ngủi chẳng những khiến thương các lâu đời hồi sinh, còn có xu hướng vượt qua Thiên Dịch, Địa Dịch thương các. Người như vậy thật khó tưởng tượng. Thiên Dịch, Địa Dịch thương các là tồn tại gì? Sau lưng có thần ma chống lưng, một người dám kiếm ăn trong bát của thần ma, không ai tưởng tượng nổi chủ Thiên Khải thương các là loại tồn tại gì.
Nghe nói nữ nhi của nhân vật truyền kỳ này từng xuất hiện trong yến hội, Mộc Kỳ thành chủ giật thót.
- Đang yên lành sao nàng đến tham gia thọ yến của lão gia tử? Là tỷ mang đến sao?
- Ta không hay biết gì, hôm đó mới thấy nàng trong thọ yến!
- Bây giờ nàng ở đâu?
Đại chưởng quầy tràn ngập lo lắng nói:
- Ta cũng muốn biết cô nãi nãi kia đang ở đâu!
Đại chưởng quầy buồn bực nói:
- Sau khi Bà Sa, tiểu tử mặt trắng đi thì cô nãi nãi cũng đi, ta nghĩ tám phần là đuổi theo bọn họ. Nếu nàng có gì ngoài ý muốn thì ta làm sâo ăn nói với chủ Thiên Khải đây?
- Tỷ yên tâm, chắc không xảy ra chuyện gì đâu. Nàng là nữ nhi của chủ Thiên Khải, bên cạnh đương nhiên có cao thủ bảo vệ. Dù không có thì nàng cũng có năng lực tự bảo vệ mình, nếu không chủ Thiên Khải làm sao yên tâm để nàng một mình đi ra?
- Nói thì vậy nhưng lỡ như thì sao? Trong vô tận hải mênh mông vô ngần nguy hiểm đầy rẫy, lỡ xảy ra chuyện gì thì...
Đại chưởng quầy lắc đầu nguầy nguậy, không muốn nghĩ tiếp.
Đột nhiên có tiếng cười vang lên:
- Này này, tiểu Thanh tỷ hy vọng ta xảy ra ngoài ý muốn vậy sao?
Một tiểu cô nương quần áo đẹp đẽ, mặc tử y la quần, xinh đẹp đáng yêu xuất hiện. Nàng chính là tiểu công chúa mà đại chưởng quầy nói.
Đại chưởng quầy vọt tới ôm chầm tiểu cô nương:
- Cô nãi nãi của ta, ngươi chạy đi đâu? Ta lo lắng muốn chết!
Tiểu cô nương chẳng lo gì, vui vẻ vỗ lưng đại chưởng quầy, ra vẻ người lớn nói:
- Yên tâm, trong vô tận hải chỉ có cô nãi nãi đánh người, chưa từng có ai dám làm gì cô nãi nãi.
- Vị này chắc là Mộc Kỳ tỷ tỷ? Trong thọ yến ta đã muốn nói rằng tỷ tỷ thật xinh đẹp.
Bởi vì thân phận của tiểu cô nương đặc biệt nên Mộc Kỳ không biết xưng hô đối phương như thế nào.
Tiểu cô nương nhìn thấu Mộc Kỳ thành chủ băn khoăn, nói:
- Ta họ Úy, tên Úy Y Nhi, tỷ tỷ gọi ta tiểu Y Nhi được rồi.
Mộc Kỳ thành chủ mỉm cười nói:
- Y Nhi muội muội...
Mộc Kỳ thành chủ thích ítnh cách của Úy Y Nhi.
Đại chưởng quầy vội hỏi:
- Tiểu cô nãi nãi, hôm qua ngươi đi đâu?
- Thì đuổi theo Bà Sa và tiểu tử mặt trắng.
Quả nhiên.
Đại chưởng quầy nghe xong rất tức giận nhưng không có chỗ trút, giận về giận nhưng trước nữ nhi của chủ Thiên Khải thương các, nàng chỉ là chưởng quầy nho nhỏ, không dám răn dạy người ta.
Đại chưởng quầy hỏi:
- Ngươi đuổi kịp bọn họ không?
- Kịp con khỉ!
Úy Y Nhi bực tức nói:
- Ta lao ra ngay nhưng vẫn muộn, tiểu tử mặt trắng ôm Bà Sa chớp mắt biến mất, hại khổ ta. Ta kiếm thật lâu, hơn một ngày vẫn không tìm được người, tức chết. Hừ hừ, đừng để ta thấy tiểu tử mặt trắng đó, nếu không sẽ cho hắn biết tay.
Đại chưởng quầy, Mộc Kỳ thành chủ liếc nhau, không biết nên nói cái gì.
- Phải rồi tiểu Thanh tỷ tỷ, trong thọ yến của lão gia tử nghe đối thoại thì tiểu tử mặt trắng quen các người? Nghe nói là khách khanh của Thiên Khải thương các chúng ta, rốt cuộc hắn là ai? Từ đâu nhảy ra? Sao chưa từng nghe trong vô tận hải có loại người này?
- 1uen, ta và hắn không hề quen nhau.
Đại chưởng quầy kể lại quá trình nàng và Trần Lạc quen biết.
Úy Y Nhi ôm bụng cười:
- Trần Tiểu Nhị, cái tên rác rưởi gì vậy? Cười chết, sao hắn không gọi là tiểu tam? Lại còn tiểu nhị, mà nhị thật. Khoan, tiểu Thanh tỷ tỷ nói gì? Lúc trước hắn đã đổi một khối tinh hoa sinh mệnh trong Thiên Khải thương các chúng ta?
- Đúng vậy! Nhưng khối đó không phải tinh hoa sinh mệnh hoàn mỹ. Ta và Mộc Kỳ cảm thấy hoa văn tinh hoa sinh mệnh đó rất lạ, như bị người cố ý làm hỗn tạp.
- Có chuyện như vậy?
Đại chưởng quầy lấy khối tinh hoa sinh mệnh ra. Úy Y Nhi xem xét, chắc chắn rằng tinh hoa sinh mệnh này không đục tự nhiên mà có người cố ý làm, bọn họ lại lấy khối tinh hoa sinh mệnh hoàn mỹ vô khuyết ra so sánh, càng chắc chắn điều này hơn.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...