Một thánh quang thẩm phán, hai cái, ba cái, chỉ chớp mắt trong căn nguyên pháp tắc ngưng tụ vô số pháp tắc thẩm phán đếm hoài không hết. Mỗi thánh quang thẩm phán đều bao phủ Trần Lạc.
Nhưng chỉ vẻn vẹn là bao phủ.
Những thánh quang thẩm phán khiến đám người Mạc Vấn Thiên, Gia Cát Thiên Biên dốc hết sức ngăn cản nhưng chỉ có thể khổ sở giãy dụa, chúng nó
bao phủ trên người Trần Lạc tựa nánh nắng dịu dàng, không thể lay động được hắn một li, vạt áo, sợi tóc chưa từng bay lên.
Năm vị vương tử vẫn luôn biết Trần Lạc rất cường đại, cường đại cơ hồ hoành hành thiên địa, đúng vậy. Bọn họ biết, nhưng biết thì biết, mãi đến hôm nay tận mắt nhìn thấy các vương tử mới hiểu được Trần Lạc cường đại tới mức nào. Hắn cường đại vượt qua hiểu biết của Trần Lạc.
Hai tay Trần Lạc giơ hai tầng lực lượng từng chút một rời khỏi Thiên Ngộ Nhân Quả Bi. Tâm lý năm vị vương tử càng lúc càng sốt ruột, bọn họ nhìn nhau, hoàn toàn không biết nên làm như thế nào. Vân Đoan thánh quang thẩm phán cũng không làm gì Trần Lạc được, các vương tử có thể làm sao?
- Đại Vương Tử, nên làm sao đây?
- Pháp tắc thế giới sắp rời khỏi Thiên Ngộ Nhân Quả Bi, Đại Vương Tử, mau nghĩ cách đi!
- Tam hoàng tử đâu? Tại sao không thấy Tam hoàng tử?
Đúng rồi, Tam hoàng tử đâu?
Đại Vương Tử luôn kêu gọi Tam hoàng tử, nhưng không ai đáp lại. Mắt nhìn lực lượng pháp tắc sắp bị Trần Lạc kéo khỏi Thiên Ngộ Nhân Quả Bi, Đại Vương Tử không chờ nữa.
Đại Vương Tử cắn răng chỉ vào chủ nhân ba trung tâm quyền lực, tức giận quát:
- Năm chúng ta hợp sức lại thi triển đại thế giới tịnh thế pháp tắc, ba ngươi lập tức sử dụng lực lượng kỳ thư phối hợp chúng ta!
- Cái này...
Hiên Viên Vũ chủ Hoàng thành, Thái Sơ chủ Thánh thành, Lý Thiên Tâm chủ Quang Minh thành kinh hoàng liếc nhau, không dám hành động.
Đại Vương Tử quát tháo:
- Khốn kiếp, nếu không ra tay thì bản vương tử thẩm phán các ngươi ngay bây giờ!
Đại Vương Tử phất tay gọi đến ba luồng thánh quang thẩm phán. Hiên Viên Vũ chủ Hoàng thành, Thái Sơ chủ Thánh thành, Lý Thiên Tâm chủ Quang Minh thành không dám do dự nữa, bọn họ mở kỳ thư ra, sử dụng lực lượng cường đại bao phủ Trần Lạc. Năm vương tử vọt lên, bọn họ đứng trên bầu trời, bắt đầu thi triển đại thế giới tịnh thế pháp tắc. Cái gọi là tịnh thế pháp tắc nên như ý nghĩa, tịnh hóa thế giới, một trong mười pháp tắc thế giới, uy lực vô cùng.
Lực lượng hoàng cực đến từ Hoàng Cực chi thư đại biểu lực lượng vương đạo. Lực lượng thánh diệu từ Thánh Diệu chi thư đại biểu thần thánh. Lực lượng nhật nguyệt từ Nhật Nguyệt chi thư đại biểu cho quang minh. Ba loại lực lượng như ba con thương long hùng bá thiên hạ bao phủ Trần Lạc.
Vân Đoan thánh ca vang lên, đại tịnh thế thế giới pháp tắc đến từ căn nguyên thế giới bao phủ Trần Lạc.
Không ai biết ba kỳ thư đến từ ba trung tâm quyền lực cường đại đến cỡ nào, không người rõ ràng đại tịnh thế thế giới pháp tắc, một trong mười pháp tắc thế giới đến từ căn nguyên thế giới mạnh đến đâu. Chỉ biết rằng khi bọn họ sử dụng lực lượng bao phủ Trần Lạc, lực lượng nhân quả, lực lượng pháp tắc vốn sắp tách khỏi ngừng lung lay, Trần Lạc bị kẹt lại.
Trần Lạc rống to:
- Không - Biết - Sống - Chết!!!
Trần Lạc ngửa đầu hú dài, gió mây vần vũ. Đại phật phạn âm trang trọng nghiêm túc, đại ma quỷ khóc hung tàn kỳ dị lan tràn. Bát Bộ Thiên Long điên cuồng ngưng tụ, thoáng chốc thế giới thay đổi, như tây phương cực lạc lại như cửu u thâm uyên.
- Cút đi!
Rầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, lực lượng Bát Bộ Thiên Long bùng nổ.
Bùm!
Lực lượng bao phủ trên người Trần Lạc bị chấn tan tác, ba kỳ thư bị chấn thành tro. Thái Sơ chủ Thánh thành, Hiên Viên Vũ chủ Hoàng thành, Lý Thiên Tâm chủ Quang Minh thành chết không kịp ngáp, không còn mảnh vụn. Năm vương tử bị tiếng gầm Bát Bộ Thiên Long uy bá của Trần Lạc hất văng ra, miệng mũi trào máu.
Cường đại, quá cường đại.
Điên cuồng, quá điên cuồng!
Không có ai ngăn được nghịch thiên Lạc gia, cũng không ai có thể ngăn cản Bát Bộ Thiên Long như phật như ma của hắn.
Hai tay Trần Lạc nâng lực lượng pháp tắc, nhân quả tách khỏi Thiên Ngộ Nhân Quả Bi, hắn vọt lên trời, cưỡng ép xâm nhập căn nguyên pháp tắc. Trần Lạc đứng ở trong đó, biểu tình ngông cuồng, mặt mày bá đạo, ánh mắt ngạo nghễ, như trời như trăng, như thần như ma như phật.
Trần Lạc ngước nhìn trời, hé môi thì thanh thế ầm ầm nổ vang:
- Nhân quả không nhân!
- Nhân quả không quả!
- Ta nhân ta quả!
- Ta ma diệc phật!
- Ta mệnh do ta!
Tiếng nói dứt, Trần Lạc vung đôi tay bắt lấy Trái Tim Nhân Quả. Trần Lạc không thèm nhìn Trái Tim Nhân Quả cái nào, hắn lao nhanh xuống.
Rầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, Trần Lạc mang theo Trái Tim Nhân Quả biến mất trong Thiên Ngộ Nhân Quả Bi.
Trần Lạc biến mất, Bát Bộ Thiên Long tan biến, tất cả trở về như ban đầu, như chưa có gì xảy ra.
Không, nó đã xảy ra!
Bởi vì chủ nhân ba trung tâm quyền lực dã chết, ba kỳ thư bị hủy. Năm vị Vân Đoan vương tử miệng mũi chảy máu đứng chết trân trên bầu trời.
Đột nhiên Thiên Ngộ Nhân Quả Bi tỏa ánh sáng vàng, ánh sáng trang nghiêm túc mục, thần thánh quang minh, vô cùng tinh thuần. Ánh sáng đó bao phủ thế giới, bao bọc mọi người. Trong phút chốc thời gian ngừng chảy, không gian ngừng chuyển động, tất cả đều chững lại.
Giờ phút này, đầu óc mọi người trống rỗng, không cảm giác được thân thể, không cảm giác đến linh hồn, không cảm giác được gì. Mới rồi mọi người đã trải qua cảm giác này, vì Bát Bộ Thiên Long của Trần Lạc ẩn chứa tĩnh lặng, thương sinh yên lặng. Mọi người biết cảm giác bây giờ khác với lúc nãy, cách biệt như trời và đất. Bị Bát Bộ Thiên Long bao phủ thì thấy tê dại, được phật quang bao phủ thì người nhẹ lâng lâng.
Loại cảm giác này khiến người quên đi buồn phiền, vui vẻ lên, quên tham niệm, tạp niệm, cũng quên hết thất tình lục dục, quên mọi thứ trên đời, hoàn toàn trở về bản sơ, không linh không có gì, tư tưởng được đến giải phóng, ngộ tính mở rộng. Đây là một loại thăng hoa, không chỉ thân thể còn thăng hoa linh hồn.
Mọi người biết Thiên Ngộ Nhân Quả Bi trong truyền thuyết đã mở ra. Mọi người chìm đắm trong đó, rơi vào trạng thái vong ngã, hưởng thụ không linh có được khi Thiên Ngộ Nhân Quả Bi mở ra.
Không biết qua bao lâu, không ai biết. Dần dần có người tỉnh dậy từ trạng thái vong ngã không linh. Bọn họ vui vẻ, sung sướng, bàn tán thu hoạch lần này. Có người tham ngộ ra pháp quyết ảo diệu. Có người tu vi đột phá. Có người thức tỉnh, hoặc là huyết mạch chân thân, hoặc đại đạo kim thân. Có người đường tu hành đến viên mãn, vấn đỉnh Thiên Hành giả.
Ngày càng nhiều người tỉnh lại, mọi người kinh ngạc phát hiện thánh quang thẩm phán đến từ pháp tắc chi nguyên vẫn đang tiếp tục thẩm phán, nhưng chỉ vẻn vẹn là thẩm phán. Mạc Vấn Thiên, Gia Cát Thiên Biên. Thương Vô Tà, Mộ Vân Không, Thiên Tà, Ngạo Phong, Tần Phấn, Tịch Nhược Trần bị thánh quang thẩm phán thì không hiểu sao hai tay giang rộng, nhắm mắt ngước nhìn trời, mặc kệ thánh quang thẩm phán.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...