Thấy Cửu Tước Tử phục hồi, bốn Trần Lạc lại công kích. Bốn linh tướng khủng bố, bốn biến dị chi linh, bốn Đại Diêm La tinh thần chi hồn, bốn long linh, bốn đại bằng kim sí điểu lao ra.
Cửu Tước Tử nhảy lên cao, giang đôi tay ra, ngửa đầu gầm rú:
- A!!!
Thoáng chốc thánh ca vang lên, trong hư không bỗng nhiên xuất hiện thần thánh chi nguyên, thần thánh chi nguyên phản chiếu tia sáng trắng bao phủ Cửu Tước Tử. Bốn Trần Lạc bùng nổ lao đến.
Ầm!
Luồng sáng trắng chấn bốn Trần Lạc bay ra, các nguyên tội quanh thân hắn cũng bị bắn ngược.
Cửu Tước Tử đứng trong thần thánh quang minh căn nguyên thế giới bảo vệ, gã trợn tròn mắt trừng Trần Lạc, nghiến răng nói:
- Trần Lạc, ta được thần thánh quang minh căn nguyên thế giới bảo vệ, ngươi làm sao đấu với ta?
Bốn Trần Lạc không ngừng lại, vẫn tấn công. Kết quả giống như lần trước, bị chấn văng ra.
- Đom đóm mà đòi phát sáng với trăng. Trần Lạc, ta nói rồi, ngươi không có tư cách tranh phong với ta. Hôm nay ta cho ngươi cơ hội giết ta, nhưng ngươi làm gì được ta?
Bốn Trần Lạc lại công kích, bất đắc dĩ bị thần thánh quang minh mênh mông chấn văng ra.
Biểu tình Cửu Tước Tử dữ tợn, gã cười ngoác mồm đắc ý nói:
- Không được tức là không được, có cho ngươi một ngàn lần cơ hội thì vẫn không được!
Lần này Trần Lạc không đánh nữa, ba phân thân lỗ đen kỳ dị biến mất, theo đó là linh tướng khủng bố, biến dị chi linh, Đại Diêm La tinh thần chi hồn, đại bằng kim sí điểu. Các nguyên tội đều tan biến, chỉ còn lại mình Trần Lạc đứng lặng, mặc kệ cửu cửu vô tận thiên lôi thí mình.
Cửu Tước Tử càng càn rỡ, thanh thế hùng hổ, sấm sét ầm ầm:
- Sao thu tay về? Ngươi không dám sao?
- Ngươi đã sợ?
Trần Lạc không đáp, hắn chỉ đứng yên, mi mắt dần khép.
Không ai biết Trần Lạc định làm gì.
Mọi người suy đoán. Chợt người Trần Lạc tỏa ánh sáng xám mờ ảo, ánh sáng xám lan tràn, bao phủ, không gian tĩnh lặng, hạt bụi cũng đọng lại.
Đây là bá thế, bá thế tĩnh lặng thuộc về Trần Lạc.
Bọn họ không rõ Trần Lạc sử dụng bá thế tĩnh lặng làm gì? Các nguyên tội cũng không thể lay động thần thánh quang minh của Cửu Tước Tử, bá thế tĩnh lặng làm được gì?
Không người biết.
Chỉ giây lát bá thế tĩnh lặng dã bao phủ Tiểu Phật Linh giới. Bị bá thế tĩnh lặng bao phủ, mọi người nằm sấp dưới đất thoáng chốc mất đi cảm giác. Bọn họ không cảm giác thân thể tồn tại, cũng không cảm giác linh hồn tồn tại, thậm chí có người không cảm giác được ý thức. Có người không bị ảnh hưởng nhiều, ví dụ Tư Đồ Mã Phi, Lý Lăng Thiên, Tần Phấn, các nữ nhân Táng Hoa. Cửu Tước Tử thì tất nhiên không bị ảnh hưởng nhiều.
Tư Đồ Mã Phi khó hiểu hỏi:
- Trần Lạc sử dụng bá thế vào lúc này làm gì?
Lý Lăng Thiên lắc đầu, định nói gì thì bỗng sững sờ. Bởi vì Lý Lăng Thiên trông thấy một đôi mắt kỳ dị xuất hiện từ bao giờ trên bầu trời. Tư Đồ Mã Phi cũng thấy đôi mắt giữa hư không. Khi đôi mắt mở ra, đó là con ngươi màu xám, như mắt trời.
Bị đôi mắt nhìn làm Tư Đồ Mã Phi thấy gai người, gã hoảng sợ nói:
- Ta không cảm giác thân thể, linh hồn cũng... trời, đó là gì?
Tư Đồ Mã Phi chưa nói xong đã cứng người, hóa đá, ý thức cũng yên lặng.
Khi đôi mắt xám giữa hư không mở ra, thiên địa vạn vật như tĩnh lặng, thương sinh chúng linh cũng cũng tĩnh lặng, tất cả ngừng lại. Cửu cửu vô tận thiên lôi thí trời giáng dù chưa ngừng nhưng tốc độ xoay chậm dần.
Giờ phút này, Lý Lăng Thiên không cảm ứng được thân thể, linh hồn của mình, gã cảm thấy thời gian ngừng trôi. Điều duy nhất còn bình thường là ý thức, trừ ý thức ra Lý Lăng Thiên không cảm giác được gì nữa. Lý Lăng Thiên nhìn đôi mắt xám trong không trung, gã nhận ra một sự thật đáng sợ, đó là bá thế tĩnh lặng của Trần Lạc sinh ra bá thế chi linh.
Cửu Tước Tử cười to bảo:
- Bá thế chi linh, Trần Lạc ơi là Trần Lạc, ngươi làm ta mở rộng tầm mắt. Bá thế tĩnh lặng của ngươi có thể sinh ra bá thế chi linh trong truyền thuyết, lợi hại, thật lợi hại, ha ha ha ha ha ha!
Cửu Tước Tử cuồng cười, trong tiếng cười có hâm mộ, ghen tỵ, nhiều tức giận, oán hận đậm đặc.
- Dù bá thế tĩnh lặng của ngươi sinh ra bá thế chi linh thì sao? Ngươi vẫn không thể lay động được Long Nghịch ta!
Trần Lạc không tấn công, nhưng Tiểu Phật Linh giới càng yên lặng hơn. Ma thương thẩm phán càng lúc càng chậm chạp.
Ong ong ong ong ong!
Người Trần Lạc phát ra hai luồng sáng, một đen một trắng, trắng đen giao nhau bừng sáng cả khung trời. Một đen một trắng giao nhau ngưng tụ thành một đoàn hỗn độn, trông rất giống loại nguyên, thẩm phán chi nguyên, như thần thánh chi nguyên bao phủ Cửu Tước Tử. Nhưng tất cả đều không phải, loại nguyên này vô biên vô hạn, mênh mông vô cùng. Trong nó có âm dương, khí vận, tử linh, cái gì cần có đều có, đôi khi như vạn vật thức tỉnh, lại như vạn vật chết, sinh tử biến hóa đầy đủ trong đó.
Đây là cái gì?
Lý Lăng Thiên nhìn hỗn độn chi nguyên bao phủ Trần Lạc, ý thức của gã hơi hỗn loạn. Hỗn độn chi nguyên mênh mông, hỗn độn chi nguyên có thể dung hóa vạn vật, hỗn độn chi nguyên chấp chưởng sinh tử, hỗn độn chi nguyên... không... không lẽ...
Có lẽ Lý Lăng Thiên liên tưởng đến việc rất khủng bố, kinh khủng đến nỗi gã không chấp nhận được, nên gã không dám suy nghĩ tiếp, không dám nói ra.
Cửu Tước Tử ở trong thần thánh quang minh bảo vệ cũng nhận ra điều gì, biểu tình dữ tợn không còn vặn vẹo, nụ cười càn rỡ dần biến mất, thay thế là kinh hoàng.
Cửu Tước Tử giật mình kêu lên:
- Nguyên, linh hải của ngươi diễn sinh ra nguyên!?
- Linh hải của ngươi là giới chi linh hải, diễn sinh ra nguyên là... là linh hải giới nguyên!
Cửu Tước Tử hít sâu cố gắng bình ổn nỗi lòng hoảng loạn và giật mình, nhưng vô dụng. Vì khi Cửu Tước Tử nhớ đến ghi chép về linh hải giới nguyên trong Các Thế Kỷ, mắt gã lóe tia sáng hãi.
Nỗi sợ thoáng qua giây lát.
Cửu Tước Tử nhìn thần thánh quang minh chi nguyên thuộc về gã lơ lửng trong không trung, gã nghiến răng gào thét:
- Vô dụng! Ta cho ngươi biết, Trần Lạc, vô dụng! Mặc kệ là bá thế chi linh hay linh hải giới nguyên của ngươi đều vô dụng với ta! Trong phương thế giới này này ngươi không thể giết chết ta!
Kỳ dị.
Càng lúc càng kỳ dị.
Đầu tiên là bá thế tĩnh lặng của Trần Lạc diễn sinh ra bá thế chi linh, sau đó giới chi linh hải của hắn diễn sinh ra giới linh. Không biết có phải do bá thế chi linh ức chế cửu cửu vô tận thiên lôi thí càng lúc càng chậm chạp, hay nhờ tác dụng dung hòa giới linh, cơ thể Trần Lạc rất mênh mông, bao la không giống thân xác nhân loại mà như một thế giới, một tiểu thiên địa.
Trần Lạc vẫn không nhúc nhích, hắn đứng yên. Linh tướng khủng bố xuất hiện, rồi tới biến dị chi linh, Đại Diêm La tinh thần chi hồn, thủ hộ long linh, đại bằng kim sí điểu, phân thân lỗ đen, tất cả cùng xuất hiện. Cộng với bá thế chi linh, giới linh, có đến tám thành tựu nguyên tội.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...