Triệu Ngọc cười khổ nói:
” Nếu cứ như vậy thì thôi đi, Âu Dương quỷ kế đa đoan, không chỉ điểm thì thôi, vừa chỉ điểm tất nhiên là muốn đưa Vương Phấn vào chỗ chết.”
Cửu công công nói:
” Thái Học vẫn là có công lớn, một lòng vì xã tắc mà suy nghĩ.”
Triệu Ngọc lắc đầu:
” Chẳng lẽ trẫm thật sự phải giết Vương Phấn? Vương Phấn dù sao cũng là trọng thần hai triều.”
Cửu công công nói:
” Bệ hạ, không phải là ngài muốn giết hay không, mà là bách quan nói giết hay là không giết. Bệ hạ không phải có thể ban hành bỏ phiếu đó sao?”
Triệu Ngọc ngược lại hứng thú, nói:
” Ý ngươi là Âu Dương có biện pháp để bách quan bỏ phiếu chết?”
” Cái này chúng ta thật không rõ lắm.”
Cửu công công nói:
” Chẳng qua nếu như Âu đại nhân không đề ra biện pháp khiến Lý đại nhân hài lòng, Lý đại nhân nào có dễ dàng rời khỏi Dương Bình như vậy. Mà nay toàn bộ mọi người Đông Kinh đều biết tội của Vương Phủ, còn có thủ đoạn gì sau đó, chúng ta thật đoán không ra.”
…
Sau khi tiếp kiến một đám học sinh thái học viện Trần Đông, Triệu Ngọc đã biết kế tiếp sẽ phát sinh chuyện gì. Trần Đông nói:
” Bệ hạ thuận theo ý kiến bách quan quyết định chuyện này, đệ tử tất nhiên không có ý kiến. Nhưng hội học sinh dẫn mọi người đến từng nhà quan viên bỏ phiếu, đều là rường cột của Đại Tống, tất nhiên sẽ không mắt thấy người gian được như ý mà không để ý tới.”
Đến từng nhà bái phỏng, đây là là kế tuyệt hậu. Triệu Ngọc thở dài, đột nhiên nghĩ đến nếu như là người trung nghĩa như Lý Cương phối hợp với người nghĩ về lợi ích như Âu Dương, trên triều đình vĩnh viễn không có ngày yên tĩnh, bọn quan viên tất nhiên sẽ cẩn thận. Triệu Ngọc nói với các môn sinh Thái Học Viện rằng nếu chuyện này đã giao cho bách quan quyết định, nàng cũng không hỏi tới nữa. Nhưng nhắc nhở các môn sinh Thái Học Viện không cần phải quấy rầy dân chúng quá mức.
Một đám Thái Học sinh đi rồi, Triệu Ngọc nói:
” Phái người quở trách Âu Dương, nếu đã làm quan địa phương thì cứ làm trọn bổn phận quan địa phương đi. Nếu còn ngông cuồng can thiệp triều chính, trẫm tuyệt không tha thứ… Câu này sửa lại chính là, nếu còn can thiệp triều chính, lập tức điều nhiệm đén kinh thành.”
Còn một câu rất không có sức thuyết phục chính là tuyệt không tha thứ, không tha thứ thì còn có thể thế nào? Bãi quan? Âu Dương bây giờ cũng không làm việc của quan nữa. Ai cũng biết tri huyện Dương Bình chân chính là Cam Tín.
Cửu công công hỏi:
” Là mật phái, hay là…”
Cái này có sự khác nhau rất lớn, mật phái tuy nhiên chỉ có Âu Dương biết, nhưng lại tương đối nghiêm trọng, nếu như là Đại Nội mang thủ dụ của Triệu Ngọc công khai khiển trách, vậy ngược lại không đến nơi đến chốn.
” Bảo Đại Nội phái người đưa đi đi.”
Dù sao công khai mới tốt, như vậy mới có thể để người ta biết thái độ của mình, có điều mọi người sẽ đem Âu Dương quy nạp đến Đảng của Lý Cương.
” Cái này… Chỉ sợ rằng không quá thích hợp.”
Cửu công công thái độ khác thường nói.
Triệu Ngọc kinh ngạc hỏi
” Vì sao không thích hợp?”
” Bệ hạ không thấy báo hoàng gia hôm nay sao?”
Cửu công công nói:
” Âu đại nhân lúc nhận phỏng vấn, hi vọng bệ hạ thấy Vương đại nhân vất vả công lao lại lớn, còn nói Vương đại nhân là trọng thần hai đời gì đó.”
“Hừ, lúc này làm người là hắn, làm quỷ cũng là hắn.”
Triệu Ngọc nói:
” Hắn ngược lại cũng thật tiêu diêu tự tại.”
” Chúng ta xem, Âu đại nhân cũng là bị Lý đại nhân bức, nếu không sẽ không thích dâng tấu chương ý kiến với loại chuyện này.”
Cửu công công nói:
” Hơn nữa lại nói, Vương đại nhân này cũng quá to gan. Nếu số tiền kia nhập vào quốc khố, ngược lại là chuyện tốt.”
Sáu trăm ngàn quan, mặc dù nói không phải là tài phú lớn nhất Đại Tống, nhưng cũng đứng trong tốp mười.”
“Ừ, Vương Phủ quả thật quá mức, chỉ tiếc Lý Cương vừa lên vị đã gây chiến, tương lai triều đình sự tình càng rắc rối.”
Triệu Ngọc nói:
” Mật truyền Âu Dương, bảo hắn không được xen vào chuyện triều đình nữa. Tương lai Lý Cương còn muốn tìm hắn giúp, hắn cũng có thể lấy thủ dụ này dùng như thánh chỉ, đùn đỡ lại.”
Triệu Ngọc bên này nghị luận Âu Dương, môn sinh Thái Học đã bắt đầu hành động. Nhưng nhà đầu tiên đã đóng chặt cửa, cửa nhà Lý phủ của Lý Bang Ngạn đã đóng chặt. Nhưng Âu Dương hiển nhiên đã sớm suy nghĩ đến điểm này, môn sinh Thái Học lấy ra toàn bộ chiêng trống, cùng nhau hô lớn:
” Xin Lý đại nhân đừng cùng với kẻ gian tham ô.”
Lực sát thương của những lời này cực lớn, nếu Lý Bang Ngạn không mở cửa, dân chúng đều sẽ cho rằng, Lý đại nhân với Vương đại nhân là cùng một loại. Nhưng một khi mở cửa, môn sinh Thái Học nói chính là chữ chữ có lý. Nếu bên này đáp ứng ngay mặt, nhưng lúc ở triều đình lại bỏ phiếu chống, vậy truyền đi thì thành tiểu nhân mất. Mặc dù là không có ghi tên trên phiếu bầu, nhưng Triệu Ngọc và Cửu công công thì thấy được, Cửu công công lại có quan hệ không tệ với báo hoàng gia.
Lý Bang Ngạn không thể không nghĩ tới dùng vũ lực đuổi đi, nhưng bọn gia đinh dám làm sao? Bên này mặc dù không phải là người có chức quan, nhưng người ta là môn sinh thiên tử. Dưới tình huống như vậy có phụ tá nghĩ kế nói:
” Đại nhân, nếu còn muốn chu toàn cho Vương đại nhân, chỉ sợ không chỉ không chu toàn Vương đại nhân được, lại còn rước xui xẻo về cho đại nhân.”
“Mời chỉ giáo?”
” Đại nhân có chỗ không biết. Vấn tội Vương đại nhân tuy rằng là tấu chương của Trương Huyền Minh Xu Mật Viện, nhưng tiểu nhân nghe nói chân thật là Hoàng thượng bày mưu đặt kế để Âu Dương điều tra. Nói cách khác sau chuyện đó của Thái Kinh, Hoàng thượng không những mất mặt, hơn nữa dân gian nghị luận rất nhiều, Vương đại nhân chẳng qua là trường hợp đặc biệt lấy ra để che giấu. Tiểu nhân xem, Hoàng thượng chưa hẳn đã muốn động quyền cước. Còn nữa, Hoàng thượng ám hiệu Lý Cương tiếp nhận chức vụ tướng vị rõ ràng như vậy, Vương đại nhân hết lần này tới lần khác lại dẫn đầu đem đại nhân ngài đẩy đi ra chắn gió che mưa. Này không chỉ khiến đại nhân khó xử, lại càng làm cho hoàng thượng giận dữ. Cho nên Vương đại nhân đã không thể bảo vệ được. Đại nhân nếu không thừa dịp này tỏ rõ thái độ, chỉ sợ sẽ có người đánh đồng đại nhân cùng với Vương đại nhân. Đại nhân cũng biết, sao có thể tịch thu tài sản được, Đại Tống này có mấy quan viên trong sạch đây? Ngài nói Lý Cương, cho dù lúc làm Tiết Độ Sứ, cũng thường dùng tiền công mỗi tháng lén giúp đỡ cho thuộc hạ của mình. Hắn cũng là người có ruộng tốt trăm mẫu. Tiểu nhân thấy, Lý Cương này chính là tân quan tiền nhiệm, hắn chỉ có thể làm vậy để xây dựng danh tiếng. Cho nên, tiểu nhân cho rằng dựa theo tình thế trước mắt như vậy, cũng chỉ có thể thuận theo thánh ý, hy sinh Vương đại nhân.”
“Ừ, có đạo lý.”
Lý Bang Ngạn gật đầu nói:
” Người đâu, nói cho ngoài cửa, bổn quan sau khi thay quần áo sẽ tiếp đón bọn họ, không được đánh trống hô hào nữa.”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...