Ý tưởng của Hồng Phi thật hữu hiệu, hoặc có thể nói, ở trong một số
trò chơi, đánh luân phiên là phương pháp trực tiếp nhất, công hiệu nhất. Đương nhiên, những bang hội khác không phải chưa từng nghĩ đến, nhưng
bọn họ bị diệt cả đoàn là do không có mục sư hoặc dị sĩ không thâu kỹ
năng hồi sinh của mục sư để sống lại những người khác, cho nên thất bại. Mọi người trong Thần Phong Ngự Tuyết bình thường đều cùng nhau đánh
quái, tình cảm thâm hậu, đối với sự hiểu biết lẫn nhau cũng thâm hậu,
bởi vậy trong lúc luân phiên dẫn quái, bọn họ luôn phối hợp ăn ý, đảm
bảo cho hai tiểu thầy thuốc đứng ở hai góc không bị quái giết chết, đây
mới là mấu chốt thành công của bọn họ.
Bởi vì là bang hội đầu tiên giết được boss, cho nên tiểu Bối cũng rất hào phòng, thưởng cho mỗi
người một món lễ vật, tự động để vào trong hành trang của bọn họ.
Ly Thương Chi Tuyết lấy được một kiện huyền thiên tinh giáp. Pháp sư mặc
áo giáp phòng ngự cao như thế, quả đúng là nghịch thiên -0-!!
Thần Phong Nhất Thụ đạt được thu yêu phù cấp 100 làm cho hắn rất là hài
lòng, la hét muốn đi bắt một con Vô Thân Độc Nhãn đến cho Ưu Thương làm
sủng vật.
Hồng Phi nghĩ đến bộ dạng giống như nồi cháo sôi sùng sục của Vô Thân Độc Nhãn, cả người không nhịn được run lên bần bật.
[Tiểu Tước Ưu Thương]: Cám ơn, ta không cần.
[Thần Phong Nhất Thụ]: Không cầm khách sáo. Ca ca tin tưởng với khiếu thẩm mỹ của Tiểu ưu thương nhi khẳng định sẽ rất thích nó.
[Tiểu Tước Ưu Thương]: …….
Mọi người đều rất vui vẻ với lễ vật của mình, dù sao những thứ linh tinh
như thanh đồng cấp 5 coi như là thần vật độc nhất vô nhị.
[Tuyết Hoa Lưu Ly]: Tỷ tỷ, ngươi nhậnđược vật gì?
Hồng Phi lúc này mới nhớ mình còn chưa có xem qua lễ vật, vội thao tác nhân vật mở hành trang.
Đợi đến khi mở hành trang, rõ ràng thấy nhiều thêm một kiện y phục, vừa xuyên ở trên người, Hồng Phi buổn bực muốn chết.
Vì sao vì sao a!
Vì sao lại là một bộ y phục người hầu? Nàng làm nữ vương, nữ thần, không cần làm nữ phó, ô…
****
Sau khi hoạt động bang hội kết thúc, Mị Vũ Chi Giả đem tấm ảnh chụp boss
ngã xuống post lên diễn đàn, làm ra sự oanh động không nhỏ.
Dù sao sau khi đệ nhất bang hội giết boss thất bại, một tiểu bang phái vô danh lại cư nhiên giết được tiểu Bối, hơn nữa là lõa chiến, đây là loại sự
kiện khiến cho người ta khiếp sợ cỡ nào.
Đương nhiên những người tán thưởng có nhiều, những kẻ khinh bỉ cũngkhông ít.
Có người nói, Thần Phong Ngự Tuyết có người đứng đầu sever – pháp sư Ly
Thương Chi Tuyết với lực công kích cao, lại có chuyên gia bày binh bố
trận nổi tiếng toàn sever Thần Phong Nhất Thụ , giết tiểu Bối cũng là
trong tầm tay, không có gì đáng để sùng bái.
Nhưng lập tức có
người phản bác: Trừ bỏ 2 nhân vật cao cấp, những hội viên còn lại cấp
bậc không tính là cao, thấp nhất là cấp 45, còn đâu chia đều xuống dưới, căn bản không thể so với Ta Vì Ai Cuồng thống lĩnh bang chúng của Ngọa
Hổ Tàng Long, người ta đều là những vị đã ngoài 72 cấp, đứng top 50
trong bảng xếp hạng cao thủ. (t_t, Vô Thanh Vô Tức rơi lệ, bản chiến sĩ
cũng đứng trong top 100, tại sao không nhắc đến ta?)
Quả Táo Của
Hera thấy bang hội của Vô Thanh Vô Tức, không cần xem giới thiệu về boss đã nóng vội post bài trả lời: Vô Thanh Vô Tức trong sever có tiếng là
chiến sĩ nhân dân tệ, có thể lõa chiến giết chết tiểu Bối, khẳng định là đốt tiền ăn kim đan, không tính có bổn sự.
Mới vừa post xong,
khiến cho trăm người chơi cuồng nhiệt post bài, tất cả đều cười nhạo
nàng ngay đến kiến thức cơ bản cũng không biết.
Bởi vì giết Bối Lạp tư Thông, không thể ăn bất cứ vật phẩm nào có khả năng phá vỡ thế cân bằng của trò chơi.
Đương nhiên, trong 100 người này, có rất nhiều người là acc phụ của người trong Thần Phong Ngự Tuyết…..
*****
Nếu đã xác định chuyển chức, Hồng Phi tự nhiên cũng có kỹ năng, không thể
tiếp tục đi theo Lưu Hoả ăn không kinh nghiệm, liền tự mình chạy khắp
nơi làm nhiệm vụ.
Bởi vì quá quen với trò chơi, tuy tốn chút thời
gian đánh quái, nhưng thời gian chạy đi tìm đồ tương đối ít, luyện cấp
cũng không đến nỗi quá chậm, luyện vài ngày, cư nhiên lên tới cấp 50.
Ngày hôm đó sau khi Hồng Phi login, như thường lệ chạy nhiệm vụ, ở Minh
Vương Sâm Lâm thấy mấy người trong đệ nhất bang hội ỷ người đông thế
mạnh, cư nhiên khi dễ hai người chơi ở bang phái nhỏ.
Hồng Phi
không thích xen vào việc của người khác, chọc đệ nhất bang so với chọc
Thiên Hạ Huyền Ca còn phiền toái hơn, tất nhiên sẽ không làm những
chuyện bất hảo như thế này. Vì thế không chút suy nghĩ, lợi dụng bọn họ
không chú ý vụng trộm đi qua.
Hồng Phi cũng đang nhàm chán, đưa
mắt nhìn một chút hai người đen đủi kia là ai. Mới nhìn, bất luận như
thế nào cũng không thể không nhúng tay vào.
Hai tên quỷ đen đủi kia, lại là bằng hữu thân cận nhất của Thiên Thượng Hồng Phi: Lệ Băng Phong cùng Thí Thần Chi yêu.
Quên đi.
Hồng Phi lén quay trở lại.
Dùng Thiên Thượng Hồng Phi chọc Thiên Hạ Huyền Ca thì được, không thể dùng
Tiểu Tước Ưu Thương chọc đệ nhất bang hội được hay sao?
Lệ Băng
Phong là võ giả, cho nên vẫn tận lực nhận lấy những công kích của bọn họ lên người mình, ngược lại Thí Thần Chi yêu là cung thủ, phòng ngự thấp, những người đó cấp bậc lại cao, 2-3 nhát là có thể lấy mạng nàng.
[Bích huyết kiếm khách]: Lệ Băng Phong, ngoan ngoãn đem vũ khí khảm hoàng
ngân cấp 5 giao ra đây, lão tử có thể tha cho ngươi một mạng.
[Thí Thần Chi yêu]: Phi! Ngươi tính cái gì? Đồ rác rưởi ăn cướp.
[Bích huyết kiếm khách]: Cướp? Thí Thần Chi yêu ngươi cũng thật không biết
xấu hổ, vũ khí khảm hoàng ngân cấp 5 rõ ràng là của Tây Tây, ngươi mới
là kẻ cướp.
[Lệ Băng Phong]: Tây Tây? Nực cười! Hoàng ngân cấp 5
này là thời điểm lúc trước Thiên Thượng Hồng Phi cùng chúng ta giết boss có được. Không tin ngươi có thể đi hỏi.
[Bích huyết kiếm khách]:
Hỏi ai? Ha ha ! Ngươi muốn ta đi hỏi Thiên Thượng Hồng Phi sao? Ai cũng
biết nàng không chơi nữa, không cần đem nàng đến hù dọa lão tử.
[Thí Thần Chi yêu]: Bích huyết kiếm khách, ngươi đừng không nói đạo lý, nếu
hoàng ngân cấp 5 này thật sự là của Tây Tây, vậy ngươi hỏi thử xem nàng
có biết tọa độ của ngàn năm Dã Nhân Vương ở đâu không?
[Bích huyết kiếm khách]: Đây là vật trước kia Tây Tây thu được, nàng không thích
luyện cấp, như thế nào biết tọa độ của Dã Nhân Cương.
[Thí Thần Chi yêu]: Nếu nàng không biết tọa độ, ngươi như thế nào tin tưởng lời của nàng?
[Bích huyết kiếm khách]: Không tin nàng chẳng nhẽ tin ngươi?
[Lệ Băng Phong]: Thèm vào! Ngọa Hổ Tàng Long các ngươi không nói đạo lý, Yêu Yêu, cùng đánh bọn chúng.
[Thí Thần Chi yêu]: Hảo! Có bản lĩnh luân bạch bọn ta, để cho mọi người thấy Ngọa Hổ Tàng Long các ngươi ghê tởm cỡ nào!
Nói rồi, song phương lại đánh lên.
Lệ Băng Phong phòng ngự thật cao, có hắn che chở, những người kia tạm thời không thể đụng đến Thí Thần Chi yêu , Thí Thần Chi yêu là cung thủ,
công kích gần với pháp sư, bắn một tiễn, cũng đủ để người trong Ngọa Hổ
Tàng Long lãnh đủ.Nhưng đối phương người đông thế mạnh, trong thời gian
dài, hồng dược của Lệ Băng Phong rốt cuộc đã dùng hết, mắt thấy sẽ chết
dưới sự quần công của mọi người.
[Mật ngữ][Tiểu Tước Ưu Thương]: Băng Phong, khai tổ.
Lệ Băng Phong không biết Tiểu Tước Ưu Thương là ai, nhưng thấy nàng đến
trợ giúp mình, sau khi uống xong bình hồng dược cuối cùng liền khai tổ.
Tiểu Tước Ưu Thương gia nhập tổ đội.
Thí Thần Chi yêu thấy có người nhập đội, tưởng có bằng hữu cấp cao tới hỗ
trợ, có chút cao hứng, nhưng vừa nhìn thấy Tiểu Tước Ưu Thương cấp 50,
không biết có bổn sự gì, lại mơ hồ có chút thất vọng.
Giơ cao tiểu pháp trượng, Tiểu Tước Ưu Thương cấp Lệ Băng Phong một cái buff hồi
phục sinh mệnh, khiến thanh máu của hắn nhất thời đầy lại.
Hồng
Phi thao tác rất nhanh, ngón tay như nhảy múa, trong chốc lát buff cho
hai người phong chi chúc phúc, tỉnh giác quang hoàn, thần thánh quang
huy, chân khí hộ thể.
Sau khi buff xong, lại hướng về phía sau Lệ Băng Phong, bắt đầu triển khai kỹ năng nguyền rủa đối phương.
Một hồi là băng thiên tuyết, một hồi là khô đằng triền nhiễu, một hồi lại
là kịch độc tân tinh, làm đối phương kêu khổ không ngừng.
Mục sư
bình thường vốn không có những kỹ năng này, bất quá Hồng Phi là dị sĩ,
không cần học kỹ năng, chỉ cần đi thâu là được. Điểm kỹ năng để học
những thứ này không nhiều, cũng đủ để Hồng Phi cấp 50 với số điểm kỹ
năng ít ỏi có thể học được. Hồng Phi không hề nghĩ tới, dưới tình huống
bắt buộc, mình cư nhiên đã luyện được mục hệ dị sĩ rất mạnh.
Đương nhiên loại sức mạnh này phải có một thao tác phi thường.
Thứ nhất: Kỹ năng nhiều, phải lật qua lật lại mới có thể tìm được, so với khống chế các chức nghiệp khác thì khó hơn nhiều.
Thứ hai: Phải nắm chắc các thuộc tính buff, thời gian chờ, thời gian hiệu
quả, còn phải bình tĩnh phân tích tình thế, bởi vì chức nghiệp này ngoại trừ buff chỉ có nguyền rủa, muốn dùng nó giết người chính là vô phương.
Bất quá tổ đội có võ giả che chắn, lại có cung thủ cao công, hơn nữa lại có một dị sĩ khác loại, thật làm cho tình thế biến hóa nghiêng trời lệch
đất.
Rất nhanh binh bại như núi, người của Ngọa Hổ Tàng Long chống đỡ không nổi.
[Thí Thần Chi yêu]: Cám ơn, ngươi thao tác thật nhanh.
[Tiểu Tước Ưu Thương]: ^_^
[Bích huyết kiếm khách]: Kẻ không liên quan mau tránh ra, bằng không chính là kẻ địch của Ngọa Hổ Tàng Long chúng ta.
[Lệ Băng Phong]: Bích huyết kiếm khách, ngươi kêu ngạo cái gì, thoát ly Ngọa Hổ Tàng Long, ngươi chẳng là cái thá gì.
[Bích huyết kiếm khách]: Mẹ nó, Lệ Băng Phong, ngươi chờ.
Trò chơi chính là như thế, lấy nhiều đánh ít. Đánh không lại, gọi người đến giúp.
Cái Ngọa Hổ Tàng Long không thiếu nhất chính là người, hơn nữa đều là cao
thủ, Bích huyết kiếm khách ở kênh bang kêu gọi một hồi, liền rất nhanh
có người truyền tống đến bên cạnh hắn, gia nhập chiến cuộc.
Vốn là lấy ba địch năm, bỗng nhiên biến thành lấy ba địch tám.
Tình thế này tựa như gió mùa thu, nói biến liền biến a.
Tổ đội của Hồng Phi có chút ăn không tiêu.
[Bích huyết kiếm khách]: Tiện nhân, coi ngươi kiêu ngạo, coi ngươi thích xen
vào việc của người khác, lão tử phải hảo hảo giáo huấn ngươi.
Hồng Phi không thèm đếm xỉa đến hắn, hai tay để ở trên bàn phím liên tục ấn
ấn, hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm màn hình, sợ điểm sai người, phóng
sai buff.
[Siêu cấp mã lực]: Yêu! Cô bé kia mới cấp 50, năng lực phóng buff thật là mạnh, sẽ không phải là acc phụ của ai đó chứ?
[Sinh hóa nguy cơ]: Đừng quản nàng có phải là acc phụ của cao thủ hay không,
người của Ngọa Hổ Tàng Long chúng ta còn phải sợ nàng? Nàng không nhìn
xem chúng ta là ai, không biết trời cao đất rộng đi giúp đám phản đồ.
[Đồng nhất thiên không]: Đánh rơi trang bị, luân bạch tiện nhân này, để cho
nàng biết rõ lần sau muốn chơi trò gì, trước tiên phải nhìn kỹ xem người nào có thể chọc, người nào là đại gia chỉ có thể hầu hạ.
Hồng Phi ở phía sau đã muốn giận dữ, nhưng nàng càng sinh khí lại càng bình
tĩnh, chết thì có gì đáng sợ, chẳng qua nếu có chết, nàng nhất định phải nhớ rõ hôm nay người giết nàng là ai, chức nghiệp gì, trang bị như thế
nào, dùng nghĩ năng gì, ngày khác báo thù thuận tiện làm rớt vài món
trang bị.
Lúc sau, tình thế cơ bản đã định, ba người bên ta cũng
gần hết hồng dược lam dược (Hồng Phi cấp người khác thêm máu, chính mình phải hao tổn lam dược), máu cũng giảm hơn một nửa, nói chung là chờ
chết đi.
Hồng Phi mở to mắt, chuẩn bị nhìn acc phụ của mình bị giết.
Chẳng qua nàng không có phúc nhìn thấy bộ dạng của Tiểu Tước Ưu Thương khi
chết, ngược lại nhìn thấy một người của Ngọa Hổ Tàng Long bỏ mạng trong
nháy mắt.
Bên người nàng, không biết từ khi nào đã nhiều thêm một
vị pháp sư mặc huyền thiên tinh giáp, người nọ có một mái tóc ngắn màu
đỏ, lại thêm một đôi mắt lãnh khốc vô tình.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...