Chu Thiển chớp chớp mắt nhìn trần nhà màu trắng đếm nhẩm từ 1-1000 , không phải thật ra bây giờ nên gọi Chu Thiển là Tô Thiển thì đúng hơn.
Thở dài đầy bụng thở dài Tô Thiển đưa tay lên sờ ngực cảm giác quả tim trong lồng ngực đập còn chậm hơn rùa bò.
Ma xui quỷ khiến Tô Thiển đã xuyên đến cái thế giới này 4 ngày rồi , hảo hảo ngủ trên giường cũng có thể xuyên được đầu năm nay cái gì cũng có thể xảy ra.
Lại còn xuyên đến một bộ truyện ngôn tình đầy cẩu huyết
" Người Người Vì Nàng Cuồng" A nữ chính trọng sinh người không phạm ta, ta không phạm người.
Tô Thiển càng nghĩ đến nữ chính Lạc Hi càng mệt mỏi.
Nguyên chủ trong truyện chết vào năm 22 tuổi tại bệnh viện, bị người ta rút ống thở, không phải nữ chính giết nhưng mà tâm lý của nữ chính gián tiếp làm cho nam chính cùng các nam phụ thay nữ chính xử lý cái gai trong mắt Tô Thiển.
Cho dù nguyên chủ là 1 ma bệnh và chưa bao giờ làm cái mẹ gì ảnh hưởng đến đường dương quang của nữ chính.
Chỉ là mẹ ruột cùng em trai ruột của nữ chính quá yêu thương Tô Thiển làm cho nữ chính rất khổ sở, nam chính cùng nam phụ không chịu được việc có người bắt nạt nữ chính Lạc Hi , cuối cùng quyết định lập ra 1 âm mưu kết thúc sinh mệnh của nữ phụ số 18 Tô Thiển.
Đại tiểu thư Tô gia Tô Thiển cả Bắc Kinh ai ai không biết là một người tự bế còn mắc bệnh tim.
Tương truyền Tô Thiển là Tô đại phật cao cao tại thượng trong giới quý tộc không ai dám chạm vào cũng chưa ai thấy qua.
Cả Tô gia lẫn Lâm gia đều xem Tô Thiển như ngọc trên tay nâng niu yêu mến, chỉ khổ Tô Thiển có bệnh khiến cả hai nhà đau lòng không thôi.
Bệnh tim của Tô Thiển sinh ra đã có, nhưng mà cái bệnh tự kỷ cùng tự bế của đại tiểu thư này hình thành từ Lâm Nguyệt mẹ ruột của Tô Thiển mất năm 2 tuổi .
Chu Thiển xuyên vào cơ thể này từ ngày đại thọ 70 tuổi của Tô Lão gia , ngất đi giữa đại sảnh làm Tô Lão gia hoảng hốt xuýt nữa cũng quy tiên.
Đã vào ký thân trên cái thân xác này Tô Thiển quyết định phải thật tốt mà sống không cô phụ sự yêu thương của mọi người, nhưng mà làm sao để giống một người bệnh tự bế , tự kỷ bây giờ, vấn đề này rõ ràng làm cho Tô Thiển đau đầu.
Thôi đi bước nào tính bước đó về nhà lên baidu học tập một chút rồi dần dần tiếp nhận điều trị.
-" Thiển Thiển hôm nay cảm thấy thế nào ?" Bạch bác sĩ người điều trị cho Tô Thiển 20 năm nay cứ xem như một người cha thứ hai , ông không cách nào nói được sự yêu thương cho cô bé này.
Chỉ là một cô gái nhỏ đại tiểu thư danh gia vọng tộc thì có là gì chứ cũng không thoát khỏi được số mệnh.
Tô Thiển nhìn bác sĩ Bạch thập phần ngu ngơ , có thể mở miệng nói không ? tất nhiên là không rồi Tô Thiển chỉ có thể ra sức gật đầu.
Bác sĩ Bạch kiểm tra tim của Tô Thiển xong lập tức phán 1 câu " Tim của Thiển Thiển đập còn yếu quá ở lại bệnh viện quan sát 3 ngày nữa rồi hẳn xuất viện nhé " Ông bác tóc đã hoa râm này cười rất từ tốn nhìn Tô Thiển a thật là ván đầu.
-" Thiển Thiển bên ngoài không có người lạ cháu không cần sợ có gì chỉ cần bấm chuông bác liền xuất hiện , được rồi Thiển Thiển bây giờ ngủ 1 chút "
Tô Thiển :"...!hứ " có thể cho lão nương phát biểu hay không a ?
Tô Thiểu yểu xìu im lặng ,lúc này nữ chính có lẻ đã trọng sinh được năm rồi ,còn sống thật là tốt tại Lạc gia trừng trị mẹ kế và em gái cùng cha khác mẹ đi.
Nói nữ chính Lạc Hi hận ai nhất quả thực ngoài mẹ kế của Tô Thiển ra thì chẳng còn ai.
Cả đời này Lạc Hi hận nhất mẹ ruột của mình ,Cố Dung tái giá không mang nữ chính theo lại từ đó về sau cũng coi như không có đứa con gái này, lấy hết tình cảm của người mẹ cho hết lên người Tô Thiển.
Tô gia là ai có thể chấp nhận ngoại nhân sao ? nữ chính à cô không thể trách mẹ cô được.
Nghĩ đến nguyên tác Tô Thiển thật muốn tê da đầu bị quá nhiều người yêu thương cũng chết.
Càng suy nghĩ cách tránh đám người đó ra càng không biết phải tránh như thế nào mệt mỏi Tô Thiển gối đầu bên bệ cửa sổ ngủ.
Thang máy mở ra ngay lại lầu 8 của bệnh viện một đoàn người với không khí đầy áp lực, đi theo phía sau một người đàn ông, với đôi mắt đào hoa sắc bén phóng đến đâu đều có thể mê hoặc đến đó, nghiên đầu nhìn về phía người nằm bên bệ cửa sổ.
-" Bên kia tại sao có bệnh nhân ? Tôi nhớ không nhầm tầng này chỉ để nghiên cứu tim mạch và thần kinh "
Giọng nói trầm thấp lại chứa đầy sự ác liệt khiến viện trưởng lẫn giám đốc bệnh viện lạnh cả sống lưng, mồ hôi đổ ra liên tục run rẩy cất lời.
-" Thương thiếu gia phòng bệnh đó Tô gia đã mua từ 18 năm trước , tất cả đầu tư của Tô gia góp vốn vào bệnh viện chỉ để mua lại 1 phòng bệnh cùng phát triển y học tim mạch ."
-" Nói điểm chính " Thương Tử Hằng nghiêm túc quan sát cô gái nằm ngủ đang cong khóe môi bên cửa sổ rất hiếu kỳ.
-" Dạ dạ đó là đại tiểu thư Tô gia 20 năm trước tim không khỏe mạnh Tô gia đã tốn không ít tiền trong 15 năm nay để làm các loại trị liệu , phẩu thuật kéo dài mạng sống cho vị đại tiểu thư đó.
Vị đại tiểu thư này còn bị bệnh tâm lý cho nên trước đây Thương lão gia cũng không có cách từ chối lão tướng quân"
-" Trở về hết đi ! Hàn Canh "
-" Vâng thiếu gia " mọi người như được đặc xá thay nhau chạy trối chết Thương Tử Hằng nhấc bước chân lên đi về phía cô gái đang ngủ kia.
Hắn chỉ đứng cách Tô Thiển chưa đầy một mét chăm chú quan sát từng biểu cảm khi ngủ của Tô Thiển.
Cái gì làm cho cô bé này ngủ cũng có thể cười ngọt ngào đến vậy , hắn nhìn Tô Thiển chỉ biết một điều đôi má phúng phính kia véo lên chắc chắn thật nhuyễn.
-" Hàn Canh, điều tra "
Hàn Canh đứng sau lưng chỉ đợi nghe lệnh liền ra sức làm việc.
Hắn cũng không rõ vì sao thiếu gia lại chú ý đến vị tiểu thư ma bệnh này của Tô gia nhưng mà hắn không thể hỏi chỉ cần làm việc là được rồi.
Chưa đầy 7 phút Hàn Canh đã nhận được thông tin về Tô đại phật này qua email.
-" Thiếu gia vị này là Tô đại tiểu thư Tô gia Tô Thiển, Bẩm sinh đã trái tim có vấn đề 2 tuổi Tô phu nhân mất Tô tiểu thư liền mắc chứng tự bế + tự kỷ.
Vừa rồi thọ yến của Tô lão tướng quân , Tô tiểu thư bị người khác khi dễ lên cơn ngất ngay tại chổ ,cấp cứu 25h trái tim mới có thể đập lại.
Vị tiểu thư này được hai nhà Tô Lâm phủng trên lòng bàn tay đến cả mẹ kế cũng yêu thương hơn con ruột.
Tiếc là Tô tiểu thư không tiếp thu được, bác sĩ Bạch là bác sĩ chính suốt 20 năm nay của Tô tiểu thư, phán đoán cho thấy trái tim của Tô tiểu thư chỉ có thể đập đến năm 30 tuổi.
"
Thương Tử Hằng nghe đến đây trái tim của hắn cũng có một chút trật nhịp không rõ ràng, Thương Tử Hằng nhíu chặt mày " Còn bao lâu nữa ?"
-" Tô tiểu thư năm nay đã 20 tuổi, còn 10 năm nữa.
Di chúc Tô tiểu thư gồm 20% cổ phiếu Tô Thị, 15% cổ phiếu Lâm Thị.
Sau 30 tuổi Tô tiểu thư mất tất cả cổ phiếu sẽ được xung vào quỷ trẻ em "
-" Nga...!"
-" Thiếu gia Tô gia, Lâm gia đây là muốn tất cả trẻ em Trung Quốc đều cầu nguyện cho Tô tiểu thư "
-" Không tệ...!còn gì nữa không ?"
-" Còn một việc mẹ kế Cố Dung của Tô tiểu thư là mẹ ruột của Lạc tiểu thư, Lạc Hi "
-" Cậu xuống trước đi " Thương Tử Hằng phất tay để Hàn Canh rời đi trước ,hắn vẫn như cũ đứng bên hành lang bệnh viện tầng 8 nhìn ngắm mỹ nhân ngủ.
Thương Tử Hằng nghĩ duy nhất một điều Tô Thiển là mỹ nhân trong hàng triệu mỹ nhân ngủ cũng có thể đẹp như một bức tranh...!như vậy hẳn là tỉnh dậy còn đẹp hơn.
Nhìn trộn người khác ngủ là hành vi mà Thương Tử Hằng đầu tiên trong đời hắn cảm thấy thú vị.
Thương Tử Hằng không thể khống chế được bàn tay mình vuốt ve mặt Tô Thiển cảm xúc mềm mại , nhuyễn nhuyễn này làm hắn cảm giác kích động không thôi.
Tô Thiển mơ màng mở mắt cảm nhận ngứa ngứa trên mặt , Tô Thiển dụi mắt xem là một đại soái ca, soái đến độ không còn ai soái bằng ....cái nhan sắc yêu nghiệt hủy thiên diệt địa này thật làm người ta tim đập thình thịch .
Từ đôi mắt, khuôn miệng, gương mặt, mũi, vóc dáng ....!chậc chậc thế giới này lại có người đẹp như vậy sao.
Tô Thiển chỉ bất động nhìn nam nhân trước mặt quên mất mình là người tự bế, tự kỷ.
Thương Tử Hằng xuýt nữa hóa đá tim ngừng đập khi nhìn thấy nhan sắc của tiểu mỹ nhân Tô Thiển này , hắn thiếu chút nữa thất thố chân tay luống cuốn " Cô gái tôi là Thương Tử Hằng , em tại sao nằm ở đây ?"
Thương Tử Hằng đôi mắt đào hoa mỉm cười , còn cười chưa được bao lâu lại thấy tiểu mỹ nhân trước mặt hắn biểu cảm vặn vẹo, kích động cùng sợ hãi trốn tránh thở hổn hệt cuối cùng ngất đi.
Thương Tử Hằng sống 28 năm không biết phải làm sao bối rối, lo lắng như lúc này có người nhìn hắn lại sợ hãi ngất đi như vậy.
Cũng chỉ có thể gọi bác sĩ đến, Thương Tử Hằng duy trì ở bên cạnh xem đoàn y sĩ ra sức cứu chữa người mang đi phòng cấp cứu.
-" Nhanh sốc điện ! tim cô bé ngừng đập rồi.
Đưa vào phòng cấp cứu ngay lập tức " Bác sĩ Bạch trấn định lạ thường cứu chữa cho Tô Thiển, cái cảm giác này ông trải qua nhiều năm đến nổi quen thuộc.
Thương Tử Hằng nghe đến đây tim hắn cảm như ai bóp có chút nghẹn đến cổ họng , cùng khó thở ! tại sao hắn chỉ nói một câu Tô Thiển lại có thể chết bất đắc kỳ tử.
Thương Tử Hằng cảm giác như mình là tội đồ cướp đi sinh mạng của cô gái nhỏ, hắn đi đi lại lại trước cửa phòng phẩu thuật suốt 7 giờ cuối cùng cửa phòng cũng mở ra.
-" Cám ơn chàng trai báo kịp thời cô bé đã bình an rồi "
Bác sĩ bạch cũng thật mệt mỏi ...tuy nói không phải dùng phẩu thuật nhưng mà duy trì sốc điện suốt 7 giờ đồng hồ , trước đây còn duy trì suốt 25 giờ ông cũng không chịu nổi nữa, may mà Tô Thiển bình an tuy trái tim đập rất yếu đuối vẫn là còn đập là quá may mắn rồi.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...