- Tốt, ta đáp ứng cho ngươi làm đệ nhất phó nguyên thần của ta, nhưng mà ngươi phải hiểu rõ một điểm, kết quả phản bội ta chỉ có chết, trong quá trình dung hợp ta sẽ dùng Khởi Nguyên Chi Thư ước thúc nguyên thần của ngươi, một khi ngươi xuất hiện hai lòng, ta sẽ lập tức hủy diệt ngươi.
Hàn Tinh Thiên Hồn Hoa nói:
- Chuyện này không có vấn đề, ta đã đáp ứng làm đệ nhất phó nguyên thần của ngươi, vậy tuyệt đối không đổi ý. Nhưng bây giờ tu vị của ngươi chưa đủ, giữa chúng ta dung hợp chia làm ba lượt, trước mắt chỉ thích hợp dung hợp giai đoạn sơ cấp.
Ý Thiên không có có dị nghị, lúc này triển khai quá trình dung hợp sơ cấp với Hàn Tinh Thiên Hồn Hoa.
Điểm này ba nữ không biết chút nào.
Từ Nhược Hoa cùng Ứng Thải Liên đang chuyên tâm tu luyện, Tô Nhã Ngọc thì phụ trách phòng ngự an toàn, ánh mắt quái dị nhìn qua Ý Thiên, khuôn mặt tuấn tú và mái tóc dài màu tím kia đều hấp dẫn tâm thần của nàng thật sâu.
Một lần đi Đạo Châu khiến cho Tô Nhã Ngọc cùng Ý Thiên gặp nhau, cũng bất tri bất giác yêu mến nam nhân này.
Chuyện này với Tô Nhã Ngọc mà nói là chuyện vô cùng hoang đường, nàng tại Vân Châu người theo đuổi vô số, cho tới bây giờ không vừa ý nam nhân nào, ai ngờ lại bị Ý Thiên hấp dẫn.
Tô Nhã Ngọc không phục lắm, nhưng cũng cẩn thận suy nghĩ lại, tất cả là do Thần Hồn Ngưng Hình Châu mà lên, ai bảo bản thân mình có một viên, Ý Thiên có một viên khác chứ?
Đây gọi là duyên phận, không phải do ngươi không tin.
Đêm dài trôi qua thật nhanh.
Tô Nhã Ngọc tĩnh tọa, Từ Nhược Hoa cùng Ứng Thải Liên sáng sớm đã tỉnh lại, mà Ý Thiên lại vẫn còn tu luyện.
Nhìn qua Ý Thiên, ba nữ trao đổi ánh mắt, mọi người ai cũng không nói chuyện, lẳng lặng chờ Ý Thiên thức tỉnh.
Ước chừng tới buổi trưa, Ý Thiên mở to mắt, đồng tử đen nhánh biến thành màu bạc, mê người tới cực điểm.
Ánh mắt ba nữ xuất hiện ngây ngốc, ba nữ bị hấp dẫn thật sâu, Ý Thiên khôi phục đồng tử như bình thường, ba nữ còn cho rằng mình bị hoa mắt.
Kỳ thật đồng tử của Ý Thiên biến thành màu bạc đó là bởi vì dung hợp Hàn Tinh Thiên Hồn Hoa.
Mặc dù chỉ hoàn thành dung hợp sơ cấp, nhưng đối với tu vị chỉnh thể của Ý Thiên mà nói vẫn được cải thiện thật lớn.
Hôm nay Ý Thiên đã có thể vận dụng bộ phận năng lực của Hàn Tinh Thiên Hồn Hoa, không cần phải thông qua Âm Dương Thần Tinh bắt buộc nó hoàn thành sứ mệnh.
Xoay người đi lên, trên mặt Ý Thiên mang theo nụ cười vui vẻ, ánh mắt lần lượt nhìn qua ba nữ, ánh mắt mê người này khiến tim ba nữ đập nhanh, có loại cảm giác hãm sâu vào trong đó.
Giờ khắc này ba nữ cảm giác rõ ràng, Ý Thiên biến hóa lớn so với hôm qua, mị lực trên người nhanh chóng tăng lên, làm cho các nàng khó kháng cự được.
Đây là do mị lực của Hàn Tinh Thiên Hồn Hoa, có hấp dẫn trí mạng với người khác phái.
Trên người Từ Nhược Hoa có tiên thú, có thể cảm ứng được khí tức Hàn Tinh Thiên Hồn Hoa, cho nên có tâm lý sợ hãi.
- Ý Thiên, trên người của ngươi có khí tức khiến người ta bất an, đã xảy ra chuyện gì?
Đối mặt Từ Nhược Hoa hỏi thăm, Ý Thiên thu liễm khí tức Hàn Tinh Thiên Hồn Hoa, cười nói:
- Đó là do tiên thú của ngươi có cảm gaics, ngươi không cần quá mức để ý. Hiện tại chúng ta nên đi Băng Tâm Phái, quan sát động tĩnh bên kia.
Thu hồi thạch trận, Ý Thiên bốn người rời đi.
Trên đường đi Tô Nhã Ngọc hỏi:
- Lần này đi Băng Tâm Phái, ngươi có thể nghĩ kỹ khả năng phát sinh cái gì chưa, dùng lý do gì bái phỏng người ta?
Ứng Thải Liên nói:
- Lần này ta không hiện thân, nếu không sẽ bạo lộ chính mình. Từ Nhược Hoa cũng không thích hợp, chỉ có Tô Nhã Ngọc có thể đi cùng ngươi mà thôi.
Vấn đề này Ý Thiên sớm có cân nhắc, ba nữ đều không phải lựa chọn thích hợp.
- Muốn gia nhập Băng Tâm Phái có điều kiện hạn chế gì không?
Tô Nhã Ngọc nói:
- Muốn trở thành đệ tử Băng Tâm Phái đầu tiên phải còn băng thanh ngọc khiết nguyên âm chi thân, tiếp theo không thể có hôn ước nào cả, thứ ba, không phải người của Bát Cực Thần Điện.
Ý Thiên cười nói:
- Điều kiện này cũng không nghiêm khắc.
Ứng Thải Liên nói:
- Xác thực cũng không nghiêm khắc, nhưng đó chỉ là đệ tử bình thường, nếu muốn trở thành đệ tử hạch tâm của Băng Tâm Phái cũng không dễ dàng như vậy, chi bằng thân thể trong sạch, thiên phú hơn người, tu vị kiệt xuất. Trọng yếu nhất là phải hiểu và giữ gìn tôn chỉ của Băng Tâm Phái.
Mỗi một môn phái đều cần người nghe lời, muốn trở thành đệ tử hạch tâm, trung thành là điều không thể thiếu.
Từ Nhược Hoa không rõ Ý Thiên làm gì hỏi những chuyện này, từ tình huống trước mắt mà phân tích, trong số ba nữ chỉ có Tô Nhã Ngọc thích hợp lộ diện, chẳng lẽ Ý Thiên muốn cho nàng gia nhập Băng Tâm Phái?
Cho dù như thế đối với việc tìm kiếm Huyễn Lân, cướp đoạt Huyễn Lân dường như quá vội vàng.
Nghĩ vậy Từ Nhược Hoa lưu ý phản ứng của Ý Thiên, phát hiện hắn vẫn mỉm cười, tuyệt không lo lắng để ý.
- Ngươi sẽ không cần Tô Nhã Ngọc lẫn vào Băng Tâm Phái chứ?
Đối mặt với Từ Nhược Hoa chất vấn, Ý Thiên mỉm cười lắc đầu, biện pháp này mặc dù không tệ, nhưng vô cùng tốn thời gian, cũng không thích hợp trong tình thế trước mắt.
Băng Tâm Phái tại Vân Hoang đại lục này vô cùng nổi danh, cửa vào nằm ở một thảo nguyên, phàm là người tiến tới Băng Tâm Phái đều phải cầu kiến từ nơi này, nếu không chính là tự tiện xông vào Băng Tâm Phái, đó là đại bất kính.
Nữ đệ tử Băng Tâm Phái lạnh lẽo như băng sương, đẹp như hoa đào, nhưng cũng nổi danh bất cận nhân tình ở Vân Hoang đại lục này.
Ý Thiên mang theo ba nữ đi vào thảo nguyên, đã là buổi sáng giờ Tỵ.
Vì cân nhắc an toàn, Ý Thiên cùng ba nữ thương nghị sau đó, hắn thu các nàng vào trong tiên khí Hồng Vân Tráo để tránh bị người ta phát giác.
Sau đó Ý Thiên tiến tới Thiên Hà Cốc, trên đường phát hiện có không ít người đang đi tới Băng Tâm Phái.
Những người kia phần lớn là nữ tử trẻ tuổi, cũng có số ít tuấn tú thiếu niên, tu vị đều quá bình thường, cũng không khiến Ý Thiên hứng thú.
Xuyên qua thảo nguyên, Ý Thiên đi vào Thiên Hà Cốc, ở một nơi bí ẩn nhìn thấy Thúy Ngọc đã lâu không gặp.
Đêm qua Ý Thiên rời khỏi tuyết sơn, liền lặng lẽ thả ra Thúy Ngọc, lúc này lẻn vào Băng Tâm Hồ tìm hiểu.
Thúy Ngọc chính là thiên tham vạn năm, tu vị vô cùng thâm hậu, tuy tính cách ôn nhu, công kích bất thiện, nhưng mà muốn tìm hiểu tin tức không thành vấn đề.
Nhìn qua Ý Thiên, trên mặt thúy ngọc vô cùng khiếp sợ, hỏi:
- Ngươi đã dung hợp với Hàn Tinh Thiên Hồn Hoa?
Ý Thiên không hề dấu diếm Thúy Ngọc, thản nhiên cáo từ.
- Tạm thời chỉ sợ là dung hợp sơ cấp, đạt thành một hiệp nghị đơn giản, tình huống bên ngươi thế nào?
Thúy Ngọc cười ôn nhu, nói:
- Tình huống còn phức tạp hơn tưởng tượng của ngươi nhiều, Huyễn Lân chính là vòng tay trên tay của Băng Tâm thánh nữ, nàng trước mắt đang ở Băng Tâm Hồ.
Khóe miệng Ý Thiên nhếch lên, mỉm cười, không thể ngờ Huyễn Lân chọn trúng chủ kí sinh vậy chính là thánh linh chi nữ ngàn năm có một của Băng Tâm Hồ, đây đúng là quá trùng hợp.
- Phương diện khác thì sao?
Thúy Ngọc nói:
- Băng Tâm Phái có hơn bảy ngàn đệ tử, trong đó đệ tử chân truyền hơn tám trăm, đệ tử hạch tâm hơn chín mươi vị, đệ tử kiệt xuất nhất là thánh linh chi nữ và Băng Tâm thập đại mỹ nữ. Băng Tâm Phái có hơn mộ trăm ba mươi cao thủ hạch tâm, kể cả trưởng lão, hộ pháp, đường chủ, đệ tử kiệt xuất. Trước mắt chưởng môn Băng Tâm Phái là Băng Thiên Tầm, ngoại hiệu Ngọc Quan Âm, tu vị thâm bất khả trắc.
Ý Thiên khẽ cười nói:
- Băng Thiên Tầm có ý vị sâu xa, cụ thể là người nào?
Thúy Ngọc chần chờ nói:
- Thời gian quá gấp ta không có cách nào thám thính kỹ càng, ta chỉ hiểu đại khái, cao tầng của Băng Tâm Phái đều có mỹ mạo, trí tuệ kiệt xuất trong cùng thế hệ. Băng Tâm Phái chính là nơi mỹ nữ thừa thải, hội tụ nữ tử kiệt xuất các nơi trên Vân Hoang đại lục, tiến hành đào tạo dẫn đạo, giúp bọn họ tỏa ra hào quang lộng lẫy.
Ý Thiên trầm ngâm nói:
- Đẹp cũng là một tai nạn, sẽ không có người đánh chủ ý lên Băng Tâm Phái sao?
Thúy Ngọc cười nói:
- Đây nhất định có, nhưng chưa có ai thành công. Nghe nói Vân Châu Thiên Ma Giáo, Huyết Ma Tông, Tâm Ma Tông đều nhìn chằm chăm vào Băng Tâm Phái, cũng không biết vì cái gì mà không đắc thủ. Có khác một ít cao thủ kiệt xuất cũng đánh chủ ý lên mỹ nữ của Băng Tâm Phái, nhưng mà không ai có kết quả.
Ý Thiên hiếu kỳ nói:
- Ly kỳ như vậy? Ta ngược lại nhìn một chút. Đúng rồi, tình huống Băng Tâm Hồ, ngươi hiểu như thế nào đây?
Thúy Ngọc thu hồi nụ cười, biểu lộ nghiêm túc nói:
- Đêm qua ta đã từng thăm dò cẩn thận, Băng Tâm Hồ không hổ là một trong bảy đại thần tích của Vân Hoang, đúng là huyền bí khó lường. Từ tình huống mà ta nắm giữ, Băng Tâm Hồ cũng không phải là thần khí, nhưng có một kiện pháp bảo.
Ý Thiên kinh nghi nói:
- Không phải thần khí, lại là pháp bảo? Lời này hiểu thế nào?
Thúy Ngọc giải thích nói:
- Chúng ta cảm thấy Băng Tâm Hồ chính là thiên tài địa bảo, không giống như linh khí, tiên khí, thần khí trong các loại luyện khí, hoặc nói Băng Tâm Hồ chính là dấu tích của Vân Hoang đại lục thai nghén ra, lý giải thần bí khó lường, cho nên có được năng lượng kinh người.
Ý Thiên hỏi:
- Ngươi cảm thấy Băng Tâm Hồ thu được theo phương thức nào? Hoặc là nói cần điều kiện phù hợp này, thu pháp bảo này như thế nào?
Thúy Ngọc trầm ngâm nói:
- Loại khả năng này tính là tồn tại, nhưng cần người có tu vị kinh thế hãi tục, có thể sáng tạo thế giới, diễn biến vũ trụ. Băng Tâm Hồ tọa lạc tại nơi này, đó là bởi vì nơi đây thích hợp cho nó. Nếu như nó tìm được nơi thích hợp hơn, muốn dời nó qua cũng không phải là biện pháp thực hiện được.
Ý Thiên lẩm bẩm:
- Nếu ta có thể thu Băng Tâm Hồ, lại khống chế Băng Tâm Phái, do đó lớn mạnh uy danh.
Thúy Ngọc cười nói:
- Suy nghĩ rất lớn mật, nhưng có điểm vớ vẩn.
Ý Thiên cười quái dị, tự phụ nói:
- Lòng có bao nhiêu, trời cao bao nhiêu, chỉ cần ta nguyện ý, sẽ không có chuyện không thực hiện được.
Nhìn qua vẻ mặt hưng phấn của Ý Thiên, Thúy Ngọc cảm khái nói:
- Ngươi càng ngày càng tự tin, càng ngày càng mê người. Trên người của ngươi có khí chất rất tà mị, nó sẽ dẫn ngươi đi tới hướng huy hoàng.
Ý Thiên cười ha hả, một tay kéo Thúy Ngọc đến bên cạnh, ánh mắt tập trung ánh của nàng, thấp giọng hỏi:
- Ngươi nguyện hiệp trợ ta không?
Thúy Ngọc gật đầu, thần sắc không biết nên giải quyết thế nào?
- Khí tức của ngươi vĩnh viễn khắc lên người của ta, hóa thành lạc ấn vĩnh hằng, từ nay về sau không cách nào quên được.
Ý Thiên vỗ về mái tóc của Thúy Ngọc, ôn nhu nói:
- Thuận theo tự nhiên, không cần nghĩ nhiều.
Thúy Ngọc gật đầu, hai tay Ý Thiên ôm lấy nàng, nàng tựa vào ngực của Ý Thiên.
Vuốt ve an ủi một lát, Ý Thiên buông Thúy Ngọc ra, trong lúc vô tình đây là phương thức trấn an nhân tâm của Ý Thiên.
Từ khi khôi phục chân thân, khôi phục diện mạo, tính cách của Ý Thiên đã có chuyển biến rất lớn, đối với khống chế tình cảm cũng dần dần thành thục, bắt đầu hiểu làm cách nào lấy lòng nữ nhân, như thế nào dùng tình cảm gắp bó quan hệ của hai bên.
Diện mạo bề ngoài tuấn tú, khí chất mê người chính là ưu thế của Ý Thiên.
Mặc dù Ý Thiên cũng không phải thế hệ tà ác, hắn cũng không có lãng phí ưu thế của mình.
Ý Thiên đang phát triển, Ý Thiên đang biến hóa.
Hắn đi từng bước, tư tưởng non nớt đang từ từ thành thục, từ mê mang đi tới tươi sáng, tìm kiếm huy hoàng thuộc về hắn
Băng Tâm Phái lập trạm gác ở Thiên Hà Cốc, mà cửa ra vào Băng Tâm Phái nằm ở điểm cuối Thiên Hà Cốc, trước sau cách nhau vài dặm.
Từ phía sau chính là lòng chảo, mỗi cách mấy trượng thì có hai nữ đệ tử Băng Tâm Phái đứng canh gác, vẫn kéo dài ra phía sau.
Dưới tình huống bình thường, người cầu kiến Băng Tâm Phái phải thông qua con đường này, trải qua tầng tầng bẩm báo sau đó mới gặp cao thủ Băng Tâm Phái, tiến vào đại sảnh tiếp khách ở Băng Tâm Phái.
Ý Thiên mang theo Thúy Ngọc đi tới bên ngoài Thiên Hà Cốc, giờ phút này đang có hơn mười nữ tử đang bái sư học nghệ, muốn trở thành đệ tử Băng Tâm Phái.
Băng Tâm Phái vì giảm bớt những phiền toái không cần thiết, ở Thiên Hà Cốc thiết lập nơi chọn đệ tử, phái chuyên gia phụ trách.
Ngoài ra còn có những thiếu niên tuấn lãng, bọn họ không phải tới đây học nghệ, mà là đến đây thăm người thân hoặc tìm người.
Ý Thiên ở xa nhìn qua nửa ngày, sau đó tìm hiểu tình huống đại khái, lúc này mới mang theo Thúy Ngọc đi thẳng tới miệng hang.
Ý Thiên cùng Thúy Ngọc trai tài gái sắc, tuyệt thế vô song.
Thúy Ngọc chính là thiên tham vạn năm (nhân sâm vạn năm), tụ tập linh khí vào người, toàn thân tỏa ra khí chất thanh tú, tuyệt đối không phải người bình thường có thể so sánh được.
Mà Ý Thiên tuấn mỹ tuyệt thế, vô xuất kỳ hữu, mái tóc màu tím tràn ngập mê người, thời khắc nào cũng hấp dẫn người chung quanh chú ý.
Trên người của Ý Thiên có lực hấp dẫn đáng sợ, đó là lực hấp dẫn do nhiều nhân tố tổ hợp mà thành, đối với người khác phái có lực sát thương trí mạng.
Hai người đi cùng nhau, tuyệt đối hấp dẫn ánh mắt.
Mặc dù là đệ tử Băng Tâm Phá cũng không nhịn được dùng ánh mắt kính trọng nhìn qua hai người.
- Các ngươi tới đây làm gì?
Nữ đệ tử phụ trách nghi hoặc nhìn qua Ý Thiên, ánh mắt lập loè bất định, dường như không dám đối mặt với Ý Thiên.
Nụ cười nho nhã, khóe miệng Ý Thiên mỉm cười khiến tim nữ tử đập nhanh.
- Chúng ta muốn gặp Băng Tâm thánh nữ Hàn Ngọc, có chuyện quan trọng thương nghị.
Nữ đệ tử lạnh lùng nói:
- Tất cả nam nhân tới đây đều cấu kiến thành nữ của chúng ta, nhưng mà nhiều năm qua người gặp được thánh nữ rải rác không có mấy. Đi vào trong, tới lúc đó sẽ có người tiếp đãi. Có thể gặp được thánh nữ hay không phải xem tạo hóa của các ngươi.
Tuy ngữ khí lạnh như băng, nhưng nhìn ra Ý Thiên cùng Thúy Ngọc cũng không phải thế hệ tầm thường, bởi vậy không có ý khó xử nên trực tiếp cho hai người đi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...