Thiên Thánh

Hai lần gặp nạn, Ý Thiên đều kịp thời, tuy tình hình cơ bản giống nhau, nhưng đối với hai nữ mà nói Ý Thiên trước sau xuất hiện vẫn tăng địa vị của Ý Thiên trong lòng hai nàng thật sâu sắc.

Nếu không có Ý Thiên hiện thân, hai thiên chi kiêu nữ này chắc chắn chịu khổ, từ nay về sau bạch ngọc bị long đong, tự tin không còn, kiêu ngạo không còn, chỉ có thể sống trong nhục nhã và bóng mờ tự ti.

Với hai nữ mà nói đây là đả kích to lớn.

Hôm nay đều bởi vì Ý Thiên xuất hiện mà tất cả thay đổi.

Nhìn qua Hàn Phong tức giận, ánh mắt Ý Thiên lạnh như băng, không mang theo một tia cảm tình.

- Vân Hạo Dương, nhớ kỹ cái tên này, ta sẽ khắc nó vào đáy lòng của ngươi.

Đối với hành vi của Hàn Phong, Ý Thiên vô cùng tức giận, trong nội tâm đã sinh ra sát cơ mạnh mẽ.

Ý Thiên cũng không biết là nguyên nhân gì, hắn không muốn thừa nhận chính mình quan tâm Lạc Ngọc Kiều cùng Tào Băng Oánh cỡ nào, nhưng trừ chuyện này ra thì không tìm ra cách giải thích nào hợp lý cả.

Có lẽ trong lòng của Ý Thiên hắn đã từng đáp ứng Hoang Đường đạo nhân muốn kết hôn Lạc Ngọc Kiều cùng Tào Băng Oánh, trong tiềm thức đã xem hai nàng là nữ nhân của mình rồi, bởi vậy khi hai nữ bị xâm hại thì hắn sinh ra tức giận khôn cùng.

Cũng có thể là Ý Thiên chạy tới và thấy ánh mắt tuyệt vọng của hai nàng, ánh mắt đó đã kích động tâm tư của Ý Thiên, trong tiềm thức của hắn sinh ra ý che chở hai nàng, an ủi các nàng, giúp các nàng không gặp chuyện gì.

- Vô danh tiểu bối, dám làm anh hùng cứu mỹ nhân, ta sẽ thanh toàn ngươi.

Dưới cơn thịnh nộ, Hàn Phong tay phải vung lên, ngưng gió thành kiếm, lập tức tăng vọt trăm ngàn lần, hóa thành kiếm quang khổng lồ, trong nháy mắt xuất hiện trên đỉnh đầu của Ý Thiên.

Kiếm pháp của Hàn Phong mau lẹ kinh người, đã có khí thế chấn nhiếp nhân tâm, khiến người ta khó lòng phòng bị, có thể nói lực lượng cùng tốc độ phối hợp hoàn mỹ.

Nơi này cách Thiên Dương Phong hai trăm dặm, chuyện này đối với Ý Thiên mà nói, không cần phải cân nhắc quá nhiều cố kỵ.

Ý Thiên có thể buông tay đánh một lần, phát tiết lửa giận trong lòng.

Tay trái của Ý Thiên vung lên, Hồng Vân Tráo trong nháy mắt xuất hiện dưới chân của Lạc Ngọc Kiều cùng Tào Băng Oánh, mang hai nàng bay ra ngoài mấy trăm trượng, sau đó hóa thành hào quang màu đỏ bao phủ các nàng vào bên trong.

Sau khi giải quyết nổi lo, Ý Thiên lướt ngang hơn mười trượng, tránh đi nhuệ khí mười phần của Hàn Phong, toàn thân giống như u linh.

Hàn Phong lạnh lùng cười cười, mỉa mai nói: 

- Tiểu tử, ngươi không phải muốn anh hùng cứu mỹ nhân sao, hảo hảo biểu hiện chính mình sao? Đến đây, giết ta đi, thất thần làm gì?

Ý Thiên cười lạnh nói: 


- Giết một người rất dễ dàng, muốn cho người đó sống trong sợ hãi thì khó hơn không ít. Ta nói rồi, ta sẽ khắc cái tên này vào đáy lòng của ngươi, cho ngươi hoảng sợ bất an, hoàn toàn sụp đổ.

Hàn Phong cười to nói: 

- Chỉ bằng ngươi? Thật sự là không biết lượng sức.

Vừa sải bước ra, Hàn Phong tiến thẳng tới chỗ Ý Thiên, khí lưu gần đó cứng lại, sinh ra áp lực vô hình tràn ngập khu vực này.

Thân là một trong bốn đại công tử của U Châu, Hàn Phong trừ chiếm được danh xưng đa tình kiếm ra, tu vi cực cao, có thể nói kinh thế hãi tục.

Kiếm Đế tại U Châu mà nói thập phần thưa thớt, nhưng với tư cách một trong bốn đại công tử U Châu, Hàn Phong không chỉ có được tu vị Kiếm Đế, còn là người nổi bật trong Kiếm Đế, tương đương với Nam Dương Nguyên Đế.

Loại tu vị Kiếm Đế này tại U Châu tuyệt đối là cường giả số một số hai.

Cổ Kiếm Tông Yến Phi Hoa đứng hàng U Châu tứ thiếu gia, tu vị cũng âần với Hàn Phong, lại có truyền thừa đại hải chi tâm, trở thành chưởng giáo kế nhiệm của Cổ Kiếm Tông.

Bởi vậy có thể thấy được, U Châu tứ thiếu gia tuyệt đối xem như người nổi tiếng.

Trừ Bát Cực Thần Điện ra, cả Vân Hoang đại lục nếu muốn tìm ra cao thủ như vậy không dễ dàng.

Thần sắc Ý Thiên lạnh lùng, ánh mắt như băng nhìn qua Hàn Phong, không gian bốn phía đông cứng lại, bị Hàn Phong khống chế.

Thân ảnh nhoáng một cái, Ý Thiên rất nhanh né tránh, trong tay xuất hiện một thanh tiên kiếm, kiếm quang dày đặc trải rộng bốn phía, di động thật nhanh giữa không trung.

Hàn Phong cười to nói: 

- So kiếm thuật, ngươi đúng là múa rìu qua mắt thợ, tự tìm đường chết.

Hào quang lóe lên, trong tay Hàn Phong xuất hiện một thanh tiên kiếm, tản mát ra tiên linh chi khí đậm đặc, làm cho tiên kiếm trong tay Ý Thiên không ngừng rung rung.

Kiếm trong tay của Ý Thiên là từ tay đại trưởng lão Linh Kiếm Tông, là thất cấp tiên khí.

Nhưng mà tiên kiếm trong tay Hàn Phong chính là cửu cấp tiên khí, trọn vẹn cao hơn Ý Thiên hai đẳng cấp, từ binh khí đã chiếm ưu thế tuyệt đối.

Tào Băng Oánh nhìn qua tiên kiếm màu xanh lá trong tay Hàn Phong, giọng nói xuyên qua phòng ngự Hồng Vân Tráo, nhắc nhở: 

- Coi chừng, kiếm tiên trong tay của hắn là Lục Ngọc Kiếm, chính là cửu cấp kiếm tiên, là trấn sơn chi bảo của Đa Tình Kiếm Phái.


Hàn Phong xuất thân từ U Châu Đa Tình Kiếm Phái, đây là môn phái trung đẳng không quá nổi danh, hôm nay lại bởi vì Hàn Phong mà uy chấn thiên hạ, từ một tiểu phái lúc trước biến thành kiếm pháp top mười của U Châu.

U Châu tứ thiếu gia, phong hoa tuyết nguyệt, tất cả không có cùng lai lịch.

Trong đó Hàn Phong không có bối cảnh, xuất phát từ Đa Tình Kiếm Phái bình thường.

Yến Phi Hoa xuất thân Cổ Kiếm Tông, đây là một trong ba đại kiếm phái của U Châu Tam, có thể nói sư môn nổi danh.

Những thiếu gia còn lại lai lịch kinh người, một là người của Vạn Kiếm Cung, một người khác là từ Vạn Kiếm Thần Điện, bối cảnh sâu đậm.

Nhưng mà U Châu tứ thiếu gia thì Hàn Phong vô cùng đa tình, bởi vì tu vị cao thâm, bề ngoài anh tuấn, cho nên chiếm được thanh danh đa tình kiếm.

Trên thực tế Hàn Phong chính là một tên dâm côn, nhưng mà người bình thường không dám trêu chọc, càng trêu chọc không nổi.

Cứ thế mãi dưỡng thành thói tự cho là đúng của Hàn Phong, tự đại cuồng vọng.

Cho rằng thiên hạ mỹ nữ đều thích chính mình, tuyệt đối không cự tuyệt mình.

Lúc này Hàn Phong gặp gỡ Lạc Ngọc Kiều cùng Tào Băng Oánh, cũng là tự phụ quá mức, cộng thêm lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn, nhận định chính mình chỉ cần dùng chút thủ đoạn là có thể ngoan ngoãn dọn dẹp hai nữ, ai ngờ lại gặp Ý Thiên phá hư chuyện tốt của hắn.

Binh khí ưu khuyết, thực lực mạnh yếu, đây là tiêu chuẩn bình thường.

Ý Thiên so sánh với Hàn Phong không có chiếm ưu thế chút nào, nhưng hắn vẫn không quan tâm.

Nhìn qua Lục ngọc Kiếm trong tay Hàn Phong, Ý Thiên sát khí không giảm, lãnh khốc nói: 

- U Châu kiếm thuật đệ nhất thiên hạ, nhưng không phải thiên hạ vô địch.

Một kiếm ngang trời, Ý Thiên triển khai công kích, uy lực hết sức kinh người, nhưng chỉ là chiêu thức thăm dò.

Hàn Phong ngạo nghễ nói: 

- U Châu kiếm thuật đã đệ nhất thiên hạ, tự nhiên sẽ là thiên hạ vô địch. Ngươi cô lậu quả văn, hôm nay cho ngươi mở mang tầm mắt.

Lóe lên sau đó Hàn Phong triển khai công kích rất nhanh, Lục Ngọc Kiếm trong tay chấn động cao tốc, kiếm quang dày đặc rít gào, có uy thế kinh hồn bạt vía, giết một người răn trăm người.


Những kiếm quang nhỏ vụn này uy lực kinh người, là nguyên lực của Hàn Phong chuyển hóa thành kiếm quang, trải rộng thiên địa, phân bố mỗi một tấc thời không, triển khai công kích Ý Thiên.

Tào Băng Oánh cùng Lạc Ngọc Kiều đặt mình trong bảo hộ của Hồng Vân Tráo, nhìn thấy kiếm quang dày đặc chạm vào kết giới của Hồng Vân Tráo sinh ra chấn động và rung động mạnh mẽ, làm cho hai nữ đứng không vững.

Ý Thiên không có tiên khí phòng ngự, chỉ dựa vào tiên kiếm phản kích, vô cùng bất lợi.

Cũng may Ý Thiên giác quan thứ sáu nhạy cảm, khác hẳn với thường nhân, hắn di động rất nhanh, kiếm quang không thể tới gần.

Xuyên thẳng qua từng đạo kiếm quang, quỹ tích di động của Ý Thiên đầy quái dị, nhìn như lộn xộn,trên thực tế lại có liên hệ với nhau.

Hàn Phong căn bản không đặt Ý Thiên vào mắt, hắn nhìn ra tu vị Thánh Hoàng của Ý Thiên, cho rằng không có chút uy hiếp nào với mình cả.

Gia tốc công kích, Hàn Phong phát ra kiếm quang trải rộng thiên địa, đang nhanh chóng buộc chặc, thu nhỏ phạm vi hoạt động của Ý Thiên.

- Tiểu tử, anh hùng cứu mỹ nhân phải dựa vào thực lực, không phải dũng khí. Hiện tại ngươi mở to mắt ra mà nhìn, xem ta tiễn ngươi quy thiên ra sao?

Thét dài một tiếng, Hàn Phong phóng lên trời, Lục Ngọc Kiếm trong tay xoay tròn, hóa thành một cột sáng thông thiên, ở giữa không trung nhanh chóng bành trướng biến lớn, bộc phát khí thế thái sơn áp đỉnh, làm cho thời không gần đó ngưng kết lại.

Từ xa nhìn lại, một cột sáng màu xanh trải rộng thiên địa, tản mát khí phách chấn nhiếp chư thiên, giống như thần vương hàng lâm.

Lạc Ngọc Kiều cùng Tào Băng Oánh đôi mắt đẹp mở to ra, trên mặt đầy kinh ngạc.

Tuy các nàng đã nghe đồn qua về U Châu tứ thiếu gia, nhưng cũng không nghĩ ra Hàn Phong có thực lực khủng bố như thế.

Giờ khắc này hai nữ bắt đầu lo lắng cho Ý Thiên, thần sắc trở nên khẩn trương mà lo nghĩ.

Cảm thấy được tình huống có biến, ánh mắt Ý Thiên càng âm trầm, tốc độ di chuyển càng lúc càng nhanh, trong ngàn vạn kiếm quang trói buộc, thân thể cũng dần dần thu nhỏ lại, tìm kiếm khe hở trong trung tâm kiếm quang, lần lượt tránh thoát công kích của Hàn Phong.

Đây là dây dưa không dứt, Ý Thiên lựa chọn phòng ngự mua dây buộc mình.

Hàn Phong tuy kinh ngạc tốc độ di chuyển của Ý Thiên, nhưng nhìn hắn tình thế bất lợi thì cười lạnh.

- Tốc độ thật sự rất nhanh ah, nhưng ngươi có thể chèo chống bao lâu? Ngươi đã bị bức vào tuyệt lộ, ta đúng là bội phục ngươi, vậy mà chọn dùng loại phương thức phòng ngự này.

Kiếm quang co rút lại và tỏa ra hào quang sáng ngời, hình thành khu vực kiếm quang chói mắt.

Không gian nơi này bị kiếm quang chiếm cứ, khe hở biến mất, Ý Thiên không có chỗ né tránh, phải chết không nghi ngờ.

Đây là sự thật không tranh giành, cho dù Ý Thiên cùng Hàn Phong hay là Lạc Ngọc Kiều cùng Tào Băng Oánh đều thập phần hiểu rõ.

Vì thế Hàn Phong thập phần đắc ý, Lạc Ngọc Kiều cùng Tào Băng Oánh lại vạn phần lo lắng.

Ý Thiên vẫn còn cố gắng cuối cùng, trước khi khe hở cuối cùng của kiếm quang bị bít lại đưa ra hạn độ di động lớn nhất.

Trong nháy mắt kiếm quang nhồi vào trong giao chiến, kiếm quang điệp gia bắt đầu đè ép cuộc chiến, dẫn phát kiếm quang va chạm, trở nên gay gắt, một quang cầu hủy diệt sắp hình thành.


Ngay vào thời điểm này giọng của Ý Thiên đột nhiên truyền vào trong tai của Hàn Phong, Lạc Ngọc Kiều, Tào Băng Oánh, mang theo sát khí băng hàn lãnh khốc.

- Ngươi cho rằng ta sẽ ngu xuẩn ép mình vào tuyệt cảnh sao? Ta chỉ dụ ngươi mắc lừa mà thôi.

Trong khi giao chiến, hào quang hình thoi sáng ngời xuất hiện trong kiếm quang, nó dùng phương pháp đặc thù xoay tròn, phát ra hào quang sáng gấp mười lần kiếm quang, cơ hồ khiến người ta không mở mắt ra được.

Hàn Phong kinh hãi, tức giận nói: 

- Đây là đồ chơi gì?

Ý Thiên cười lạnh nói: 

- Ta nói rồi, U Châu kiếm thuật đệ nhất thiên hạ, nhưng tuyệt không phải thiên hạ vô địch. Đây là Lục Hợp Đại Tiên Trận, nó đang thôn phệ kiếm quang của ngươi, hóa thành động ưực thúc dục trận pháp, do đó cho ngươi giáo huấn trí mạng.

Trong kiếm quang hình thoi lục giác xoay tròn, nhất chánh nhất phản, điên cuồng cắn nuốt kiếm quang, khiến cho hào quang của nó càng chói mắt.

Khi cường quang xuất hiện, hư không bắt đầu sụp đổ, từng tia chớp trong hư không giáng xuống hình thoi, mục tiêu tập trung Hàn Phong, trong nháy mắt hội tụ thành dòng nước lũ, hình thành một cột sáng chói mắt to lớn.

Sắc mặt Hàn Phong âm trầm, tay phải cầm cửu cấp tiên khí Lục Ngọc Kiếm thật chặt, dùng sức chém qua cột sáng lao tới gần.

Hào quang lóe lên, kiếm trụ và cột sáng giao hòa với nhau, lập tức dẫn phát nổ tung, Hàn Phong bắn bay ra ngoài..

Kêu rên một tiếng, tay phải của Hàn Phong vung vẩy thật nhanh, vô số kiếm khí giao thoa, lần lượt chém từng tia chớp đánh tới, dẫn phát nổ tung liên tục, Hàn Phong bị đánh bay ra xa.

Trong kiếm quang, hào quang lục giác hấp thu kiếm quang và càng sáng ngời, hình thể tăng vọt gấp mười lần, hóa thành một cái hình thoi lục giác cực lớn, không ngừng bay múa, phát ra vô số tia chớp, hooijtuj thành một cột sáng tập trung Hàn Phong, không ngừng tiến công hắn thật nhanh.

Mới đầu Hàn Phong bằng vào tu vị kinh người và tiên kiếm lần lượt đánh tan vô số thiên lôi đánh tới.

Nhưng khi hình thoi lục giác không ngừng bắn ra lôi điện thì không còn chút khoảng cách, khe hở nào cho Hàn Phong lợi dụng, hắn chịu áp lực thật lớn, làm cho hắn không có thời gian thở dốc, thể lực và tu vị giảm xuống nghiêm trọng, không chiếm được chút bổ sung nào cả.

Tình huống như vậy khiến cho Hàn Phong tức giận muốn chết, hắn cực lực muốn thoát khỏi khốn cảnh này, nhưng mà chỉ cần hắn dám phân thân thì hình thoi lục giác kia sẽ bắn ra vô số lôi điện đả thương trí mạng ngay.

Loại tia chớp này khiến cho cứu cấp tiên khí Lục Ngọc Kiếm trong tay của hắn không ngừng tỏa sáng, mỗi mỗi kiếm đâm ra dung hợp vô số kiếm quang tạo thành, uy lực kinh người, đối với bản thân Hàn Phong cũng tạo thành tổn thương thật lớn.

ơởi vì nguyên nhân này cho nên Hàn Phong không dám chủ quan, không thể qua loa, chỉ có thể tập trung toàn bộ tinh thần, toàn lực phòng ngự, căn bản không có chút cơ hội nghỉ ngơi.

Đây là công kích toàn diện mà Ý Thiên từ lúc bắt đầu đã tính toán tốt, hắn xem chuẩn nhược điểm Hàn Phong tự đại cuồng vọng, lợi dụng lách di động né tránh âm thầm bố trí Lục Hợp Đại Tiên Trận.

Đây là tiên trận mà Ý Thiên lĩnh ngộ trong Kỳ Môn Ngự Thiên, bên trong Kỳ Môn Ngự Thiên nó chỉ là loại tiên trận bình thường nhất, nhưng đối với cao thủ Vân Hoang đại lục mà nói lại có uy lực tuyệt luân.

Đương nhiên Vân Hoang đại lục điều kiện có hạn, muốn thúc dục tiên trận cũng khó khăn.

Ý Thiên bố trí Lục Hợp Đại Tiên Trận này chính là mượn nhờ lực công kích của Hàn Phong, mượn cửu cấp tiên khí Lục Ngọc Kiếm tỏa tiên linh chi khí ra, đây gọi là gậy ông đập lưng ông.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui