Thiên Thánh

Đoan Mộc Thanh Vân cười khổ, thở dài nói: 

- Nhân sinh mới, nói dễ vậy sao.

Mộ Dung Tiểu Dạ trầm ngâm nói: 

- Nếu ngươi không quên được, như vậy theo chúng ta rời đi, đi tìm Công Tôn Duy Ngã, đi tìm nhân sinh thuộc về ngươi.

Đoan Mộc Thanh Vân tâm thần chấn động, chần chờ một lát, lập tức thở dài một tiếng, gật đầu đồng ý.

Như thế cao thủ chủ yếu của Duệ Phong Lâu đều lựa chọn ơời đi, cũng thu thập đồ của mình.

Lý Nhược Nhiên cùng Nam Cung Uyển Nghi ngồi trong phòng, nói vấn đề riêng.

- Những người này có chtus không thích hợp lặn lội đường xa.

Nam Cung Uyển Nghi hỏi:

- Ngươi nói Nam Cung Vân cùng Bạch Phong?

Lý Nhược Nhiên khẽ thở dài: 

- Hai người này không có duyên với tiên đạo, những người khác tiên duyến sâu cạn không đồng nhất.

Nam Cung Uyển Nghi nói: 

- Vậy thì chờ sau khi rời khỏi, tìm nơi thích hợp dàn xếp bọn họ. Trước mắt chúng ta nên thương nghị một chút, sau khi rời khỏi Phi Vân thành thì chúng ta đi đâu?

Ý Thiên hành tung không rõ, Vân Hoang đại lục rộng lớn vô cùng, phải tìm Ý Thiên, đây chẳng khác gì chuyện mò kim đáy biển.

Lý Nhược Nhiên nói: 

- Trong cơ thể ta tiên khí Thanh Vân cùng tiên khí Hồng Trần của sư đệ là một đôi, có thể cảm ứng lẫn nhau. Trước mắt ta không cảm ứng được khí tức của sư đệ, nói rõ hắn đã chặt đứt liên hệ tiên khí. Chỉ cần ngày sau hắn thúc dục tiên khí Hồng Trần, ta có thể lập tức xác định phương vị của hắn. Hôm nay chúng ta nên đi Vân Châu, đó là nơi phồn hoa nhất của Vân Hoang nhưng cũng là nơi duy nhất trong Cửu Châu không thuộc về Bát Cực Thần Điện.

Nam Cung Uyển Nghi cân nhắc đôi chút, tiếp thu đề nghị của Lý Nhược Nhiên.

Một nén nhang trôi qua thật nhanh, mười hai cao thủ Duệ Phong Lâu tề tụ một đường, dưới sự dẫn dắt của Nam Cung Uyển Nghi cùng Lý Nhược Nhiên lặng lẽ rời khỏi Duệ Phong Lâu, rời khỏi Phi Vân thành, thẳng đến Vân Châu.

Thời điểm mười hai người Nam Cung Uyển Nghi vừa rời khỏi Duệ Phong Lâu đêm đó, Nam Cung thế gia đã phái cao thủ Vũ Đế đến Phi Vân thành, truy tra chuyện xảy ra vào ban ngày.

Thời điểm này Duệ Phong Lâu đã biến thành cái xác không, Nam Cung Uyển Nghi tung tích khong rõ, ai cũng không biết nàng rời đi hay là tao ngộ chuyện ngoài ý muốn.

Đối với chuyện này, Nam Cung thế gia tuyên bố truy tung lệnh, trong cả khu vực Nam Dương toàn lực điều tra tung tích của Nam Cung Uyển Nghi và với những người mất tích ở Duệ Phong Lâu, tất cả hoài nghi tập trung lên người Liệt Dương Thần Điện.


Trong vòng một ngày, Nam Dương phát sinh hai đại sự khiếp sợ thiên hạ, nhanh chóng truyền khắp thiên hạ, khiến cho các lộ cao thủ ở Vân Hoang Cửu Châu chú ý.

Ý Thiên thân phận thực lực khiến người ta khiếp sợ, mà Nam Cung Uyển Nghi và cao thủ Duệ Phong Lâu đột nhiên mất tích cũng khiến người ta kinh ngạc.

Dù sao Nam Cung Uyển Nghi là một trong Vân Hoang thập đại mỹ nữ, có được tu vị Vũ Đế, không phải người bình thường.

Buổi tối giờ hợi, Đạo Châu Tề quốc Nguyên Linh Sơn, một hồi cướp đoạt vẫn còn tiếp tục.

Vì cướp đoạt Ngũ Sắc Tiên Vân, các lộ cao thủ tề tụ ở Nguyên Linh Sơn, kết quả Ngũ Sắc Tiên Vân bởi vì quan hệ với Ý Thiên, nhập vào trong người của Duyến Y Mộng, khiến các lộ cao thủ uổng công.

Sau đó có người nhắm tới Thúy Ngọc Thiên Tham, một màn cướp đoạt mới diễn ra.

Đệ tử Kỳ Vật Phái nhân số phần đông, nhưng mà tu vị cũng không cao, tuy ra sức ngăn cản cũng không làm được cái gì.

Hắc Ngự Vương đệ phát hiện ra Huyền Linh động, các cao thủ khác cũng đuổi tới, lại bị trận pháp ở cửa động ngăn cản bên ngoài.

Thời điểm này chưởng môn Kỳ Vật Phái bế quan luyện đan là Linh Bảo đạo tôn đã nhận được tin tức, lập tức phái người ra ngoài cầu viện, cũng phân phó môn hạ đệ tử hết sức nỗ lực, không nên lỗ mãng liều chết.

Bên ngoài Huyền Linh động, cơ hồ tất cả người cướp đoạt tề tụ một chỗ, hình thành vòng vây hình cung, mật thiết lưu ý kết giới phòng ngự bên ngoài Huyền Linh động.

Đây là kết giới phòng ngự do trận pháp cấu thành, nếu không thể phá giải trận pháp, không cách nào đi vào.

Cao thủ Huyền Tinh Môn là Nhất Tinh đạo nhân đang cẩn thận nghiên cứu, thần sắc của lão ngưng trọng, xem ra nhất thời nửa khắc cũng không hiểu được trận pháp này.

Hắc Ngự Vương, Huyết Bào lão tổ, Diễm Sơn Song Tuyết đứng ở trước cửa động, tạo thành thế chân vạc.

Cao thủ Tử phủ, Cửu U Ma Thú Môn, Thuần Dương Đạo Phái cũng đứng vây bên ngoài, cùng các cao thủ khác tạo thành vòng vây, chiếm cứ địa hình có lợi cho mình.

Hắc Giáp Vương Xà thu nhỏ lại ngàn vạn lần, nằm trên vai của Hắc Ngự Vương.

Huyết Dực Thiên Ưng biến thành một con xích điểu chừng nắm tay, đứng trên vai của Diễm Sơn Song Tuyết Lục Dao.

Huyết Hoàn Thiên Ngô thu nhỏ thân thể. Nó bò lên người Huyết Bào lão tổ, nhìn qua rất giật mình.

Chờ đợi làm cho người ta lo lắng, các lộ cao thủ đều vô cùng bực bội.

Huyền Tinh Môn Nhất Tinh đạo nhân đứng ngẩn ngơ ở cửa động nửa giờ, kết quả không cách nào giải được kỳ trận ở cửa động.

Huyết Bào lão tổ tính tình thô bạo, quát:

- Vô dụng thì cút qua một bên, làm lãng phí thời gian và tinh lực của bản lão tổ.


Nhất Tinh đạo nhân giận mà không dám nói gì, ngoan ngoãn lui xuống.

Huyết Bào lão tổ hai mắt nhắm lại, Huyết Hoàn Thiên Ngô trên người đột nhiên biến lớn, cái râu thật dài của nó chạm vào kết giới, khiến cho ngọn núi chấn động, mặt đất run kịch liệt.

Mềm không được, Huyết Bào lão tổ chơi cứng.

Phòng ngự ở cửa Huyền Linh động tuy chắc chắn. Nhưng địa phương khác thì rất yếu.

Huyết Bào lão tổ mượn nhờ lực lượng cực lớn của Huyết Hoàn Thiên Ngô đánh sạt núi, xé mở Huyền Linh động.

Đến lúc đó một đạo linh quang bắn ra ngoài. Hóa thành nữ tử váy dài áo xanh.

Nàng có mái tóc xanh biếc, phối hợp thân hình nhỏ nhắn mê người, ngũ quan tinh xảo xinh đẹp, có thể nói giai nhân nhẹ nhàng, toàn thân tản mát khí tức thanh tú.

Đây là Thúy Ngọc Thiên Tham biến ảo mà thành. Chính là tiên sâm vạn năm, linh lực cường thịnh, tu vị tinh thâm.

Hắc Ngự Vương hét lớn một tiếng, Hắc Giáp Vương Xà trên vai phi thân lên, hóa thành vật to lớn, há miệng cắn Thúy Ngọc Thiên Tham.

Cùng lúc đó Huyết Dực Thiên Ưng cùng Huyết Hoàn Thiên Ngô đều nhanh chóng biến lớn, cùng Hắc Giáp Vương Xà triển khai tranh đoạt. Hắc Ngự Vương, Huyết Bào lão tổ, Diễm Sơn Song Tuyết cũng bay lên trời, cao thủ còn lại cũng tiến lên tranh giành, bắn vào giữa không trung, trước mặt ba hung thú tiến hành tranh đoạt sống chết.

Rất nhanh tiếng hét thảm truyền đến, có người trong quá trình tranh đoạt không cẩn thận chết trong miệng Hắc Giáp Vương Xà.

Sau đó lần lượt có người chết trong miệng của Huyết Hoàn Thiên Ngô, Huyết Dực Thiên Ưng. Thúy Ngọc Thiên Tham chính là tiên sâm vạn năm, cực kỳ linh tính, đối với ba đại hung thú cực kỳ kiêng kị, cũng không e ngại đám người khác.

Xuyên thẳng qua ba hung thú, Thúy Ngọc ( Thúy Ngọc Thiên Tham ) thân pháp nhanh nhẹn, lợi dụng tâm tính tranh đoạt lẫn nhau của ba hung thú, xảo diệu ứng đối các lộ cao thủ, vô cùng thành thạo.

Đệ tử Kỳ Vật Phái ở bên ngoài xem cuộc chiến, trong ánh mắt mang theo vẻ ái mộ, nhưng Thúy Ngọc chính là tiên sâm vạn năm, nếu có thể hợp thể song tu, không chỉ có thể nhấm nháp tư vị tuyệt mỹ, còn có tăng tu vị thực lực lên thật lớn, có hi vọng đột phá hạn chế, phi thăng tiên giới.

Điểm này người cướp đoạt hoàn toàn hiểu rõ, ai có thể chiếm cứ Thúy Ngọc, kẻ đó có thể cướp đoạt tiên duyên, có hi vọng phi thăng Tiên Giới.

Người tu đạo ở Đạo Châu khát vọng với tiên giới vượt xa Nam Dương cùng Vân Châu.

Vì cầu tiên duyến, bọn họ không tiếc tất cả, cướp đoạt là phương thức thường thấy nhất.

Huyết Bào lão tổ vẫn quan sát phản ứng của Thúy Ngọc, cũng tìm kiếm thời cơ.

Bên kia Diễm Sơn Song Tuyết sau khi ra tay thì Thúy Ngọc gia tốc né tránh, Huyết Bào lão tổ đột nhiên ra tay đánh lén, tay phải bắn ra một đạo hào quang đỏ sậm, mang theo huyết tinh đáng sợ.

Thúy Ngọc tâm thần chấn động, cảm nhận được khí tức nguy hiểm, thân thể lóe lên rồi biến mất, tránh né Huyết Bào lão tổ đánh lén, xuất hiện giữa không trung, rồi lại rơi vào vòng vây của cao thủ Cửu U Ma Thú Môn.


Lập tức cao thủ Tử phủ, Thuần Dương hai phái nhanh chóng tiến tới tranh đoạt, các loại pháp quyết thần kỳ giao thoa lẫn nhau, hình thành hào quang rực rỡ chói mắt, hội tụ vào chính giữa tỏa ra uy lực đáng sợ.

Trên gương mặt xinh xắn của Thúy Ngọc có một tia khổ sở và tức giận, nàng trời sinh tính nhu hòa, không thích tranh đấu, nhưng giờ phút này không có lựa chọn nào khác.

Lăng không xoay người, Thúy Ngọc quanh thân linh quang hội tụ, hình thành kết giới hình thói huyền diệu.

Kết giới này không giống bình thường, thuộc về tiên linh kết giới, lập tức phá tan công kích địch nhân, đánh bay mười cao thủ của Cửu U, Tử phủ, Thuần Dương ba phái ra bên ngoài.

Mà sau đó kết giới tan vỡ, Hắc Ngự Vương đột nhiên xuất hiện trước mặt Thúy Ngọc, phải tay cầm một tấm gương màu đen quỷ dị.

Thúy Ngọc thấy thế cả kinh, bật thốt lên nói: 

- Hắc Ngọc Huyền Sát Kính!

Hắc Ngự Vương cười hắc hắc nói: 

- Hiểu là tốt rồi, đây chính là Huyền Sát Kính chuyên đối phó linh vật như ngươi, ngươi nên ngoan ngoãn thừa nhận số phận đi.

Nói xong Hắc Ngự Vương thúc dục Hắc Ngọc Huyền Sát Kính, mặt kính có hắc quang chuyển động, cấu thành một cái Huyền Linh Tỏa Hồn Trận, bắn ra một đạo hắc quang.

Thúy Ngọc hết sức e ngại hắc quang này, dùng tốc độ nhanh nhất toàn lực tránh né, tình huống nguy hiểm mà chật vật.

Nhưng mà vào lúc này đột nhiên trên không Nguyên Linh Sơn có hào quang lóe ra, hai đạo thân ảnh lăng không hiện ra.

Sau một khắc một đạo kiếm quang vạch phá chân trời, xuất hiện bên người Thúy Ngọc, vừa vặn nghênh tiếp Hắc Ngọc Huyền Sát Kính bắn ra Huyền Linh Tỏa Hồn Trận của Hắc Ngự Vương.

Một tiếng giòn vang, thân thể Hắc Ngự Vương chấn động, giận dữ hét: 

- Người nào dám phá hỏng chuyện tốt của bổn vương, ta muốn giết ngươi.

Huyết Bào lão tổ, Diễm Sơn Song Tuyết, Tử phủ, Thuần Dương Cửu U các cao thủ tranh giành kịch liệt, trong nháy mắt ngăn cản đường đi của Thúy Ngọc, căn bản không quan tâm người vừa xuất hiện, hoàn toàn đặt tâm tư lên người Thúy Ngọc Thiên Tham, muốn cướp nàng tới tay đầu tiên.

Giữa không trung, đột nhiên xuất hiện hai thân ảnh một nam một nữ, dĩ nhiên chính là Long Dao Châu cùng Hoa Thiên Vũ.

Vừa rồi chính là Hoa Thiên Vũ ra tay ngăn cản Hắc Ngự Vương công kích, hắn chính là viện binh mà chưởng môn Kỳ Vật Phái Linh Bảo đạo tôn nói.

Thì ra Kỳ Vật Phái cùng U Châu Vạn Kiếm Cung quan hệ mật thiết, âm thầm luyện chế đan dược cho Vạn Kiếm Cung, cho nên mỗi khi Kỳ Vật Phái phát sinh nguy hiểm thì Vạn Kiếm Cung đều phái cao thủ ra tương trợ.

Lúc này đây Hoa Thiên Vũ vừa vặn trở về, nhận được thông tri của Vạn Kiếm Cung cho nên đi tới đây.

Mà Long Dao Châu sau khi biết chuyện của Ý Thiên thì nhanh chóng từ xích vân sa mạc chạy về Phi Vân thành, phát hiện Duệ Phong Lâu đã người đi nhà trống, cùng Hoa Thiên Vũ kết bạn rời đi, tìm kiếm tung tích Ý Thiên khắp nơi.

Hôm nay Hoa Thiên Vũ nhận được mệnh lệnh, Long Dao Châu cũng cùng đi theo, song song xuất hiện tại Đạo Châu Tề quốc Nguyên Linh Sơn, nhìn thấy nhiều cao thủ cướp đoạt Thúy Ngọc Thiên Tham.

Thấy tình thế Thúy Ngọc nguy cấp, Hoa Thiên Vũ lóe lên và kiếm tiên trong tay gào thét, vô số kiếm quang tung hoành thiên địa, khuếch tán ra bốn phía, làm cho các lộ cao thủ nhao nhao lui về phía sau.

Diễm Sơn Song Tuyết, Lục Dao trừng mắt Hoa Thiên Vũ, chất vấn: 


- Người nào dám chen vào một cước?

Lục Dao là mẫu thân của Trần Phương, một thân quần áo trắng, dáng người đầy đặn mê người, nhìn qua chừng hai mươi sáu tuổi, có bộ dáng thùy mị mê người của thiếu phụ.

Trần Phương mười bảy mười tám tuổi, xinh đẹp khả nhân, hai mẫu nữ đều mặc quần áo trắng, cùng cách ăn mặc, người không biết tình hình còn cho rằng đây là hai tỷ muội.

Hoa Thiên Vũ nhìn qua mọi người tại đây, cười lạnh nói: 

- Ta chính là U Châu Hoa Thiên Vũ, đệ tử Vạn Kiếm Cung. Các ngươi nên đi đi, nếu không chính là địch của Vạn Kiếm Cung.

Hắc Ngự Vương cười nói: 

- Xú tiểu tử muốn anh hùng cứu mỹ nhân, ngươi còn chưa có tư cách.

Hoa Thiên Vũ nói: 

- Ngươi sai rồi, ta không phải anh hùng cứu mỹ nhân, là phụng mệnh đến đây hiệp trợ Kỳ Vật Phái khu trục cường địch. Ta hiện tại khuyên các vị, hiện tại rời khỏi còn không muộn, nếu không hối hận không kịp.

Huyết Bào lão tổ cười to nói: 

- Chỉ là đệ tử Vạn Kiếm Cung, lại dám cuồng vọng như thế, quả thực chính là tìm chết.

Hoa Thiên Vũ lãnh khốc nói: 

- Coi rẻ người của bổn cung, chắc chắn sẽ bị nghiêm trị.

Trường kiếm vung lên, kiếm khí thành mây, gào thét chói tai vang vọng mỗi tấc không gian, đó là kiếm khí cắt thời không tạo thành.

Huyết Bào lão tổ khinh thường nói: 

- Chỉ là kiếm khí, làm gì đủ gây sợ?

Huyết Bào lão tổ tay phải vung lên, trong bầu trời đêm xuất hiện một huyết thủ ấn cực lớn, ẩn chứa khí huyết sát vô cùng đáng sợ đánh vào đầu của Hoa Thiên Vũ.

Hoa Thiên Vũ không tránh không né, trường kiếm trong tay bay lên trời, lập tức tăng vọt trăm ngàn lần, hóa thành một thanh cự kiếm chống trời, nó lại xoay tròn và bắn ra ngàn vạn đạo kiếm quang, dưới sự khống chế của Hoa Thiên Vũ một kiếm chém thẳng vào huyết thủ ấn, đánh vào người của Huyết Hoàn Thiên Ngô, đánh thân hình to lớn của nó rơi xuống, đánh lún vào trong bùn đất.

Kết quả như vậy khiến ngươi ta khiếp sợ, các lộ cao thủ đều hoảng sợ thất sắc, dường như không ngờ Hoa Thiên Vũ có tu vị thực lực như vậy.

Huyết Bào lão tổ quát: 

- Ta muốn giết ngươi!

Bốn phía, các cao thủ còn lại nhắm thẳng vào Thúy Ngọc, triển khai cướp đoạt cùng công kích.

Hoa Thiên Vũ thấy những người này không đặt hắn vào trong mắt, trong nội tâm hết sức tức giận, lúc này hét lớn một tiếng, thi triển Thiên Tinh Thất Tuyệt Kiếm Trận.

Đây là một trong ba đại kiếm trận tuyệt thế của Vạn Kiếm Cung, do bảy tòa kiếm trận tổ hợp mà thành, hội tụ thành Bắc Đấu Thất Tinh trận.

Mỗi một tòa kiếm trận có hơn mười vạn đạo kiếm quang tạo thành trận pháp, bảy tòa kiếm trận tổng cộng có hơn trăm vạn đạo kiếm quang, có thể nói giăng khắp nơi, mũi nhọn lăng lệ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui