Quang nhận đỏ thẫm này chính là nguyên lực áp súc cao độ mà thành, tần suất chấn động tăng lên mười vạn lần, có lực phá hoại và hủy diệt rất mạnh.
Lực lượng đáng sợ như thế đánh lên người của Ý Thiên, thân thể của hắn nổ tung, hóa thành bụi phấn.
Một khắc này cao thủ Duệ Phong Lâu hét lên như điên, ai cũng không muốn tiếp nhận.
Bạch phát kim đồng một kích đắc thủ, trong nội tâm tức giận giảm nhiều, giọng căm hận nói:
- Tiểu tử ngươi còn không chết sao?
Người xem bốn phía chú ý mật thiết, đang đưa mắt dò xét tung tích của Ý Thiên, lại không có chút thu hoạch nào cả.
Nhưng mà thời điểm cao thủ Duệ Phong Lâu tuyệt vọng, trong hư không có một tia lửa hiện ra, ngọn lửa tràn ngập sinh cơ.
Lục Vũ thấy thế, lớn tiếng nói:
- Coi chừng, tiểu tử kia còn chưa chết, hắn có sinh mạng chi hỏa.
Bạch phát kim đồng cùng Chương Thải Phượng nghe vậy sững sờ, song song nhìn qua ngọn lửa kia, trong ánh mắt đầy tham lam.
Ánh sáng nhạt lóe lên, ngọn lửa tự động biến lớn, trước ánh mắt của mọi người, Ý Thiên trọng sinh thần kỳ.
Bạch phát kim đồng hai mắt nhắm lại, trầm giọng nói:
- Tiểu tử, xem ra ta đã xem thường ngươi.
Ý Thiên khí sắc không được tốt, cười lạnh nói:
- Hiện tại ngươi mới ý thức được chẳng phải quá muộn sao?
Chương Thải Phượng nói:
- Đừng nói nhảm với hắn, tốc chiến tốc thắng, giải quyết cho xong.
Hai tay bắt quyết, Chương Thải Phượng tiếp tục thúc dục hư ảnh thần điện, nó lại hiện thân phía chân trời, chấn nhiếp vạn vật.
Bạch phát kim đồng lao tới, cười lạnh nói:
- Tiểu tử, vừa rồi ngươi may mắn đào thoát, lúc này ta sẽ tự tay tiễn ngươi đi.
Hư ảnh Liệt Dương Thần Điện bao phủ xuống, bạch phát kim đồng có thể dễ dàng điều động thiên địa nguyên khí ở nơi này, dùng để tiến công.
Phương diện này bạch phát kim đồng chiếm cứ ưu thế rõ ràng, Ý Thiên thiếu thiên thời địa lợi, tình huống thập phần bất lợi.
Hai mắt nhắm lại, Ý Thiên tập trung thân ảnh bạch phát kim đồng, quanh thân sinh ra quang mang tử hồng sắc, lóe lên giống như hô hấp, không bàn mà hợp ý Âm Dương chi đạo.
Giờ khắc này Ý Thiên thúc dục Xích Âm Tử Dương Quyết, dẫn đạo thiên địa âm dương chi khí, dung nhập trong vạn vật.
Bởi vì hư ảnh Liệt Dương Thần Điện cho nên Ý Thiên muốn câu thông thiên địa vạn vật chi lực thập phần không dễ, cho nên Ý Thiên thi triển ra Xích Âm Tử Dương, dẫn đạo thiên địa âm dương chi khí, mặc dù không vạn vật chi lực phụ trợ, cũng có thể từ trong hư không thu lấy Âm Dương chi lực, hữu hiệu phát ra hiệu quả tăng phúc rất mạnh.
Nhìn qua trên người Ý Thiên có tử hồng sắc quang mang, nữ tử áo trắng ở giữa không trung kinh ngạc và có cảm giác quen thuộc, chuyện này khiến cho nàng kinh ngạc, không hiểu nổi đây là vì cái gì.
Bạch phát kim đồng tập trung thân ảnh Ý Thiên, nhìn qua tử hồng sách quang mang kia thì kinh nghi nói:
- Xích Âm Tử Dương Quyết? Điều này sao có thể!
Ý Thiên phản nói:
- Chuyện không có khả năng biến thành có khả năng, đã nói lên có một số việc đã nhất định. Đến đây đi, điên đảo âm dương, càn khôn duy ngã!
Hai tay bấm quyết, Ý Thiên vừa thúc dục Xích Âm Tử Dương Quyết, vùa thúc dục Thiên Tâm Thần Dục, Vạn Vật Vô Cực, dung hợp tu vị cả đời vào một điểm, đạt tới hiệu quả tốt nhất.
Lúc này bạch phát kim đồng tiến tới, Ý Thiên không có né tránh, tay trái chém ra một chưởng, lòng bàn tay hắc mang lập loè, một chữ 'diệt' to lớn đón gió lớn lên, nghênh tiếp bạch phát kim đồng công kích.
Trong nháy mắt hỏa diễm và chữ 'diệt; gặp nhau, thuộc tính đối lập cho nên hai lực lượng này nổ tung, một lần hành động nổ bay bạch phát kim đồng.
Sau đó Ý Thiên triển khai ý niệm tiến công, rất nhanh điều chỉnh ý niệm đạt tới hai tức, muốn tiêu diệt bạch phát kim đồng.
Nhưng mà Ý Thiên suy nghĩ mặc dù không tệ, nhưng dù sao bạch phát kim đồng cũng là cao thủ Ảnh Đế, thân thể rèn luyện vô cùng kinh người, phương diện phòng ngự tinh thần không kém, tuy bị trọng thương cũng không có lập tức tử vong.
Chương Thải Phượng lúc này hai tay đẩy ra, hư ảnh thần điện sau lưng giống như thái sơn bay thẳng tới chỗ Ý Thiên, khí phách chấn nhiếp chư thiên khiến Ý Thiên liên tiếp lui về phía sau, thân thể không ngừng run rẩy, khóe miệng máu tươi tuôn ra.
Thời điểm này Lục Vũ cảm thấy thời cơ đã đếnnhìn Phượng Hoàng Thần nữ Cổ Nhược Vân bay lên giữa không trung, nói:
- Thời cơ đã tới, chúng ta liên thủ một kích, nhất định có thể đánh chết hắn.
Phượng Hoàng Thần nữ Cổ Nhược Vân chần chờ, nói:
- Ta bị thương rất nặng, chỉ sợ ra tay cũng không giúp đỡ được cái gì, ngươi...
Lúc này nữ tử áo trắng nói:
- Tỷ tỷ có thương tích không tiện, ta ra tay thay ngươi.
ánh mắt Cổ Nhược Vân khẽ biến, nói:
- Muội muội...
Nữ tử áo trắng buông Phượng Hoàng Thần nữ ra, thân thể lóe lên tớisau đó cùng Lục Vũ công kích Ý Thiên.
Một khắc này Ý Thiên đối mặt hư ảnh Liệt Dương Thần Điện áp tới, không dám buông lỏng.
Thời điểm nữ tử áo trắng cùng Lục Vũ tiến công, chọn thời cơ rất đúng.
Lục Vũ lăng không bay lên, thi triển hồn tiễn, bắn thẳng vào đầu Ý Thiên.;
Nữ tử áo trắng thì phiêu nhiên bay lên, tay phải vung nhẹ lên hư không, một đạo kiếm quang xé rách hư không hiện ra, bắn thẳng vào ngực Ý Thiên.
Cảm thấy được nguy hiểm trước mắt, Ý Thiên đáy mắt mang theo vẻ đau đớn, lúc kiếm quang tới bên người, thân hình đột nhiên nghiền nát, trốn vào hư không.
Đến lúc đó Chương Thải Phượng cảm giác áp lực giảm nhẹ, nhắc nhở:
- Mọi người cẩn thận, tiểu tử này...
Đang nói, nữ tử áo trắng kinh hãi thét lên, thân thể bị lập tức bay ngược ra sau, trong miệng giận dữ hét:
- Trả thần kiếm cho ta.
Bạch phát kim đồng ngắm nhìn bốn phía, quát:
- Tiểu tử, có giỏi đừng trốn, ngươi không phải muốn giết ta sao, đến đây đi.
Ánh sáng nhạt lóe lên, Ý Thiên xuất hiện giữa không trung, đứng cách bạch phát kim đồng hơn mười trượng, trong ánh mắt lộ ra thân quang lãnh khốc.
Phượng Hoàng Thần nữ Cổ Nhược Vân phi thân tới chỗ nữ tử áo trắng, nói:
- Muội muội, ngươi không sao chớ?
Nữ tử áo trắng nói:
- Ta không sao, hắn cướp kiếm của ta, ta nhất định phải đoạt lại.
Phượng Hoàng Thần nữ an ủi:
- Đừng nóng vội, tỷ tỷ nhất định giúp ngươi đoạt lại. Nhưng mà trước khi động thủ, chúng ta nên hiểu chi tiết của kẻ này, bằng không thì gặp nhiều thua thiệt.
Nữ tử áo trắng vô cùng vội vàng, nhưng lại bị Phượng Hoàng Thần nữ Cổ Nhược Vân ngăn lại, không cho nàng hành động thiếu suy nghĩ.
Một kiếm trong tay, Ý Thiên đứng ngạo nghễ giữa không trung, thân thể lập tức trở nên lãnh khốc.
Nhìn qua bạch phát kim đồng, Ý Thiên lãnh khốc nói:
- Trước khi chết có di ngôn gì, hiện tại không nói thì chậm đấy.
Bạch phát kim đồng cuồng tiếu nói:
- Di ngôn! Ta nhìn ngươi là bị điên rồi, trong trạng thauis này ngươi có thể làm gì được ta sao?
Ý Thiên cười lạnh nói:
- Ngươi có thể tiếp một chiêu này của ta thì ta sẽ dâng đầu của mình cho ngươi. Không chỉ là ngươi, ngay cả Chương Thải Phượng, Lục Vũ cũng tính vào đó. Một chiêu này ta nếu không giết được ba người các ngươi, ta sẽ tự dâng đầu ra.
Ý Thiên nói lời này vô cùng cuồng vọng, thần sắc Ý Thiên vô cùng nghiêm túc, ai cũng không dám nói hắn đang nói đùa.
Bạch phát kim đồng tâm thần chấn động, cảm giác vô cùng bất an xông thẳng lên đầu, hắn cảm ứng được cái gì đó.
Thời điểm này Chương Thải Phượng cùng Lục Vũ cũng cảm ứng được dấu hiệu điềm xấu, trao đổi ánh mắt với nhau, ba đại cao thủ nhanh chóng tụ hợp, thấp giọng thương lượng.
Ý Thiên đứng ngạo nghễ giữa không trung, cũng không nhúng tay vào, ánh mắt nhìn qua nữ tử áo trắng, vẻ mặt đau đớn.
Cao thủ Duệ Phong Lâu nhìn chằm chằm vào thân ảnh Ý Thiên, biểu lộ khác nhau, nhưng điểm giống nhau là ai cũng lo lắng.
Nữ tử áo trắng nhìn qua Ý Thiên, khẽ nói:
- Thật cuồng vọng, ngươi đúng là không xem ai ra gì.
Phượng Hoàng Thần nữ Cổ Nhược Vân cười khổ nói:
- Ta trước đó cũng nghĩ như ngươi, cảm thấy hắn cuồng vọng tự phụ, nhưng hôm nay nhìn qua hắn còn đáng sợ hơn những gì chúng ta nhìn nhiều. Trước mắt hắn đám đánh cược sinh tử, tất nhiên có nắm chức tuyệt đối, nếu không hắn sẽ không cuồng vọng tự phụ như vậy.
Nữ tử áo trắng nghe vậy không nói, người xem cuộc chiến cũng khó hiểu.
Đến giờ này khắc này, Ý Thiên còn có tuyệt chiêu gì, dám tuyên bố một chiêu đánh chết ba đại cao thủ?
Bạch phát kim đồng chính là cao thủ Ảnh Đế, Chương Thải Phượng tu vị mặc dù không có đề cập, nhưng đoán chừng cũng là cao thủ Huyễn Đế, cộng thêm một Nguyên Đế Lục Vũ, Ý Thiên nói một chiêu có thể giết ba cao thủ của Liệt Dương Thần Điện sao?
Suy đoán này xuất hiện trong lòng của mọi người, đây là thời khắc sắp nhìn thấy kết quả.
Rốt cuộc Ý Thiên có thủ đoạn gì, có thể một chiêu đánh chết ba đại cao thủ?
Là hắn cuồng ngôn vọng ngữ, hay hắn thật có nắm chắc?
Tất cả chờ đợi thời gian công bố.
Mọi người ở đây lén nghị luận, tất cả tự suy đoán, Chương Thải Phượng cũng mở miệng đánh phá trầm mặc.
- Tốt, chúng ta đánh cược với nhau, nhìn ngươi có bổn sự gì, lại dám nói bừa một chiêu đánh chết chúng ta.
Bạch phát kim đồng lãnh khốc nói:
- Tiểu tử, lúc này chúng ta một chiêu phân thắng bại, ngươi có di ngôn gì không?
Ý Thiên cười lạnh nói:
- Muốn biết, ngươi cứ ở địa ngục cơờ đi, vượt qua ngàn vạn năm, ngươi có lẽ có thể nhìn thấy ta. Hiện tại, ngươi nên hít thở nhiều vào một chút, sau đó sẽ không có cơ hội đâu.
Lục Vũ quát:
- Cuồng vọng, chúng ta không thể không giết ngươi.
Chương Thải Phượng nói:
- Đừng nói nhảm với hắn, chúng ta bắt đầu đi.
Bay lên trời, Chương Thải Phượng toàn lực thúc dục pháp quyết, bắt liên lạc với Liệt Dương Thần Điện, hư ảnh thần điện phóng lên cao, do đó sinh ra uy nghiêm vô thượng
Mặc dù chỉ là hư ảnh Liệt Dương Thần Điện, nhưng nó ẩn chứa thần uy vô thượng, có thể chấn nhiếp thiên địa, đông cứng thời không, cũng tạo thành ảnh hưởng lớn với Ý Thiên.
Bạch phát kim đồng nhìn qua Lục Vũ, ý bảo hắn nên tiến công trước.
Lục Vũ không dám lãnh đạm, nguyên thần còn sót lại trong người lại một lần nữa thi triển hồn tiễn, đây là tiến công rất lợi hại.
Đương nhiên, Lục Vũ lúc thi triển hồn tiễn cũng dung nhập pháp quyết truyền thừa từ Liệt Dương Thần Điện, hội tụ tu vị cả đời tiến công.
Ý Thiên bất vi sở động, hắn chỉ lạnh lùng nhìn qua bạch phát kim đồng, đang chờ hắn tiến công.
Bạch phát kim đồng sắc mặt vẻ lo lắng, hắn từ trong ánh mắt Ý Thiên nhìn thấy giết chóc, nhìn thấy lãnh khốc, điểm này khiến hắn không được tập trung, trong nội tâm bay xuất hiện cảm giác cực độ bất an.
Gầm nhẹ một tiếng, bạch phát kim đồng áp chế bất an trong lòng, lạnh lùng nói:
- Tiểu tử, nhìn rõ ràng, đây là Liệt Dương Thần Điện Liệt Dương Thiên Cương, ngươi an tâm chịu chết đi.
Bạch phát kim đồng lao lên cao, xoay tròn đứng giữa không trung, hỏa diễm vờn quanh thân thể, lập tức biến thành hào quang, hóa thành quang cầu cực nóng, giống như mặt trời, tản mát uy lực đốt cháy mọi thứ.
Quang cầu lơ lửng trên đỉnh đầu Ý Thiên, lại hòa hợp với hư ảnh thần điện trên đầu Chương Thải Phượng, khí mạch tương liên.
Đến lúc đó thiên địa chấn động, trong hư không vạn vật bị hắn ảnh hưởng, bắt đầu có quy luật vận chuyển, khiến cho hiện tượng thiên văn dị biến, thời không rung chuyển, vô số lực lượng không ngừng hội tụ, tác dụng lên người Ý Thiên.
Giữa không trung, quang cầu và hư ảnh thần điện lập lòe, quang cầu tản mát ánh sáng nóng rực, khiến cho thần điện dần dần từ hư hóa thật, phát ra khí thế mạnh mẽ gấp đôi, do đó sinh ra uy nghiêm chấn nhiếp muôn đời.
Trong hoàn cảnh này, tâm thần người xem cuộc chiến chấn động, cả đám hoảng sợ biến sắc, cuối cùng cảm nhận được uy nghiêm của Liệt Dương Thần Điện.
Duệ Phong Lâu bên này, đám người Nam Cung Uyển Nghi, Từ Nhược Hoa, Nam Cung Vân, Tiêu Minh Nguyệt, Lan Hinh không ai không thất kinh, ánh mắt lo lắng nhìn qua Ý Thiên giữa không trung, hận không thể mang tất cả lực lượng hội tụ lên người của hắn, giúp hắn vượt qua cửa ải khó lần này.
Xa xa, thần sắc Tử Hoa thánh nữ sa sút, đáy mắt hiện ra một tia tiếc hận, ánh mắt phức tạp nhìn qua Ý Thiên, dường như đang định nói cái gì đó.
Giữa không trung, Phượng Hoàng Thần nữ Cổ Nhược Vân ánh mắt quái dị, lôi kéo nữ tử áo trắng không ngừng lui ra phía sau, tránh xa khu vực giao chiến.
Người xem giao chiến còn lại như Ứng Thải Liên, Hoa Vô Khuyết, Hà Hiển, Trường Không Vô Kỵ, Hứa Hồng Ảnh, Mộ Dung thế gia biểu lộ khác nhau, hoặc phẫn nộ, hoặc tiếc hận, nhiều người thở dài tiếc hận
Giờ khắc này, tất cả mọi người ánh mắt tập trung lên người Ý Thiên, ngàn vạn cảm xúc tề tụ một thân, đang chờ kết quả cuối cùng.
Ý Thiên mặt không biểu tình, tử hồng sắc quang mang trên người lập lòe, trong mắt mang theo lãnh khốc, hờ hững, chấp nhất, đang yên lặng thừa nhận áp lực từ thiên địa này.
Nhìn qua từ xa, trên người Ý Thiên có hào quang tử hồng sắc vô cùng quái dị, lóe lên giống như hô hấp, dẫn đạo thiên địa mạch động, vẫn bị hư ảnh thần điện của Chương Thải Phượng và bạch phát kim đồng phát ra Liệt Dương Thiên Cương áp chế.
Mỗi một lần hào quang tử hồng sắc trên người Ý Thiên khuếch tán ra ngoài một tấc cũng sẽ bị hư ảnh thần điện áp chế lui ra phía sau chừng ba thốn, so sánh thì tình huống của Ý Thiên thập phần không xong, chỉ qua một lát đã thấy thân thể của hắn run rẩy, dường như chịu không nỗi, khóe miệng máu tươi ứa ra.
Lục Vũ lúc này chuẩn bị đã xong, nguyên thần hóa thành một mũi tên ánh sáng quay chung quanh quang cầu của bạch phát kim đồng, hấp thu chí dương chí cương chi lực của nó, dùng gia tăng uy lực bản thân, vẫn tập trung Ý Thiên, đang tìm kiếm thời cơ ra tay tốt nhất.
Chương Thải Phượng nhìn qua Ý Thiên, vẫn tiếp tục nhìn qua Ý Thiên bị hư ảnh thần điện trấn áp, cười lạnh nói:
- Tiểu tử, ngươi không phải cuồng ngôn nói một chiêu có thể đánh chết ba người chúng ta hay sao? Hiện tại sao không thấy ngươi cao ngạo như trước vậy?
Chương Thải Phượng cùng bạch phát kim đồng hai đại cao thủ dung hợp lực lượng với nhau, hội tụ uy lực của thần điện hư ảnh cùng Liệt Dương Thiên Cương vẫn khống chế khu vực này, Ý Thiên chính là cá trong chậu, tràn ngập nguy cơ.
Điểm này mọi người ở đây nhìn rõ mồn một, lòng dạ biết rõm, nhưng có một người không hiểu rõ, Ý Thiên biết rõ sẽ có kết quả này, vì sao còn muốn cuồng ngôn làm càn, tuyên bố một chiêu giết ba cao thủ?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...