Tại Phi Vân thành trên luận võ trên đại hội, gia chủ Mộ Dung thế gia Mộ Dung Thiên Tung đầu nhập vào thế lực Phi Phàm công tử.
Sau đó xuôi nam vào xích vân sa mạc, Mộ Dung Tiểu Dạ nói cho Ý Thiên, Mộ Dung Thiên Tung suất lĩnh Mộ Dung Xuyên cùng xuôi nam truy tìm Vi Tinh
Nghi, nhưng mà Ý Thiên không gặp được Mộ Dung Xuyên và Mộ Dung Thiên
Tung.
Hôm nay Mộ Dung Xuyên chết trong cung điện ở Tử Vong Chi Thành, nói rõ
Mộ Dung Thiên Tung cũng tới, nhưng tạm thời không biết hắn ở đâu.
Ý Thiên dừng lại một lát, lập tức chợt lóe lên, vừa vặn nhanh chóng rút kiếm chém vào thi thể Mộ Dung Xuyên... Bị kiếm khí chém trúng nên thi thể biến thành bụi phấn.
Khoan thai quay người, Ý Thiên đã sớm nhận được có người đánh lén, cười nói:
- Ta cũng không có lòng hại ngươi, ngươi lại muốn tự tìm đường chết, thật sự là ý trời.
Ý Thiên nhìn cách đó ba trượng, Vô Ảnh Kiếm Hướng Nam Thiên sắc mặt lo lắng nhìn qua Ý Thiên, khóe miệng có máu tươi tuôn ra, ánh mắt cuồng loạn giống như bị cái gì đó kích thích.
Gầm nhẹ một tiếng, Hướng Nam Thiên tru lên giống như dã thú, điên cuồng công kích Ý Thiên, chiêu thức hơi mất trật tự, nhưng kiếm khí lại vô cùng lợi hại, tới mức khiến thời không vặn vẹo.
Ý Thiên hơi ngoài ý muốn, nhưng lại không tránh không né, tay phải lăng không vung lên, một khí túc vô hình bao phủ lấy hắn, lập tức đông cứng thân thẻ của hắn lại.
Nhìn qua hai mắt Hướng Thiên Nam, Ý Thiên ý định đọc trí nhớ của hắn, từ đó hiểu được chuyện xảy ra trong đại điện này.
Thế nhưng mà làm cho Ý Thiên không nghĩ tới đầu óc của Hướng Nam Thiên hỗn loạn, tràn ngập giết chóc cùng cuồng bạo, căn bản không có tin tức gì cả.
Chần chờ một lát, Ý Thiên hút Hướng Nam Thiên vào trong nhẫn trữ vật, chuẩn bị đưa cho nữ nhân bên ngoài, giúp các nàng tăng tu vị.
Sau đó Ý Thiên bắt đầu tìm kiếm khí tức cuối cùng, phát hiện khí tức kia di động rất nhanh, đang cải biến phương vị.
Rất hiển nhiên chủ nhân khí tức kia phát hiện được Ý Thiên tồn tại, đang toàn lực lảng tránh.
Ý Thiên cười quái dị, thân thể lóe lên rồi biến mất, nháy mắt sau đó tiến tới gần đạo khí tức kia..
Hơi dừng một chút, thân ảnh kia di động rất nhanh, dĩ nhiên đã bạo lộ thân phận.
Ý Thiên theo sát phía sau, triển khai chặn đường, lập tức ngăn cản người nọ.
- Dương Viêm, không thể ngờ chúng ta lại gặp nhau ở đây, xem ra đúng là oan gia ngõ hẹp.
Nhìn chằm chằm vào Ý Thiên, Dương Viêm vẻ mặt cảnh giác, giọng căm hận nói:
- Nam Cung Phi Vũ, ngươi đừng vội đắc ý, bổn công tử không sợ ngươi?
Ý Thiên khẽ cười nói:
- Không sợ? Thực? Ta nên thử xem.
Đồng tử Dương Viêm co rút lại, quát:
- Đứng lại, ngươi dám tiến lên là ta không khách khí đâu.
Ý Thiên cười to nói:
- Ngươi không phải không sợ sao? Tại sao biến sắc như thế?
Dương Viêm khó thở, nổi giận tiêu:
- Ngươi dám giết ta, Huyền Dương Cung nhất định sẽ không bỏ qua cho ngươi.
Ý Thiên khẽ nói:
- Đáng tiếc Dương Tông Thánh không ở chỗ này, nếu không ta ngay cả hắn cũng tiêu diệt luôn.
Dương Viêm quát:
- Ngươi dám.
Ý Thiên lãnh đạm nói:
- Ta có gì không dám?
Trong lời chất vấn, thân thể Dương Viêm chấn động, vốn định thối lui ra phía sau nhưng lại ngã xuống, máu tươi trong miệng bắn ra ngoài, hắn kêu lên thê lương thảm thiết.
Qua một thời gian ngắn, tu vị của Dương Viêm tiến triển kinh người, vậy mà đã là Huyền Hoàng, nhìn ra được Huyền Dương Cung tận lực tài bồi người này.
Nhưng hiện tại Dương Viêm gặp gỡ Ý Thiên xem như hắn tận số rồi.
Tuy nhiên Dương Viêm tu vị tăng vọt, nhưng cho dù như thế nào cũng không bằng tu vị của Ý Thiên.
Cánh tay phải vung khẽ, Ý Thiên lăng không định trụ thân hình của Dương
Viêm, ngón tay vung vẩy, Dương Viêm kêu lên thê lương thảm thiết.
Ý Thiên phế tứ chi của Dương Viêm, lập tức kéo hắn tới gần, chuẩn bị thu vào trong nhẫn trữ vạt, lưu cho nữ nhân bên người tăng tu vị lên, dù sao cao thủ cấp Huyền Hoàng cũng rất khó được.
Nhưng lúc này Dương Viêm sắp tới gần người của Ý Thiên thì có hỏa diễm bốc cháy, trong nháy mắt nó tỏa sáng dẫn động thiên địa chấn động, lại bắn thẳng vào người của Ý Thiên muốn đoạt đi Dương Viêm.
Sắc mặt Ý Thiên biến hóa, thân thể ở giữa không trung không ngừng biến hóa phương vị, lúc này mới thoát khỏi đám lửa này đuổi sát.
- Dám giết môn hạ đệ tử của Huyền Dương Cung, ngươi đúng là đáng chết.
Giọng nói uy nghiêm vang vọng đại điện, lộ ra khí thế chấn nhiếp người ta.
Hai mắt Ý Thiên hơi híp, nhìn qua ngàn vạn đạo quang mang trước mặt, cảm nhận được áp lực to lớn..
Thân thể Dương Viêm lơ lửng giữa không trung, nguyên lực trong người vận chuyển tới cực hạn, toàn thân lòe sáng lên, khí thế trong nháy mắt tăng lên tới Huyền Hoàng đỉnh phong.
- Thì ra là cung chủ Huyền Dương Cung Vương Phi Dật giá lâm, đúng là không thể tiếp đón từ xa.
Ý Thiên giọng nói bình tĩnh, cũng không có thất kinh cái gì, chuyện này làm cho người ta khiếp sợ.
Đúng như Ý Thiên quan sát, người tới xác thực là cung chủ Huyền Dương
Cung Vương Phi Dật trong Phi Vân thành, là cao thủ cấp Vũ Đế.
Dương Viêm cùng Vương Phi Dật có quan hệ thân mật, sắp tới tu vị của Dương Viêm tăng nhiều cũng là do Vương Phi Dật tài bồi...
Hào quang thu liễm, Vương Phi Dật hiện thân.
Nhưng thấy hắn tuổi hơn bốn mươi dung mạo anh tuấn, một thân cẩm y hoa phục khí thế bất phàm.
Đánh giá Ý Thiên, Vương Phi Dật hừ nhẹ nói:
- Nam Cung Phi Vũ, ngươi đúng là to gan nha, ngay cả người của Huyền
Dương Cung của ta cũng dám giết, thật sự là cuồng vọng. Hôm nay lão phu muốn nhìn xem ngươi có bao nhiêu bản lĩnh.
Sóng mắt rung động, sát khí kinh thiên từ trong người Vương Phi bắn ra ngoài, hóa thành sóng nguyên lực chấn động cao, phong tỏa cả đại điện, muốn trói buộc Ý Thiên.
Ý Thiên nhíu mày, lạnh lùng nói:
- Cung chủ cũng biết đây là nơi nào không?
Vương Phi Dật ngạo nghễ nói:
- Đây là Tử Vong Chi Thành, lão phu tự nhiên biết rõ.
Ý Thiên lại hỏi:
- Trong Tử Vong Chi Thành này có bao nhiêu cung điện, cung chủ có biết không?
Vương Phi Dật nói:
- Tử Vong Chi Thành có toàn bộ mười tám tòa cung điện, biểu thị mười tám tầng địa ngục, y theo phương vị ngũ hành bát quái.
Ý Thiên nói:
- Cung chủ biết rõ còn không ít ah, cũng không trong Tử Vong Chi Thành này trước mắt có bao nhiêu vị Vũ Đế, cung chủ trong những Vũ Đế này mạnh hơn bao nhiêu người?
Sắc mặt Vương Phi Dật biến hóa, nói:
- Ngươi dám coi thường lão phu, quả thực là đi tìm chết!
Chữ chết vừa ra, khí thế trong đại điện biến hóa thật nanh, áp lên người của Ý Thiên, nhưng lại không cấu thành bao nhiêu uy hiếp với Ý Thiên.
Đứng yên bất động, Ý Thiên dáng tươi cười kỳ dị, tuy Vương Phi Dật là Vũ Đế, nhưng mà sóng nguyên lực chấn động cũng khống chế ở năm vạn lần, nhưng Ý Thiên dung hợp siêu thần khí Quy Tịch, thân hình cứng rắn như thép, căn bản không quan tâm những ngoại lực này công kích.
Nếu không phải mượn nhờ Quy Tịch, Ý Thiên nếu trúng công kích của Vương Phi Dật quả thật phải cố hết sức.
Chỉ khi nào Ý Thiên thúc dục siêu thần khí Quy Tịch thì hắn có được thực lực chống lại Vũ Đế.
Điểm này người ngoài không biết, chỉ có thánh nữ Tử Hoa biết rõ chi tiết của Ý Thiên.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...