Nhìn Ý Thiên, ánh mắt Liễu Như Nguyệt lộ vẻ kỳ dị, hỏi nhỏ: "Rốt cuộc ngươi là ai ?"
Ý Thiên lắc đầu nói: "Ta không biết, ta chỉ có trí nhớ của gần một năm nay. Tất cả những việc trước kia, ta hoàn toàn không biết."
Liễu Như Nguyệt trầm mặc một hồi, hỏi tiếp: "Vậy tại sao ngươi lại xuất hiện ở đây?"
Ý Thiên lạnh lùng nói: "Ta tiến vào Thiên Nguyệt Động trước ngươi. Khi ta rời khỏi thì ngươi mới bắt đầu vào. Hồi nãy là do ta cảm ứng được khí tức của ngươi, biết ngươi có nguy hiểm, thế nên ta mới quay lại."
Liễu Như Nguyệt nhìn vào hai mắt Ý Thiên, hỏi: "Vỉ sao quay lại?"
Ý Thiên thản nhiên đáp: "Ta không biết. Có thể là thiên ý, bởi vì đột nhiên có một lực lượng đưa ta đến bên cạnh ngươi. Cuộc đời ta rất lạ, ta đang chờ một người. Nàng ta là người thân nhất của ta, biết hết quá khứ của ta."
Hai mắt Liễu Như Nguyệt khẽ chớp, than nhẹ: "Thiên ý? Nhân duyên trời định, ra là như vậy. Người mà ngươi chờ là ai?"
Ý Thiên nhìn Liễu Như Nguyệt, nhìn ánh mắt của nàng, trong lòng biết nàng ta sẽ không làm gì bất lợi với mình, do đó cũng không giấu diếm.
"Ta đang chờ Thu Diệp. Trong ký ức của ta, nàng ta là người thân nhất của ta."
Liễu Như Nguyệt hỏi: "Người thân nhất? Nàng ta ở đâu?"
Ý Thiên lắc đầu nói: "Ta không biết. Ta có thể cảm ứng được khí tức của nàng ta, thể nhưng không biết nàng ta ở đâu."
Trong lúc nói chuyện, thương thể của Liễu Như Nguyệt nhanh chóng khôi phục, rất nhanh liền khỏi hắn.
Khi đó, Ý Thiên vẫn tiếp tục đưa nguyên lực vào, làm cho tu vi của Liêu Như Nguyệt tiến nhanh, khuôn mặt vốn tái nhợt trở nên hồng hào, đẹp đến không thể nào miêu tả được.
Liêu Như Nguyệt là một trong thập đại mỹ nhân của Vân Hoang đại lục, trời sinh tính tình cao ngạo, trong trẻo mà lạnh lùng như ánh trăng.
Lần này, nếu không phải Ý Thiên xuất hiện, cứu nàng ta khỏi tay của Bát Cực thần điện thỉ muốn tiếp cận với Liêu Như Nguyệt là một việc cực kỳ khó khăn.
Lại thêm cả tám chữ "Trong Thiên Nguyệt Động, nhân duyên trời định", làm cho Liễu Như Nguyệt thân thiết và ỷ lại với Ý Thiên thêm một chút, lại phối hợp thêm cả vẻ ngoài tuyệt mĩ vô song của Ý Thiên thì mới ra được tình hỉnh bây giờ.
Nhìn Ý Thiên, Liễu Như Nguyệt nói nhỏ: "Thương thể của ta đã khỏi hẳn."
Ý Thiên lại cười nói: "Ta biết, nhưng tu vi của ngươi còn đang tăng."
Liễu Như Nguyệt trầm mặc một hồi, nói nhỏ: "Cảm ơn."
Ý Thiên lắc đầu cười. Cho đến tận khi kinh mạch của Liễu Như Nguyệt không thể nào thừa nhận được nguyên lực nữa thì hắn mới dừng lại.
Thu tay phải lại, Ý Thiên thuận miệng hỏi: "Bây giờ ngươi định làm gì ?'
Liễu Như Nguyệt nói: "Ta muốn lập tức quay về Thiên Nguyệt sơn trang, giúp đỡ cha ta."
Ý Thiên nhíu mày nói: "Chỉ sợ nguyện vọng này tạm thời không làm được."
Liễu Như Nguyệt hỏi: "Tại sao?"
Ý Thiên nhìn nàng ta, trầm ngâm nói: "Ngoài Thiên Nguyệt Động có một kết giới đặc thù, muốn vào thì rất dễ, thế nhưng ra ngoài lại rất khó.
ít nhất là với tu vi và thực lực của ngươi bây giờ là không ra được."
Sắc mặt Liễu Như Nguyệt thay đổi, nói: "Tu vi của ta trước kia là kiếm tôn sơ cấp, hiện giờ có lẽ đã lên tới kiếm tôn cao cấp. Chỉ cần ta có thể mở rộng kinh mạch là có thể tấn thăng thành kiếm hoàng, đứng vào hàng ngũ cường giả hiện thời. Nếu cảnh giới như vậy còn không ra được thì hiện giờ không mấy người có thể đi ra."
Thần sắc Ý Thiên bình tĩnh, lạnh lùng nói: "Kết giới bên ngoài Thiên Nguyệt Động là do Bát Cực thần điện thiết lập, phức tạp hơn ngươi tưởng tượng rất nhiều. Ta không hiểu nhiều về Vân Hoang đại lục, ngươi có thể nói cho ta biết tỉnh hình đại khái được không?"
Liễu Như Nguyệt nói: "Vân Hoang đại lục, Bát Cực xưng tôn, nhân thú tề tụ, yêu ma loạn thể. Bát Cực thần điện trường tồn, thống ngự vạn vật trên thế gian, trấn thủ tám hướng của đại lục, dẫn đường tu luyện."
Ý Thiên nhíu mày nói: "Đường tu luyện?''
Liễu Như Nguyệt gật đầu nói: "Đường tu luyện chia làm ba phần là tu chân, tu tiên, tu thần. Ở Vân Hoang đại lục, tất cả tu luyện đều chỉ được tính là tu chân, cho dù là tu đạo, tu phật, tu ma, tu tâm, tu kiếm hay tu lực, tất cả đều được gọi là tu chân."
Ý Thiên hiểu kỳ hỏi: "Thể tu tiên và tu thần thì sao?"
Liễu Như Nguyệt lắc đầu nói: "Ba phần tu luyện là từ Bát Cực thần điện truyền ra, chỉ đề cập đến tu chân. Ngoại trừ một số cao thủ của Bát Cực thần điện ra, không ai có thể biết được về tu tiên và tu thần."
Ý Thiên hỏi: "Vậy giữa tu đạo, tu phật, tu ma, tu tâm, tu kiếm, tu lực có gì khác nhau?"
Liễu Như Nguyệt giải thích: "Đấy là sáu loại tu luyện khác nhau. Tu đạo là chỉ tu luyện pháp thuật đạo gia, tu phật là tu luyện pháp môn phật gia, tu ma là chỉ tu luyện tà thuật bàng môn tả đạo, tu tâm tương đối đặc biệt, nặng về ngộ tính. Tu kiếm đó là tu luyện kiếm thuật, tu lực chính là tu luyện nguyên lực, cũng có thể gọi là luyện võ."
Ý Thiên giật mình nói: "Hóa ra đó chính là phật, đạo, ma, tâm, kiểm, võ."
Liễu Như Nguyệt nói: "Sáu con đường tu luyện lại được gọi là đạo thuật, phật pháp, ma công, kiếm thuật, võ thuật, tâm thuật. Đạo châu thịnh hành đạo thuật, Phật châu thịnh hành phật pháp, u châu nổi danh kiếm thuật, Vân châu thiên về võ thuật. Còn ma công và tâm thuật thì phân bố khắp cả Vân Hoang đại lục."
Ý Thiên hỏi: "Võ thuật là gỉ?"
Liễu Như Nguyệt chần chừ nói: "Võ thuật là tập hợp đạo thuật, phật pháp, kiếm thuật, ma công vào làm một loại tu luyện riêng. Vân châu nằm ở trung tâm của Vân Hoang đại lục, trong Bát Cực thần điện, ngoại trừ Thiên Long và Phượng Hoàng thần điện ra, cả sáu thần điện còn lại đều có cơ sở ở Vân châu. Điều này khiến cho Vân châu tu luyện đơn giản, các loại phương pháp tu luyện dung hợp, tạo ra võ thuật."
Ý Thiên cười nói: "Ra là như vậy. Nói tiếp đi."
Liễu Như Nguyệt nói: "Vân châu là nơi phồn hoa, dân cư đông đúc nhất Vân Hoang đại lục. Để phân chia thực lực của người tu luyện, người luyện võ được chia thành bảy cảnh giới chính là võ giả, võ sĩ, võ tướng, võ hồn, võ tôn, võ hoàng, võ đế. Tham khảo tiêu chuẩn phân chia này, u châu cũng chia cao thủ kiếm thuật thành kiếm giả, kiếm sĩ, kiếm sư, kiếm vương, kiểm tôn,kiếm hoàng, kiếm đế. Còn tu đạo, tu phật, tu ma, tu tâm thì phân chia khá khó, đa số chọn dùng cách chia của Vân châu để tính thực lực một người."
Ý Thiên nói: "Tiêu chuẩn phân chia thực lực mạnh hay yểu là gì?"
Liễu Như Nguyệt nói: "Tiêu chuẩn phân chia của Vân Hoang đại lục rất kỳ lạ, dùng tần suất chấn động của nguyên lực làm tiêu chuẩn. Người tu luyện, bất kể tu luyện đạo thuật, phật pháp, ma công, kiếm thuật hay gì khác thì bản chất là như nhau, chia thành nguyên lực và nguyên thần. Người mới học bắt đầu từ thổ nạp, làm cho bên trong cơ thể bắt đầu giữ lại nguyên lực. Lượng nguyên lực giữ lại cùng với phẩm chất của nguyên lực đã trở thành tiêu chuẩn để tính thực lực của một người."
Ý Thiên nói: "Lượng dự trữ còn dễ hiểu, phẩm chất thì tính kiểu gỉ?"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...