Thiên Thánh

Kể từ đó mâu thuẫn sinh ra, chém giết không thể tránh né, kế mượn đao giết người liền áp dụng thuận lợi.

Bởi vì có quan hệ với Vi Tinh Nghi, cả Phi Vân thành có hơn phân nửa tụ tập tới Âm Thi Trủng, vô số ánh mắt tập trung nơi đây.

Ý Thiên đứng ở trong Duệ Phong Lâu, tùy thời lắng nghe tin tức truyền lại, hắn hết sức hài lòng với tình huống trong Âm Thi Trủng.

Trước mắt Phi Vân thành rồng rắn lẫn lộn, thế lực phần đông, bất lợi cho phân tích và suy đoán tình thế.

Nếu như không nhanh chóng diệt trừ một ít tai họa ngầm, một khi phát sinh biến hóa, muốn suy đoán ra kết quả chuẩn xác, đây chính là chuyện quá khó khăn.

Buổi chiều Ý Thiên vẫn dừng ở Duệ Phong Lâu, đang chờ Nam Cung Cảnh Vũ cùng Nam Cung Thừa Chí đến thăm.

Đáng tiếc hai Thánh Hoàng này vẫn không xuất hiện, cũng không biết là tạm thời có việc hay là mạng của bọn chúng chưa tuyệt, làm cho Ý Thiên chờ đợi uổng công.

Canh ba yên tĩnh, Nam Cung Uyển Nghi xuất hiện trong phòng của Ý Thiên, trong ánh mắt mang theo vui vẻ.

- Ngươi tuyên bố tin tức này đúng là đủ hung ác, dẫn tất cả mọ người đi tới Âm Thi Trủng...

Ý Thiên cười nói:

- Chuyện này chỉ mới bắt đầu thôi, kế tiếp sẽ càng có ý tứ hắn đấy.

Nam Cung Uyển Nghi từ chối cho ý kiến, nói ra một chuyện làm cho Ý Thiên ngoài ý muốn.

- Ta vừa rồi ra ngoài một chuyến, trông thấy sư tỷ xinh đẹp của ngươi, còn gặp gỡ Tử Hoa thánh nữ.

Ý Thiên kinh nghi nói:

- Tỷ tỷ tìm nàng ta có việc gì?

Nam Cung Uyển Nghi cười nói:

- Không có gì, chỉ là tâm huyết dâng trào, đột nhiên muốn đi gặp sư tỷ ngươi một lần. Kết quả nàng cũng trò chuyện thật lâu, chúng ta nói chuyện rất vui vẻ. Trên đường trở về, vừa vặn gặp được Tử Hoa thánh nữ, song phương nói chuyện vài câu với nhau.

Ý Thiên hiếu kỳ nói:

- Ngươi và sư tỷ nói chuyện gì? Nói cái gì với thánh nữ Tử Hoa?

Nam Cung Uyển Nghi khẽ cười nói:

- Nói chuyện với sư tỷ của ngươi thì chuyện nhiều nhất chính là về ngươi, mà nói chuyện với thánh nữ Tử Hoa chủ đề cũng là ngươi. Sư tỷ ngươi rất quan tâm với ngươi, thánh nữ Tử Hoa bảo ta nói cho ngươi biết, không nên đi quá gần với Ứng Thải Liên, Hồng Vân thánh nữ cũng không phải đèn cạn dầu.

Ý Thiên cau mày nói:

- Thánh nữ Tử Hoa nói những chuyện này, dường như không hợp lẽ thường.

Hai người bọn họ, một là thánh nữ của Vạn Phật Thần Điện, một là thánh nữ Liệt Dương Thần Điện, cả hai lẽ ra phải đứng chung chiến tuyến mới đúng chứ?


Nam Cung Uyển Nghi lắc đầu nói:

- Ngươi sai rồi, nữ nhân cũng giống như nam nhân. Bình thường ngươi và

Phi Phàm công tử, Vô Khuyết công tử ba người chỉ cần đứng ở một chỗ, sẽ ganh đua so sánh với nhau, đây chính là bài xích của cùng giới với nhau. Nữ nhân cũng như thế, Vạn Phật Thần Điện cùng Liệt Dương Thần Điện bằng mặt không bằng lòng, Ứng Thải Liên tuy là mỹ nữ đứng đầu Nam Dương thập đại mỹ nữ, nhưng nàng lại không xếp hàng Vân Hoang thập đại mỹ nữ, cho nên đối với thánh nữ Tử Hoa mng lòng đố kỵ không nhỏ.

Ý Thiên nghe vậy cười cười, trong đáy mắt có hào quang kỳ lạ, Bát Cực Thần Điện bất hòa với nhau vừa vặn cho mình cơ hội.

- Nếu như giao phong với Bát Cực Thần Điện, tỷ tỷ có sợ không?

Nam Cung Uyển Nghi nói:

- Trước kia có thể sẽ sợ, hiện tại thì chờ mong.

Nam Cung Uyển Nghi ngữ khí đầy tự phụ và thanh cao, tản mát khí khái hào hùng và phấn chấn.

Ý Thiên ngẫm lại, đề tài này ít nói thì tốt hơn, vì vậy kéo lên người của Nam Cung thế gia.

- Nếu như hành động lần này của chúng ta đánh chết năm đại Thánh Hoàng của Nam Cung thế gia tại Phi Vân thành, như vậy sẽ tạo thành bao nhiêu ảnh hưởng với Phi Vân thành đây?

Nam Cung Uyển Nghi trầm ngâm nói:

- Làm như vậy sẽ dao động căn cơ của Nam Cung thế gia tại Phi Vân thành, mà Huyền Dương Cung thừa dịp đi vào.

Ý Thiên nói:

- Chuyện này không sao, Nhược Hoa, Hinh Nhi, Cổ Ngũ ba người có lẽ trong ngắn hạn sẽ đột phá len Thánh Hoàng, có các nàng sẽ vặn ngã Nam Cung

Tuấn Trì, tỷ tỷ tại Phi Vân thành địa vị cũng không bị dao động. Đồng thời ta cũng sẽ làm suy yếu thực lực của Huyền Dương Cung, giúp cho tỷ tỷ độc bá Phi Vân thành.

Nam Cung Uyển Nghi nhìn hai mắt Ý Thiên, nhẹ giọng hỏi:

- Ngươi vội vã bố trí tất cả, là tính toán chờ ta vặn ngã Nam Cung Tuấn Trì sau đó ngươi sẽ rời đi?

Ý Thiên nghe vậy chấn động, trên mặt có một tia phức tạp cười khổ, hỏi ngược lại:

- Tỷ tỷ không hy vọng ta rời khỏi sao?

Nam Cung Uyển Nghi thản nhiên nói:

- Ta không biết, ta còn chưa nghĩ tới.

Ý Thiên khẽ thở dài:

- Vậy giao tất cả cho vận mệnh an bài đi, thuận theo tự nhiên, không thẹn với lương tâm là tốt rồi.


Thời điểm này trong Phi Vân thành đột nhiên truyền tới tiếng nổ mạnh, khiến cho Ý Thiên cùng Nam Cung Uyển Nghi chú ý.

Nhưng thấy hướng của Âm Thi Trủng và hồng vân đầy trời, vầng sáng vạn đạo, sóng nguyên lực từng hồi, kể rõ chỗ đó có giao chiến kịch liệt.

Ý Thiên tươi cười nhiều hơn, Nam Cung Uyển Nghi thì nhíu mày lại, nói:

- Đây là cao thủ Vũ Đế đang giao chiến, tại sao có thể như vậy?

Ý Thiên giải thích nói:

- Vì bóng đen cướp lấy Vi Tinh Nghi có lẽ chính là cường giả Vũ Đế, mà

Tà Bất Tử Phái Tà Thần công tử Cao Tuấn Đức trên tay khống chế một con

Thiên Niên Thi Vương. Ta đoán chừng giờ phút này bóng đen đang giao thủ với Thiên Niên Thi Vương, cho nên mới tạo thành động tĩnh lớn như vậy.

Nam Cung Uyển Nghi thoải mái nói:

- Trách không được ngươi muốn rải tin tức, thì ra là muốn dẫn tới Âm Thi Trủng, xem ra đã sớm có tính toán cả rồi.

Ý Thiên cười nói:

- Ta làm như vậy, một là muốn mượn đao giết người, hai là muốn biết rõ ràng, bóng đen kia dừng lại tại Phi Vân thành có dụng ý gì. Nếu như không đoán ra dụng tâm của hắn, chúng ta sẽ rất bị động.

Từ tình huống trước mắt mà phân tíc, Vi Tinh Nghi bị trộm là một chuyện vô cùng kỳ quặc, người trộm bảo cũng không có rời đi, ở trong đó khẳng định dấu diếm huyền cơ.

Trước khi làm rõ điểm này, tự tiện xông vào trong cuộc chiến là lựa chọn không sáng suốt.

Nam Cung Uyển Nghi hiển nhiên hiểu đạo lý kia, cho nên nàng cũng cảm thấy hài lòng với cách làm của Ý Thiên.

- Âm Thi Trủng chính là cực hung chi địa, thích hợp tăng thực lực lên.

Ngươi truyền thụ cho đám người Cổ Ngũ bọn Thôn Thiên Hóa Hồn Đại Pháp, như vậy tốt hơn.

Nam Cung Uyển Nghi nói ra lời này mang theo ý ám chỉ, Ý Thiên tự nhiên lòng dạ biết rõ, thoáng cân nhắc một chút, liền tiếp thu đề nghị của Nam Cung Uyển Nghi.

Vốn Ý Thiên không muốn bị cuốn vào sớm, cho nên hạ lệnh không cho người nào tới gần Âm Thi Trủng, càng không cho phép ra tay cướp đoạt Vi Tinh

Nghi.

Nhưng mà Nam Cung Uyển Nghi nói như vậy cũng có đạo lý, Âm Thi Trủng xảy ra kịch chiến, rất nhiều cao thủ tùy thời khả năng chết đi, như vậy không lợi dụng thì quá đáng tiếc.

Đây là phương thức tu luyện tốt nhất, tuy thủ pháp hơi hung ác tàn nhẫn, nhưng lại trực tiếp nhất.

Cáo biệt Nam Cung Uyển Nghi, Ý Thiên mang theo Lan Hinh, Từ Nhược Hoa, Cổ Ngũ, Tiêu Minh Nguyệt, Mộ


Dung Tiểu Dạ nắm người đi thẳng tới Âm Thi Trủng, lưu Bạch Phong cùng

Nam Cung Vân vf Mã Chí Viễn và Xích Hà chân nhân ở lại.

Giờ phút này trong Âm Thi Trủng cao thủ tụ tập, vì Vi Tinh Nghi và cái gọi là thần khí kia, cơ hồ tất cả thế lực trong Phi Vân thành đều có tham gia vào sự kiện này, khác biệt chỉ là xuất động toàn bộ hay xuất động một bộ phận mà thôi.

Ý Thiên mang theo Cổ Ngũ cùng tứ nữ đi tới Âm Thi Trủng, giao chiến kịch liệt đã dừng lại, giống như hai Vũ Đế có điều cố kỵ, cũng không dám liều chết.

Ở bên ngoài Âm Thi Trủng, phân bố nhiều Võ Tôn thăm dò tin tức.

Những người này tu vị chưa đủ, căn bản không cách nào tiến vào cướp đoạt, cho nên vây quanh bốn phía, mật thiết lưu ý tình huống biến hóa trong Âm Thi Trủng, tùy thời tùy chỗ sẽ mang tin tức mới nhất truyền ra ngoài.

Ý Thiên lưu ý tình huống chung quanh một chút, lập tức mang theo Từ

Nhược Hoa, Lan Hinh, Tiêu Minh Nguyệt, Mộ Dung Tiểu Dạ cùng Cổ Ngũ tiến vào Âm Thi các, đi tới địa huyệt ẩm ướt.

Đường hầm nơi này bốn phía thông suốt, dấu diếm trận pháp, tràn ngập khí tức âm tà, tu vị hơi yếu tiến vào đây sẽ bị khí tức âm tà nhập thể.

Lan Hinh cùng Mộ Dung Tiểu Dạ lần đầu tiên tới nơi này, Từ Nhược Hoa cùng Tiêu Minh Nguyệt trước đây chỉ nghe qua thôi, Cổ Ngũ lúc trước có xông vào nơi đây, cho nên hiểu hoàn cảnh nơi này, cho nên hắn nhanh chóng thích ứng lại.

Trong thông đạo tràn ngập khí tức hỗn loạn, một phần là có người không ngừng qua lại, một phần khác là các khí tức hỗn loạn từ nơi khác đan vào nhau, hình thành một loại tồn tại vô hình.

Bằng vào tu vị của sáu người Ý Thiên hôm nay, loại khí tức vô hình này có thể phát giác ra được, cho nên cảm thấy nó vô cùng hỗn loạn.

- Thiếu gia, nơi này có rất nhiều cao thủ nhìn, khắp nơi đều lưu lại khí tức và dấu vết đánh nhau. Chúng ta bây giờ đi đâu?

Nhìn chung quanh hoàn cảnh đáng sợ, Lan Hinh phá vỡ yên lặng.

Ý Thiên nói:

- Lân này là tăng tu vị của mọi người, cho nên mục tiêu rất rõ ràng, chỉ cần là địch nhân, một tên cũng giết không tha. Đương nhiên, mục tiêu tốt nhất là cao thủ Huyền Hoàng trở lên, Vũ Hoàng bình thường đối với chúng ta không có quá nhiều trợ giúp.

Mộ Dung Tiểu Dạ lo lắng nói:

- Ở đây hội tụ ngoài tám thành thực lực của Phi Vân thành, chúng ta gặp người đều giết, có thể biến thành bia cho người ta ngắm không?

Cổ Ngũ nói:

- Chắc có lẽ là không, mọi người mục tiêu tới đây là vì Vi Tinh Nghi cùng cái thứ gọi là thần khí kia, căn bản không rảnh quan tâm chúng ta.

Tiêu Minh Nguyệt cười nói:

- Đây gọi là đục nước béo cò.

Từ Nhược Hoa thanh nhã nói:

- Chết sống có số, bị chúng ta gặp được, hơn phân nửa đều là thằng quỷ không may. Đi thôi, phía trước có động tĩnh.

Chấn động mạnh từ trong đường hầm truyền đến, trong Âm Thi Trủng này tùy ý có thể cảm ứng được chiến đấu.

Dù sao có hơn mấy trăm Vũ Hoàng tiến vào trong Âm Thi Trủng, hoặc tranh đoạt lẫn nhau, hoặc cừu nhân gặp nhau, muốn nói có thể bình an vô sự khả năng không lớn.

Di động nhanh chóng, Ý Thiên mang theo Cổ Ngũ cùng tứ nữ đi tới một huyệt động rộng rãi, nhìn thấy nhiều cao thủ đang hỗn chiến ở đây.


Trong huyệt mộ có hơn mười người đang giao chiến kịch liệt, bởi vì tốc độ di chuyển quá nhanh, nhân số khó phân biệt rõ ràng.

Ý Thiên tùy ý nhìn qua vài lần, trong huyệt mộ tổng cộng mười một người, trong đó cao thủ Huyền Hoàng có bốn người, còn lại là cao cấp Vũ Hoàng.

Bốn Huyền Hoàng này có thân ảnh Trường Không Vô Kỵ đặc biệt chói mắt, xuất thân từ Thánh Cầm Các, hắn tóc dài phiêu dật, sinh ra làn gió thanh nhã, cho người ta cảm giác nho nhã lễ độ.

Mặc dù là giao chiến, Trường Không Vô Kỵ vẫn bình thường như trước, lộ ra vẻ phiêu dật cùng thong dong.

Đối thủ của Trường Không Vô Kỵ cũng là Huyền Hoàng, người nọ Ý Thiên cũng đã gặp, là cao thủ bên người Vô Khuyết công tử Hoa Vô Khuyết, tên cụ thể thì Ý Thiên không biết, nhưng nhìn tu vị thì không yếu, đấu ngang tay với Trường Không Vô Kỵ.

Trong bán kết này, Trường Không Vô Kỵ đứng ở phương Phi Phàm công tử, hôm nay lại gặp giao thủ với cao thủ Huyền Hoàng dưới trướng Vô Khuyết công tử, điều này nói rõ Phi Phàm công tử và Vô Khuyết công tử tầmcó quan hệ đối lập rõ ràng.

Mộ Dung Tiểu Dạ nhìn qua Trường Không Vô Kỵ, trên mặt đầy kích động, đôi môi run nhè nhẹ, dường như đang kêu gọi hắn.

Bởi vì bị hoàn cảnh ảnh hưởng, không gian giao chiến trong huyệt động có hạn, cho nên song phương giao chiến hết sức khống chế nguyên lực phóng ra ngoài, để tránh xúc phạm người bên cạnh.

Loại tình huống này cao thủ Huyền Hoàng giao chiến, cảm giác giống như cao thủ cấp Vũ Hồn đang giao chiến mà thôi, bất đồng chính là từng chiêu ẩn chứa lực lượng kinh người.

Trong huyệt mộ này có hai Huyền Hoàng là Ý Thiên chưa từng gặp qua, nhưng Cổ Ngũ lại nhận ra

- Công tử, hai tên Huyền Hoàng này theo thứ tự là cao thủ của Nam Cung thế gia cùng Huyền Dương Cung, trong huyệt mộ còn có bốn cao cấp Vũ

Hoàng, cũng là thủ hạ của hai cự đầu này.

Ý Thiên nghe vậy, dò xét nhìn qua hai tên Huyền Hoàng, hạ lệnh:

- Nhược Hoa cùng Hinh Nhi ra tay, đánh chết hai tên Huyền Hoàng. còn bốn tên cao cáp Vũ Hoàng thì giao cho Tiểu Dạ thu thập.

Từ Nhược Hoa cùng Lan Hinh không nói hai lời, lập tức gia nhập hỗn chiến, muốn tiêu diệt cao thủ Huyền hoàng của đối phương.

Mộ Dung Tiểu Dạ chần chờ một chút, dị quang lóe lên rồi biến mất, bằng vào tu vị Huyền Hoàng của nàng, hắn tập kích thật sự quá nhanh, một lần hành động đánh chết hai tên cao cấp Vũ Hoàng.

Hai tên còn lại cảm thấy nguy hiểm, liên thủ đối kháng xông lên đánh Mộ Dung Tiểu Dạ.

- Cổ Ngũ, ngươi thay thế Trường Không Vô Kỵ, tạm thời không nên hạ sát thủ, ta trước mắt còn không có ý định vạch mặt với Vô Khuyết công tử.

Cổ Ngũ ứng một tiếng, trong nháy mắt xuất hiện bên cạnh Trường Không Vô Kỵ, dẫn dắt tên Huyền Hoàng kia rời đi.

Thời điểm đoàn người Ý Thiên xuất hiện thì Trường Không Vô Kỵ đã phát hiện, nhưng lại không rảnh bứt ra.

Giờ phút này Cổ Ngũ lên đài, Trường Không Vô Kỵ tự nhiên hiểu dụng ý của Ý Thiên, lúc này hắn đi tới bên cạnh.

Nhìn qua Ý Thiên, trên gương mặt tuấn mỹ của Trường Không Vô Kỵ cười khổ, trong lúc nhất thời hắn không biết nên nói thế nào.

Ý Thiên mỉm cười, hỏi:

- Gần đây thế nào, vì cái gì gia nhập đoàn đội của Phi Phàm công tử?

Trường Không Vô Kỵ khổ sở nói:

- Sau khi chia tay lần trước, ta gặp cao thủ Long Phách dưới trướng Phi

Phàm công tử, sau đó hắn dẫn kiến đi gặp Phi Phàm công tử. Hắn mời chúng ta tham gia đoàn đội của hắn, ta cũng không muốn gia nhập cái gì, ai nghi tới Long Phách dĩ nhiên là Thánh Hoàng, chúng ta căn bản không có thực lực phản kháng. Thêm nữa Phi Phàm công tử dùng Hứa Hồng Ảnh uy hiếp ta, nếu như ta không cam tâm tình nguyện làm việc cho hắn, hắn sẽ hủy trong sạch của sư muội, tìm kiếm cách lăng nhục ta và sư muội.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui