"Gì cơ?"Lời vừa nói ra, chúng thần đồng loạt kinh hãi, ngay cả Diệp Nộ và Vương Bác trước giờ luôn trầm mặc cũng lộ ra vẻ kinh ngạc. Vương Bác cười nói: "Thái tử điện hạ nói đùa rồi, Thiên Long vương triều của ta chưa bao giờ có tiền lệ truyền ngôi cho nữ tử cả, lời này thật sự là quá không ổn.""Không có tiền lệ cũng không có nghĩa là không thể, đúng không? Hôm nay mở ra tiền lệ này, có gì mà không được." Long Chính Dương thuận miệng trả lời: "Ta hiện giờ không phải là nói đùa, hoàng đệ của ta phớt lờ quyền lực, cũng giống như ta không thích hợp với ngôi vị đế vương. Mà thất hoàng muội của ta lại là nhân tuyển thích hớp nhất đối với ngôi vị hoàng đế,này nguyên do các vị chắc nghĩ một chút là rõ. Là nữ tử thì sao? Thất hoàng muội của ta cũng là người họ Long, Thiên Long giang sơn vẫn sẽ là thiên hạ của họ Long ta, có gì mà không thể?"Vương Bác đang định lên tiếng thì đột nhiên lại trầm mặc. Lão là người thông minh, trong đời đã từng thấy rất nhiều sóng to gió lớn rồi. Long Chính Dương tuyệt không phải là người thích làm loạn, từ thần thái khác thường của hắn lúc này lão có thể ngửi được vị đạo kỳ lạ, lặng lẽ nghiền ngẫm lại câu "thất hoàng muội của ta lại là nhân tuyển thích hớp nhất đối với ngôi vị hoàng đế này" Thất công chúa, cũng chính là Phi Hoàng công chúa Long Hoàng Nhi. Cái tên này trừ ngoan liệt ra thì chẳng có chỗ nào giống công chúa cả. Trong đây nhất định còn ẩn giấu thứ gì đó khác.Song, những thần tử khác dưới những câu nói kinh người này thì lại không thể bình tĩnh được như Vương Bác, cả đám vội vàng bước lên phía trước khuyên can: "Thái tử điện hạ, việc này vạn vạn không thể, Phi Hoàng khuyên can tuy rằng thiên tư thông minh, nhưng ngôi vị hoàng đế liên quan đến tương lai của Thiên Long quốc ta, tuyệt đối không thể đem ra làm trò đùa như vậy được. Nếu Thiên Long đại quyền do nữ tử kế thừa, thần dân của Thiên Long quốc ta nhất định sẽ loạn, Thiên Long quốc ta tuyệt đối không thể mở tiền lệ này được!""Lời ấy của Ngôn đại nhân sai rồi, mặc dù không có tiền lệ, nhưng tổ tiên chưa bao giờ từng răn dạy không cho nữ tử đăng cơ, chỉ có điều chưa từng thử mà thôi. Nếu Thái tử điện hạ đã vô tâm với ngôi vị hoàng đế, để thất công chúa lên ngôi thì có gì mà không được, vi thần thật sự không cảm thấy có chỗ nào không ổn." Sử đại nhân nhíu mày nói."Lời của Sử đại nhân cực đúng. Thái tử điện hạ mặc dù tâm không ở triều chính, nhưng tâm tính thuần lương cơ trí, quyết không lấy sự an sinh của Thiên Long quốc ra làm trò đùa, Thái tử điện hạ nếu đã nguyện thoái vị cho Phi Hoàng công chúa, tất có thâm ý. Phi Hoàng công chúa cũng là truyền nhân của Long thị, đương nhiên là có tư cách trở thành thiên long chi đế.""Rất đúng, rất đúng! Ha ha, không biết các vị đại thần còn nhớ không, năm đó khi tiên hoàng còn sống đã chính miệng hứa gả Phi Hoàng công chúa cho gia công tử của Diệp gia. Nếu Phi Hoàng công chúa đăng cơ, Diệp gia sẽ vĩnh viễn đứng ở phía sau Long gia. Có Diệp gia thủ hộ, chúng ta còn gì mà sợ nữa." Lại một vị trọng thần trung niên mỉm cười nói.Long Chính Dương lẳng lặng nghe bọn họ mồm năm miệng mười cãi nhau, sắc mặt thì bình tĩnh nhưng trong lòng lại kinh hãi vô cùng. Bởi vì trừ những người trầm mặc ra, người ủng hộ Long Hoàng Nhi thượng vị lại chiếm một nửa, bày thành trận thế đối kháng với những thần tử mặt mày hoảng hốt, khổ sở khuyên can, hoàn toàn không có tình trạng đâu đâu cũng là tiếng can gián như hắn đã nghĩ.Không hổ là Diệp Vô Thần, không hổ là Tà Đế. Gần một nửa người trong triều đình, những khuôn mặt quen thuộc tay nắm trọng quyền không ngờ đều là người của hắn.Trong bọn họ ít thì năm năm, nhiều thì hơn chục năm sẽ chiếm những vị trí quan trọng trong triều đình, không ngờ mình từ đầu đến cuối lại không phát hiện ra dị dạng gì.Trong lòng thầm thở dài một hơi. Tâm tình của hắn lập tức phức tạp đến cực điểm, nhưng tâm tình này lập tức biến mất theo một tia trọc khí mà hắn thở ra. hắn tin rằng Diệp Vô Thần sẽ giữ đúng lời hứa với hắn, cả đời sẽ không làm ra chuyện gì có lỗi với Long Hoàng Nhi. Hắn nói được nhất định sẽ làm được. Nhân sinh sau này của mình sẽ là sống vì mình, hà tất phải để ý tới những rắc rối mà mình sắp được rời xa này.Mà những người trầm mặc, bao gồm cả Vương Bác trong lòng cũng vô cùng khiếp sợ. Bỗng nhiên đưa ra ý kiến để một công chúa đăng cơ, đây vốn là một chuyện sẽ mang tới đầy tiếng phản đối, nhưng sự thật là tiếng phản đối lờ mờ bị tiếng ủng hộ chấn áp, bọn họ sao mà không kinh ngạc cho được.Tiêu điểm của các ánh mắt chiếu lên người Long Hoàng Nhi vẫn đứng đó không nói gì, sắc mặt của nàng ta hơi có chút khác thường, nhưng vẫn tính là bình tĩnh, không lộ ra thần sắc kinh ngạc. Hiển nhiên, nàng ta đã có chuẩn bị đầy đủ.Thật sự là quỷ dị quá mức!Lúc này, một nhân vật mà không ai ngờ đến chậm rãi bước vào Thiên Long đại điện trong tiếng cười bình thản." Ha ha, là ai nói Hoàng Nhi của ta không thể ngồi trên ngôi vị hoàng đế này."Thanh âm thương lão này trừ bình thản ra, còn mang theo một cỗ khí tức siêu nhiên nói không nên lời. Theo thanh âm này, một tiếng bước chân trầm ổn cũng đồng thời truyền tới. Mà ánh mắt của mọi người trong điện vào giờ khắc này toàn bộ chuyển hướng về phía lão.Đây là một lão nhân đã gần bảy mươi, mặc quần áo bằng vải thô, trên giày vải còn dính bùn đất ẩm ướt. Vừa nhìn thấy lão đã có thể ngửi thấy khí tức quê mùa, nhưng đối diện với các văn võ đại thần quyền cao của Thiên Long quốc tụ tập ở đây, lão nhân nhìn thì rất bình thường này lại không có bất kỳ một vẻ khác thường nào, vẫn rất bình thản. Dưới vẻ ngoài thô phác đó, bọn họ bỗng nhiên bắt đầu cảm thấy được một loại khí tức vô cùng cao quý.Lúc thanh âm này truyền đến, Diệp Nộ và Vương Bác toàn thân cũng chấn động mãnh liệt. Lúc này thấy hình dáng của lão, thì không thể bảo trì bình tĩnh được nữa, vội vàng bước lên phía trước quỳ rạp xuống đất: "Lão thần Diệp Nộ ( Vương Bác), khấu kiến thái thượng hoàng!"Thái thượng hoàng... Ba chữ như sấm đánh.Nghe đồn thái thượng hoàng vào hơn hai mươi năm trước đã truyền ngôi vị hoàng đế cho Long Dận lúc đó còn là Thái tử rồi ly khai Thiên Long thành, cũng hạ nghiêm lệnh không được tìm và quấy rầy lão, lão từ đó về sau cũng không biết tung tích. Hơn hai mươi năm cũng chưa từng về Thiên Long thành. Cho nên bên trong triều đình hiện giờ người từng thấy hắn rất ít. Mà hai người đức cao vọng trọng Diệp Nộ và Vương Bác đồng thời quỳ xuống thì làm sao là giả được. Lập tức, đám người đứng đầy trong thiên long chính điện rầm rập quỳ xuống, hô to Thái thượng hoàng với lão nhân này." Đứng lên hết đi, hiện tại ta chỉ là một thôn phu hương dã hái thuốc để sống qua ngày thôi, danh xưng thái thượng hoàng đừng nhắc tới nữa, mà cũng không dám nhận lễ bái của các ngươi, đứng dậy hết đi." Long Chính khẽ lắc đầu, giơ tay lên.Diệp Nộ đứng lên, cung kính nói: "Thái thượng hoàng, người cuối cùng cũng chịu về thành rồi."Long Chính đã hai mươi năm rồi không về Thiên Long thành, nhưng Diệp Nộ và Vương Bác sau mấy năm mà lão rời khỏi từng tới chỗ lão thăm hỏi vài lần, cho nên lập tức có thể nhận ra lão. Mà những người khác thì chỉ có thể tất cung tất kính đứng đó, lén lút quan sát vị thái thượng hoàng đã mai danh ẩn tích hơn hai mươi năm này. Từ vẻ ngoài đơn giản của lão, bọn họ không ngờ lại cảm nhận được một loại uy áp của bình hòa. Đó là khí thế cao quý siêu nhiên mà chỉ có từng nắm quyền lực vô thượng mới có thể tự nhiên hình thành." Hoàng đế băng hà, ta sao làm sao có thể không về xem thế nào." Long Chính than khẽ một tiếng, thổn thức nói.Vương Bác khom lưng an ủi: "Hoàng thượng bị nghịch tặc Lâm Cuồng hãm hại. Ài, thái thượng hoàng xin nén bi thương.""Sống chế có số, ta đã là người bước một nửa chân không vào quan tài rồi, có gì mà nhìn không thấu nữa chứ, nhưng điều duy nhất còn vướng mắc là hậu nhân của ta." Long Chính than."Hoàng gia gia." Long Chính Dương bước tới gọi. Bạn đang đọc truyện được tại "A, cứ như trước kia gọi gia gia được rồi, bỏ cái chữ hoàng đi nghe vẫn thích hơn." Long Chính vuốt râu, bình thản nói. Sau đó ánh mắt nhìn về phía Long Hoàng Nhi vẫn đang lén lút quan sát lão. Lần cuối cùng nhìn thấy đứa cháu gái này là vào mười mấy năm trước, Long Hoàng Nhi khi đó chỉ có bốn tuổi, nhưng sự xảo quyệt của nàng ta mỗi lần lão nhớ tới đều phải bật cười."Hoàng Nhi, đến bên cạnh gia gia đi." Long Chính nhìn đứa cháu gái dã trở thành thiếu nữ của mình một cái. Ánh mắt ấm áp nhu hòa. Nàng ta sẽ trở thành Thiên Long hoàng đế tiếp theo, đây đã là định cục rồi, không có lực lượng nào có thể thay đổi được. Nhưng với lão mà nói, cái này không phải là quan trọng, quyền lực, tài phú, dục vọng trong mắt lão hiện tại đã nhạt như nước trong, điều mà lão bận tâm chỉ có cháu gái của lão.Long Hoàng Nhi bước chân nhẹ nhàng đi đến bên cạnh lão, mắt không ngừng lướt qua khuôn mặt già nua của lão: "Người thật sự là gia gia của cháu ư? Vì sao thoáng cái biến thành già vậy?"Long Chính nghe vậy, không khỏi cười ha ha: "Bởi vì gia gia ta đã già rồi, mà Hoàng Nhi ngươi cũng đã trưởng thành trưởng thành. Chẳng những trưởng thành còn có thể sắp trở thành một nữ hoàng đế. Gia gia thật sự không ngờ, cái con nhóc năm đó bắt sâu róm bỏ vào giày của gia gia lại trở thành một nữ hoàng đế uy phong."Long Chính dùng giọng điệu chọc cười nói ra, khiến Long Hoàng Nhi có chút ngượng ngùng. Cái "chết" của Diệp Vô Thần vào ba năm trước đây đã khiến thiếu nữ gàn bướng này trong áp ức an tĩnh ba năm, tính cách cũng không còn hoạt bát như lúc xưa. Mà lời nói này của Long Chính khiến triều đình thoáng chốc biến thành lặng ngắt như tờ.Lão vừa rồi rõ ràng có nói là - sắp trở thành một nữ hoàng đế. Chẳng lẽ Long Chính lần này tới đây là để Long Hoàng Nhi thượng vị ư?Lúc này cho dù là người có ngốc hơn nữa cũng ngửi và mùi vị bất thường. Từ Long Chính Dương chủ động nhường vị cho Phi Hoàng công chúa, rồi đến có rất nhiều người đồng thanh ủng hộ, rồi thái thượng hoàng đã hơn hai mươi năm chưa xuất hiện lại ra mặt, cũng nói rõ rằng nàng ta chính là hoàng đế kế tiếp, trong đây rõ ràng có một cỗ lực lượng thần bí đang thôi động." Hoàng Nhi, ngươi có bằng lòng làm hoàng đế hay không?" Long Chính cười nói." Nguyện ý, ta muốn trở thành nữ hoàng đế đầu tiên của Thiên Long quốc!" Long Hoàng Nhi không chút do dự trả lời Long Chính, cũng trả lời cho tất cả người ở đây. Trong lòng nàng ta lặng lẽ vang vọng lời mà Diệp Vô Thần đã nói với nàng ta. Vì hắn, nàng ta sẽ nắm quyền lực cao của Thiên Long quốc trong tay. Cũng vì hắn, nàng ta đi làm một nữ hoàng không thua bất kỳ hoàng đế nào khác."Ha ha, tốt. Chỉ cần Hoàng Nhi nguyện ý là tốt rồi, nếu Hoàng Nhi không muốn, cho dù là có người bức bách ngươi gia gia cũng tuyệt đối không đáp ứng đâu." Long Chính vuốt râu cười, giọng cười rất ấm áp. Trên mặt không hề có bất kỳ dị trạng nào. Giống như nói mấy câu quyết định ngôi vị hoàng đế thuộc về ai chỉ đơn giản như chuyện thường ngày.Lão đảo mắt một cái, nụ cười biến mất, nghiêm túc nhìn Diệp Nộ và Vương Bác, nói: "Diệp tướng quân, Vương thái phó, các ngươi đều là lương đống của Thiên Long quốc ta, nhưng có nguyện ý tiếp tục giúp cháu gái của ta làm một nữ hoàng đế xưa nay chưa từng có không?"Lão không hỏi" Các ngươi có dị nghị gì không", mà là trong câu hỏi trực tiếp đóng đinh quyết định này, cướp đi quyền cự tuyệt của bọn họ. Sự cơ trí của hoàng đế Long Chính Diệp Nộ và Vương Bác sao lại không biết, khi lão còn tại vị, uy vọng trong thần tử hơn xa khi Long Dận tại vị. hắn, tuyệt đối không thể tùy tiện quyết định đại sự như ngôi vị hoàng đế. Hai người lập tức đồng thanh đáp: "Lão thần nhất định sẽ thề chết nguyện trung thành với tân hoàng, vĩnh không có lòng khác!""Vi thần nhất định sẽ thề chết nguyện trung thành với tân hoàng, vĩnh không có lòng khác!" Thanh âm của Diệp Nộ và Vương Bác vừa dứt, những chúng thần vừa rồi ủng hộ Long Hoàng Nhi thượng vị không hẹn mà cùng đồng loạt quỳ xuống trước Long Hoàng Nhi và Long Chính, hô lớn lời nguyện trung thành. Những thần tử vẫn ở trong trạng thái ngây ngốc cũng không thể không quỳ xuống hô theo, không còn cơ hội nói ra những lời phản đối nữa."Ha ha ha, tốt! Không hổ là Thiên Long chi thần của ta, khí thế này không kém gì năm xưa!" Long Chính nửa thật nửa giả cười to: "Hoàng Nhi, hôm nay để gia gia tự mình chủ trì nghi thức lên ngôi cho ngươi, ha ha ha ha!"Trong không khí nhìn thì bình thường nhưng lại đầy quái dị, nghi thức tân hoàng lên ngôi cuối cùng cũng bắt đầu, cho đến khi thuận lợi hoàn thành. Phi Hoàng công chúa Long Hoàng Nhi trong lúc vô số người trở tay không kịp đã đăng cơ thành đế, hiệu phong là Phi Hoàng nữ hoàng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...