Thiên Thần, Thuộc Về Một Ác Quỷ

(Đừng bật video vội)
Alexandra là một cô gái cực kì thú vị.
Cô không quá sôi nổi, không quá lắm mồm, không quá năng động, nhưng vẻ đẹp ngoại lai cùng tính cách phóng khoáng đậm chất phương Tây của cô chắc chắn đã làm căn villa trở nên nhộn nhịp hẳn.
Băng là người bị cô nàng cuốn hút nhiều nhất. So với Alex, cô hoàn toàn là một con người trái ngược: lạnh lùng, ít nói, không thích vận động, hướng nội. Thế nhưng chính điều đó lại khiến Alex trở thành một cô gái quá đỗi thú vị với Băng, và cô có thể dành cả ngày để trò chuyện với cô nàng này.
Susan cũng rất thích cô gái mới đến. Alex sở hữu một thân hình đẹp như người mẫu, nhưng cô hoàn toàn không phải dạng phụ nữ hài lòng với khẩu phần hai lá xà lách mỗi ngày để giữ eo. Trái lại, cô ăn rất nhiều, cực kì nhiều. Alex có lần đã khen Susan là người đầu bếp tuyệt nhất thế giới, sau khi cô đã lấp đầy bụng bằng ba đĩa mì Ý của bà. Điều đó khiến Susan cười phá lên, và hiển nhiên, yêu quý cô ngay lập tức.
Đồng nghĩa với việc Phong trở thành người duy nhất khó chịu khi để Alex ở lại căn villa.
Anh công nhận cô nàng rất thú vị, rất vui vẻ, rất biết cách làm người khác cười. Nhưng anh cũng để ý rằng, từ khi cô đến, Băng xử sự rất khác lạ.
Điều đầu tiên là cô gái của anh có vẻ... ngượng ngùng hơn. Tràn đầy cảm xúc hơn. Vui vẻ hơn. Cái quái gì cũng hơn. Phong rất hay bắt gặp cô nhìn trộm mình mỗi khi có Alex ngồi cạnh nói chuyện. Cô nàng tóc vàng đó cười cười ẩn ý với anh mỗi khi Băng đỏ mặt quay đi. Phong không hiểu mô tê gì hết, nhưng cô gái của anh đáng yêu không thể tả mỗi lúc cô làm như thế.
Việc đó nghe không có vẻ gì là tiêu cực, anh công nhận. Điều tiêu cực là, suốt hai ngày qua, anh không hôn Băng được lần nào.
Alex đã luôn cố gắng hết sức mình để cho hai người không gian riêng tư bất cứ lúc nào họ cần, và anh biết ơn điều đó. Thế nhưng ngay cả khi đã có không gian tiêng tư rồi, Băng lại có vẻ... lảng tránh anh. Phong hỏi, cô trả lời cộc lốc. Phong nhìn, cô quay ngoắt đi. Phong ngồi gần lại, cô tránh ra xa cả mét. Anh thật sự muốn đè cô ra mà hôn cô, nhưng vì Chúa, nhỡ cô trở nên ghét anh thì sao?!
Phong nghĩ tới nghĩ lui tìm lí do cô xử sự lạ lùng như thế, và thứ duy nhất anh nghĩ ra được là Alex. Băng nói chuyện vô cùng nhiều với cô nàng, và hai người họ luôn cho Phong ra rìa những cuộc trò chuyện ấy. Alex chỉ cười cười bí mật, nói là chưa đến thời điểm thích hợp để anh biết.
Thế đấy. Phong muốn phát điên.
............
............
Hôm nay là ngày thứ 4 Băng và Phong ở Tahiti. Cũng là ngày thứ hai Alexandra tá túc lại căn villa của dòng họ Hoàng.
Vào buổi sáng, ba người họ cùng đi câu cá trên thuyền. Alex, bằng một cách thần kì nào đó, đã dựng được Băng dậy vào lúc 6h sáng để chuẩn bị đồ. Phong không thể phủ nhận rằng mình có chút ghen tị, khi mà thấy Băng bị ảnh hưởng bởi cô nàng đó còn nhiều hơn anh.
Câu cá là một việc thú vị với nhiều người, nhưng với Alex thì không. Cô ngồi câu với cái đầu hết gục lên rồi lại gục xuống, đôi mắt hết díp lại rồi mở bừng ra. Băng với Phong len lén liếc cô trong sự hứng thú, thậm chí còn cố tình phá đám cô ngủ bằng cách nói to: "Cá cắn câu kìa!"
Kết quả, Alex không câu được con nào. Phong 4 con, và Băng 2 con. Suốt đường về, Alex cứ nhìn vào giỏ cá của Băng với vẻ ngưỡng mộ, và rồi lại ngủ thiếp đi mất. Phong cực kì không thích vì điều đó. Không phải vì cô ngủ, mà là vì cô được ngủ trên đùi Băng. Anh biết mình đang cư xử không khác gì một đứa trẻ, nhưng anh không ngăn mình lại được.
Susan chào đón họ trở về villa với món bò nướng tẩm rượu vang trứ danh của bà. Alex chén sạch phần ăn của bản thân với thời gian kỷ lục, và cô xung phong rửa bát phụ. Băng từ tốn ăn hết đĩa của mình, khá ngạc nhiên khi cô vốn là người ăn rất ít. Lại thêm một ảnh-hưởng-từ-gái-tóc-vàng.
Buổi sáng và buổi chiều cứ thế trôi qua trong sự đầm ấm và nhộn nhịp. Thế nhưng, sự việc chính lại xảy ra vào buổi tối.
.............
Lúc đó tầm khoảng 7h, sau khi bữa tối đã xong xuôi. Băng và Alex ngồi trò chuyện, còn Phong thì có một số việc cần giải quyết trong phòng.
- Angeline, cô không định thú nhận à?
- Tôi...
- Ai cũng sẽ ngại thôi, tôi hiểu mà. Nhưng cô thực sự cần nói với anh ấy điều đó. Cứ để như vậy Phong sẽ chạy mất đấy. Theo như cô kể thì không phải phụ nữ phát cuồng lên vì anh ấy sao?
- Nhưng mà... nó rất khó làm.
- Cô phải can đảm lên, Angel à. Anh ấy yêu cô lắm đấy. Mấy ngày nay cô không chịu để anh ấy hôn, nhìn mặt ảnh đen xì khiến tôi muốn phá lên cười mà phải kiềm chế đấy.
Băng đỏ mặt. Đúng lúc đó, từ bên ngoài vọng đến một tiếng hét vang trời vang đất của một người đàn ông:
- ALEX!!!!!!!!
Băng nhíu mày nhìn sang cô gái bên cạnh. Alex tái mặt, răng va vào nhau lập cập. Cô thì thầm "Anh ta tìm được tôi rồi."

Chỉ nói có thế, cô nàng lập tức nhảy ra khỏi giường, nhòm cửa sổ nhìn ra bên ngoài. Có một bóng người đang đứng ngay trước cửa villa. Đó là một người con trai có vẻ rất tuấn tú, với có thể lực lưỡng và mái tóc nâu bù xù gợi cảm. Băng liếc sang Alex. Anh chàng đó đang tìm cô nàng à?
Sau khi đã ấn chuông như điên mà không thấy ai trả lời, Chris hét lên:
- ALEX, TÔI BIẾT EM CÓ Ở ĐÂY!!!
Cửa mở. Chris nhìn chằm chằm chàng trai trước mặt, máu nóng dồn lên não. Phong nhìn một lượt từ đầu đến chân người lạ, bình thản cất tiếng.
- Anh là ai?
Chris cau có.
- Cái đó tôi phải hỏi anh mới đúng. Anh là ai? Quan hệ thế nào với Alex?!
Phong định nói là anh đã có cô gái của mình rồi, nhưng vẻ ngoài giận dữ của chàng trai này khá buồn cười nên anh quyết định trêu chọc cậu ta. Anh nhướn mày giễu cợt.
- Anh biết Alex ở đây. Tôi tưởng anh đoán được quan hệ của tôi và cô ấy rồi chứ?
Chris trợn mắt giận dữ. Anh ta túm lấy cổ áo của Phong, định xốc anh lên nhưng không thể. Chris nhận ra chàng trai này hoàn toàn không phải tay vừa.
- Tên khốn, anh làm gì Alex rồi?!
Phong bật lại.
- Sao anh không tự mình tìm hiểu đi?!
Chris càng hăng máu hơn. Anh ta thô bạo buông Phong ra, gằn giọng.
- Cô ta đâu rồi?!
Phong tránh người qua một bên nhường đường cho Chris. Anh nghiêng đầu chỉ hướng.
- Đi dọc hành lang. Phòng thứ 3 bên trái.
Chris lao vào trong. Alex sập cửa vào mặt anh ngay lúc Chris vừa đến nơi. Điên tiết, anh hét lên, nện nắm đấm thình thình lên đó như nện bao cát.
- ALEX, EM RA ĐÂY NGAY!!!
Alex bật lại.
- TÔI KHÔNG RA!
- CHẾT TIỆT, ALEX, EM DÁM TRỐN TÔI ĐI NGỦ VỚI TRAI!!
Alex trợn mắt. Chừng như nhận ra Chris đang nói về điều gì, cô hét vọng ra ngoài.
- ANH BỊ ĐIÊN À?! PHONG YÊU NGƯỜI KHÁC RỒI, CÔ ẤY ĐANG Ở TRONG NÀY CÙNG TÔI!!
Chris dừng đập cửa. Anh ta quắc mắt nhìn Phong, và nhận lại một nụ cười nửa miệng cùng ánh nhìn giễu cợt. Chris quyết định mặc kệ điều đó.
-ALEX, HOẶC EM MỞ CỬA, HOẶC TÔI SẼ PHÁ NÓ ĐỂ VÀO ĐẤY!!
Alex thất kinh.
- Đừng có mà điên!! Căn villa này không phải của tôi đâu!!
- Mặc kệ em. MỞ CỬA NGAY!!

Alex lo lắng nhìn sang Băng. Hiểu ý, cô đáp lại.
- Cứ mở đi. Tôi không sao đâu.
Alex gật nhẹ đầu, môi bặm lại. Cô hít một hơi sâu, tay vặn mạnh nắm cửa.
Chris tràn vào phòng như một cơn bão. Nhìn thấy Băng, anh ta khựng lại một chút rồi nhanh chóng hướng sự chú ý của mình vào Alex.
- Cô gái đó là ai?
Alex cố gắng hết sức để không run rẩy trước đôi mắt hổ phách ngùn ngụt lửa trước mặt. Cô đứng dựa vào tường, một tay chống hông.
- Đó là người mà Phong yêu. Anh nghĩ cái quái gì mà lại bảo tôi ngủ cùng anh ấy chứ?!
Chris nhắm mắt lại để kiềm chế cơn thịnh nộ. Anh xọc tay vào tóc, vò vò cho đến khi nó rối tung lên.
- Em trốn khỏi tôi tận 2 ngày. 2 ngày đấy, Alex. Và khi tôi tìm được em thì em lại ở trong một căn villa khác, và một thằng đàn ông ra mở cửa. Em bảo tôi nên nghĩ thế nào đây?!
Alex không thể phủ nhận là Chris nói đúng. Cô khoanh tay trước ngực như một kiểu phòng thủ, chầm chậm hỏi.
- Tại sao anh tìm được tôi?
- Chiếc motor nước mà-em-cướp-của-tôi có hệ thống GPS. Dù vậy, tôi đã phải rất tốn công để tìm ra em.
- Tôi không cần anh tìm tôi.
- Khốn nạn, Alex, tôi không có thời gian để đôi co với em. Về villa ngay!
Giờ đến lượt Alex lên cơn thịnh nộ. Đôi mắt của cô nổi bão như vùng biển giữa tam giác Bermuda.
- Tôi không muốn trở về cùng anh. Anh đã bắt cóc tôi sang đây, mẹ kiếp!
- Là vì mục đích tốt đẹp cả thôi.
- Tốt đẹp cái mông anh. Tôi còn một đống công việc phải làm, một đống bài tập cần hoàn thành. Tôi đã nói từ đầu là không muốn đi cùng anh, nhưng anh bằng mọi giá đã bắt tôi đi!
Chris nghiến răng.
- Em nghe cho rõ đây. Thứ nhất, mông tôi rất đẹp. Thứ hai, cái cuộc sống khốn khổ khốn nạn của em đã đè nghiến em đến mức không còn quan tâm đến bất cứ thứ gì khác ngoài vật chất. Em chạy đi chạy lại như con thoi, quay cuồng trong học hành, làm việc, và tôi đưa em đến đây để làm em thoải mái hơn, hiểu chưa?!
Alex quắc mắt. Cô không hề, không hề bớt giận dữ đi một tí nào.
- CHƯA HIỂU! ANH NGHĨ ANH LÀ CÁI QUÁI GÌ HẢ?! ĐỐ KHỐN KIẾP, TÔI SẼ LÀ NGƯỜI TỰ QUYẾT ĐỊNH XEM TÔI CÓ THOẢI MÁI HAY KHÔNG! Anh không có cái quyền khỉ mẹ gì để đưa tôi đi đâu hết. Thế này gọi là bắt cóc, là bắt cóc đấy, đồ ấu trĩ khốn nạn! Anh nghĩ làm thế này sẽ khiến tôi thoải mái à?! Nhầm to rồi thưa Giáo Sư Biết Tuốt! Đột ngột đi như thế này khiến tôi lo cho công việc của mình muốn phát điên, lo cho việc học hành của mình muốn phát nản, và cả con mẹ trời đánh của tôi nữa. Anh nghĩ tôi sẽ thoải mái à?! Nhìn tôi có thoải mái không?! Ở lại căn villa này còn tốt hơn ở cùng anh, đồ ĐẦU BÒ NÃO LỢN!!
Alex dừng lại, thở hổn hển. Băng trố mắt nhìn cô trong giây lát rồi quyết định chuồn ra khỏi phòng để cho họ không gian tranh luận. Cô gái tóc vàng này quả là một người đáng sợ khi cô nổi điên.
Chris nhìn Alex chăm chăm. Ánh lửa vẫn bập bùng trong mắt anh, nhưng chúng đã dịu đi nhiều. Anh thở hắt ra và giơ hai tay lên, một dấu hiệu của sự đầu hàng.
- Được rồi, tôi không nên tự tiện quyết định như vậy, được chưa? Là lỗi của tôi. Giờ thì em về được rồi chứ?
Được thể, Alex hếch mặt lên đắc thắng.
- Tôi muốn ở lại.

Chris bùng nổ.
- KHỐN KIẾP, ALEX. Đừng để tôi phải vác em ra khỏi đây!
Alex thất kinh, lùi về phía sau cho đến khi không còn lùi được nữa.
- ANH DÁM!
Chris cười khinh bỉ. Chỉ bằng một bước, anh đã áp sát cô vào tường.
- Sao tôi lại không dám nhỉ? Là do em không chịu nghe lời tôi thôi. Giờ nói, em có về không?!
Alex nướt nước bọt. Cô cố giữ giọng mình kiên định nhất có thể:
- Nhất quyết không về.
Chỉ chờ có thế, Chris áp cơ thể mình vào Alex và hôn cô. Vốn đang nhìn trộm từ ngoài cửa, Băng bụm miệng, mắt mở to vì ngạc nhiên. Cô muốn chạy đi, nhưng chân nặng trĩu không thể di chuyển. Nép sâu hơn vào sau cửa, cô len lén liếc nhìn đôi nam nữ bên trong.
Nụ hôn của Chris cực kì mạnh bạo. Anh tấn công Alex bằng tất cả những gì anh có: lưỡi, môi, hơi thở, cơ thể. Cô nàng mới đầu còn vùng vẫy phản đối, nhưng nhanh chóng chịu thua sức mạnh cường tráng của anh. Lưỡi anh tiến sâu hơn vào miệng Alex, chiếm đoạt toàn bộ vị ngọt của cô. Chris luồn hai tay xuống dưới đùi Alex và xốc cô lên cao hơn. Tay anh cố tình bóp mạnh mông cô. Băng đỏ mặt. Đó là phong cách của người Tây à?
- Muốn tôi hôn em như thế không?
Băng giật bắn mình bởi tiếng nói thì thầm bên tai. Cô quay ngoắt lại, bắt gặp Phong đang nhìn mình nham hiểm. Đôi mắt anh xoáy vào cô, mang đầy đủ sự ham muốn mà anh đã kiềm chế mấy ngày nay. Người Băng nóng bừng vì xấu hổ. Anh bắt gặp cô nhìn trộm rồi à??
- Em... Em chỉ.....
Phong nhún vai, không để cô có cơ hội nói tiếp.
- Nếu em thích hôn đến vậy, tôi có thể đã hôn em không dưới 10 lần trong 2 ngày qua rồi.
Biết anh nói xoáy mình, Băng càng cúi gằm mặt hơn. Cô cắn môi, hai tay xoắn xuýt với nhau. Phong thấy cô như vậy thì không thể nào tức giận thêm cho được. Anh hôn phớt lên trán cô.
- Thôi được rồi. Em không cần nói cho biết lí do đâu.
...........
Chris buông Alex ra sau khi đã lấy hết toàn bộ sức mạnh của cô. Tranh thủ lúc cô đang thở hổn hển kiếm không khí, anh nhẹ nhàng vác cô lên vai như vác một chiếc bao tải. Alex trợn tròn mắt, ngay lập tức lấy lại trí thông minh vốn có của mình. Cô đập bùm bụp vào lưng Chris.
- Thả tôi xuống!
Chris bước ra cửa.
- Không.
Alex hét lên.
- Đồ khốn kiếp, anh thả tôi xuống!!!
Chris vẫn tiếp tục bước. Anh gật đầu chào Phong với Băng.
- Xin lỗi vì cô nàng phiền phức này đã làm phiền hai người trong mấy ngày qua. Tôi xin phép mang cục nợ này về.
Alex hét lên, vùng vẫy.
- ĐỒ KHỐN KIẾP NHÀ ANH, THẢ TÔI XUỐNG NGAY!!
- Không là không, Alex yêu quý à.
Alex không chịu thua. Cô vén áo Chris lên, cào anh cực kì mạnh từ phần hông lên đến giữa lưng. Chiêu đó không thấm, đặc biệt là với một cầu thủ bóng bầu dục như Chris, nhưng đủ làm anh cảm thấy phiền phức. Anh phát cái "Bốp!" vào bờ mông tròn trịa của Alex, cằn nhằn.
- Đừng vùng vẫy nữa, mèo con nóng nảy.
Alex hiểu cơ hội để cô chống lại Chris là bằng zero, vậy nên cô bất đắc dĩ nằm im để anh vác ra chiếc motor nước. Cô khum tay quanh miệng, hét to:
- Tôi nhất định sẽ quay lại tìm cô, Angeline!
Băng và Phong ra cổng villa tiễn đôi nam nữ. Cô gật đầu với câu nói của Alex, vẫy tay chào hai người. Chiếc motor phóng vút đi. Băng sẽ nhớ cô nàng tóc vàng đó lắm đây.

.............
Sau khi đã khoá cửa villa cẩn thận, Băng bước vào nhà, bỗng nhớ đến câu nói xoáy của Phong lúc trước. Giờ thì Alex đã đi, sẽ thật có lỗi nếu cô cứ tiếp tục lảng tránh anh mãi. Cô phải nói.
- Phong.
- Ừm? - Anh quay lại.
- Em... em.....
Không ổn rồi. Từ ngữ trong đầu cô bay mất tiêu.
Phong thấy Băng cúi gằm mặt thì tiến lại gần, dùng tay nâng cằm cô lên.
- Có gì muốn nói với tôi à?
Băng càng bối rối tợn. Mặt cô đỏ bừng, tiếng nói cứ kẹt cứng ở cổ, không chịu ra ngoài. Cô lại cúi xuống, đáp bừa.
- Em... em xin lỗi!
Thế đấy. Cô không làm được đâu.
Phong nhướn mày.
- Vì điều gì?
Nghĩ đi Băng. Nghĩ đi. Đánh lạc hướng anh ấy đi. Làm bất cứ thứ gì để che giấu điều mày định nói.
- Vì... vì đã lảng tránh anh.
Phong không nói gì cả, suy tư. Băng cúi gằm xuống, từ chối nhìn phản ứng của anh. Sự im lặng kéo dài khá lâu, và cô len lén ngước lên. Ngay lập tức, Phong đẩy Băng vào tường, áp cơ thể mình lên cô và chiếm lấy môi cô.
Anh hôn Băng trong sự say đắm và đam mê, như thể anh đang cố cho cô thấy sự kiềm chế của mình trong hai ngày qua lớn đến thế nào. Hơi nóng từ da anh truyền thẳng sang cô. Người Băng mềm nhũn. Cô vô thức vòng hai tay quanh cổ anh.
BẬT VIDEO. NGAY VÀ LUÔN. NHẤT ĐỊNH PHẢI BẬT.
Phong xốc Băng lên, hệt như cách Chris đã làm với Alex. Anh kẹp chân cô quanh hông mình, hai tay ôm lấy mông cô. Băng ngạc nhiên đến nỗi cô định buông Phong ra, nhưng môi anh nhanh chóng thổi bay ý định đó. Lưỡi anh quyện vào cô trong sự đê mê đến điên dại, và Phong nhấm nháp làn môi mềm đó một cách chậm rãi, nhấn chìm cô trong biển khát khao.
Anh hôn Băng sâu hơn, mãnh liệt hơn, khiến trái tim cô tan chảy. Cô cảm thấy lý trí mình như bay đi, lang thang ở một miền đất diệu kì nào đó, còn thân xác cô thì ở đây, tận hưởng nụ hôn tuyệt vời nhất thế giới. Ừ thì Phong đã hôn cô rất nhiều lần, nhưng chưa bao giờ Băng cảm thấy chúng giống nhau. Mỗi lần hôn là lại một lần cô được anh đưa đến Thiên Đường và Địa Ngục cùng một lúc. Lãng mạn, nóng bỏng, và đầy nhục cảm.
Phong bắt đầu bước đi. Vẫn hôn Băng đắm đuối, anh bế cô đến chiếc ghế sô-pha gần đó, cúi người để đặt cô nằm xuống. Lưng Băng chạm lớp vải da mềm mại. Phong chống hai tay bên đầu Băng, thân hình lực lưỡng trùm lên cô.
Anh trượt môi lên tai cô, và Băng bật ra một tiếng rên rỉ. Vành tai. Dái tai. Lỗ tai. Anh dùng lưỡi tìm kiếm điểm nhạy cảm của cô, chậm rãi, nhưng cực kì dễ gây nghiện. Băng run lên trong khoái cảm. Sự ham muốn xoáy tròn trong cô, cuốn cô vào mê cung đam mê của riêng anh.
Từ tai, Phong chuyển xuống cổ. Anh rải những nụ hôn ướt át từ cằm cô xuống đến xương quai xanh. Môi và lưỡi anh kết hợp nhuần nhuyễn với nhau, từng bước từng bước một đưa Băng lên thiên đường. Những ngón tay mát lạnh của anh lướt trên da cô, đem lại sự kích thích không gì sánh nổi. Phong nhẹ nhàng kéo một bên dây váy của cô xuống. Anh hôn lên vai cô, chậm rãi lướt môi xuống ngực cô. Băng nhắm nghiền mắt, tận hưởng cảm giác đê mê mà anh đem lại.
Môi Phong nâng niu từng phân một trên làn da mịn màng. Anh dùng ngón trỏ kéo nhẹ phần ngực váy xuống, chỉ đủ để khe ngực lộ ra. Hơi thở của Băng trở nên hổn hển và đầy khát khao. Phong ngẩng lên nhìn cô trong một giây rồi lại cúi xuống, đặt môi mình lên điểm diệu kì ấy. Thứ mùi nam tính toả ra từ cơ thể anh khiến Băng quên hết mọi khái niệm về không gian và thời gian.
Phong bất ngờ cắn Băng một cái ở khe ngực. Cô hít mạnh, lý trí hoàn toàn bị đánh bại bởi những cảm xúc dâng trào. Băng quằn quại trong sự ham muốn. Cơ thể cô thuộc về anh. Nó sinh ra để thuộc về anh. Thật hư hỏng, nhưng cô muốn mình được lột trần bởi Phong. Cô muốn anh yêu cô. Ngay bây giờ. Ngay lúc này.
Phong bật người đứng dậy. Băng mong chờ anh sẽ mang đến cho cô một bất ngờ khác, nhưng không. Phong đi một mạch về phòng mình, không dừng lại lấy một giây. Trước khi bước vào, anh ngoái đầu về phía sau để ngắm nhìn cô gái của mình. Với đôi mắt cà phê rực sáng, anh ném cho Băng nụ cười nửa miệng quyến rũ nhất của mình.
- Đó là cảm giác của tôi trong 2 ngày qua đấy, em yêu à.
Và Phong đóng cửa, bỏ lại Băng đang sững sờ trong bầu không khí ám mùi nhục cảm, cùng một bên dây váy bị kéo hẳn xuống.
Đêm nay cô sẽ mất ngủ, 1000%.
End chap 37
Dự là mình sẽ bị chửi rất nhiều đây..... ☺️
Thôi thì, VOTE đi nha!!
Ít vote là chap ra cũng sẽ chậm đó...


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận