Thiên Thần Không Phải Là Anh
Ngày đầu tiên tiết học trôi qua khá căn thẳng nhưng đối với nó là một điều thú vị khi may mắn vào được trường Brian , giáo viên bằng A tốt nghiệp từ những trường đại học có tiếng và cả nước ngoài ,quá trình giảng dạy đầy kinh nghiệm phương pháp học tập tối ưu không chỉ vậy mà kiến thức còn nâng cao so với cơ bản ở cấp dưới
"Reng Reng Reng "- Giờ ra chơi
Nhỏ làm giọng mèo nheo
-Tụi mình xuống căn -teen ăn gì đi An Nhiên
-Đợi tui ghi hết câu bài tập này rồi đi nha
-Ra chơi rồi đó bà cô ơi
-Rồi rồi đợi tui chút xíu nữa thôi
Nó ghi xong cấp sách vở vào cặp
-Xong rồi, đi thôi
Kéo tay nhỏ đi ,hai đứa tụi nó tung tăng đi xuống căn -teen
Căn-Teen Brian (rộng lắm nha ! thiết kế đẹp như một nhà hàng buffetmini , sạch sẽ màu sắc tươi mới .Đồ ăn tự đến quầy chọn ,có cả giang hàng nước tự động nhưng mỗi lần gọi món sẽ trả bằng tiền mặt hoặc bằng thẻ )
học sinh toàn trường tập trung ở căn-teen rất đông khá náo nhiệt (10-11-12 đều trung nhưng trừ một bàn của Hội trưởng "Không được ngồi đối diện bàn hắn" )
Lấy đồ ăn xong nó với nhỏ lại ngồi bàn đối diện bàn hắn "Hội trưởng "(Sun:do hai bã ngay thơ nên không biết bàn đối diện với là ai )
Ngồi xuống thì bao nhiêu ánh mắt ở đây nhìn nó và nhỏ
-Ê hai con nhỏ kia dám ngồi đối diện bàn với hội trưởng kìa
-Hình như là học sinh khối 10 ,lại muốn gay sự chú ý năm nào cũng xem cảnh này đều bị đuổi học khỏi trường thôi
-Chị Châu nhìn kìa chỗ chị muốn được ngồi nhất mà hai con nhỏ đó dám
Bảo Châu cười khinh
-Tụi em à ,không phải lo năm nào cũng có những nhỏ ngu ngốc không biết thân phận trên dưới tự đâm đầu vào chỗ chết sao ,biết hậu quả sớm muộn không cần nóng vội làm gì
Nó với nhỏ không biết chuyện gì đang xảy ra
-Ở đây nhiều đồ ăn thật đó ,căn-teen thôi mà hoành tráng ghê
-Điều đó là đương nhìn rồi
**** **** **** ****
-Aaaaaaaaa hội trưởng và Uy Phong kìa ,lâu rồi mới thấy hai người họ đi cùng nhau
-Hai oppa đẹp trai quá đi
Học sinh bắt đầu tảng ra thành hai phía cho tụi hắn đi như chào đón thần tượng
-Căn -teen trường mình có chuyện gì mà ồn ào zậy
2 đứa tụi nó nhìn về chỗ ồn ào
Và rồi nó đã nhìn hắn ,thật sự rất cao ngạo dù ở đám đông nhưng vẫn nổi bậc ,khuôn mặt không có tí chuyển biến gì ngoài vẻ mặt lạnh lùng
Vô tình 2 đôi mắt đã nhìn thấy nhau chỉ trong giây phút ngắn ngủi tim nó không hiểu sao lại đập rất nhanh
-Hả ???? Sao anh ta lại ngồi đối diện bàn mình đang ngồi «nó nghĩ thầm »
-Còn Thúy Kiều không rời ánh mắt khỏi hắn
Bầu không khí nơi đây im lặng hẳn (Vì mọi người đang đợi chờ xem trò vui sắp diễn ra)
Nhưng mọi chuyện lại khác
Nó thấy người đi cùng hắn nhìn quen lắm rất giống một người
Nhìn nó ,anh thật sự đứng hình khi nhìn vào ánh mắt đó , Uy Phong đi đến chỗ nó hai người nhìn nhau,anh ấp úng
-Em là .....An Nhiên
Nó nhìn anh kinh ngạc ,một suy nghĩ thoáng qua rất nhanh nhìn khuôn mặt này so với hồi đó thì đúng là anh rồi
-Anh là Uy Phong phải không
Uy Phong cốc lên trán nó
-Con bé ngốc này
Nó nhăn mặt lấy tay xoa trán
- Uy Phong , sau này em mất trí là do anh đấy nhé
Whát ????.......................... Cả đám học sinh ở đây trố mắt nhìn hành động đang diễn ra -tập 1
Uy Phong ôm trầm lấy nó
-Bé ngốc của anh ,anh thật sự rất nhớ em
Cả đám học sinh ở đây trố mắt đầy kinh ngạc -tập 2 kể cả nhỏ và hắn (dù vẻ mặt vẫn lạnh lùng nhưng thật sự trong lòng hắn có cả mớ hỗn độn )
-Không thể nào con nhỏ bình thường đó mà lại quen biết Uy Phong ư
-Shock thật
-Đúng là điên thật mà ,chuyện gì đang xảy ra
-Anh ơi .......
-A anh quên xin lỗi em
Anh buông nó ra ,nó ngượng đỏ cả mặt khi anh ôm nó trước mặt mọi người
Uy Phong lướt mắt nhìn qua nhỏ
-Bạn em à
-Dạ
-Chào em ,anh là Uy Phong
-Chào anh ,em là Thúy Kiều bạn thân của An Nhiên
-Giới thiệu với hai em đây là bạn thân của anh Kỳ Nam
Nhỏ chào hắn ,còn nó vẫn ngu ngơ lém nhìn trộm hắn
-Chào anh
Nó chưa kịp đưa tay ra chào thì
hắn buông ra ngữ khí lặng lùng nói rồi bỏ đi
-Tao có việc bận đi trước
Nhỏ không ngờ hắn lại tỏ ra thái độ thẳng thắng từ chối lời chào của nhỏ
Anh an ủi
-Tính nó là zậy đó em
Anh ,nó và cả nhỏ ba người nói chuyện với nhau vui vẻ
Tụi FC và cả nhỏ đứng đầu hội Uy Phong tức trào máu ,muốn nổi điên lên nhưng dù tức cỡ nào không dám đụng đến người của Uy Phong
Từ nay sẽ có fan Anti mới cho 2 học sinh khối 10 bị truy nã là
Nguyễn Huỳnh An Nhiên và Lâm Thúy Kiều
Phòng Hội Trưởng
-Điều tra cho tôi về Nguyễn Huỳnh An Nhiên
-Rõ thưa anh
Tút tút.......hắn tắt máy ,cầm điện thoại trong và tay đang suy tính chuyện gì
**** **** **** ****
-Ra về
-Anh Phong đợi nàng kìa thôi pp tui zề không làm kì đà cảng mũi người ta chết
-Nhỏ này
Uy Phong dựa vào chiếc xe Audi A8 chờ
-Anh đưa em về
-Thôi em đi xe buýt được rồi không làm phiền anh
-Không phiền em muốn thăm bác mà không biết địa chỉ mới nhà em
-Vậy cho em hóa giang thiếu gia Uy Phong
Anh lịch sự mở cửa,xe lăng bánh ra khỏi cổng trường ,đám hs nữ toàn trường nhìn ghen ghét như ăn tươi nuốt sống (Không biết tháng ngày trong trường của nó sẽ ntn ???) ánh mắt lạnh lùng của hắn nhìn thấy
Ngồi trong xe mà nó ngắm nghía hết cái này đến cái khác làm Uy Phong phì cười
-Anh mới 18 tuổi sao lại có bằng lái xe được
Anh nói nhỏ vào tai nó
-Anh đã hối lộ tuổi với cảnh sát
Tới nhà nó
Nó rót nước mời anh
-Má em chưa đi làm về đâu anh Phong ngồi chơi đi ,em đi nấu cơm đây
-Cần anh giúp không
-Dạ thôi ,anh ngồi đó đi anh là khách mà
Má làm về thấy trước cổng có một chiếc xe hơi sang trọng bà ngạc nhiên
-An Nhiên ơi má về rồi đây nhà có khách à con
Má vào nhà thì thấy Uy Phong ,bà thật sự ngỡ ngàng
-Con chào cô
-Cậu là .....
- Uy Phong đây ,cô Diệu còn nhớ con không
- Mới đó thôi mà con ra dáng người trưởng thành rồi nhìn con lớn ngày trông càng đẹp trai cao
Anh cười
Nó nghe tiếg của má
-Má về rồi
Má và anh ngồi nói chuyện
-Ông bà chủ bên đó khỏe không con
-Dạ ba mẹ con vẫn khỏe
-Nhưng cách đây 2 năm trước vì trụ sở ở đây xảy ra chuyện nên nhân tiện ba mẹ và con trở về Việt Nam muốn gặp lại cô và em tìm nhà thì nghe hàng xóm nói chuyển đi rồi,mọi chuyện ở đây yên ổn thì quay lại bên đó và giờ con trở lại Việt Nam thật sự may mắn hơn con đã gặp lại em và cô
-Cô rất vui khi gặp lại con ,thôi cũng trưa rồi ở lại nhà cô dùm cơm nhưng nói trước cho cậu chủ nghen không có sơn hào hải vị đâu chỉ cơm đạm bạc thôi
Một bữa cơm gặp lại người quen đã tràng ngập nhiều kĩ niệm cũ ,anh dùng cơm rất nhiệt tình luôn miệng khen cơm nó nấu ngon ,làm nó ngại quá trừng
**** **** **** ****
-Điều tra người anh cần tìm đây
Nguyễn Huỳnh An Nhiên (16t) nhận được học bổng vào trường Brian sống với mẹ (Nguyễn Huỳnh An Diệu ) hoàn cảnh bình thường (người được xã hội quan tâm ) và những địa điểm làm thêm địa chỉ nhà của nó đều rõ ràng ,mẹ cô ta đã làm người giúp việc của nhà anh Uy Phong ,nghỉ việc khi gđ anh ấy sang Mỹ định cư
Đọc lại nhiều lần ,kết luận rằng suy nghĩ của hắn hoàn toàn đúng" nó chính là cô bé đó "
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...