Thiên Thần Không Có Cánh
Ngay lúc này cô không biết là mình đang yêu ai nữa, là người mang hình dáng giống hệt Gia Anh nhưng yêu thương cô hay là hình bóng của Gia Anh thật sự người mà cô phải lây làm chồng. Đất dưới chân cô như biến mất hút cô vào không gian sâu thẳm.
Tâm trạng của Minh Huyền rối loạn, bỏ mặc cho Triết Vũ và Thuận Phong dưới phòng khách, cô đi nhanh về phía phòng mình và khóa trái cửa lại. Minh Huyền muốn chốn tránh hiện thực ngay trước mắt dù chỉ là trong giây lát. Mặc cho Triết Vũ và Thuận Phong gọi cửa bên ngoài cô chím đắm trong những kỉ niệm và những suy tư.
Quả thật, ngày hôm trước khi chứng kiến cuộc đối thoại của Gia Anh và Minh Huyền lại nhìn thấy những giọt nước mắt của Minh Huyền nên Triết Vũ đã không yên tâm mà đi theo cô cả ngày. Đúng như cậu dự đoán Minh Huyền đã uống rất nhiều và suýt nữa xảy ra chuyện nếu như Triết Vũ không có mặt ở đó.
“ Ngay bản thân tôi còn thấy bất ngờ nữa là em gái tôi. Trong suốt 2 năm qua, con bé đã dành rất nhiều tình cảm ột Gia Anh mà cậu đóng thế để rồi bây giờ phát hiện ra người đó là giả mạo. Tôi mong là cậu sẽ hiểu cho con bé và xin cảm ơn cậu vì mọi việc cậu đã làm cho nó.” – Thuận Phong nhẹ nhàng lên tiếng, vừa nói anh vừa nhìn vào cánh cửa phong Minh Huyền.
Triết Vũ hết sức ngạc nhiên vì câu nói này của Thuận Phong, một con người cao ngạo lại nói được lời cảm ơn vì em gái của mình. Xem ra tình cảm anh em giữa Minh Huyền và Thuận Phong khá tốt, xem ra cậu có thể lợi dụng Thuận Phong để thực hiện bước tiếp theo của kế hoạch rồi.
“ Không có gì đâu, tôi chỉ là mong muốn Minh Huyền được vui vẻ thôi. Bây giờ cũng đã muộn, chào anh tôi về” – vừa nói cậu vừa đưa tay ra để bắt tay Thuận Phong để chào tạm biệt.
“ Hẹn gặp anh một ngày không xa” – Thuận Phong lên tiếng. Không biết từ lúc nào anh trở lên hứng thứ với Triết Vũ một phần vì cậu ta quan tâm tới Minh Huyền, một phần vì anh có thiện cảm với người mang tên Triết Vũ này.
“ Tạm biệt” – đó là câu nói cuối cùng của Triết Vũ trước khi cậu quay lưng và đi về phía cửa của ngôi biệt thự.
Lúc này, tại một thành phố cách đảo Thiên Đường cả nửa vòng trái đất có một cuộc trao đổi, mà điều kiện của cuộc trao đổi ấy ai nghe cũng phải thấy hết sức vô đạo. Hai người đàn ông đã mang hạnh phúc của con cái họ để có thể liên minh lại với nhau. Họ muốn dùng một mối quan hệ hôn nhân để duy trì mối liên minh ấy.
Những người tham gia vào cuộc hôn nhân oan nghiệt kia là chính là con trai, con gái của họ. Không cần biết chúng có yêu nhau hay không nhưng chắc chắn phải ép chúng kết hôn trong thời gian ngắn nhất. Vâng, không ai khác 2 người đó chính là Trịnh Luân và Ngô Trung. Cả hai đều đang nóng lòng muốn thúc đẩy hợp tác giữa An Phát và Độc Long.
Nếu có Độc Long là chỗ dựa thì nghiễm nhiên An Phát sẽ có cơ hội gây khó dễ cho tập đoàn Thái Sơn của gia đình Hạ Vi. Độc Long cũng vậy nếu nhanh chóng có thể liên minh với An Phát thì chẳng phải An Phát đã trở thành bộ máy rửa tiền cho Độc Long hay sao?
Suốt 2 năm qua, đã để cho Minh Huyền và Gia Anh một khoảng thời gian khá dài đủ để chúng hiểu về nhau và đi tới một cuộc liên hôn.
Đó là kế hoạch của 2 lão cáo già ấy, nhưng cả hai đều không ngờ được trong khi cả 2 dời khỏi đảo Thiên Đường chưa đầy 3 tháng mà có rất nhiều chuyện thay đổi.
Lại nói về Hạ Vi, nó nhanh chóng nhận ra Triết Vũ không hề đơn giản như vẻ bề ngoài. Tối hôm ấy, Triết Vũ không về nhà, Hạ Vi bắt đầu cho người điều tra hành tung của Triết Vũ. Kết quả thật bất ngờ, Triết Vũ không những đã đi theo Minh Huyền cả ngày mà lại còn ở lại Ngô gia cả đêm. Vẫn là chưa đủ nếu như cô không biết về mối quan hệ của Triết Vũ và Trịnh Luân thông qua những thông tin mà thám tử cung cấp cũng như thông tin mà San San và Mỹ Linh đã nói cho cô biết khi bị cô hỏi dồn.
“ Triết Vũ rốt cục anh là ai?” – nó vừa hỏi vưa nhìn vào đống hồ sơ trên bàn của mình. Đúng lúc này, nó nhận được thông báo của bà Trần là Triết Vũ đã về nhà.
“ Dì có thể bảo Triết Vũ nên gặp cháu ngay được không? ” – nó nói vào bộ đàm và chờ đợi.
Đã đến lúc phải kết thúc hợp đồng với Triết Vũ rồi. Nó không thể tiếp tục giữ một người rất có khả năng là người của Độc Long ở bên cạnh được. Nó cũng rất thắc mắc nếu là người của Độc Long thì tại sao cậu không hề hại nó hay làm hại tới Ngọa Long dù chỉ là một chút. Nếu không phải vì những thắc mắc này thì có lẽ ngay cơ hội bước chân vào cổng của nhà nó Triết Vũ cũng không có.
Có tiếng gõ cửa phòng nó, nén lại hơi thở và thu xếp lại đống giấy tờ trên bàn lại nó lên tiếng: “ Mời vào” – thanh âm lạnh lẽo xảu nó khiến cho Triết Vũ dũ chưa nhìn thấy mặt nó cũng có thể cảm nhận được một việc gì đó trong phòng đợi cậu bước vào.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...