(Ken và Kate bị đuổi về nhà từ lâu)
Sáu người vừa ra sân đã bị tên đó cho người đánh lén, nhưng cả đám tránh được một cách bá đạo. Rồi lao vào đánh. Mấy tên này không mạnh, nhưng sức dai, nên rất tốn thời gian.
Trong khi cả đám đang đánh nhau ngoài kia, Ave bị Phillip bắt phải về nhà còn nó ngồi trong bar cầm ly rượu đã cạn mà suy tư, khách đã vào lại bar và bar hoạt động bình thường.
Đột nhiên có một người tiến tới ngồi vào ghế trước mặt nó. Người đó khẽ tằng hắng, làm nó giật mình ngước nhìn :
- Daniel?
- Chào em Hana. – Daniel khẽ cười, nó thì miễn nhiễm với trai đẹp thì không nói gì nữa, còn đám con gái còn lại trong bar gào rú phát ớn.
- Chào anh. – nó đáp lại cho có lệ rồi lại chăm chú nhìn ly rượu mà suy nghĩ.
- Sao em ngồi có một mình thế? Đi chơi với anh đi. – Daniel lại cười. Câu nói muôn thuở của mấy thằng hay đi cưa gái.
- Xin lỗi nhưng tôi bận rồi.
Daniel không nói mà đứng lên, thong thả sang quầy pha chế gọi hai ly rượu, rồi đem về bàn nó đang ngồi. Nếu tinh mắt sẽ thấy được anh ta đã bỏ viên thuốc vào trong ly mà anh ta đưa cho nó.
Nó chẳng hoài nghi nhận ly rượu nhưng không uống, chỉ cầm cho có. Daniel sốt ruột thúc giục :
- Em uống đi. Nếu em uống hết ly anh sẽ rời khỏi đây trả lại sự yên tĩnh cho em.
Nó dường như chẳng nghe thấy Daniel nói gì, nhưng đột nhiên thấy khát, nó đưa ly rượu lên, nhấp môi rồi đặt ly rượu xuống bàn.
Mặt của Daniel giãn ra, anh ta đã hoàn thành được mục đích… giờ chỉ cần chờ cho thuốc ngấm.
Hôm nay Daniel mướn tụi phó bang của Hirs đã giải tán câu giờ bên ngoài bar, để anh ta có thời gian tiếp cận đánh thuốc nó.
Liều thuốc cực mạnh nên dù chỉ uống một ngụm, nó nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.
Daniel nhếch mép, sang chỗ nó, bế bổng nó lên rồi đem nó ra xe mình.
- Kevin… Mau đến đây. Anh có quà ày.
…
Sau khi đánh đã tay, đám kia cũng gục hết, cả sáu quay vào trong bar và phát hiện ra sự biến mất của nó. Phillip túm lấy một thằng bồi bàn hỏi :
- Cô bé ngồi ở đây đâu?
- Ban nãy có một anh lại gần nói chuyện, đột nhiên cô ấy ngủ, nên anh ấy đưa cô ấy đi rồi.
- Cái gì? Mấy đứa bị ngu à? Khách hàng muốn ra khỏi bar họ phải tự ra! Sao lại có chuyện để người lạ đưa khách hàng ra ngoài khi họ đang ngủ hả? Có đứa nào cản lại không?
- Dạ… không…
Phillip buông tên kia ra rồi chửi thề. Điện thoại hắn vang lên báo tin nhắn.
“Anh có quà cho em đây!…”
- Chết tiệt! Daniel!
Hắn nghiến răng bóp nát cái điện thoại. (móa oai! hắn xài iphone 7 chưa xuất hiện trên thị trường ạ)
- Bình tĩnh đi Kevin, hắn nói gì?
- Tao không quan tâm! Đầu tiên tao phải đốt nhà hắn! – hắn gầm gừ bước đi.
- Mày điên hả? Lỡ hắn nhốt Hana trong nhà hắn thì sao? – Jackson ngay lập tức can ngăn.
- Khốn khiếp! Thằng hèn đó! – hắn chửi.
- Mày bình tĩnh lại! Đầu tiên tìm manh mối đã. Quan trọng là biết được chỗ của Hana và cứu cô ấy! – Josh nói thêm vào.
- Hắn nói là hẹn tao ở sân thượng New Star.
- Tao sợ nó là cái bẫy! Ai đời lại nhốt con tin ở đó!
- Thực ra tụi mình có thể tìm ra Hana, nếu hắn chưa lốt hết đồ đạc trên người cô ấy. – Zoey nói.
- Sao?
- Mọi người còn nhớ vụ Ken và Hana làm mồi nhử Dark (ở chap 5) không? Lần đó để đề phòng, tao đã bí mật gắn một con chip định vị lên cáo nút áo của Hana, sau đó lại quên béng việc gỡ ra. Mà cái áo đó lại là cái áo nó mặc hôm nay. – Zoey giải thích.
- Thật vậy thì mau làm đi! – Julia hớn hở thấy rõ.
Sau 1 phút 30 giây dò tìm,…
- Đây rồi! Vị trí này chính là…
- Sân thượng trường New Star! – cả đám ngạc nhiên đồng thanh. Daniel thật thà đến đáng thương hay có ý đồ gì?
…
5 phút sau,…
Cả bảy có mặt ở trường, ngước nhìn lên sân thượng thì thấy ở đó có rất nhiều bóng người đứng cạnh nhau nhìn xuống sân.
Sáu người bẻ tay răng rắc tiến thẳng sân thượng.
Cùng lúc đó, nó tỉnh dậy ngơ ngác nhìn xung quanh, nó hoảng hồn khi thấy Daniel và rất nhiều tên bặm trợn đang vây quanh mình, tay chân nó bị trói chặt dính vào lang cang.
Nó đưa ánh mắt ngạc nhiên nhìn Daniel, còn hắn ta chỉ giương đôi mắt lạnh lùng nhìn nó… Đột nhiên, Daniel hôn nó… Hắn cũng vừa lên tới sân thượng, trông thấy cảnh tượng đó thì mặt tối sầm lại…
- Chà… để em trai trông thấy cảnh tượng không được tốt đẹp rồi nhỉ?
- Anh đang làm cái gì thế? – hắn thét lên.
- Giữ nó lại. – Daniel không trả lời mà hất hàm ra lệnh đám đàn em.
Hắn tất nhiên phản kháng, hùng hồn tiến về phía nó và Daniel. Đột nhiên nó cảm thấy lạnh sống lưng… có cái gì đó lạnh buốt đang kề vào cổ nó _ có gì đâu… chỉ là một con dao thôi mà.
- Daniel! – hắn rít lên. Dù hắn có thể đến cạnh nó với tốc độ siêu thanh chăng nữa, Daniel dễ dàng xô ngã cả nó và hắn ra khỏi sân thượng. Nên bây giờ hắn chẳng thể làm gì… ngoài sôi máu đứng nhìn và bị giữ lại.
- Kevin à…
Daniel cười khẩy gọi, nhằm thu hút sự chú ý của hắn. Anh ta tay cầm dao kề cổ nó, tay đưa lọn tóc của nó lên hôn. Hắn bên này mặt càng ngày càng đen :
- Tôi sẽ giết anh!
- Cứ tự nhiên nếu em muốn dự một lúc hai cái đám tang.
- Khốn khiếp!
Nó nhìn hắn tức giận mà đau xót. Hắn lo lắng cho nó, trong khi nó tối ngày làm cục nợ, chuyên gây chuyện để hắn xử lí.
Nó buồn bã cụp mắt xuống nhìn đất. Hắn nghĩ nó sợ nên lên tiếng trấn an :
- Em đừng lo! Anh sẽ bảo vệ em!
Mắt nó bắt đầu long lanh những giọt nước. Daniel nghiêm mặt ra lệnh :
- Đập nó.
- Ar!!!
Cả đám xúm vào hội đồng hắn. Hắn vì sợ Daniel làm hại nó nên chẳng dám manh động chứ đối với hắn, bọn này chỉ là tép riu. Cái tình cảnh này hệt trong những bộ truyện khác.
Máu hộc ra từ miệng hắn. Hắn nửa quỳ nửa đứng thở dốc. Nó thét lên, khóc lớn :
- Làm ơn dừng lại!
Daniel rời nó, đứng lên, nhưng con dao vẫn ở vị trí cũ, đám đàn em dừng đánh hắn. Daniel cười khẩy:
- Đau chứ em trai.
- …
- Hối hận chứ em trai, lần trước anh bảo chiến thì không chiến. Mày biết anh mày là loại người ăn không được thì đạp đổ hay không?
- Bỉ ổi, vô liêm sĩ, hèn nhát! – hắn đáp lạnh.
- Nghiền nát bàn tay phải của nó cho tao, thử xem nó còn làm CEO kiểu gì nữa!
Đọc tiếp Thiên thần, Ác quỷ và tiểu thư tung tăng trên phố – Chương 115 (end)
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...