Được, ta chấp nhận lời thách đấu của ngươi.
Lời vừa ra khỏi miệng, bọn nhỏ xung quanh vung tay hô to, cả đám hai mắt cuồng nhiệt nhìn Vương Hữu Tài và Vân Phong, quyết đấu đó, với tuổi của chúng mới chỉ nghe người khác nói đến, chưa từng thấy quyết đấu thật!
“Quyết đấu! Quyết đấu! Quyết đấu!” Tiếng hoan hô vang dội, hai mắt cuồng nhiệt đều nhìn chăm chú vào hai người, Trạch Nhiên nhiệt huyết sôi trào, Vân Phong sẽ thắng, nhất định!
Vương Hữu Tài nhìn Vân Phong trước mặt, nuốt vài ngụm nước miếng, trên trán rỏ xuống từng dòng mồ hôi, từ má chảy xuống cổ, tình huống như bây giờ hắn đã không còn bậc thang mà xuống, hoặc là nhận thua, hoặc là đánh chết con bé trước mặt này!
Vương Hữu Tài đứng thẳng lưng, tuy thần sắc không tốt lắm, nhưng cũng không thể không kiên trì! Sợ cái gì! Nàng ta là phế vật! Có thể làm gì mình! Hơn nữa mình cuối cùng cũng có quan hệ với Lâm Mông, cho nó mấy cái gan nó cũng không dám làm gì mình!
Nghĩ đến đây, Vương Hữu Tài lui nửa bước, khí mạch chuyển dịch toàn thân, cơ bắp nở ra, tuy hắn không trải qua huấn luyện chính thống, không có vũ kỹ, nhưng từ nhỏ hắn đã bắt đầu tu luyện chiến sĩ, dùng quyền để đánh hắn vẫn biết dùng!
Vân Phong vừa thấy, ý cười trên khóe miệng càng sâu, tay nhỏ bé nhẹ nhàng nắm thành quyền, cổ khẽ vặn vẹo vài cái, “Tiểu gia hỏa, xuống tay nhẹ thôi.” Tổ tiên cười hớ hớ, Vân Phong mím môi cười, tâm niệm kết nối cùng tổ tiên.
“Tổ tiên yên tâm, Phong Nhi biết chừng mực.”
Mắt nhìn Vương Hữu Tài bắn ra ánh sáng lạnh, Vương Hữu Tài, ngươi là lễ vật đầu tiên ta tặng cho Lâm Mông!
“Ta sẽ làm trọng tài!” Một nam hài nhi nhỏ nhắn kích động chạy lên, Vương Hữu Tài và Vân Phong đều không có ai làm trọng tài, nhưng trọng tài phải có, ‘tư đấu’ tất nhiên có thể, nhưng muốn phiêu lưu mạo hiểm, công bằng quyết đấu nhất là ở Vũ học viện, trọng tài là người chứng kiến công bằng, huống hồ bây giờ có nhiều đứa trẻ ở đây như vậy, hắc bạch thị phi mọi người đều tự sáng tỏ.
Tiểu nam hài thấy hai người không phản đối, càng có chút hưng phấn, mở to mắt nhìn hai người giương cung bạt kiếm, lập tức giơ cao cánh tay, cất giọng hô lớn, “Quyết đấu — bắt đầu!”
Vừa dứt lời, tiểu nam hài lập tức nhanh nhẹn rút lui về phía sau, rời xa vòng chiến của hai người, xem quyết đấu là chuyện rất đã, làm trọng tài còn đã hơn, nhưng phải chú ý đến an toàn.
Sau tiếng hô của bé trai, Vương Hữu Tài quát khẽ một tiếng, chiến khí từ khí mạch trào ra, bọn tiểu hài tử xem diễn đều mở to hai mắt, nhìn khí thế của Vương Hữu Tài không khỏi sợ thay Vân Phong, nếu đổi thành chúng cũng không thắng được đâu!
Trạch Nhiên vẻ mặt nhẫn nại im lặng đứng phía sau, mắt nhìn chằm chằm vào Vân Phong, không bỏ qua cả động tác nhỏ, chỉ cần Vân Phong có chút nguy hiểm hắn sẽ xông vào, cho dù phá hủy quy định quyết đấu, cho dù sẽ bị mọi người cười nhạo thậm chí đưa tới phiền toái, hắn cũng không để ý!
Vân Phong buồn cười nhìn thoáng qua Vương Hữu Tài, bằng nửa điểm chiến khí này có thể làm gì mình, Vân Phong đã từng một chọi một với ma thú biến dị! Đừng nói là Vương Hữu Tài, cho dù là quyết đấu cùng hiệu trưởng Vũ học viện Vân Phong cũng có thể mỉm cười!
Nhẹ nhàng quơ quơ cánh tay, suy nghĩ trong lòng bắt đầu vận lực lượng, tuy lực lượng thân thể Vân Phong là chiến sĩ ngũ cấp, nhưng tựa như ma thú, chiến sĩ ngũ cấp ngang cấp, cho dù là xuất phát từ giai đoạn cao nhất cũng cùng lắm thì bất phân thắng bại với Vân Phong, lực lượng cải tạo của ngọc bội thần bí khiến Vân Phong có được một cơ thể mang sức mạnh của ma thú!
Chiến sĩ ngũ cấp và chiến sĩ cấp 6 hợp lại mới có thể phân cao thấp với nàng!
Hô……! Nhẹ nhàng thở một hơi, Vân Phong suy nghĩ, dùng lực lượng cấp 1 cao nhất, nếu vượt qua giới hạn này, phỏng chừng Vương Hữu Tài kia một quyền chết ngay, hắn chết cũng chẳng sao, nhưng lại không lôi được tên Lâm Mông ra, nàng chỉ cần Vương Hữu Tài khóc lóc đến chỗ Lâm Mông, nói tình huống của mình dụ Lâm Mông đến!
Âm thầm áp chế lực lượng thân thể, Vân Phong để lực lượng ở mức cấp 1 cao nhất, như vậy người khác cũng sẽ không sinh ra hoài nghi, Lâm Mông cũng sẽ không cảnh giác.
“A!” Chiến khí của Vương Hữu Tài chạy toàn thân, quyền đột nhiên nắm chặt, đánh thẳng đến gương mặt của Vân Phong, xem ra hắn muốn dùng một quyền đánh hạ Vân Phong.
Vân Phong cười cười, nhìn quyền đánh thẳng đến mình, một bàn tay nhẹ nhàng hướng lên trước, ngăn cản toàn bộ sức mạnh trong quyền của Vương Hữu Tài!
Vương Hữu Tài sửng sốt! Lập tức một quyền khác đột nhiên chém ra, nhưng kết quả vẫn thế, Vân Phong nhẹ nhàng đẩy, đã chuyển quyền của Vương Hữu Tài qua một bên, không hề tốn sức.
Vương Hữu Tài lui về phía sau vài bước, hai người vừa giao thủ để lại cho Vương Hữu Tài rung động không nhỏ, mình bây giờ là chiến sĩ cấp 1 trung kỳ, phế vật lại thoải mái tránh được quyền của mình như thế, điều này sao có thể! Hay là…… Thực lực của nàng trên cấp 1 sao!
Vương Hữu Tài mờ mịt khiến Vân Phong cười lạnh, thấy hắn cảnh giác, thân hình Vân Phong đột nhiên tiến lên, ra quyền giống Vương Hữu Tài, trực diện đánh vào mặt hắn!
“Bây giờ đến phiên ta.” Vân Phong nói một câu, Vương Hữu Tài vội vàng muốn lắc mình né tránh, nhưng thân hình vừa động quyền đã đến trước mặt hắn, Vương Hữu Tài hoảng hốt, quyền kia mang sức mạnh lớn hơn của hắn, hắn không trốn nổi rồi.
“A!” Hét thảm một tiếng, thân mình Vương Hữu Tài đột nhiên bay ra hơn mười thước, cuối cùng chật vật ngã xuống, phát ra tiếng vang nặng nề, khuôn mặt đã sưng lên, đột nhiên ho khan vài tiếng, một ngụm máu tươi phun ra cùng mấy cái răng.
Bọn nhỏ xem diễn ngây người, này, đây là thực lực gì, một quyền đã đánh bay người ra ngoài, hơn nữa…… Mặt lại thành thế kia! Phế vật? Nàng là phế vật? Đến tột cùng là ai nói! Người như vậy làm sao có thể là phế vật!
Trạch Nhiên nhìn một màn trước mắt, trong lòng nhất thời thở dài nhẹ nhõm một hơi, lập tức có chút vui sướng, Vân Phong không phải phế vật, thực lực của nàng cao hơn mình! Chỉ là Trạch Nhiên có điểm không rõ, vì sao Vân Phong lại có lão sư?
Vương Hữu Tài đứng lên, hai chân lại không nén được run rẩy, đưa tay sờ mặt mình, nhìn máu và răng trên tay, trong lòng bi phẫn dị thường, nàng thật sự dám ra tay với mình! Ngẩng đầu thấy Vân Phong đi tới chỗ mình, Vương Hữu Tài biến sắc, mồm miệng hô, “Đừng, đừng tới đây, ngươi dám đánh ta, ngươi dám đánh ta, đại biểu huynh Lâm Mông sẽ không bỏ qua cho ngươi!”
Có lẽ Vương Hữu Tài đã quên, trận quyết đấu này là hắn khơi mào, Vân Phong chỉ ứng chiến thôi, mà Vương Hữu Tài lại nhắc đến Lâm Mông, có thể thấy được hắn đang rất sợ hãi.
Biết mình không thắng được Vân Phong, lại không muốn cúi đầu nhận thua, Vương Hữu Tài bây giờ đang tiến thoái lưỡng nan, nhiều người nhìn như vậy, bản thân thật muốn cúi đầu nhận thua nhưng lại xấu hổ, nếu nàng ta đủ thức thời nên nể mặt Lâm Mông, cho mình một bậc thang leo xuống.
Vân Phong lắc đầu, khẽ thở dài một tiếng, có chút thương hại nhìn thoáng qua Vương Hữu Tài, ánh mắt này khiến Vương Hữu Tài cực kỳ không thoải mái, “Con mẹ nó, ngươi có ánh mắt gì! Tưởng mình rất giỏi sao? Vân Phong? Ha ha, Vân Gia chỉ là một trò cười, ngươi cũng là một trò cười, Người Vân Gia các ngươi nhất định sẽ bị Lâm Gia dẫm nát dưới lòng bàn chân, ha ha ha! Người Vân Gia Các ngươi….. A!”
Vương Hữu Tài có lẽ điên rồi, Vân Phong trầm xuống, khí thế toàn thân cũng tăng lên không ít, bọn nhỏ xem diễn đều cảm thấy áp lực, tiếng thở cũng giảm bớt, chỉ có Vương Hữu Tài vừa ngã xuống đất là thở hồng hộc, vẻ mặt thống khổ vạn phần.
“Ngươi, ngươi, đồ đê tiện, Lâm, Lâm Mông sẽ không tha, buông tha cho ngươi……” Vương Hữu Tài cuộn người mặt đất, máu tươi chảy ra từ khóe miệng, khi Vân Phong đánh xuống, đã đánh thẳng vào lồng ngực hắn, giờ phút này trước ngực Vương Hữu Tài có chút biến đổi, xương cốt như bị đánh nát.
Vân Phong đột nhiên nhíu mắt, một chân dẫm thật mạnh lên ngực Vương Hữu Tài, chỉ nghe thấy Vương Hữu Tài thê thảm kêu to, một ngụm máu tươi đột nhiên phun ra, có vài giọt thậm chí bắn lên mặt Vân Phong, tiếp theo thân mình giật giật, không còn biểu cảm nữa.
Người đã chết!
Bọn nhỏ xem diễn sắc mặt tái nhợt, mở lớn miệng nói không ra lời, quyết đấu có kẻ chết là chuyện bình thường, nhưng lúc xảy ra trước mặt thật, những đứa trẻ lần đầu thấy quyết đấu này vẫn không chấp nhận được, có đứa còn nôn mửa.
“Kẻ làm nhục Vân Gia, chết!” Vân Phong lạnh lùng nói một câu nơi sân yên tĩnh, sắc mặt bọn nhỏ trắng bệch, Vân Gia…… Vân Phong…… cường thế như vậy, khiến bọn chúng cảm thấy…… Sợ hãi!
Vân Phong rút chân về, trên mặt lạnh như băng, dám khi nhục Người Vân Gia, làm hại Người Vân Gia, đều phải chết! Rồng có vảy ngược không được chạm vào, nàng cũng như thế! Ai dám đụng vào Vân Gia, nàng sẽ bắt chúng phải trả giá!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...