Một gốc cây che trời, trên cây có vô số lôi long du động, càng có vô số hỏa phượng lượn lờ, thanh thế mênh mông cuồn cuộn.
Một gốc cây như thái cổ hung long hiện ra, nó chẳng khác gì một gốc cây pháp tắc xé rách hư không.
Trường thương này vừa xuất hiện, vô số lôi long hỏa phượng trên Tà Thần Chi Thụ không ngừng quấn quanh người của hắn.
Một vòng xoáy lực lượng khí huyết không ngừng bao phủ chung quanh.
Sau đó một trường thương đen kịt như ma thần hiện ra, mũi thương bắn ra cường quang có thể xé rách rất nhiều ngôi sao.
Oanh!
Lâm Minh đột ngột bay lên, lao thẳng tới thiên đạo trận đồ.
Không gian dưới chân của hắn vỡ tan nhiều mảnh.
Hắn bay lên cầm theo trường thương, nhân thương hợp nhất.
Chỉ thấy trường thương đen kịt trong tay của hắn chẳng khác gì Hắc Long, không ngừng trùng kích thiên đạo trận đồ.
Oanh! Oanh! Oanh!
Trường thương đen kịch đánh ra một cái, lực lượng hư không trăm dặm sụp dổ dưới uy thế của trường thương, không ngừng nện vào đạo đồ.
Cả đạo đồ nhộn nhạo như nước.
Đường văn đạo đồ chói mắt như mặt trời thiêu đốt, lực trùng kích của nó không gì Lâm Minh công kích.
Thời gian một phút lại một phút trôi qua.
Những thời giờ này cả đạo đồ nghiền nát từng chút, ánh sao bắn ra chung quanh.
Lâm Minh có kinh nghiệm hai lần trước, mở ra Tử Phủ Đạo Cung ra hấp thu ánh sao vào.
Sóng xung kích giáng xuống, hư không bị xé rách chẳng khác gì thủy tinh.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Thiên Tài Tiên Đạo
2. Ta Đi Rồi
3. Tựa Như Sự Dịu Dàng Của Anh
4. Bạn Trai Tôi Không Phải Là Người
=====================================
Thân ảnh của Lâm Minh hoàn toàn bị hào quang và máu bao phủ, đạo đồ trên hư không giáng xuống, tại như nước gợn trong ánh sáng mơ mơ hồ hồ.
Thời điểm thế năng trong người Lâm Minh hao hết, chỉ nghe oanh một tiếng vang thật lớn, tiếng nổ mạnh kinh thiên động địa vang vọng.
Đạo đồ trước mặt Lâm Minh bị nghiền nát, một đạo văn bắn ra khắp nơi.
Song Cực Đạo Cung lập loè chói mắt giữa hư không, hào quang chậm rãi chui vào trong người Lâm Minh.
Trên người hắn xương cốt và huyết nhục dùng tốc độ mắt thường thấy khôi phục lại.
- Song Cực Đạo Cung... Đột phá!
Lâm Minh hít sâu một hơi, liên tục đột phá thiên phạt, tham lang hai đại đạo cung, Lâm Minh đột phá Song Cực Đạo Cung càng dễ dàng hơn một chút.
Một là vì hắn chuẩn bị sung túc, cho dù là Ma Thủy Thiên Tôn truyền thừa hủy diệt hỏa chủng hay là Lôi Phạt Thiên Tôn truyền thừa lôi nguyên đều là lôi hỏa đỉnh cấp.
Hai chính là thực lực của Lâm Minh tăng lên, hơn nữa trước kia đã đánh tan gông cùm xiềng xích của thiên đại, lại đột phá đạo đạo cung thứ ba cũng dễ dàng.
Đạo cung thứ ba, Song Cực Đạo Cung, đối ứng Lộc Tồn Tinh.
Đạo cung này nằm trong nội thế giới của Lâm Minh, sau khi mở Song Cực Đạo Cung, Lâm Minh có thể dẫn tinh thần chi lực tiến vào nội thế giới, dung hợp với năng lượng trong nội thế giới.
Năng lượng trong nội thế giới của Lâm Minh chủ yếu chính là lôi đình cùng hỏa diễm, chẳng còn cái nào khác, tinh thần chi lực dung nhập vào trong lôi hỏa chi lực.
Kể từ đó lôi hỏa nguyên khí của Lâm Minh sẽ tăng thêm một bậc.
Lâm Minh nội thị nội thế giới của mình, giữa nội thế giới có ánh sao, có Tà Thần Chi Thụ to lớn đang được ánh sao chiếu vào, đang hưởng thụ và lớn mạnh.
Dường như bởi vì đột phá Song Cực Đạo Cung, Tà Thần Chi Thụ càng tươi tốt tráng kiện hơn nhiều.
Đến tận đây, thực lực của Lâm Minh lại tăng lên một lần nữa, cũng càng nắm chắc một chút khi đi Hồn giới lần này.
Đại kiếp nạn, thời gian còn lại của hắn không còn nhiều.
Ba ngày sau, Chu Tước Thần Quốc --
Lâm Minh làm việc tại Lôi Vực đúng là có thanh thế to lớn, muốn không kích thích bốn thần quốc chú ý cũng không dễ.
Cộng thêm trước đó có người báo tin cho cao tầng Cửu Đỉnh Thần Quốc, cho nên sau khi Lâm Minh đột phá Đạo Cung Cửu Tinh đạo cung thứ ba, phạm vi tám ngàn dặm của đầm lầy đã sớm có một đám cường giả Thần Hải đang đợi Lâm Minh.
Lâm Minh quay về Thiên Diễn đại lục, sự kiện lớn như vậy ai cũng không muốn bỏ qua.
Nhưng mà những cường giả Thần Hải này không nghĩ tới, sau khi đi vào đầm lầy, bọn họ lại nhìn thấy một màn khoa trương, cả Lôi Vực, tính cả kỳ tích thần điện đều biến mất cùng với Lâm Minh.
Cấm khu sinh mạng tồn tại mười vạn năm ở Thiên Diễn Tinh, bởi vì Lâm Minh trở về đã biến mất trong một đêm.
Kỳ tích chi hải vốn được xưng là biển cả phong bạo đã biến thành vùng biển mình thường, loại chuyện ly kỳ này khiến cường giả Thần Hải phát mộng, cảm giác như đamg nằm mơ.
Lâm Minh cũng không quan tâm tới những cao tầng của Thiên Diễn Tinh này, hắn chỉ lẽ phép bắt chuyện với bọn họ, liền mang theo Mục Thiên Vũ, Lâm Hiểu Cáp chúng nữ bay tới Chu Tước Thần Quốc.
Chu Tước Thần Quốc là một trong bốn đại thần quốc của Thiên Diễn Tinh, mà tu vị của Lâm Minh hiện tại đã có thể nhẹ nhàng bao trùm cả thần quốc.
Hắn bay nhanh như điện, không qua một phút đã tới không trung đêện đài to lớn, đây chính là hoàng cung của Chu Tước Thần Quốc.
Cảm giác bao trùm cả hoàng cung, thân ảnh Lâm Minh lóe lên, hắn hạ xuống, đám người Mục Thiên Vũ, Tiểu Ma Tiên theo sát phía sau.
Lâm Minh hạ xuống một đại viện
Viện này thanh tĩnh u nhã. Gieo trồng mấy cây linh trúc, hương trúc rát thơm.
Trong sân có một nam tử trung niên đang rót trà. đột nhiên Lâm Minh đáp xuống khiến nam tử này sững sờ, mà thời điểm này trong phòng của đại viện còn có một phu nhân nghe tiếng nhìn sang, nhìn thấy Lâm Minh xuất hiện thì nàng cũng giật mình.
Nhìn thấy nam tử trung niên cùng phu nhân trung niên này. Lâm Minh cảm khái ngàn vạn.
- Phụ thân, mẫu thân, hài nhi về thăm hai người đây...
...
Cách lần trước Lâm Minh đã trở về là bảy mươi năm rồi.
Vốn Lâm Minh đã từng động có ý định mang phụ mẫu đi tới Thần Vực trong đầu.
Nhưng mà Thần Vực sắp xảy ra đại kiếp nạn, Nhân tộc không biết sinh tử, không bằng ở hạ giới càng thêm an toàn một ít.
Phụ mẫu của Lâm Minh đã bỏ qua thời gian tu luyện, Lâm Minh cũng không muốn cho phụ mẫu tu luyện, chỉ dùng các loại thiên tài địa bảo giúp cho phụ mẫu kéo dài sinh mạng thêm mấy ngàn năm.
Thời điểm này Lâm Minh nhìn thấy phụ mẫu của mình, hai người bộ dáng phu thê trung niên, thậm chí nếp nhăn trên mặt của mẫu thân cũng vì thiên tài địa bảo mà xóa đi.
Phụ mẫu Lâm Minh sau khi Lâm Hiểu Cáp phi thăng Thần Vực thì sinh thêm một bé trai, là đệ đệ của Lâm Minh cùng Lâm Hiểu Cáp.
Đối với phụ mẫu đầy quan niệm như thế, nếu không có con cháu bên người, dù cho sống mấy ngàn năm cũng cảm thấy vắng vẻ.
Hiện tại bảy mươi năm qua đi, con cháu Lâm gia còn không nhiều lắm, nhưng mà không hề nghi ngờ là đệ nhất gia tộc ở Thiên Diễn Tinh, cho dù phụ mẫu của Lâm Minh hay là hậu nhân gia tộc đều có thân phận siêu phàm.
Lâm gia tôn bối đã có thêm bảy tám người, dựa theo tốc độ này thì Lâm gia sẽ nhanh chóng khai chi tán diệp, còn đối với phụ mẫu Lâm Minh mà nói, đây là cảnh bọn họ vui mừng nhìn thấy.
Thực tế hai người nhìn thấy Tiểu Ma Tiên, cũng biết được Tiểu Ma Tiên đã mang cốt nhục Lâm Minh thì cảm giác hạnh phúc càng mạnh hơn nữa.
Ngược lại Tiểu Ma Tiên có chút câu nệ, tình cảnh gặp phụ mẫu của Lâm Minh, nàng tuyệt đối không ngờ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...