Thấy Lâm Minh vẫn còn cười, Tiểu Ma Tiên nhe nanh, nàng duỗi bàn tay bé nhỏ ra, hung hang vặn một cái trên eo của hắn:
- Ngươi đã sớm thấy nhưng lại không chịu đề tỉnh ta là vì muốn ta phải mất mặt có đúng không?
Tiểu Ma Tiên rat ay tuy không nhẹ, chỉ là không dùng chân nguyên mà thân thể của Lâm Minh cường đại, cho nên không hề thấy đau đớn gì, mà ngược lại vô cùng thoải mái, bởi vì phá thần thú đại trận, cho nên lúc này tâm tình của hắn tốt vô cùng, hắn cười nói:
- Vừa rồi chỉ là thấy ngươi cười đáng yêu quá cho nên không nhịn được muốn trêu chọc ngươi.
Nghe Lâm Minh nói thế, Tiểu Ma Tiên khẽ hừ một cái, rồi quay mặt đi, hai gò má đỏ ửng nói:
- Trước kia sao không biết được ngươi lại hư hỏng đến thế chứ.
- Được rồi mà, là ta sai, nhưng đừng làm loạn, chính sự quan trọng hơn.
Lâm Minh nhẹ nhàng bỏ cánh Tiểu Ma Tiên đang nhéo hông mình ra, sắc mặt nghiêm túc hơn, thứ ở trong đại điện này đều là Tu La lộ chủ lưu lại, cho nên có ý nghĩa trọng đại không thể đem ra đùa cợt được.
Lâm Minh trịnh trọng mở ra Thanh Đồng cổ thư.
Tên của nó có khắc sáu chữ “Tu La Thiên Thư quyển một”
Sáu chữ này đều bằng cỡ một trượng vuông, bút pháp cứng cáp, thoăn thoắt, tựa như viết lên bằng móc sắt vậy.
- Là chính bản…
Lâm Minh hít nhẹ một hơi, chính mình trước kia thấy được ở trên đế khắc thạch kia chỉ là tổng cương mà thôi, căn bản không có phương pháp tu luyện gì hết, cho nên chỉ có thể dùng để chỉ đạo đại đạo mà không thể dùng để đối địch được.
Mà hiện giờ, hắn đã phát hiện ra được chính văn.
Tu La lộ chủ nhân lưu lại Thanh Đồng cổ thư, trong đó phải là chính bản cũng là hợp tình hợp lý thôi!
Lâm Minh cùng Tiểu Ma Tiên nhìn nhau, có thể thấy được phần ngưng trọng bên trong mắt đối phương, loại cổ thư kinh hãi thế tục này hắn là phải chứa bí mật vè Chân Thần ở bên trong.
Lâm Minh mở sang trang sách thứ hai, nhìn câu đầu tiên…
- Thiên cũng đạo, chinh là theo Thiên Đạo của ta. Thiên nếu không đạo, thì ta lập Thương Thiên!
Một câu hai chục chữ, ý tứ đều tựa như thiết cốt, tựa như đánh thẳng vào mặt, phá nát Càn Khôn.
Không nhắc tới bút tích như Thương Long này, chỉ cần những lời này thôi cũng đã khiến cho người khác phải rung động không thôi.
- Thiên không đạo, thì là ta lập Thương Thiên!
Nghe tựa như lời của một tên điên, nhưng đây là lời của Tu La lộ chủ nhân thì lại khác.
Tu La lộ này chính là Thương Thiên của Tu La lộ chủ nhân rồi!
- Đạo trong câu này là chỉ cái gì đây?
Lâm Minh tinh tế thưởng thức, phàm nhân nếu nói thương thiên vô đạo, thực ra phải nói là thiên đạo bất nhân.
Mà võ giả nói thì tự nhiên không thể nào bằng được Tu La lộ chủ nhân rồi. Thiên nếu vô đạo, có thể là chỉ quy tắc Thiên Đạo, nếu như không hiểu được Thiên Đạo thì có thể đánh vỡ Thiên đạo rồi tự tạo Thương Thiên cho mình.
Xem xuống bên dưới, thì chỉ toàn là kinh văn khó hiểu vô cùng, bên dưới kinh văn có đường vân đại biểu cho đại đạo chi ý, khiến cho người ta xem một cảm giác mê muội, đúng là khó có thể đọc được, tựa như kinh văn này là ma chú vậy/
- Văn tự bên trong này cũng ẩn chứa năng lượng ma tính đáng sợ!
Tiểu Ma Tiên cũng có ngộ tính siêu phàm nhưng mà đọc bản chính văn thì thực sự là cố gắng hết sức cũng khó nhớ chứ đừng nói gì đến lý giải, mặc dù là xem tiếp thì cũng cần có nhiều nguyên khí tiêu hao để chống lại sự xâm lược của ma tính lực lượng kia.
Lâm Minh nói:
- Tu La lộ chủ nhân hẳn là hướng về Ma Đạo, chỉ hai chữ Tu La kia cũng có thể hiểu được rồi.
Trong ấn tượng của hắn thì Tu La lộ chủ nhân cũng không phải là thiện nam tín nữ gì, chỉ cần thấy hắn lập Tu La đường có quy tắc vô cùng thảm thiết, ở trong Tu La lộ tràn ngập giết choc, 10 tỷ năm qua không biết bao cường giả đã vân lạc, Táng Thần Lĩnh hay Uổng Tử cốc thì cũng như thế mà thôi!
Lâm Minh nhìn thẳng chỉ thấy hai mắt đau đớn, nhưng hắn chịu được loại cảm giác này, cho nên cẩn trọng mà đọc..
Phàm là Hóa Thần Cửu Biến võ giả đều là có năng lực nhìn qua là không quên, mà Lâm Minh ở phương diện này thì đúng là khác người, đừng nói nhớ văn tự, mà đám đạo vân phức tạp đến mức nào thì hắn cũng có thể liếc qua rồi nhớ kỹ.
Nhưng mà lần này, Lâm Minh lại cảm giác thấy khó có thể nhớ được,có lẽ phải nhìn nhiều lần thì mới có thể miễn cưỡng nhớ được.
Ở bên cạnh Lâm Minh, tốc độ ghi nhớ của Tiểu Ma Tiên so với hắn còn chậm hơn.
Dù sao lúc trước Lâm Minh cũng đã tìm hiểu qua bên trong đế ngọc, mà Tiểu Ma Tiên cơ hồ chỉ là từ đầu mà đi.
- Không vội, chúng ta cứ từ từ thôi.
Lâm Minh liên tục hít sâu mấy lần, xoa xoa con mắt đau đớn, ngồi ở trước bản Tu La Thiên Thư.
Hắn có thời gian chon en không cần phải nóng làm gì.
Lâm Minh cùng Tiểu Ma Tiên cứ dừng một chút đọc một chút, dùng hết bảy ngày thời gian mới có thể xem được sơ giản được một lần.
Sau khi xem xong, Lâm Minh cũng có điều ngộ ra, hắn ít nhất cũng hiểu được đây là loại công pháp tu luyện nào.
Tu La lộ chủ nhân chú ý cần nội tu và ngoại tu.
Nội tu, chính là tu luyện chính mình.
Ngoại tu, là được tu luyện phân thân!
Tổng cổng có ba cuốn, phân biệt là tinh khí thần,ba cuốn mỗi phần đều có phương pháp tu luyện bản thể cùng phân thân.
Sauk hi luyện tới tận cùng, có thể khiến tinh thần khí hợp nhất, dung hợp tam đại phân thân thì đúng là có thể đạt tới được cảnh giới khó có thể tưởng tượng tới.
Mà hiện giờ Lâm Minh thấy được chỉ là quyển một, là tu luyện thân thể chi đạo, luyện thể thì còn phải luyện thêm ra một tinh nguyên phân thân, có thể dùng huyết khí tự thân hoặc là dùng Thiên Địa kỳ trân để chế tạo ra nó.
Mà cái trước sẽ khiến cho mình thiếu hụt khí huyết, sau khi luyện chế thành thì ở một đoạn thời gian dài thì tu vi và thực lực của bản thân không tăng mà còn hạ xuống.
Cái thứ hai thì Thiên Địa kỳ trân đúng là khó tìm, chỉ có thể ngộ mà khó có thể, cho dù đạt được một thứ, thì cũng khó có thể chế tạo ra được.
Ở cuối quyển mộ, Tu La lộ chủ nhân viết lại một đoạn khiến cho Lâm Minh vô cùng giật mình, nguyên lai sau khi Tu La lộ chủ nhân đại thành thì đạt được tới một phần chế tác Tinh Nguyên phân thân tài luyện, Nguyên Linh thạch thai.
Thứ gọi là Nguyên Linh thạch thai đó là Thánh Linh được thai nghén từ trong đá mà ra.
Là một dạng thần thạch, hấp thu nhật nguyệt tinh hoa, thiên địa nguyên khí, trải qua biết bao nhiêu ức năm quang ám, cuối cùng hội tụ đám nguyên khí, cuối cùng chậm rãi hóa thành hình người, một khi thai nghén thành công, Thánh Linh mà phá thạch ra, thì có thể nói là thiên phú tuyệt đỉnh, thực lực kinh người, tư chất của hắn thì thần thú cũng chỉ có bái phục mà thôi.
Trong truyền thuyết có Thượng Cổ đại năng, xuất hiện từ viên đá về sau đã thành công thành Chân Thần, tự dựng tạo hóa.
Nhưng mà chuyện này thì căn bản chỉ có thể ngộ khon thể cầu, Nguyên Linh thạch thai cần thời gian quá lâu và cần điều kiện cũng quá hà khắc.
Đầu tiên nó phải là Thần Thạch, tiếp theo nơi nó ngưng tụ nguyên khí phải là nơi Thiên Địa nguyên khí sung túc, mà ở dưới điều kiện như thế lại có cơ duyên xảo hợp, ngắn thì qua mấy chục ức thời gian, mới có thể thai nghén thành công được.
Một viên Nguyên Linh thạch thai này phải trảu qua biết bao nhiêu là hạo kiếp mới thành được!
Không ai có thể bồi dưỡng ra được Nguyên Linh thạch thai, cho dù là Chan Thần thì cũng không thể nào sống qua được mấy tỷ thơi gian.
Tu La lộ chủ nhân cũng không ngoại lệ, mà huống chi khi hắn nhận được Nguyên Linh thạch thai thì đã luyện thành Tinh Nguyên phân thân rồi cho nên không cần.
Nhưng Tu La lộ chủ nhận lại để lại một vấn đề khiến cho Lâm Minh giật mình không thôi.
Hắn đã bố trí một đạo tràng chỉ sợ cần thời gian vài tỷ năm, mà thậm chí là mấy trăm ức năm mới có thể cho ra được Nguyên Linh thạch thai, kế tiếp, Tu La lộ chủ nhân đã phong ấn kết giới thời gian ở đó, khiến cho thời gian ở đó là mười với một, dùng một ít thi cốt Thần thú chết đi để làm tài liệu bày trận, bố trí Tinh Nguyên đại trận cung cấp cho Nguyên Linh thạch những tinh hoa cần thiết, Nguyên khí tinh hoa, đồng thời cũng dùng thêm lực lượng để duy trì lấy sự vận chuyển của đạo tràng.
Chờ từ mười đến trăm ức năm về sau, sẽ thai nghén ra Thánh Linh chính thức.
Nhìn tới đây, Lâm Minh thực là đại ngộ.
Tu La lộ bố trí đạo tràng chính là Táng Thần Lĩnh rồi.
Tốc độ thời gian nhanh hơn mười lần thì chinh là Uổng Tử cốc.
Mà thứ gọi là Tinh Nguyên đại trận có nghĩa là Thần thú mộ.
Sự tồn tại của Uổng Tử cốc là truyền thừa mà Tu La lộ chủ nhân lưu lại, mà truyền thừa này còn bao gồm cả Nguyên Linh thạch nữa.
Nghĩ tới đây, Lâm Minh cảm thấy ngưng trọng không thôi, thủ bút kinh thiên như vậy, có thể thấy được sự cường đại của Tu La lộ chủ nhân.
- Chẳng lẽ Nguyên Linh thạch thai kia…
Trong lòng Lâm Minh đột nhiên động, ánh mắt nhìn về phía Thanh Đồng quan tài cổ xưa trước mặt hắn.
Bên trên có quấn xiềng xích cường đại.
Bên trong thứ này phải chăng phong ấn Nguyên Linh thạch thai chăng?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...